Chương 35: Hẹn hò
Vương Khiết Băng (Yu)
19/01/2024
Buổi sáng hôm sau thì Lưu Sắt Sắt cũng để con gái lại cho Vãn Á Thê chăm sóc, còn cô và Dương Quang Thành sẽ cùng nhau đi chơi một ngày. Hiển nhiên cô không hoàn toàn an tâm rồi nói, sao đi nữa thì con gái của cô vẫn còn nhỏ như thế mà, với cả Lưu Sắt Sắt là một người mẹ cuồng con, cách xa đứa bé như vậy cũng khiến cho cô thấy không vui lắm.
Nhưng cô cũng phải tin tưởng rằng Vãn Á Thê có thể chăm sóc tốt cho Thư Mẫn, nói sao đi nữa thì Thư Mẫn cũng là cháu của bà ấy, hơn nữa ở Dương gia cũng còn nhiều người như vậy mà. Cô vẫn là không nên nghĩ quá nhiều.
Từ khi quen biết, cho đến khi có em bé thì chắc đây là lần đầu tiên Dương Quang Thành nắm tay của Lưu Sắt Sắt và cùng nhau đi hẹn hò đúng nghĩa. Hiển nhiên hôm nay anh sẽ không để vợ mình phải nghĩ nhiều nữa.
Đầu tiên, anh đưa cô đi xem phim trước, đương nhiên Dương Quang Thành sẽ chọn phim có chủ đề tình yêu ngọt ngào rồi. Nhưng khi cả hai vào rạp phim thì anh lại thấy gương mặt của Lưu Sắt Sắt có chút khẩn trương, anh vội vàng nắm lấy tay cô, nhỏ giọng nói:
- Vợ à, em sao vậy?
Lưu Sắt Sắt cũng đưa mắt nhìn anh, cô lại nói:
- Em lo cho Mẫn Mẫn… Không biết con bé có quấy khóc rồi làm phiền mẹ hay không. Em…
- Vợ, vợ, vợ! Nghe anh nói, hôm nay em chỉ nên tập trung vào anh thôi. Đừng nghĩ đến Mẫn Mẫn nữa, bé con thật sự rất ổn mà.
Nhìn vào đôi mắt của Dương Quang Thành đầy chắc nịch như vậy thì cô cũng gật đầu, khi này anh mới thở phào nhẹ nhõm, rồi cúi thấp người hôn nhẹ lên môi cô một cái. Tuy rằng cả hai đã có một mặt con rồi, nhưng nói sao chỗ này cũng là chỗ công cộng, sao lại dám hôn cô chứ.
Tuy nhiên có vẻ như Dương Quang Thành không hề lo lắng gì cả, nụ hôn lướt qua bây giờ lại bắt đầu dây dưa một chút. Lưu Sắt Sắt cũng bó tay đành chịu, nhưng nói ra mới để ý, hình như cô cũng bỏ bê chồng mình đủ lâu rồi nhỉ, cô vẫn nên tập trung bù đắp cho anh thôi.
Cứ như vậy, hai người hôn nhau xong lại bắt đầu xem phim, nhưng phim xem không được nhiều thì Dương Quang Thành lại muốn hôn thêm một chút, thế là cả buổi cô chỉ tập trung vào nụ hôn của anh chứ chẳng tập trung vào phim được.
Nhưng tên hỗn đản đó sau khi kết thúc phim còn cố ý hỏi:
- Vợ thấy phim anh chọn có hay không?
Lưu Sắt Sắt liếc anh một cái, cả buổi cô xem còn chưa được một phần năm bộ phim thì làm biết nó có hay hay không mà trả lời chứ. Nhưng Dương Quang Thành thấy biểu hiện của cô lại rất thích thú, đưa bàn tay đang nắm lấy tay cô rồi hôn lên nó, dịu dàng nói:
- Nhưng anh biết vợ anh rất tuyệt. Đúng không?
- Không biết xấu hổ!
[…]
Buổi trưa thì Dương Quang Thành đã đưa cô đến một nhà hàng rất sang trọng để ăn, đương nhiên những món anh gọi đều dựa vào khẩu vị của cô. So với người Vạn Thành thì người Bắc Thành như cô ăn nhạt hơn rất nhiều, khi thấy trên bàn chỉ toàn những thức ăn thanh đạm, cô còn nhìn anh, nói:
- Anh không gọi mấy món anh thích sao?
Nhưng Dương Quang Thành u mê vợ tới mức còn chưa động đũa, thay vào đó anh lại đưa tay chống lên cằm nhìn cô với ánh mắt cực kỳ cưng chiều, nói:
- Chỉ cần nhìn em ăn là anh no rồi.
