Chương 7
Ltthư27
25/11/2024
Ái Thương vẫn chưa chú ý người bên cạnh vẫn đang nhìn mình. Cô chỉ tập trung vào mọi người phía trước, nhìn ngó xung quanh.
Nghe được tiếng ho nhẹ phát ra từ đâu gần mình, theo sự tò mà mà đưa mắt nhìn sang tiếng. Nhìn sang thấy một người đàn ông thân mặc đồ sang, vest đen vai rộng.
Không ai xa lạ, người đó là Lê Xuyên đã lâu mà cô không thấy hắn.
Ái Thương nở nụ cười mĩm chào phép lịch sự người đối diện: " Dạ chào ngài ạ."
Chỉ là hôm nay biểu hiện không giống mấy lần trước, gương mặt có chút nghiêm túc hơn. Nụ cười nhàn nhạt nói chuyện thì vẫn còn thân thiện.
" Tại sao lại chào ngài rồi, trông có hơi xa lạ quá." Tuy là câu nói đùa nhưng mặt không biểu lộ gì nhiều.
Ái Thương cũng hiểu ở đây đông người, nếu hắn tỏ ra vui vẻ với cô sẽ khiến người khác bàn luận, làm người khác hiểu lầm.
" Dạ dù sao ở đây ngài vẫn là cấp trên của tôi, mối quan hệ có chút khác biệt mà."
" Tôi phải xưng hô đúng lễ ạ."
Gương mặt nhỏ nhắn, hai má hồng hồng, đôi mắt to nhìn, cười mĩm sau câu nói, thân người nhỏ cuối đầu xuống cho phải phép.
Hắn cũng không nói nhiều gì, chỉ là vài câu giản đơn. Tới giờ MC phát biểu trên sân khấu, trò chuyện vài câu pha trò mới nói chuyện chính mời hắn lên phát biểu.
" Xin chào mọi người tôi là MC Mai Ly rất vui vì ngày hôm nay mọi người đến đông đủ."
" Không để mọi người chờ lâu, sau đây tôi xin mời ngài lãnh đạo gương mẫu của chúng ta phát biểu đôi lời."
" Đó là giám đốc Lê Xuyên xin mời ngài lên sân khấu ạ."
Căn phòng được hạ ánh sáng xuống thấp,có ánh đèn khác chiếu rọi vào thân ảnh đang bước đi.
Dáng người nổi bật, tự tin sải bước dài. Chân đi vững chãi nhanh đến bật thang sân khấu.
Mọi người đều đổ dồn ánh mắt tập trung, chờ đợi lời nói của người đàn ông trưởng thành này.
" Chào mọi người, như mọi người đã biết tôi là ai."
" Nhưng tôi vẫn xin tự giới thiệu lần nữa."
" Tôi là giám đốc Lê Xuyên tập đoàn Sinh Việt."
" Mọi người cũng đã biết, tập đoàn chúng ta không chỉ là về chuỗi cửa hàng mà còn là sản xuất ngành may mặc trong nước."
" Ngoài ra còn nhiều lĩnh vực khác."
" Nhưng hôm nay chỉ là buổi tiệc của các cửa hàng thời trang, tổ chức vài lần của năm."
" Qua báo cáo lợi nhuận và doanh số. Giá trị mà các cửa hàng đã lên đến gấp đôi là hơn năm trước."
" Đây là con số rất tốt, và trong đó có hai cửa hàng tiêu biểu năng suất cao nhất đứng đầu năm nay."
" Đó là cửa hàng ở quận 1 và quận 9 được anh Minh và chị Hà quản lý." lời nói vừa dứt có những tiếng pháo vỗ tay vang lên dưới sân khấu nhiệt tình.
" Phần thưởng của hai cửa hàng là một hồng bao lớn được phát hết cho các nhân viên."
" Nhưng mà những cửa hàng khác đừng vì vậy mà buồn, các vị sẽ được nhận một voucher mua hàng giảm 50% cho tất cả ngành hàng của tập đoàn ta."
" Và mọi người nhớ nhé, cuối năm sẽ tổ chức du lịch cho toàn thể công ty. Mọi người đều nhớ đi đông đủ."
" Xin cảm ơn."
Tất cả mọi người đều vui vẻ vỗ tay, cảm ơn vị lãnh đạo trẻ đứng ở sân khấu.
Sau đó buổi tiệc bắt đầu mọi người cũng nghe nhạc khiêu vũ nhảy nhót cũng nhau.
Ái Thương nãy giờ nghe lời phát biểu, trong đầu nảy số.
" Là hồng bao sao, không biết mình nhận được bao nhiêu ta."
Trong lòng lại vui vẻ, hôm nay đến đây lại được nghe tin tốt. Quá là mừng mà, khoản tiết kiệm cũng dư thêm rồi.
