Chương 42
Phan Truc Ly
19/09/2024
Mọi thứ xung quanh Khả Ái trở nên tối đen như mực, cô nhắm mắt lại rồi chìm vào giấc ngủ, nhưng phía sau cô nó lại nhói đau từng cơn đau, Khả Ái như bừng tỉnh cô còn đi cứu con gái cô An Nhi, cô không cho phép mình được ngủ phải cố lên An Nhi đang đợi cô tới, cô nghe đâu đó tiếng nói ồn ào của Lý Hân, tiếng hét của Hàn Lịch, ... ồn rất ồn cô muốn mở mắt ra nói với bọn họ nhưng không thể nào làm được, ý thức ngày một mơ hồ như có như không cô lại ngất đi.
Sau một ca phẫu thuật kéo dài hàng giờ đồng hồ rốt cuộc tử thần cũng tử thần cũng gạt tên Khả Ái ra khỏi danh sách, Tuấn Vỹ thở phào nhẹ nhõm nhìn thằng bạn là một boy lạnh lùng của nhóm nhưng cũng có lúc không trụ vững.
Chuyện kể từ 4 tiếng trước
Alo..alo... Tuấn Vỹ nhanh nhanh lên đến viện ngay, Khả Ái bị thương rất nặng ...Bình tĩnh, cô ấy bị làm sao?Cậu nhanh đến ngay bệnh viện của tớ, cô ấy bị trúng 2 viên đạn ở lưng,...Cúp điện thoại Tuấn Vỹ lau như một mũi tên đến bệnh viện, làm bạn với Hàn Lịch ngần ấy năm chưa bao giờ thấy cậu ấy mất bình tĩnh như vậy, chứng tỏ Khả Ái chiếm vị trí không hề nhỏ trong tim cậu ấy!
Khi Tuấn Vỹ vừa tới bệnh viện thì cũng vừa kịp lúc xe đưa Khả Ái đến, nhìn thằng bạn quần áo dính đầy máu anh có chút giật mình, lo lắng hỏi:
Hàn Lịch, cậu không sao chứ, bị thương ở đâu? Vào đây tôi xem, y tá Hà sơ cứu cho cậu ấy!Không. không.. Tuấn Vỹ nhanh lên ... cô ấy chảy rất nhiều máu... nhanh ...Khả Ái đang rất yếu... nhanh lên....Tuấn Vỹ đi nhanh vào trong thì đã thấy Khả Ái đang được đội ngũ y bác sĩ tận tình cấp cứu, cậu cũng nhanh chóng tham gia vào hội chuẩn!
Mac đưa tới một bộ đồ khác đến cho Hàn Lịch thay ra, cả người anh lúc này toàn là máu của Khả Ái, ông nội Hàn hay tin cũng đã đến, nhìn Hàn Lịch ngồi như người mất hồn ở cửa phòng cấp cứu ông không khỏi xót xa, giờ phút này đây chỉ mong cho cô ấy tai qua nạn khỏi, ông vỗ vai thằng cháu giọng trầm buồn:
- Ông xin lỗi! Có lẽ ông đã sai rồi con ạ!
Hàn Lịch ôm lấy ông nội mà gục đầu trên vai ông, anh cần một bờ vai để tựa vào, anh nhẹ nhàng nói:
- Cháu tin cô ấy sẽ hiểu cho ông! Cô ấy không muốn thấy ông buồn và cháu cũng vậy! Khả Ái sẽ không bỏ lại chúng ta đầu!
Tuấn Vỹ cũng vừa đi ra từ phòng cấp cứu, anh cúi chào ông nội Hàn rồi cười nói:
- Mọi chuyện xem như cũng xong! Ca phẫu thuật đã thành công, cô ấy đã qua giai đoạn đáng ngại rồi ông nội
Hàn về nghĩ trước đi ông, mọi chuyện ở đây có bọn cháu lo rồi, khoảng 2 tiếng nữa Khả Ái sẽ được đưa qua phòng săn sóc đặc biệt có lẽ trời sáng mới đưa cô ấy ra phòng ngoài, cậu sang phòng bên cạnh mà ngã lưng một chút đi, cả đêm qua cậu cũng mệt mỏi lắm rồi.
Hàn Lịch mắt không rời khỏi cửa phòng cấp cứu, anh nói:
Cậu sắp xếp cho tớ vào phòng đặc biệt ngồi bên cạnh cũng được!Thôi, người cậu vi khuẩn không lỡ mang vào sẽ làm ảnh hưởng đến mọi người ở đó!Hàn Lịch kiên quyết nói:
- Vậy cậu để tôi ở phòng bên ngoài nhìn thấy cô ấy thôi cũng được, chỉ cần nhìn thấy cô ấy là đủ rồi!
Sau một lúc đắn đo, Tuấn Vỹ cũng cho người sắp xếp để Hàn Lịch ngồi tại bàn trực chung với các y bác sĩ trực ở bên ngoài phòng, Tuấn Vỹ nhìn Hàn Lịch cười nói:
- Cậu ăn gì không? Tôi cho người đem vào, một ly cafe nóng sẽ giúp cậu tỉnh táo hơn!
