Tình Nhân - Ngã Cật Đường Quả

Chương 22:

Ngã Cật Đường Quả

02/01/2023

Sau khi Tạ U U trả lời tin nhắn của anh, cô gọi phục vụ của khách sạn, dứt khoát ăn cơm trưa sớm.

Bữa sáng ở đây rất phong phú và đa dạng, theo lý thuyết thì giờ này vốn là không còn gì để ăn. Nhưng phục vụ của khách sạn năm sao lại khác, huống hồ nghe nói thân phận của những người ở khách sạn này đều rất không bình thường, không phú thì quý. Cô đã nghe được những chuyện này từ lâu, nhân viên khách sạn nhất định sẽ dốc hết sức lực, cúc cung tận tụy phục vụ những người có tiền này.

Có đôi khi, tiền tài và quyền thế thật sự là thứ khiến người ta ghen ghét.

Kẻ có tiền thì ăn ngon mặc đẹp, người không có tiền thì có khi phải cố hết sức mới có thể tồn tại.

Trước kia Tạ U U cũng là người giữ vững ranh giới đạo đức cuối cùng, thề bản thân mình sẽ không vì tiền mà đi làm những chuyện vượt quá giới hạn, tìm kim chủ hoặc là làm người thứ ba. Nhưng sau khi trải qua mấy lần bị xã hội chà đạp đau thấu tim gan, nhận ra sự quan trọng của đồng tiền, muốn ăn, muốn uống,

muốn được sống, vì muốn được che chở, cô đã từ một ngôi sao nhỏ có tiếng tăm xấu, trở thành chim hoàng yến được ‘ông trùm’ giới chính trị bao nuôi.

Cũng là lần đó vận may của cô cực tốt, được Thẩm Phi Bạch nhìn trúng. Một vòng mấy người đàn ông lớn tuổi ngồi đó, cũng chỉ có Thẩm Phi Bạch là có tướng mạo tuấn tú đoan chính, dáng người đẹp, có sự quyến rũ đặc biệt của đàn ông. Tổng hợp lại các mặt còn có ý vị hơn cả ngôi sao nam.

Người chị em đi cùng cô không may mắn như vậy, đi theo một ông chủ mỏ than, diện mạo và dáng người đều không cần nói nhiều, còn bị chân thối miệng thối, hỏi có phải cô có kỹ xảo gì đặc biệt không mà câu được một kim chủ thần tiên như vậy.

Thật ra cũng không có kỹ xảo gì, lần đầu tiên nhìn thấy Thẩm Phi Bạch, cô cũng muốn bám vào anh. Bởi vì điều kiện của anh tốt nhất, nhưng nhiều cô gái có sắc có dáng người đẹp đều ở đây, cô tính là gì?

Sau khi ăn bữa trưa sớm xong, cô nhìn thấy trên ghế sofa có một túi quần áo, hẳn là quần áo cho Thẩm Trung thay, chắc là anh muốn cô mang về, vì thế cô đi xuống lầu.



Sau khi về đến nhà, cô nhìn thấy cậu ấm đang ngồi trên sofa, mặc bộ đồ ngủ mềm mại mà trước kia cô đã từng mặc, vừa ăn mì tôm vừa chơi trò chơi, trông rất thoải mái.

Thấy Thẩm Trung nhìn qua, cô nói: “Đây là quần áo của cậu, ba cậu đưa cho câu.”

Ban đầu cô muốn hỏi sao cậu ấy không gọi thức ăn bên ngoài, nhưng sau đó chợt nhớ ra hình như cô không nói địa chỉ cho cậu ấy biết, cuối cùng lại nuốt lời định nói trở vào. Dù sao hôm nay cậu ấy cũng không phải về trường học.

Thẩm Trung nhìn cô một chút, ánh mắt giống như không có việc gì thu về, cầm quần áo đi thay.

Nghĩ tới nghĩ lui, Tạ U U quyết định gửi cho kim chủ một tin nhắn, nói rõ mình

đã đưa quần áo cho con trai của anh.

“Thị trưởng, em đã mang quần áo anh đưa cho cậu chủ nhỏ rồi.”

Sau khi tin nhắn được gửi đi, Tạ U U đặt điện thoại lên bàn trà, còn thuận tay xóa tin nhắn đã gửi.

Lúc Thẩm Phi Bạch nhận được tin nhắn, trong lòng anh bỗng nhiên khẽ động, tay cầm điếu thuốc gõ mấy chữ, trả lời lại một tin nhắn.

‘Ting’ một tiếng, điện thoại của cô giống như nhận được tin nhắn mới, Tạ U U mở ra xem theo bản năng.



Một tấm hình bất ngờ xuất hiện, là đệm xe, bên trên còn có vết nước. Cô cũng đã có kinh nghiệm.

“Đang rửa xe, vừa rồi có người hỏi tôi trên đệm xe là nước gì.”

Sau khi Tạ U U nhận được tin nhắn trả lời, cả khuôn mặt đều đỏ lên. Cô liền nghĩ tới sự phóng túng và điên cuồng tối qua, trên tấm đệm lót kia đều là nước của cô, còn chảy xuống phía dưới.

Mắc cỡ chết đi được, cô nghi ngờ là Thẩm Phi Bạch cố ý trêu cô. Anh thế mà cũng có một mặt hư hỏng như thế, cô nhiều nước chẳng phải là tạo phúc cho anh sao?

“Thị trưởng trở về như thế nào?”

“Tôi chưa nói gì cả.”

Nhìn thấy câu này, mặt Tạ U U còn đỏ hơn một chút, thậm chí có thể tưởng tượng ra dáng vẻ nhàn nhã của anh vào giờ phút này.

Người khác nhìn thấy cảnh tượng nhầy nhụa như thế, khó tránh khỏi sẽ nghĩ ngợi viễn vông, suy đoán bậy bạ đủ kiểu.

Nói ra thì bây giờ bên trong cô vẫn còn chứa tinh dịch của anh.

Buổi sáng anh bắn thật sự quá nhiều, làm cô giữ tinh dịch của anh suốt dọc đường về nhà. Thậm chí còn chẳng kịp tắm rửa, lúc ăn cơm trưa còn cảm giác được chất lỏng chảy xuống. Khi ngồi xe về nhà cũng không được tự nhiên, vô cùng sợ hãi không biết có chảy tới góc váy bị người khác nhìn thấy hay không.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Tình Nhân - Ngã Cật Đường Quả

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook