Tiểu Yêu Tinh!Em Được Lắm

Chương 63: Bình tĩnh

Nguyenphuongacb

25/08/2024

Không gian cứ thế trở nên tĩnh mịch. Lát sau,Khương Trạch lên tiếng mở lời trước.

-Hôm nay em và Phong đi đâu, gặp những ai?

Ngữ Tịch mở to mắt nhớ ra điều gì đó. Tay nắm chặt, mắt đỏ ngầu nhìn vào hư Vô.

-Đúng, chắc chắn là anh tall

Mấy người kia ngây người nhìn sang Vân Khê với hy vọng có được câu trả lời.

-Ý cậu nói là Đặng Dương đúng không?

Minh Triết nghe cái tên này, tức giận chửi thề một câu.

-Mẹ kiếp!! Lại là thằng nhãi đó....

-Bình tĩnh xem nào

Khương Trạch đánh nhẹ vào tay Minh Triết. Trầm ổn quay sang

-Có phải vậy không?

Cô gật đầu. Minh Triết lấy một điếu thuốc ra dít một hơi rồi nói.

hỏi lại cô.

-Thằng đấy không chỉ nhắm vào mỗi Phong mà còn có cả em nữa đấy, Ngữ Tich!

Mọi người nghe xong thấy hợp lí, đồng loạt gật đầu.

Vân Khê khoác tay cô, dõng dạc nói.-Vậy thì em sẽ ở đây để bảo vệ Tiểu Tịch!

Ngữ Tịch quay phắt sang nhìn.

-Không cần, nhà này đâu có thiếu người....

-Có, phải cần!

Vân Khê nói chắc nịch, không ai có thể lay chuyển được những lời từ cái miệng lanh lợi đó thốt ra.



Khương Trạch cũng phản đối ý kiến đó nhưng bất thành.

-Vậy em nhớ cẩn thận, có gì thì phải gọi cho anh luôn, biết chưa?

-Biết rồi, nói nhiều!!

Vân Khê cọc cằn trả lời.

-Tôi sẽ cho thêm người đến đây canh gác

Minh Triết lên tiếng, không có ai phản kháng lời nói đó. Anh lại nói tiếp

-Với cả bây giờ hai người không được đi đâu hết!

Ngữ Tịch và cô bạn mình cùng nhăn mặt, không tán thành ý kiến này. Vân Khê chất vấn nói.-Ở nhà mãi thành tự kỉ à...

Minh Triết ậm ừ nói.

-Ờ...thì, ý của tôi là đi đâu cũng phải có người theo

-Thế còn được

Mọi người lại bàn với nhau gì đó, vẻ mặt rất nghiêm trọng. Nói được vài ba câu, Vân Khê lên tiếng đuổi khéo.

-Muộn rồi, các anh về trước đi

-Muộn? Mới gần 11 giờ thôi mà

Minh Thành giơ đồng hồ lên. Vân Khê gãi đầu.

-Thì...phải để cho người ta ngủ trưa nữa chứ!

Minh Triết nhận được cuộc gọi, không biết bên kia nói gì mà khiến mặt tên này hớn hở nhảy cẫng lên.

-Được, được đến ngay!

Cúp máy, quay sang niềm nở nói với mọi người.

-Tôi việc rồi, về trước đây...

Quay người rời đi nhưng đã bị người nào nhanh chân hơn chặn đầu. Minh Thành nheo mắt nghi hoặc.



-Việc gì?-Việc quan trọng, mày tránh ra!!

Minh Triết lúng túng trả lời. Cũng chính hành động đó làm cho người trước mặt thêm nghi ngờ.

-Ha, anh nghĩ tôi ngu sao? Chắc chắn vừa nãy là Tú Bà gọi anh đúng không?

Minh Thành nói một câu chạm đúng tim đen của ai kia, chột dạ nói.

-Thì sao? Nhưng tao chọn trước rồi, mày đừng hòng dành của tao.....

-Đứng lại!!!!

Minh Triết chạy vụt đi. Minh Thành cũng không chậm chễ mà đuổi theo. Còn Khương Trạch chỉ biết nhìn hai con khỉ này mà lắc đầu ngao ngán.

Vân Khê hất vặt về phía cửa, giọng nói có chút dè bỉu kèm đe doạ.

-Kìa~ sao không đi theo luôn đi...

-Vợ à, anh có phải người như vậy đâu

-Ai cho anh gọi cái kiểu đấy. Cút về ngay và luôn!!

-Đừng nóng. Anh cút ngay...

Khương Trạch giơ hai tay lên trước ngăn cản cơn thịnh nô đó, từ từ chậm rãi rời khỏi căn nhà này.

Ngữ Tịch nhìn hai người này, cảm thấy có chút nghẹn. 'Anh ấy có ở đây thì tốt biết mấy!Người bên cạnh cũng cảm nhận được sắc thái đó trên mặt cô, vội an ủi.

-Ây da, không sao, đừng nghĩ đến chuyện đó nữa.Hàn Phong sẽ không bao giờ bỏ lại cậu một mình đâu.

Cô chỉ cười nhẹ, nói

-Tớ mệt rồi, muốn đi ngủ. Cậu ngủ phòng bên cạnh tớ nhé!

-Được, vậy đi trước đây

Ngữ Tịch gật đầu. Vân Khê cũng muốn để cho cô yên tĩnh một lúc, nên cũng lặng lẽ đi lên lầu.

Ngồi một lúc, cô đứng dậy đi lên phòng. Đi lại gần chiếc tủ, lấy từ trong đó ra một khẩu súng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Yêu Tinh!Em Được Lắm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook