Chương 244: Tốn Phong Kiếm Phái Và Ôn Gia
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Lại bảo đám người Hoàng Bỉnh Thành đi dẫn theo những võ giả mới gia nhập Lục Phiến Môn tới chỗ mình, Tô Tín cầm các loại tài liệu mật báo về Tốn Phong kiếm phái, mật thám hai ngày trước nhận được thông báo, sau đó phân phó Lý Phôi tự mình đi ra ngoài vài ngày cho nên trực tiếp rời khỏi tổng bộ Lục Phiến Môn.
Nếu như thế lực võ lâm Giang Nam đạo đoàn kết và thế lực rắc rối khó dỡ, như vậy Tô Tín chỉ có thể nghĩ biện pháp giải quyết bọn chúng từ bên trong, Tốn Phong kiếm phái chính là nơi hắn chọn đầu tiên.
Tốn Phong kiếm phái chính là thế lực giang hồ uy tín lâu năm tại Giang Nam đạo, Tốn Phong chính là một trong bát quái.
Võ công Tốn Phong kiếm phái xuất phát từ đạo gia nhất mạch, tuy không có vẻ gì yếu kém nhưng lại kết thừa đặc điểm công chính bình thản của đạo gia, cho nên đệ tử Tốn Phong kiếm phái có thực lực cực kỳ ổn định.
Tốn Phong kiếm phái nằm giữa Giang Nam phủ cùng Trạch Châu phủ, hôm nay Tốn Phong kiếm phái đã có rất nhiều võ giả tụ tập tại Trạch Châu phủ, nguyên nhân là do Tốn Phong kiếm phái và Trạch Châu phủ Ôn gia hàng năm đều phải tiến hành một lần tỷ thí, dùng tranh đoạt quyền sử dụng linh nhãn.
Cái gọi là linh nhãn chính là sơn cốc bên ngoài phủ, bởi vì thiên địa tạo hóa cho nên nguyên lực thiên địa tại đó vô cùng đậm đặc, thậm chí giữa sơn cốc có thảo dược, linh quả sinh trưởng và dược lực nồng đậm hơn ở bên ngoài
Thế lực võ lâm đều có một hai linh nhãn, một nhà là Trạch Châu phủ Ôn gia, mà đổi thành một nhà còn lại là Tốn Phong kiếm phái.
Hai thế lực võ lâm xem như thế lực nhị lưu, thế lực đều không kém gì nhau, hơn nữa võ lâm Giang Nam đạo cũng rất ít khi vạch mặt với nhau, khó đánh không chết không thôi.
Bởi vì mỗi khi xảy ra chuyện như vậy, một ít tông môn nhất lưu của võ lâm Giang Nam đạo sẽ đứng ra điều đình.
Ôn gia và Tốn Phong kiếm phái cũng là như thế, bởi vì có tông môn nhất lưu điều đình, bọn họ hàng năm sẽ tổ chức tỷ thí cho những võ giả trẻ tuổi, ba ván thắng hai, người thắng sẽ dạt được quyền sử dụng linh nhãn trong thời gian một năm.
Hiện tại cũng là thời điểm tranh đoạt quyền sử dụng linh nhãn, cho nên đệ tử hai phái tự tập đông đủ, còn có một chút nhân sĩ võ lâm tới Trạch Châu phủ xem náo nhiệt.
Trung ương Trạch Châu phủ, Ôn gia và Tốn Phong kiếm phái đã tới, võ giả Nguyên Thần Cảnh của hai bên không tới, chỉ phái vài tên trưởng lão Thần Cung Cảnh tới xem.
Dù sao là thế hệ trẻ tỷ thí, đại bộ phận là Khí Hải Cảnh mà thôi, Linh Khiếu Cảnh và Thần Cung Cảnh hiếm như phượng mao lân giác, cấp bậc tỷ thí không phải đánh sinh tử, có vài tên võ giả Thần Cung Cảnh quan sát.
Ôn gia và Tốn Phong kiếm phái đã đấu vài chục năm, đệ tử hai bên cũng thù địch lẫn nhau.
