Tn60 Cuộc Sống Hằng Ngày Sau Khi Kết Hôn Của Quân Tẩu

Chương 15:

Họa Lí Phong Lí

28/11/2024

Không nói nhiều, Từ Chiêu xách cổ áo Hoàng Thu Quyên lên, trực tiếp ném bà ta ra ngoài.

Hoàng Thu Quyên đau đến nhe răng trợn mắt, giãy dụa từ dưới đất bò dậy, duỗi ngón tay đang chuẩn bị chửi ầm lên.

Rầm một tiếng, cửa lớn đóng lại, bà ta mắng cũng không được, không mắng cũng không xong, không có ai hưởng ứng, mắng vài câu xong bỏ đi.

Khương Nhạc Vân hai mắt sáng lên nhìn Từ Chiêu: "Chú lợi hại quá!"

Không tốn sức chút nào, người xấu đều bị đánh chạy, quá lợi hại!

Khương Tuệ Hàm giả vờ ho khan một tiếng: "Gọi anh."

Cậu bé rất hiểu chuyện, giọng nói trong trẻo vang dội: "Anh trai lợi hại quá!"

Từ Chiêu nhẹ nhàng xoa đầu đứa nhỏ: "Nếu em muốn học thì sau này anh dạy em."

Khương Nhạc Vân gật đầu thật mạnh, vui vẻ nói: "Vâng ạ."

Chờ cậu học được võ nghệ, cậu phải bảo vệ chị gái, ai dám bắt nạt chị gái, xem cậu có đánh cho người đó bẹp dí không.

Khương Tuệ Hàm lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười nói cảm ơn: "Cái kia, vừa rồi cảm ơn anh nhé."

Từ Chiêu: "Không cần."



Có lẽ nhận ra giọng điệu có vẻ hơi cứng nhắc, anh ấy lại bổ sung một câu: "Giữa chúng ta không cần khách sáo như vậy, đều là việc tôi nên làm."

Không có kẻ địch ở phía trước cản trở, bầu không khí giữa hai người có chút ngại ngùng, nói là vị hôn phu, kì thực hai người chỉ là khi còn nhỏ gặp mặt vài lần, sau khi lớn lên bây giờ là lần đầu tiên gặp mặt, giống như người xa lạ vậy.

Khương Tuệ Hàm mân mê ngón tay, hỏi một câu rất thường gặp: "Anh ăn cơm chưa?"

Từ Chiêu rất thành thật trả lời hai chữ: "Chưa."

Tàu bị trễ hơn nửa tiếng, hơn bảy giờ mới đến thành phố Minh Giang, bởi vì lo lắng tình hình của Khương Tuệ Hàm, anh ấy không nghỉ ngơi một chút nào, vội vàng dựa theo địa chỉ trong thư tìm đến.

Không nói thì thôi, vừa nói anh ấy lập tức cảm thấy đói bụng.

Khương Tuệ Hàm vừa định nói, vậy tôi đi nấu cho anh chút đồ ăn, sau đó nghĩ đến trong nhà không có đồ ăn.

Cô ấy có chút áy náy nói: "Xin lỗi anh, trong nhà không có gì ăn, em ra ngoài mua chút đồ ăn cho anh, anh nghỉ ngơi trước một lát, em sẽ về nhanh thôi."

May mà vừa rồi moi được hai đồng từ chỗ Hoàng Thu Quyên, lúc này mới tránh khỏi tình trạng xấu hổ ra khỏi cửa mà túi rỗng.

Từ Chiêu nhíu mày, nghĩ nếu anh ấy đến muộn một hai ngày, cho dù hai chị em không bị người ta bắt nạt đến chết, có thể sẽ bị chết đói cũng nên.

Anh ấy ngăn Khương Tuệ Hàm lại: "Anh không mệt, anh đi cùng em."

Khương Nhạc Vân chạy đến trước mặt hai người, không muốn ở lại trong nhà một mình: "Em cũng đi."

"Được rồi, vậy thì cùng đi."



Khương Tuệ Hàm lấy chìa khóa ra chuẩn bị khóa cửa, khóa sắt có chút rỉ sét, miễn cưỡng dùng được, chỉ là khó khóa, tốn rất nhiều sức mới khóa cửa lại.

Trên đường gặp bà Lâm dẫn cháu trai ra ngoài đi dạo, Khương Tuệ Hàm nhớ tới còn nợ tiền thuốc men, lấy tiền từ trong túi ra, đếm một lượt, toàn bộ tài sản chỉ có tám tệ sáu hào, trong đó có hai tệ là lấy từ tay Hoàng Thu Quyên.

Thật thảm, nghèo khó khiến cô rất muốn khóc ngay tại chỗ, chưa bao giờ nghĩ đến có một ngày cô sẽ nghèo đến mức này, lục tung cả túi cũng không gom đủ mười đồng.

Khương Tuệ Hàm rất phân vân, rút ra bốn đồng đưa cho bà Lâm: "Cảm ơn bà đã đưa cháu đến bệnh viện, bốn đồng này bà cứ nhận trước, số tiền còn lại cháu sẽ nghĩ cách khác để sớm trả cho bà."

Cô ấy có chút áy náy, hiện giờ ngay cả nuôi sống bản thân và em trai cũng khó khăn, còn nợ tiền người ta chưa trả, sao ông trời không đánh một tia sét cho cô ấy chết quách đi cho rồi.

Bà Lâm thử từ chối, dưới sự thuyết phục hết lời của Khương Tuệ Hàm, bà vẫn nhận lấy tiền.

Không phải bà không biết nhà họ Khương khó khăn, nhưng con dâu nghe nói bà giúp Khương Tuệ Hàm đóng viện phí, hai ngày nay cứ mặt nặng mày nhẹ với bà, còn nói bà có tiền sao không để dành cho cháu trai, đưa tiền cho người ngoài có lấy lại được hay không còn chưa biết.

Bà Lâm nhìn sang Từ Chiêu đứng bên cạnh: "Chuyện tiền nong không vội, hai chị em cháu cũng không dễ dàng gì, vị này là?"

Khương Tuệ Hàm do dự một chút, không biết có nên nói thật hay không, nhưng không biết Từ Chiêu nghĩ gì, nên không tiện mở miệng, bèn quay sang nhìn anh ấy.

Từ Chiêu lễ phép nói: "Chào bà, cháu là vị hôn phu của đồng chí Khương, cảm ơn bà đã giúp đỡ, số tiền còn lại cháu sẽ trả thay cô ấy."

Từ cuộc trò chuyện của hai người, anh ấy đã hiểu được sơ lược về chuyện đã xảy ra, thầm nghĩ, vị hôn thê của mình đúng là gặp nhiều tai nạn, vừa mới bị người ta đập đầu, lại bị người thân nhòm ngó, định bán cô ấy với giá cao.

Bà Lâm vội vàng xua tay từ chối: "Hàng xóm láng giềng với nhau cả, trước đây bố cháu gái còn giúp nhà tôi một việc lớn, tôi chỉ giúp một chút thôi, không đáng nhắc đến."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tn60 Cuộc Sống Hằng Ngày Sau Khi Kết Hôn Của Quân Tẩu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook