Chương 3: Góa Phụ Từng Là Tình Địch
Vi Tử Tức Tức
24/10/2024
So với sự độc ác của mẹ chồng, sự lạnh lùng thờ ơ của bố chồng vừa rồi càng khiến người ta lạnh lòng hơn, ánh mắt Vệ Tri Hành rơi vào trên người ông ta, lạnh lùng nói: "Dơ rồi thì vứt đi, mua cái mới, tôi cũng không thiếu mấy đồng tiền đó. ”
Ba Vệ Tri Hành, cũng tức là bố chồng tôi, nghe xong lời này, cũng cảm thấy rất xấu hổ, nhỏ giọng phụ họa nói: "Đúng đúng đúng, dơ rồi thì vứt đi, mẹ con không nên động tay động chân, là lỗi của mẹ con”. Nói rồi đẩy mẹ chồng một cái, "Bà mau xin lỗi A Hành cho tử tế, nó từ xa vừa về nhà một chuyến, lại thấy bà đánh anh trai mình, trong lòng sao mà vui được? ”
Mẹ chồng quay đầu lại hung hăng liếc bố chồng một cái, ở nơi Vệ Tri Hành không nhìn thấy đưa tay nhéo eo bố chồng một cái, chỉ thấy bố chồng nhíu mày, cắn răng, lại không lên tiếng, nhưng chắc chắn là nhéo không nhẹ.
Quay đầu lại, trên mặt mẹ chồng chất chứa đầy nụ cười, cười từ ái với Vệ Tri Hành: "Là mẹ hồ đồ, Hành Tử à, con đừng tức giận nữa, để mẹ đi bắt gà, nhà mình có nuôi con gà trống nặng hơn hai cân, thịt rất thơm, tối nay mẹ làm gà xào ớt mà con thích nhất nhé.”
Khi bà đang nói thì trong phòng truyền đến tiếng bước chân, hai cô gái từ trong phòng lao ra, một người khoảng mười bảy mười tám tuổi, một người thì nhỏ hơn một chút, cô gái lớn nhìn thấy Vệ Tri Hành liền nhào tới, ôm cánh tay anh vui mừng gọi: "Anh hai, anh hai, anh hai về rồi!”
Em gái tuổi còn nhỏ kia thì có chút ngượng ngùng, chỉ nhỏ nhẹ gọi anh hai, không im lặng.
Vệ Tri Hành ừ một tiếng, không biểu hiện ra nhiệt tình bao nhiêu, vừa rồi mẹ chồng đánh anh chồng tàn nhẫn như vậy, hai em gái lại ở trong nhà xem như không có việc gì, việc này khẳng định khiến Vệ Tri Hành trong lòng tức giận.
Vệ Tri Hành dùng tay áo lau đi nước mắt trên mặt anh chồng, ôn nhu săn sóc, nhìn thấy tôi có chút ghen tỵ (Edit: ghen tỵ cái gì vậy???), sắc mặt anh hòa hoãn không ít, nghiêng đầu hướng về phía tôi vẫy vẫy tay, "Phương Nam, lại đây. ”
Lúc này cả nhà mới chú ý tới tôi, mẹ chồng lập tức hai mắt tỏa sáng, bước tới nắm chặt tay tôi, thân thiết cười nói: "Đây là con dâu của mẹ đúng không? Thật sự rất xinh đẹp, như ngôi sao lớn trên TV, người thành phố đúng là không giống nhau, nhìn bàn tay nhỏ bé mịn màng này, vừa nhìn đã biết là cầm bút, Tiểu Viên, Tiểu Tĩnh, sửng sốt làm cái gì, mau gọi chị dâu đi.”
Đây rõ ràng là muốn lấy lòng Vệ Tri Hành, tôi có chút chịu không nổi sự nhiệt tình của bà, chỉ cười hai tiếng, lí nhí gọi ba mẹ một tiếng.
Vệ Viên, Vệ Tĩnh nghe được lệnh của mẹ chồng, hai người đồng thanh gọi chị dâu, làm tôi có chút ngượng ngùng, hai người phân biệt giới thiệu mình, em chồng lớn tên là Vệ Viên, em chồng nhỏ tên là Vệ Tĩnh.