Đệ tử Tốn Phong kiếm phái dương dương đắc ý, đệ tử Ôn gia rất phẫn hận, nguyên nhân là do Ôn gia đã thua liền hai năm.
Lúc này Ôn gia gia chủ Ôn Ngự Minh có nhi tử Ôn Thanh Hòa đột phá Linh Khiếu Cảnh, lần này có thể dễ dàng rửa sạch hổ thẹn và giành được linh nhãn.
Thời điểm này mọi người chung quanh nghị luận, thậm chí còn mở ván đánh bạc Ôn gia cùng Tốn Phong kiếm phái ai sẽ thắng.
- Chậc chậc, lần này nghe nói Ôn gia Ôn Thanh Hòa đột phá đến Linh Khiếu Cảnh, xem ra Ôn gia thắng chắc rồi.
Có người phản bác nói:
- Không nhất định, đừng quên Tốn Phong kiếm phái Ngũ Thanh Vân đã sớm đột phá Linh Khiếu Cảnh, ai thắng ai thua còn không nhất định.
- Nhưng tuyệt kỹ gia truyền Ôn gia Đại Triền Ti Thủ là chủ pháp rất nổi danh, Tốn Phong kiếm phái Tốn Phong kiếm pháp thường thường không có gì lạ, trong cùng giai vẫn do Ôn gia chiếm ưu thế.
Một đám người không ngừng nghị luận lẫn nhau.
- Hôm nữa Ôn gia đại thiếu gia Ôn Thanh Hòa và Tốn Phong kiếm phái Thiếu chưởng môn đều ưa thích tiểu thư Trần gia, nghe nói bọn họ còn xung đột rất nhiều lần.
Lúc này hai bên ra tay không chỉ tranh đoạt linh nhãn, còn tranh đoạt Trần tiểu thư kia.
- Chậc chậc, Trần gia này sinh con gái tốt.
- Trần gia chỉ là tiểu thế lực bất nhập lưu, thực lực võ giả trong nhà mạnh nhất chỉ là Linh Khiếu Cảnh mà thôi, hết lần này tới lần khác làm Ôn gia đại thiếu gia cùng Tốn Phong kiếm phái thiếu chưởng môn đều si mê, cho dù Trần gia đại gả tiểu thư cho ai thì Trần gia cũng phát.
Những người giang hồ nhàn rỗi không có việc gì nên ưa thích việc bát quái, vừa nghe nói như thế, mọi người lập tức xoay chuyển chủ đề lên Trần đại tiểu thư.
Chỉ trong chốc lát đám người tụ tập trên lôi đài, lập tức có người nhỏ giọng nói:
- Nhìn kìa, đó là Trần gia đại tiểu thư, khó trách làm hai tên đệ tử trẻ tuổi tranh đoạt, quả nhiên dung mạo bất phàm.
Trong đám người có một mỹ nhân đang đứng xem lôi đài, đôi mắt như làn nước, tướng mạo dịu dàng khả ái, cũng là mỹ nhân nhất đẳng.
Nhìn thấy Trần gia đại tiểu thư đi ra, một người trẻ tuổi tuấn tú bên Ôn gia lập tức cao hứng bừng phất tay với Trần gia đại tiểu thư, Trần gia đại tiểu thư cũng chỉ nhoẻn miệng cười, người trẻ tuổi Ôn Thanh Hòa kích động không thôi.
Tốn Phong kiếm phái bên kia có một người trẻ tuổi cười lạnh khinh thường.
Người trẻ tuổi này chính là Ngũ Thanh Vân đánh Hoàng Bỉnh Thành khi Tô Tín phái đi dưa thiệp mời tại Tốn Phong kiếm phái.
Một gã đệ tử Tốn Phong kiếm phái cười lạnh nói:
- Đám ngu ngốc Ôn gia còn cho rằng lần này có thể đạt được linh nhãn, thật tình không biết đại sư huynh ngươi đã sớm đả thông mắt, tai bốn khiếu, cho dù linh nhãn Ôn gia hay Trần đại tiểu thư đều là của đại sư huynh ngươi cả rồi.
