Chương 7: Bạn
Tr Kh Linh
13/07/2024
Sau khi đã chào hỏi và làm quen với mọi người trong đội, Minh Long liền bắt đầu trận đá. Chia đội ra làm đôi và đá làm quen với nhau, khỏi phải nói cũng biết ai ai cũng muốn chung đội với Chí Thiên. Chí Thiên là người được rất nhiều câu lạc bộ săn đón nhưng cậu không quan tâm. Chỉ đến khi được câu lạc bộ danh giá mời thì cậu mới chấp nhận.
Tranh nhau một hồi chưa chia được đội, Chí Thiên liền nói.
“Những ai có lối đá yếu thì có thể về đội em, còn những người mạnh thì về một đội ạ”
“Ổn không? Em đừng đánh giá bản thân cao quá” Minh Long nói
“Em không đánh giá cao bản thân em hay gì ạ, em cũng không khinh thường mọi người. Em chỉ muốn thử giới hạn của bản thân”
“Ok! Cứ theo thế mà làm, mọi người chia đi”
Sau đó ai về đội người đó và bắt đầu trận đấu. Trong quá trình đá, Chí Thiên rất tập trung và giúp đỡ, nhắc nhở lối đá của đồng đội. Cả đội hợp sức với nhau cùng đá, đến cuối trận tỉ số đã san bằng. Lúc này ai ai cũng mệt mỏi trừ một người, đó là Chí Thiên.
“Quả không sai, đúng là người được công chúng chú ý, suốt trận đấu nó luôn duy trì một tốc độ, lối đá thì thoáng mở cho đồng đội. Nó là quái vật hay gì vậy” Minh Long nghĩ
“Thôi được rồi mọi người, ai cũng đã mệt rồi nhỉ? Chúng ta dừng lại ở đây thôi nha!” Minh Long nói
Mọi người nhanh chóng trở vào khu vực thay đồ dọn dẹp và đi về. Chí Thiên cũng nhanh chóng về nhà để kịp có mặt trong bữa tiệc sinh nhật của mình.
Cậu chạy đều đều từng nhịp trên đường, ngắm nhìn bầu trời đang dần tắt nắng. Ngắm những chú chim bay lượn và cảm nhận cơn gió thoang thoảng. Thật thoải mái làm sao. Khi sắp về đến nhà, cậu lại chạy vòng ra sân sau. Ở gần đó, cậu thấy có tiệm bán cá cảnh mới mở, cậu liền ghé vào.
Có người trong quán bước ra, đó là một cô bé chạc tuổi cậu. Trên người mặc bộ quần áo đá bóng, nhìn nom khá năng động và khỏe khoắn. Chí Thiên nhìn chằm chằm.
“Ê, mua cá gì thế? Cậu kia, nghe tôi nói không?” cô bé hỏi
“À ờ, có loại cá nào sống được trong hồ không?” Chí Thiên hỏi
Cô bé chỉ cho cậu một vài loài cá
“Tên cậu là gì? Tôi là Chí Thiên, nhà tôi ngay kia cách nhà cậu 3 nhà, chúng ta là hàng xóm đấy”
“Tên tôi là Đinh Thanh Mai, chào hàng xóm nhé” cô bé tươi cười nói
“Vậy lấy tôi hết tất cả số cá sống được ở hồ đi, lấy cho tôi thêm cái bể cá để bàn nữa. Còn cá để trong đó thì chọn hộ tôi luôn đi” Chí Thiên nói
“Úy, khiếp. Con nhà đại gia có khác, chưa nghe người ta báo giá đã mua hết rồi, nhà tôi có khách như cậu cũng tốt quá!” Thanh Mai vừa nói vừa gói cá cho Chí Thiên
“Mà cậu học trường nào?” Chí Thiên hỏi
“Tôi mới đỗ vào trường Phổ Thông Mai châu”
“A! Tôi được tuyển thẳng vào đó, sau có gì giúp đỡ nhau”
“Trùng hợp ghê ha, có gì làm anh em tốt, mà nhiều đồ lắm đó, cần tôi bê giúp không?” Thanh Mai hỏi
“Thế cậu bê giúp tôi cái bể cá cảnh là được, giờ tôi cần đem số cá này thả xuống hồ trước đã”
“Ok thế để tôi đi theo cậu”
Nói xong hai người ra bãi đất sau nhà Chí Thiên, Chí Thiên nhẹ nhàng thả hết số cá đó xuống hồ và cho chúng ăn
“Tạm thời vậy được rồi, giờ tôi tự bê cái bể này về, cảm ơn cậu”
“Ok, cảm ơn đã mua cá nhà tôi, bai bai” nói xong Thanh Mai trở về nhà
Bê bể cá về đến nhà, bố mẹ cậu chạy ra đón cậu và nhắc cậu lên chuẩn bị cho bữa tiệc. Cậu cũng đi lên phòng, chuẩn bị cho mình một bộ quần áo vest rất đẹp và đi tắm.
Khoác lên mình bộ quần áo vest lịch lãm, cơ thể to cao của cậu toát lên vẻ đẹp của bộ quần áo. Thật khiến người ta thích cậu ấy từ cái nhìn đầu tiên. Cậu cũng nhanh chóng sửa soạn đầu tóc và đi cùng bố mẹ đến nơi tổ chức tiệc.
Trên đường đi, bố mẹ không ngừng nhắc cậu hôm nay sẽ có rất nhiều người quan trọng và nhắc cậu ăn nói, giao tiếp cẩn thận với mọi người.
Tới nơi, đã có nhiều nhà báo, tay chụp ảnh đang chờ ở đó để săn đón gia đình nhà cậu. Cậu vốn đã quen nên lướt qua họ thật nhanh để họ không có cơ hội moi móc thông tin từ cậu. Bước tới cửa, nơi bên trong đang diễn ra bữa tiệc sinh nhật cậu. Cậu chỉnh lại quần áo, tóc tai và cùng bố mẹ bước vào.
Thời khắc đó, cứ như có cả trăm ánh đèn đang chiếu rọi vào cậu. Mọi ánh nhìn, sự chú ý đều đổ dồn lên vẻ đẹp của cậu.
Mọi người lần lượt gửi lời chúc sinh nhật đến cậu, đến khi gặp một gia đình. Có vẻ hai bố mẹ rất thân nhau, họ cười nói và hành động rất thân mật. Mẹ cậu thốt lên
“Ôi trời đất ơi, con bé Chi Chi giờ xinh quá đi mất, hai đứa này mà sánh đôi thì hợp biết bao”
Chí Thiên quay qua nhìn Chi Chi
Cậu liền rời ra bên ngoài bể bơi gần đó. Ngồi xuống một chiếc ghế ở đó, cậu bắt đầu tận hưởng sự im lặng và thoải mái ở đây.
Chợt, có tiếng bước chân đi tới. Cậu khá nhạy bé nên liền quay ra nhìn ngay, người đang đi tới là An Huy, người bạn quen qua mối quan hệ làm ăn của gia đình.
“Sao bỏ ra đây, bên trong ồn ào quá à? Tôi cũng chả chịu được nên đã ra đây. Tôi đoán kiểu gì cậu cũng ở ngoài này” An Huy nói
Hai người quen nhau từ năm tiểu học, khá thân nhau nên biết rất nhiều về nhau. Ngược lại với Chí Thiên, An Huy nói nhiều và hoạt bát hơn cậu, nhưng học tập cũng không thua kém Chí Thiên.
End chap.
Tranh nhau một hồi chưa chia được đội, Chí Thiên liền nói.
“Những ai có lối đá yếu thì có thể về đội em, còn những người mạnh thì về một đội ạ”
“Ổn không? Em đừng đánh giá bản thân cao quá” Minh Long nói
“Em không đánh giá cao bản thân em hay gì ạ, em cũng không khinh thường mọi người. Em chỉ muốn thử giới hạn của bản thân”
“Ok! Cứ theo thế mà làm, mọi người chia đi”
Sau đó ai về đội người đó và bắt đầu trận đấu. Trong quá trình đá, Chí Thiên rất tập trung và giúp đỡ, nhắc nhở lối đá của đồng đội. Cả đội hợp sức với nhau cùng đá, đến cuối trận tỉ số đã san bằng. Lúc này ai ai cũng mệt mỏi trừ một người, đó là Chí Thiên.
“Quả không sai, đúng là người được công chúng chú ý, suốt trận đấu nó luôn duy trì một tốc độ, lối đá thì thoáng mở cho đồng đội. Nó là quái vật hay gì vậy” Minh Long nghĩ
“Thôi được rồi mọi người, ai cũng đã mệt rồi nhỉ? Chúng ta dừng lại ở đây thôi nha!” Minh Long nói
Mọi người nhanh chóng trở vào khu vực thay đồ dọn dẹp và đi về. Chí Thiên cũng nhanh chóng về nhà để kịp có mặt trong bữa tiệc sinh nhật của mình.
Cậu chạy đều đều từng nhịp trên đường, ngắm nhìn bầu trời đang dần tắt nắng. Ngắm những chú chim bay lượn và cảm nhận cơn gió thoang thoảng. Thật thoải mái làm sao. Khi sắp về đến nhà, cậu lại chạy vòng ra sân sau. Ở gần đó, cậu thấy có tiệm bán cá cảnh mới mở, cậu liền ghé vào.
Có người trong quán bước ra, đó là một cô bé chạc tuổi cậu. Trên người mặc bộ quần áo đá bóng, nhìn nom khá năng động và khỏe khoắn. Chí Thiên nhìn chằm chằm.