Lưu Sắt Sắt mắng anh là đồ dẻo miệng, đương nhiên thấy cô vui vẻ như vậy cũng khiến cho anh cảm thấy an tâm hơn, dù rằng bị mắng nhưng cũng vui đấy chứ.
Suốt bữa ăn thì Dương Quang Thành luôn quan tâm và chăm sóc cho Lưu Sắt Sắt, nói sao thì bây giờ cô và anh đều là ông bố, bà mẹ bỉm sữa nên sẽ không thoát được cảnh phải hút sữa cho con. Ăn xong được một chút thì Dương Quang Thành đã giúp vợ mình hút sữa ra, nếu không thì cô sẽ rất khó chịu.
Mọi việc đã xong anh cũng để Thập Nhất đem số sữa đó về nhà cho Mẫn Mẫn. Có lẽ từ khi Lưu Sắt Sắt chuyển sự chú ý từ con gái sang ông xã thì cô đã không nhắc đến con nữa, mãi cho đến khi Dương Quang Thành nhắc đến cô mới nhớ.
- Thành Thành, con gái thế nào rồi?
- Thập Nhất nói rằng Mẫn Mẫn đã được ru ngủ rồi, em đừng lo.
Lưu Sắt Sắt cũng gật đầu, cô không phải là không tin Vãn Á Thê hay Dương gia, nhưng bản năng của một người mẹ không muốn rời xa con mình nếu như có xa thì cũng phải biết tình hình thì mới có thể an tâm được.
Dùng bữa trưa xong thì Dương Quang Thành lại đưa Lưu Sắt Sắt đi thủy cung, ở nơi này thật sự rất đẹp, cô rất thích.
- Sắt Sắt, em từng đến thủy cung bao giờ chưa?
- Hả? Hình như năm mười tuổi papa có đưa em đến một lần. Nhưng khi đó thủy cung không tráng lệ như hiện tại.
Nghe vậy thì Dương Quang Thành liền bắt cô tạo dáng rồi chụp cho cô vài tấm ảnh, mặc dù Lưu Sắt Sắt nói không cần nhưng anh vẫn nhất định phải làm.
Chụp xong ảnh Dương Quang Thành còn gửi về cho cha mẹ ở nhà, sau đó gửi cho cả Hồng Khang Lâm ở Bắc Thành, cuối cùng là đăng lên trang mạng xã hội với dòng trạng thái.
[Trốn con gái đi hẹn hò]
Vì anh là con trai của Tổng Thống nên rất nhanh bài đăng của anh đã thu hút rất nhiều sự chú ý, có người thì chúc mừng vì anh có vợ, có con. Nhưng có những loại người lại chê bai vợ anh, khỏi cần nói cũng biết Dương Quang Thành thẳng tay block, vĩnh biệt, không nói nhiều!
#Yu~
Nhưng cô cũng phải tin tưởng rằng Vãn Á Thê có thể chăm sóc tốt cho Thư Mẫn, nói sao đi nữa thì Thư Mẫn cũng là cháu của bà ấy, hơn nữa ở Dương gia cũng còn nhiều người như vậy mà. Cô vẫn là không nên nghĩ quá nhiều.
Từ khi quen biết, cho đến khi có em bé thì chắc đây là lần đầu tiên Dương Quang Thành nắm tay của Lưu Sắt Sắt và cùng nhau đi hẹn hò đúng nghĩa. Hiển nhiên hôm nay anh sẽ không để vợ mình phải nghĩ nhiều nữa.
Đầu tiên, anh đưa cô đi xem phim trước, đương nhiên Dương Quang Thành sẽ chọn phim có chủ đề tình yêu ngọt ngào rồi. Nhưng khi cả hai vào rạp phim thì anh lại thấy gương mặt của Lưu Sắt Sắt có chút khẩn trương, anh vội vàng nắm lấy tay cô, nhỏ giọng nói:
- Vợ à, em sao vậy?
Lưu Sắt Sắt cũng đưa mắt nhìn anh, cô lại nói:
- Em lo cho Mẫn Mẫn… Không biết con bé có quấy khóc rồi làm phiền mẹ hay không. Em…
- Vợ, vợ, vợ! Nghe anh nói, hôm nay em chỉ nên tập trung vào anh thôi. Đừng nghĩ đến Mẫn Mẫn nữa, bé con thật sự rất ổn mà.
Nhìn vào đôi mắt của Dương Quang Thành đầy chắc nịch như vậy thì cô cũng gật đầu, khi này anh mới thở phào nhẹ nhõm, rồi cúi thấp người hôn nhẹ lên môi cô một cái. Tuy rằng cả hai đã có một mặt con rồi, nhưng nói sao chỗ này cũng là chỗ công cộng, sao lại dám hôn cô chứ.