Ngũ Thanh Vân khinh thường cười cười:
- Ôn Thanh Hòa vài ngày trước còn kêu gào với ta, hôm nay bổn công tử sẽ giáo huấn hắn cách làm người, cho hắn biết rõ biết nhiều vũ kỹ lung tung rất mạnh nhưng cảnh giới mới là trọng yếu nhất.
Một đám võ giả Tốn Phong kiếm phái đều lấy lòng Ngũ Thanh Vân, qua một phú sau trưởng lão Thần Cung Cảnh hai bên lên đài, tuyên bố tỷ thí chính thức bắt đầu.
Tỷ thí trận đầu chính là đệ tử Ôn gia và đệ tử Tốn Phong kiếm phái hành lễ và đánh nhau kịch liệt, không tới mười phút sau là Ôn gia thắng.
Đệ tử Ôn gia không cần binh khí, vũ kỹ gia truyền Đại Triền Ti Thủ của bọn họ chuyên khắc chế vũ kỹ.
Tốn Phong kiếm phái có Tốn Phong kiếm pháp hơi có vẻ bình thản, chỉ có điều chiếm Tốn Phong sắc bén, kiếm pháp lạnh thấu xương, trong cùng cấp bậc hắn không thể thắng Ôn gia.
Thắng trận đầu tiên, lúc này người Ôn gia mừng rỡ, liên tục thua hai năm, những năm qua đệ tử Ôn gia khổ tu vũ kỹ, cho tới hôm nay đã tới thời điểm rửa nhục.
Trận chiến đấu thứ hai, hai tay tên đệ tử Ôn gia xuất thủ liên tục, Đại Triền Ti Thủ quấn quanh giống như tơ nhện, một khi bị hắn quấn lấy sẽ càng quấn càng chặt, thậm chí người sử dụng có chân khí cường đại sẽ trực tiếp xé nát binh khí đối phương.
Nhưng đệ tử Tốn Phong kiếm phái lại cười lạnh xem thường, kiếm quang như cuồng phong gào thét, kiếm thế cuồng bạo và kiếm cương tung hoành xe rách chân khí Đại Triền Ti Thủ của Ôn gia, làm cho hắn không ngừng lui về phía sau.
- Linh Khiếu Cảnh! Tốn Phong kiếm phái lại có đệ tử đột phá Linh Khiếu Cảnh!
Cho dù là người Ôn gia hay đám võ giả đang xem cuộc chiến bên dưới đều ngạc nhiên, Tốn Phong kiếm phái lại nắm chắc bài như vậy, trong đệ tử thế hệ trẻ của bọn họ vậy mà xuất hiện hai tên võ giả Linh Khiếu Cảnh.
Bởi như vậy trận đấu này không cần xem nữa, Ôn gia thua chắc rồi, mọi người lại ném ánh mắt đống tình về phía Ôn gia.
Ôn gia so với Tốn Phong kiếm phái có được vũ kỹ lợi hại hơn nhiều nhưng Tốn Phong kiếm phái tu luyện là công pháp đạo gia công chính bình thả, tốc độ tu luyện tiến hành theo chất lượng, bình cảnh nhỏ hơn rất nhiều, nội công Ôn gia chỉ là tâm pháp nội công bình thường, không có gì thần kỳ.
Cho nên hai thế lực từ cảnh giới tu luyện đều là Tốn Phong kiếm phái cao hơn một bậc.
Trong cùng cấp bậc, đệ tử Ôn gia ỷ vào vũ kỹ có thể áp đảo đệ tử Tốn Phong kiếm phái một bậc, nếu như gặp người cảnh giới cao hơn, chút ưu thế từ vũ kỹ mang đến không thừa lại cái gì.
Quả nhiên đệ tử Ôn gia chèo chống trên đài không bao lâu và bị ép xuống lôi đài.
Hiện tại hai bên một thắng một thua, trận chiến thứ ba sẽ quyết thắng bại của hai bên, do Ôn gia đại thiếu gia Ôn Thanh Hòa đối chiến Tốn Phong kiếm phái thiếu chưởng môn Ngũ Thanh Vân.
Hai người leo lên lôi đài, Ngũ Thanh Vân cười lạnh nói:
- Ôn Thanh Hòa, đừng quên mấy ngày hôm trước ngươi nói chuyện thế nào, nếu thua thì cách Thanh nhi xa một chút, đừng như con chó ghẻ dính bên người nàng.
Ôn Thanh Hòa tướng mạo thanh tú, bởi vì quanh năm tu luyện trong Ôn gia nên lòng dạ nông cạn, nghe Ngũ Thanh Vân trào phúng như vậy lập tức giận dữ đỏ mặt.
- Ngươi nói ai là chó ghẻ? Có bản lĩnh hôm nay chúng ta đấu sinh tử không chết không thôi.
Ngũ Thanh Vân nhún nhún vai nói:
- Tốt, ta không sao cả.
Lúc này võ giả Thần Cung Cảnh hai bên có phần không nhìn được, đều ho khan một tiếng, nhắc nhở hai người không nói nhảm trên lôi đài, lập tức động thủ đi.
Nơi này có võ giả khác đang xem đấy, hai người các ngươi cãi nhau trên lôi đài còn ra thể thống gì.
Ôn Thanh Hòa hừ lạnh một tiếng, hắn đoạt xuất thủ trước và thi triển Đại Triền Ti Thủ tấn công Ngũ Thanh Vân.
Ôn gia sử dụng Đại Triền Ti Thủ nhìn như mềm mại nhưng vô cùng cứng cỏi, chỉ cần cuốn lấy đối phương, kình lực càng quấn càng nhiều, đối phương như con mồi rơi vào mạng nhện không thoát ra được.
Nhưng lúc này Ngũ Thanh Vân lại cười lạnh xem thường, hắn rút kiếm ra, cương khí màu xanh xuất hiện, Tốn Phong Đoạn, Liệt Phong Trảm!
Dưới thân kiếm, Ngũ Thanh Vân sử dụng kiếm phong chấn vỡ chân khí quấn quanh, Ngũ Thanh Vân trực tiếp cầm kiếm chém xuống, kiếm cương tung hoành, khí khí cuồng bạo thủ vững tới mức giọt nước không lọt, chỉ cần Ôn Thanh Hòa vừa sử dụng chân khí quấn quanh đều bị chém nát.
- Tai mắt bốn khiếu! Ngũ Thanh Vân đả thông bốn khiếu!
Mọi người nơi này ngạc nhiên, khó trách Tốn Phong kiếm phái bình thản như vậy, thì ra Ngũ Thanh Vân lại đả thông tai mắt bốn khiếu.
Nếu như thế lực võ lâm Giang Nam đạo đoàn kết và thế lực rắc rối khó dỡ, như vậy Tô Tín chỉ có thể nghĩ biện pháp giải quyết bọn chúng từ bên trong, Tốn Phong kiếm phái chính là nơi hắn chọn đầu tiên.
Tốn Phong kiếm phái chính là thế lực giang hồ uy tín lâu năm tại Giang Nam đạo, Tốn Phong chính là một trong bát quái.
Võ công Tốn Phong kiếm phái xuất phát từ đạo gia nhất mạch, tuy không có vẻ gì yếu kém nhưng lại kết thừa đặc điểm công chính bình thản của đạo gia, cho nên đệ tử Tốn Phong kiếm phái có thực lực cực kỳ ổn định.
Tốn Phong kiếm phái nằm giữa Giang Nam phủ cùng Trạch Châu phủ, hôm nay Tốn Phong kiếm phái đã có rất nhiều võ giả tụ tập tại Trạch Châu phủ, nguyên nhân là do Tốn Phong kiếm phái và Trạch Châu phủ Ôn gia hàng năm đều phải tiến hành một lần tỷ thí, dùng tranh đoạt quyền sử dụng linh nhãn.