“Ê, mua cá gì thế? Cậu kia, nghe tôi nói không?” cô bé hỏi
“À ờ, có loại cá nào sống được trong hồ không?” Chí Thiên hỏi
Cô bé chỉ cho cậu một vài loài cá
“Tên cậu là gì? Tôi là Chí Thiên, nhà tôi ngay kia cách nhà cậu 3 nhà, chúng ta là hàng xóm đấy”
“Tên tôi là Đinh Thanh Mai, chào hàng xóm nhé” cô bé tươi cười nói
“Vậy lấy tôi hết tất cả số cá sống được ở hồ đi, lấy cho tôi thêm cái bể cá để bàn nữa. Còn cá để trong đó thì chọn hộ tôi luôn đi” Chí Thiên nói
“Úy, khiếp. Con nhà đại gia có khác, chưa nghe người ta báo giá đã mua hết rồi, nhà tôi có khách như cậu cũng tốt quá!” Thanh Mai vừa nói vừa gói cá cho Chí Thiên
“Mà cậu học trường nào?” Chí Thiên hỏi
“Tôi mới đỗ vào trường Phổ Thông Mai châu”
“A! Tôi được tuyển thẳng vào đó, sau có gì giúp đỡ nhau”
“Trùng hợp ghê ha, có gì làm anh em tốt, mà nhiều đồ lắm đó, cần tôi bê giúp không?” Thanh Mai hỏi
“Thế cậu bê giúp tôi cái bể cá cảnh là được, giờ tôi cần đem số cá này thả xuống hồ trước đã”
“Ok thế để tôi đi theo cậu”
Nói xong hai người ra bãi đất sau nhà Chí Thiên, Chí Thiên nhẹ nhàng thả hết số cá đó xuống hồ và cho chúng ăn
“Tạm thời vậy được rồi, giờ tôi tự bê cái bể này về, cảm ơn cậu”
“Ok, cảm ơn đã mua cá nhà tôi, bai bai” nói xong Thanh Mai trở về nhà
Bê bể cá về đến nhà, bố mẹ cậu chạy ra đón cậu và nhắc cậu lên chuẩn bị cho bữa tiệc. Cậu cũng đi lên phòng, chuẩn bị cho mình một bộ quần áo vest rất đẹp và đi tắm.
Khoác lên mình bộ quần áo vest lịch lãm, cơ thể to cao của cậu toát lên vẻ đẹp của bộ quần áo. Thật khiến người ta thích cậu ấy từ cái nhìn đầu tiên. Cậu cũng nhanh chóng sửa soạn đầu tóc và đi cùng bố mẹ đến nơi tổ chức tiệc.
Trên đường đi, bố mẹ không ngừng nhắc cậu hôm nay sẽ có rất nhiều người quan trọng và nhắc cậu ăn nói, giao tiếp cẩn thận với mọi người.
Tới nơi, đã có nhiều nhà báo, tay chụp ảnh đang chờ ở đó để săn đón gia đình nhà cậu. Cậu vốn đã quen nên lướt qua họ thật nhanh để họ không có cơ hội moi móc thông tin từ cậu. Bước tới cửa, nơi bên trong đang diễn ra bữa tiệc sinh nhật cậu. Cậu chỉnh lại quần áo, tóc tai và cùng bố mẹ bước vào.
Thời khắc đó, cứ như có cả trăm ánh đèn đang chiếu rọi vào cậu. Mọi ánh nhìn, sự chú ý đều đổ dồn lên vẻ đẹp của cậu.
Mọi người lần lượt gửi lời chúc sinh nhật đến cậu, đến khi gặp một gia đình. Có vẻ hai bố mẹ rất thân nhau, họ cười nói và hành động rất thân mật. Mẹ cậu thốt lên
“Ôi trời đất ơi, con bé Chi Chi giờ xinh quá đi mất, hai đứa này mà sánh đôi thì hợp biết bao”
Chí Thiên quay qua nhìn Chi Chi
Cậu liền rời ra bên ngoài bể bơi gần đó. Ngồi xuống một chiếc ghế ở đó, cậu bắt đầu tận hưởng sự im lặng và thoải mái ở đây.
Chợt, có tiếng bước chân đi tới. Cậu khá nhạy bé nên liền quay ra nhìn ngay, người đang đi tới là An Huy, người bạn quen qua mối quan hệ làm ăn của gia đình.
“Sao bỏ ra đây, bên trong ồn ào quá à? Tôi cũng chả chịu được nên đã ra đây. Tôi đoán kiểu gì cậu cũng ở ngoài này” An Huy nói
Hai người quen nhau từ năm tiểu học, khá thân nhau nên biết rất nhiều về nhau. Ngược lại với Chí Thiên, An Huy nói nhiều và hoạt bát hơn cậu, nhưng học tập cũng không thua kém Chí Thiên.
End chap.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.