Hàn Lịch gật đầu nói:
- 1 ly cafe nóng! Cậu cứ đi làm việc của cậu đi tôi ở đây với cô ấy được rồi!
Sau một ca phẫu thuật kéo dài hàng giờ đồng hồ rốt cuộc tử thần cũng tử thần cũng gạt tên Khả Ái ra khỏi danh sách, Tuấn Vỹ thở phào nhẹ nhõm nhìn thằng bạn là một boy lạnh lùng của nhóm nhưng cũng có lúc không trụ vững.
Chuyện kể từ 4 tiếng trước
Alo..alo... Tuấn Vỹ nhanh nhanh lên đến viện ngay, Khả Ái bị thương rất nặng ...Bình tĩnh, cô ấy bị làm sao?Cậu nhanh đến ngay bệnh viện của tớ, cô ấy bị trúng 2 viên đạn ở lưng,...Cúp điện thoại Tuấn Vỹ lau như một mũi tên đến bệnh viện, làm bạn với Hàn Lịch ngần ấy năm chưa bao giờ thấy cậu ấy mất bình tĩnh như vậy, chứng tỏ Khả Ái chiếm vị trí không hề nhỏ trong tim cậu ấy!
Khi Tuấn Vỹ vừa tới bệnh viện thì cũng vừa kịp lúc xe đưa Khả Ái đến, nhìn thằng bạn quần áo dính đầy máu anh có chút giật mình, lo lắng hỏi:
Hàn Lịch, cậu không sao chứ, bị thương ở đâu? Vào đây tôi xem, y tá Hà sơ cứu cho cậu ấy!Không. không.. Tuấn Vỹ nhanh lên ... cô ấy chảy rất nhiều máu... nhanh ...Khả Ái đang rất yếu... nhanh lên....Tuấn Vỹ đi nhanh vào trong thì đã thấy Khả Ái đang được đội ngũ y bác sĩ tận tình cấp cứu, cậu cũng nhanh chóng tham gia vào hội chuẩn!
Mac đưa tới một bộ đồ khác đến cho Hàn Lịch thay ra, cả người anh lúc này toàn là máu của Khả Ái, ông nội Hàn hay tin cũng đã đến, nhìn Hàn Lịch ngồi như người mất hồn ở cửa phòng cấp cứu ông không khỏi xót xa, giờ phút này đây chỉ mong cho cô ấy tai qua nạn khỏi, ông vỗ vai thằng cháu giọng trầm buồn:
- Ông xin lỗi! Có lẽ ông đã sai rồi con ạ!
Hàn Lịch ôm lấy ông nội mà gục đầu trên vai ông, anh cần một bờ vai để tựa vào, anh nhẹ nhàng nói:
- Cháu tin cô ấy sẽ hiểu cho ông! Cô ấy không muốn thấy ông buồn và cháu cũng vậy! Khả Ái sẽ không bỏ lại chúng ta đầu!
Tuấn Vỹ cũng vừa đi ra từ phòng cấp cứu, anh cúi chào ông nội Hàn rồi cười nói:
- Mọi chuyện xem như cũng xong! Ca phẫu thuật đã thành công, cô ấy đã qua giai đoạn đáng ngại rồi ông nội
Hàn về nghĩ trước đi ông, mọi chuyện ở đây có bọn cháu lo rồi, khoảng 2 tiếng nữa Khả Ái sẽ được đưa qua phòng săn sóc đặc biệt có lẽ trời sáng mới đưa cô ấy ra phòng ngoài, cậu sang phòng bên cạnh mà ngã lưng một chút đi, cả đêm qua cậu cũng mệt mỏi lắm rồi.
Hàn Lịch mắt không rời khỏi cửa phòng cấp cứu, anh nói:
Cậu sắp xếp cho tớ vào phòng đặc biệt ngồi bên cạnh cũng được!Thôi, người cậu vi khuẩn không lỡ mang vào sẽ làm ảnh hưởng đến mọi người ở đó!Hàn Lịch kiên quyết nói:
- Vậy cậu để tôi ở phòng bên ngoài nhìn thấy cô ấy thôi cũng được, chỉ cần nhìn thấy cô ấy là đủ rồi!
Sau một lúc đắn đo, Tuấn Vỹ cũng cho người sắp xếp để Hàn Lịch ngồi tại bàn trực chung với các y bác sĩ trực ở bên ngoài phòng, Tuấn Vỹ nhìn Hàn Lịch cười nói:
- Cậu ăn gì không? Tôi cho người đem vào, một ly cafe nóng sẽ giúp cậu tỉnh táo hơn!
Hàn Lịch gật đầu nói:
- 1 ly cafe nóng! Cậu cứ đi làm việc của cậu đi tôi ở đây với cô ấy được rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.