Vệ Viên làm tôi rất không thoải mái, cô ta nhìn tôi từ trên xuống dưới đánh giá, nhất là khi nhìn thấy váy liền thân ngắn tay trên người tôi, trong mắt là không chút che dấu sự tham lam, như hận không thể không đem cả người tôi lột xuống, em chồng nhỏ Vệ Tĩnh lại rất lấy lòng, bẽn lẽn mỉm cười, thấy tôi nhìn cô ấy, mặt lập tức đỏ đến lỗ tai, bối rối cúi đầu, thật sự là một cô gái dễ thẹn thùng lại đơn thuần.
Chờ hai cô ấy chào hỏi xong, Vệ Tri Hành tùy ý giới thiệu ba mẹ anh ta một chút, sau đó ôm bả vai tôi trịnh trọng giới thiệu với Vệ Danh: "Anh, đây là em dâu Phương Nam của anh, anh mau chào em dâu đi. ”
Bố mẹ chồng bị Vệ Tri Hành lạnh nhạt rõ ràng, sắc mặt tuy rằng không dễ nhìn, nhưng rốt cuộc cũng là đuối lý trước, cũng không nói gì, chỉ cười tủm tỉm nhìn.
Ánh mắt tò mò của anh trai rơi vào tôi, đột nhiên vui vẻ vỗ tay nói: "Em trai có vợ rồi! Em trai có vợ! Đẹp hơn Hoa Mai nữa. ”
"Hoa Mai là ai?" Tôi không biết đáp lời thế nào, buộc miệng hỏi.
Em chồng lớn Vệ Viên nhanh miệng: "Là góa phụ trong thôn, chồng chị ta uống thuốc sâu tự tử, chị dâu, chị không biết đâu, ngày xưa chị ta mê anh trai tôi lắm. ”
Trong lòng tôi khẽ động, chồng uống thuốc trừ sâu tự sát, hoàn cảnh bi thương, vậy chắc hẳn là người phụ nữ chúng tôi gặp ở đầu thôn. Không ngờ cô ta từng thích Vệ Tri Hành, khó trách vừa rồi đuổi theo xe của chúng tôi nhìn, tôi quay sang nhìn về phía Vệ Tri Hành, anh ta hung hăng trừng mắt nhìn Vệ Viên một cái: "Tiểu Viên, đừng nói bậy! ”
Vệ Viên lè lưỡi, làm mặt quỷ không nói lời nào.
Trước mặt nhiều người như vậy, tôi không tiện truy vấn cái gì, chỉ có thể cười cười giả vờ hiền thục hào phóng, trong lòng lại nghĩ, khó trách vừa rồi Vệ Tri Hành khinh bỉ Hoa Mai mãnh liệt như vậy, thì ra là người ta từng theo đuổi mình, loại tâm lý chiếm hữu vi diệu này, làm cho trong lòng tôi rất không thoải mái.
Sau đó, mẹ chồng đi xử lý vết thương, Vệ Tri Hành cùng anh chồng nói chuyện, tôi đi ra xe lấy quà tặng cho bọn họ, mua thuốc bổ cho bố mẹ chồng, anh trai và em trai là giày, còn quà cho Vệ Viên và Vệ Tĩnh là một chiếc váy liền thân, vóc dáng người hai người tương tự, mua cùng một kích cỡ, kiểu dáng khác nhau, Vệ Viên thấy váy liền cao hứng đoạt lấy, khoa tay múa chân hai cái, liền chạy vào phòng thay, lại đi ra, hướng về phía tôi xoay hai vòng hỏi: "Chị dâu, em có đẹp không? ”
Tôi gật đầu: "Đẹp, cũng rất vừa vặn."
Không nghĩ tới cô ta lại hừ lạnh một tiếng: "Không đẹp như trên người chị, cái váy này của tôi chắc là hàng rẻ tiền. ”
Lời nói của cô ta làm tôi sửng sốt, há miệng muốn giải thích, cô ta đã vọt tới trước mặt Vệ Tĩnh, đoạt lấy váy trong tay Vệ Tĩnh nói: "Cái này cũng thuộc về tao, chắc chắn mày mặc không đẹp bằng tao”.