Nãy giờ cô cũng tìm thấy đồng nghiệp của mình, cảm giác an toàn xuất hiện lại. Đứng với mọi người, ai cũng mừng vì nghe có thưởng hết. Bàn luận sôi nổi với nhau, không biết số tiền được bao nhiêu, lại khen đãi ngộ tốt các thứ
Ái Thương hóng chuyện, nghe mọi người nói nãy giờ, trên tay cầm ly rượu vang uống cạn. Tửu lượng khá tốt trong một đêm uống liên tiếp mấy ly liền. Gương mặt đỏ lự, ánh mắt long lanh nay như người say tình.
Nhìn sang Lê Xuyên, hắn đang bắt tay với người khác chắc là bàn luận chuyện gì. Nhìn hắn không giống với tuổi 27, trưởng thành quá có nét lớn hơn tuổi thật.
" Ái Thương em uống ít thôi, say quá mai tỉnh không nổi đâu." Hùng Lâm là đồng nghiệp nam duy nhất ở cửa hàng cô, lên tiếng.
Anh ta dơ tay ngăn cản ly rượu tiếp theo, tay khác vuốt nhẹ bên vai cô.
Cảnh này đã bị người khác nhìn, đôi mắt đen nhánh, sâu thẳm không chớp mắt dõi theo hành động của hai người.
" Không sao mà, anh yên tâm nhìn vậy thôi em không có say đâu." nở nụ cười thân thiện, làm dáng như mình tỉnh táo lắm.
Người muốn uống người ngăn cản hết sức khôi hài. Chị quản lý bên cạnh cũng về phe cô.
" Cứ để em ấy uống, hôm nay tiệc vui như vậy phải chơi đã chứ."
Rốt cuộc cũng dành được ly rượu, cô nở nụ cười tinh nghịch với anh. Miệng nhấp môi lấy vị, uống từ từ.
Tay bật điện thoại lên xem thời gian.
" 10h đêm." Phải về nhà rồi từ đây cách xa nhà cô chắc đến 1 tiếng đi xe.
Cô nói vài lời với quản lý, rồi rời khỏi buổi tiệc vẫn đang nhộn nhịp.
Tiếng nhạc nhỏ dần theo bước đi của cô ra cửa, mở app xe tìm kiếm. Giá xe hai bánh rẻ hơn nhiều nên cô nhấn chọn.
Đứng ngoài hiên đợi xe, tiếng gió mạnh vù vù sẹt ngang vai cô. Thời tiết trở nên lạnh hơn rất nhiều rồi, đêm hôm nay bầu trời sao sáng lấp lánh. Hấp dẫn làm cô say mê ngắm nhìn.
Thời gian trôi qua mấy phút, cũng quên xem thông báo xe đã đến đâu. Cơ thể cũng dần ngấm rượu, đầu óc hơi nhứt nhứt, chóng mặt. Ái Thương vẫn còn tỉnh táo đứng vững.
Nghe được tiếng ho nhẹ phát ra từ đâu gần mình, theo sự tò mà mà đưa mắt nhìn sang tiếng. Nhìn sang thấy một người đàn ông thân mặc đồ sang, vest đen vai rộng.
Không ai xa lạ, người đó là Lê Xuyên đã lâu mà cô không thấy hắn.
Ái Thương nở nụ cười mĩm chào phép lịch sự người đối diện: " Dạ chào ngài ạ."
Chỉ là hôm nay biểu hiện không giống mấy lần trước, gương mặt có chút nghiêm túc hơn. Nụ cười nhàn nhạt nói chuyện thì vẫn còn thân thiện.
" Tại sao lại chào ngài rồi, trông có hơi xa lạ quá." Tuy là câu nói đùa nhưng mặt không biểu lộ gì nhiều.
Ái Thương cũng hiểu ở đây đông người, nếu hắn tỏ ra vui vẻ với cô sẽ khiến người khác bàn luận, làm người khác hiểu lầm.
" Dạ dù sao ở đây ngài vẫn là cấp trên của tôi, mối quan hệ có chút khác biệt mà."
" Tôi phải xưng hô đúng lễ ạ."
Gương mặt nhỏ nhắn, hai má hồng hồng, đôi mắt to nhìn, cười mĩm sau câu nói, thân người nhỏ cuối đầu xuống cho phải phép.
Hắn cũng không nói nhiều gì, chỉ là vài câu giản đơn. Tới giờ MC phát biểu trên sân khấu, trò chuyện vài câu pha trò mới nói chuyện chính mời hắn lên phát biểu.
" Xin chào mọi người tôi là MC Mai Ly rất vui vì ngày hôm nay mọi người đến đông đủ."
" Không để mọi người chờ lâu, sau đây tôi xin mời ngài lãnh đạo gương mẫu của chúng ta phát biểu đôi lời."
" Đó là giám đốc Lê Xuyên xin mời ngài lên sân khấu ạ."
Căn phòng được hạ ánh sáng xuống thấp,có ánh đèn khác chiếu rọi vào thân ảnh đang bước đi.
Dáng người nổi bật, tự tin sải bước dài. Chân đi vững chãi nhanh đến bật thang sân khấu.
Mọi người đều đổ dồn ánh mắt tập trung, chờ đợi lời nói của người đàn ông trưởng thành này.
" Chào mọi người, như mọi người đã biết tôi là ai."
" Nhưng tôi vẫn xin tự giới thiệu lần nữa."
" Tôi là giám đốc Lê Xuyên tập đoàn Sinh Việt."
" Mọi người cũng đã biết, tập đoàn chúng ta không chỉ là về chuỗi cửa hàng mà còn là sản xuất ngành may mặc trong nước."
" Ngoài ra còn nhiều lĩnh vực khác."
" Nhưng hôm nay chỉ là buổi tiệc của các cửa hàng thời trang, tổ chức vài lần của năm."
" Qua báo cáo lợi nhuận và doanh số. Giá trị mà các cửa hàng đã lên đến gấp đôi là hơn năm trước."
" Đây là con số rất tốt, và trong đó có hai cửa hàng tiêu biểu năng suất cao nhất đứng đầu năm nay."
" Đó là cửa hàng ở quận 1 và quận 9 được anh Minh và chị Hà quản lý." lời nói vừa dứt có những tiếng pháo vỗ tay vang lên dưới sân khấu nhiệt tình.
" Phần thưởng của hai cửa hàng là một hồng bao lớn được phát hết cho các nhân viên."
" Nhưng mà những cửa hàng khác đừng vì vậy mà buồn, các vị sẽ được nhận một voucher mua hàng giảm 50% cho tất cả ngành hàng của tập đoàn ta."
" Và mọi người nhớ nhé, cuối năm sẽ tổ chức du lịch cho toàn thể công ty. Mọi người đều nhớ đi đông đủ."
" Xin cảm ơn."
Tất cả mọi người đều vui vẻ vỗ tay, cảm ơn vị lãnh đạo trẻ đứng ở sân khấu.
Sau đó buổi tiệc bắt đầu mọi người cũng nghe nhạc khiêu vũ nhảy nhót cũng nhau.
Ái Thương nãy giờ nghe lời phát biểu, trong đầu nảy số.
" Là hồng bao sao, không biết mình nhận được bao nhiêu ta."
Trong lòng lại vui vẻ, hôm nay đến đây lại được nghe tin tốt. Quá là mừng mà, khoản tiết kiệm cũng dư thêm rồi.
Nãy giờ cô cũng tìm thấy đồng nghiệp của mình, cảm giác an toàn xuất hiện lại. Đứng với mọi người, ai cũng mừng vì nghe có thưởng hết. Bàn luận sôi nổi với nhau, không biết số tiền được bao nhiêu, lại khen đãi ngộ tốt các thứ
Ái Thương hóng chuyện, nghe mọi người nói nãy giờ, trên tay cầm ly rượu vang uống cạn. Tửu lượng khá tốt trong một đêm uống liên tiếp mấy ly liền. Gương mặt đỏ lự, ánh mắt long lanh nay như người say tình.
Nhìn sang Lê Xuyên, hắn đang bắt tay với người khác chắc là bàn luận chuyện gì. Nhìn hắn không giống với tuổi 27, trưởng thành quá có nét lớn hơn tuổi thật.
" Ái Thương em uống ít thôi, say quá mai tỉnh không nổi đâu." Hùng Lâm là đồng nghiệp nam duy nhất ở cửa hàng cô, lên tiếng.
Anh ta dơ tay ngăn cản ly rượu tiếp theo, tay khác vuốt nhẹ bên vai cô.
Cảnh này đã bị người khác nhìn, đôi mắt đen nhánh, sâu thẳm không chớp mắt dõi theo hành động của hai người.
" Không sao mà, anh yên tâm nhìn vậy thôi em không có say đâu." nở nụ cười thân thiện, làm dáng như mình tỉnh táo lắm.
Người muốn uống người ngăn cản hết sức khôi hài. Chị quản lý bên cạnh cũng về phe cô.
" Cứ để em ấy uống, hôm nay tiệc vui như vậy phải chơi đã chứ."
Rốt cuộc cũng dành được ly rượu, cô nở nụ cười tinh nghịch với anh. Miệng nhấp môi lấy vị, uống từ từ.
Tay bật điện thoại lên xem thời gian.
" 10h đêm." Phải về nhà rồi từ đây cách xa nhà cô chắc đến 1 tiếng đi xe.
Cô nói vài lời với quản lý, rồi rời khỏi buổi tiệc vẫn đang nhộn nhịp.
Tiếng nhạc nhỏ dần theo bước đi của cô ra cửa, mở app xe tìm kiếm. Giá xe hai bánh rẻ hơn nhiều nên cô nhấn chọn.
Đứng ngoài hiên đợi xe, tiếng gió mạnh vù vù sẹt ngang vai cô. Thời tiết trở nên lạnh hơn rất nhiều rồi, đêm hôm nay bầu trời sao sáng lấp lánh. Hấp dẫn làm cô say mê ngắm nhìn.
Thời gian trôi qua mấy phút, cũng quên xem thông báo xe đã đến đâu. Cơ thể cũng dần ngấm rượu, đầu óc hơi nhứt nhứt, chóng mặt. Ái Thương vẫn còn tỉnh táo đứng vững.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.