Tuy nhiên có vẻ như Dương Quang Thành không hề lo lắng gì cả, nụ hôn lướt qua bây giờ lại bắt đầu dây dưa một chút. Lưu Sắt Sắt cũng bó tay đành chịu, nhưng nói ra mới để ý, hình như cô cũng bỏ bê chồng mình đủ lâu rồi nhỉ, cô vẫn nên tập trung bù đắp cho anh thôi.
Cứ như vậy, hai người hôn nhau xong lại bắt đầu xem phim, nhưng phim xem không được nhiều thì Dương Quang Thành lại muốn hôn thêm một chút, thế là cả buổi cô chỉ tập trung vào nụ hôn của anh chứ chẳng tập trung vào phim được.
Nhưng tên hỗn đản đó sau khi kết thúc phim còn cố ý hỏi:
- Vợ thấy phim anh chọn có hay không?
Lưu Sắt Sắt liếc anh một cái, cả buổi cô xem còn chưa được một phần năm bộ phim thì làm biết nó có hay hay không mà trả lời chứ. Nhưng Dương Quang Thành thấy biểu hiện của cô lại rất thích thú, đưa bàn tay đang nắm lấy tay cô rồi hôn lên nó, dịu dàng nói:
- Nhưng anh biết vợ anh rất tuyệt. Đúng không?
- Không biết xấu hổ!
[…]
Buổi trưa thì Dương Quang Thành đã đưa cô đến một nhà hàng rất sang trọng để ăn, đương nhiên những món anh gọi đều dựa vào khẩu vị của cô. So với người Vạn Thành thì người Bắc Thành như cô ăn nhạt hơn rất nhiều, khi thấy trên bàn chỉ toàn những thức ăn thanh đạm, cô còn nhìn anh, nói:
- Anh không gọi mấy món anh thích sao?
Nhưng Dương Quang Thành u mê vợ tới mức còn chưa động đũa, thay vào đó anh lại đưa tay chống lên cằm nhìn cô với ánh mắt cực kỳ cưng chiều, nói:
- Chỉ cần nhìn em ăn là anh no rồi.
Lưu Sắt Sắt mắng anh là đồ dẻo miệng, đương nhiên thấy cô vui vẻ như vậy cũng khiến cho anh cảm thấy an tâm hơn, dù rằng bị mắng nhưng cũng vui đấy chứ.
Suốt bữa ăn thì Dương Quang Thành luôn quan tâm và chăm sóc cho Lưu Sắt Sắt, nói sao thì bây giờ cô và anh đều là ông bố, bà mẹ bỉm sữa nên sẽ không thoát được cảnh phải hút sữa cho con. Ăn xong được một chút thì Dương Quang Thành đã giúp vợ mình hút sữa ra, nếu không thì cô sẽ rất khó chịu.
Mọi việc đã xong anh cũng để Thập Nhất đem số sữa đó về nhà cho Mẫn Mẫn. Có lẽ từ khi Lưu Sắt Sắt chuyển sự chú ý từ con gái sang ông xã thì cô đã không nhắc đến con nữa, mãi cho đến khi Dương Quang Thành nhắc đến cô mới nhớ.
- Thành Thành, con gái thế nào rồi?
- Thập Nhất nói rằng Mẫn Mẫn đã được ru ngủ rồi, em đừng lo.
Lưu Sắt Sắt cũng gật đầu, cô không phải là không tin Vãn Á Thê hay Dương gia, nhưng bản năng của một người mẹ không muốn rời xa con mình nếu như có xa thì cũng phải biết tình hình thì mới có thể an tâm được.
Dùng bữa trưa xong thì Dương Quang Thành lại đưa Lưu Sắt Sắt đi thủy cung, ở nơi này thật sự rất đẹp, cô rất thích.
- Sắt Sắt, em từng đến thủy cung bao giờ chưa?
- Hả? Hình như năm mười tuổi papa có đưa em đến một lần. Nhưng khi đó thủy cung không tráng lệ như hiện tại.
Nghe vậy thì Dương Quang Thành liền bắt cô tạo dáng rồi chụp cho cô vài tấm ảnh, mặc dù Lưu Sắt Sắt nói không cần nhưng anh vẫn nhất định phải làm.
Chụp xong ảnh Dương Quang Thành còn gửi về cho cha mẹ ở nhà, sau đó gửi cho cả Hồng Khang Lâm ở Bắc Thành, cuối cùng là đăng lên trang mạng xã hội với dòng trạng thái.
[Trốn con gái đi hẹn hò]
Vì anh là con trai của Tổng Thống nên rất nhanh bài đăng của anh đã thu hút rất nhiều sự chú ý, có người thì chúc mừng vì anh có vợ, có con. Nhưng có những loại người lại chê bai vợ anh, khỏi cần nói cũng biết Dương Quang Thành thẳng tay block, vĩnh biệt, không nói nhiều!
#Yu~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.