Vệ Tĩnh còn chưa kịp phản ứng, cô ta đã giựt váy ôm vô mình rồi chạy nhanh vào phòng.
Ba Vệ Tri Hành, cũng tức là bố chồng tôi, nghe xong lời này, cũng cảm thấy rất xấu hổ, nhỏ giọng phụ họa nói: "Đúng đúng đúng, dơ rồi thì vứt đi, mẹ con không nên động tay động chân, là lỗi của mẹ con”. Nói rồi đẩy mẹ chồng một cái, "Bà mau xin lỗi A Hành cho tử tế, nó từ xa vừa về nhà một chuyến, lại thấy bà đánh anh trai mình, trong lòng sao mà vui được? ”
Mẹ chồng quay đầu lại hung hăng liếc bố chồng một cái, ở nơi Vệ Tri Hành không nhìn thấy đưa tay nhéo eo bố chồng một cái, chỉ thấy bố chồng nhíu mày, cắn răng, lại không lên tiếng, nhưng chắc chắn là nhéo không nhẹ.
Quay đầu lại, trên mặt mẹ chồng chất chứa đầy nụ cười, cười từ ái với Vệ Tri Hành: "Là mẹ hồ đồ, Hành Tử à, con đừng tức giận nữa, để mẹ đi bắt gà, nhà mình có nuôi con gà trống nặng hơn hai cân, thịt rất thơm, tối nay mẹ làm gà xào ớt mà con thích nhất nhé.”
Khi bà đang nói thì trong phòng truyền đến tiếng bước chân, hai cô gái từ trong phòng lao ra, một người khoảng mười bảy mười tám tuổi, một người thì nhỏ hơn một chút, cô gái lớn nhìn thấy Vệ Tri Hành liền nhào tới, ôm cánh tay anh vui mừng gọi: "Anh hai, anh hai, anh hai về rồi!”
Em gái tuổi còn nhỏ kia thì có chút ngượng ngùng, chỉ nhỏ nhẹ gọi anh hai, không im lặng.
Vệ Tri Hành ừ một tiếng, không biểu hiện ra nhiệt tình bao nhiêu, vừa rồi mẹ chồng đánh anh chồng tàn nhẫn như vậy, hai em gái lại ở trong nhà xem như không có việc gì, việc này khẳng định khiến Vệ Tri Hành trong lòng tức giận.
Vệ Tri Hành dùng tay áo lau đi nước mắt trên mặt anh chồng, ôn nhu săn sóc, nhìn thấy tôi có chút ghen tỵ (Edit: ghen tỵ cái gì vậy???), sắc mặt anh hòa hoãn không ít, nghiêng đầu hướng về phía tôi vẫy vẫy tay, "Phương Nam, lại đây. ”
Lúc này cả nhà mới chú ý tới tôi, mẹ chồng lập tức hai mắt tỏa sáng, bước tới nắm chặt tay tôi, thân thiết cười nói: "Đây là con dâu của mẹ đúng không? Thật sự rất xinh đẹp, như ngôi sao lớn trên TV, người thành phố đúng là không giống nhau, nhìn bàn tay nhỏ bé mịn màng này, vừa nhìn đã biết là cầm bút, Tiểu Viên, Tiểu Tĩnh, sửng sốt làm cái gì, mau gọi chị dâu đi.”
Đây rõ ràng là muốn lấy lòng Vệ Tri Hành, tôi có chút chịu không nổi sự nhiệt tình của bà, chỉ cười hai tiếng, lí nhí gọi ba mẹ một tiếng.
Vệ Viên, Vệ Tĩnh nghe được lệnh của mẹ chồng, hai người đồng thanh gọi chị dâu, làm tôi có chút ngượng ngùng, hai người phân biệt giới thiệu mình, em chồng lớn tên là Vệ Viên, em chồng nhỏ tên là Vệ Tĩnh.
Vệ Viên làm tôi rất không thoải mái, cô ta nhìn tôi từ trên xuống dưới đánh giá, nhất là khi nhìn thấy váy liền thân ngắn tay trên người tôi, trong mắt là không chút che dấu sự tham lam, như hận không thể không đem cả người tôi lột xuống, em chồng nhỏ Vệ Tĩnh lại rất lấy lòng, bẽn lẽn mỉm cười, thấy tôi nhìn cô ấy, mặt lập tức đỏ đến lỗ tai, bối rối cúi đầu, thật sự là một cô gái dễ thẹn thùng lại đơn thuần.
Chờ hai cô ấy chào hỏi xong, Vệ Tri Hành tùy ý giới thiệu ba mẹ anh ta một chút, sau đó ôm bả vai tôi trịnh trọng giới thiệu với Vệ Danh: "Anh, đây là em dâu Phương Nam của anh, anh mau chào em dâu đi. ”
Bố mẹ chồng bị Vệ Tri Hành lạnh nhạt rõ ràng, sắc mặt tuy rằng không dễ nhìn, nhưng rốt cuộc cũng là đuối lý trước, cũng không nói gì, chỉ cười tủm tỉm nhìn.
Ánh mắt tò mò của anh trai rơi vào tôi, đột nhiên vui vẻ vỗ tay nói: "Em trai có vợ rồi! Em trai có vợ! Đẹp hơn Hoa Mai nữa. ”
"Hoa Mai là ai?" Tôi không biết đáp lời thế nào, buộc miệng hỏi.
Em chồng lớn Vệ Viên nhanh miệng: "Là góa phụ trong thôn, chồng chị ta uống thuốc sâu tự tử, chị dâu, chị không biết đâu, ngày xưa chị ta mê anh trai tôi lắm. ”
Trong lòng tôi khẽ động, chồng uống thuốc trừ sâu tự sát, hoàn cảnh bi thương, vậy chắc hẳn là người phụ nữ chúng tôi gặp ở đầu thôn. Không ngờ cô ta từng thích Vệ Tri Hành, khó trách vừa rồi đuổi theo xe của chúng tôi nhìn, tôi quay sang nhìn về phía Vệ Tri Hành, anh ta hung hăng trừng mắt nhìn Vệ Viên một cái: "Tiểu Viên, đừng nói bậy! ”
Vệ Viên lè lưỡi, làm mặt quỷ không nói lời nào.
Trước mặt nhiều người như vậy, tôi không tiện truy vấn cái gì, chỉ có thể cười cười giả vờ hiền thục hào phóng, trong lòng lại nghĩ, khó trách vừa rồi Vệ Tri Hành khinh bỉ Hoa Mai mãnh liệt như vậy, thì ra là người ta từng theo đuổi mình, loại tâm lý chiếm hữu vi diệu này, làm cho trong lòng tôi rất không thoải mái.
Sau đó, mẹ chồng đi xử lý vết thương, Vệ Tri Hành cùng anh chồng nói chuyện, tôi đi ra xe lấy quà tặng cho bọn họ, mua thuốc bổ cho bố mẹ chồng, anh trai và em trai là giày, còn quà cho Vệ Viên và Vệ Tĩnh là một chiếc váy liền thân, vóc dáng người hai người tương tự, mua cùng một kích cỡ, kiểu dáng khác nhau, Vệ Viên thấy váy liền cao hứng đoạt lấy, khoa tay múa chân hai cái, liền chạy vào phòng thay, lại đi ra, hướng về phía tôi xoay hai vòng hỏi: "Chị dâu, em có đẹp không? ”
Tôi gật đầu: "Đẹp, cũng rất vừa vặn."
Không nghĩ tới cô ta lại hừ lạnh một tiếng: "Không đẹp như trên người chị, cái váy này của tôi chắc là hàng rẻ tiền. ”
Lời nói của cô ta làm tôi sửng sốt, há miệng muốn giải thích, cô ta đã vọt tới trước mặt Vệ Tĩnh, đoạt lấy váy trong tay Vệ Tĩnh nói: "Cái này cũng thuộc về tao, chắc chắn mày mặc không đẹp bằng tao”.
Vệ Tĩnh còn chưa kịp phản ứng, cô ta đã giựt váy ôm vô mình rồi chạy nhanh vào phòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.