Cái gọi là linh nhãn chính là sơn cốc bên ngoài phủ, bởi vì thiên địa tạo hóa cho nên nguyên lực thiên địa tại đó vô cùng đậm đặc, thậm chí giữa sơn cốc có thảo dược, linh quả sinh trưởng và dược lực nồng đậm hơn ở bên ngoài
Thế lực võ lâm đều có một hai linh nhãn, một nhà là Trạch Châu phủ Ôn gia, mà đổi thành một nhà còn lại là Tốn Phong kiếm phái.
Hai thế lực võ lâm xem như thế lực nhị lưu, thế lực đều không kém gì nhau, hơn nữa võ lâm Giang Nam đạo cũng rất ít khi vạch mặt với nhau, khó đánh không chết không thôi.
Bởi vì mỗi khi xảy ra chuyện như vậy, một ít tông môn nhất lưu của võ lâm Giang Nam đạo sẽ đứng ra điều đình.
Ôn gia và Tốn Phong kiếm phái cũng là như thế, bởi vì có tông môn nhất lưu điều đình, bọn họ hàng năm sẽ tổ chức tỷ thí cho những võ giả trẻ tuổi, ba ván thắng hai, người thắng sẽ dạt được quyền sử dụng linh nhãn trong thời gian một năm.
Hiện tại cũng là thời điểm tranh đoạt quyền sử dụng linh nhãn, cho nên đệ tử hai phái tự tập đông đủ, còn có một chút nhân sĩ võ lâm tới Trạch Châu phủ xem náo nhiệt.
Trung ương Trạch Châu phủ, Ôn gia và Tốn Phong kiếm phái đã tới, võ giả Nguyên Thần Cảnh của hai bên không tới, chỉ phái vài tên trưởng lão Thần Cung Cảnh tới xem.
Dù sao là thế hệ trẻ tỷ thí, đại bộ phận là Khí Hải Cảnh mà thôi, Linh Khiếu Cảnh và Thần Cung Cảnh hiếm như phượng mao lân giác, cấp bậc tỷ thí không phải đánh sinh tử, có vài tên võ giả Thần Cung Cảnh quan sát.
Ôn gia và Tốn Phong kiếm phái đã đấu vài chục năm, đệ tử hai bên cũng thù địch lẫn nhau.
Đệ tử Tốn Phong kiếm phái dương dương đắc ý, đệ tử Ôn gia rất phẫn hận, nguyên nhân là do Ôn gia đã thua liền hai năm.
Lúc này Ôn gia gia chủ Ôn Ngự Minh có nhi tử Ôn Thanh Hòa đột phá Linh Khiếu Cảnh, lần này có thể dễ dàng rửa sạch hổ thẹn và giành được linh nhãn.
Thời điểm này mọi người chung quanh nghị luận, thậm chí còn mở ván đánh bạc Ôn gia cùng Tốn Phong kiếm phái ai sẽ thắng.
- Chậc chậc, lần này nghe nói Ôn gia Ôn Thanh Hòa đột phá đến Linh Khiếu Cảnh, xem ra Ôn gia thắng chắc rồi.
Có người phản bác nói:
- Không nhất định, đừng quên Tốn Phong kiếm phái Ngũ Thanh Vân đã sớm đột phá Linh Khiếu Cảnh, ai thắng ai thua còn không nhất định.
- Nhưng tuyệt kỹ gia truyền Ôn gia Đại Triền Ti Thủ là chủ pháp rất nổi danh, Tốn Phong kiếm phái Tốn Phong kiếm pháp thường thường không có gì lạ, trong cùng giai vẫn do Ôn gia chiếm ưu thế.
Một đám người không ngừng nghị luận lẫn nhau.
- Hôm nữa Ôn gia đại thiếu gia Ôn Thanh Hòa và Tốn Phong kiếm phái Thiếu chưởng môn đều ưa thích tiểu thư Trần gia, nghe nói bọn họ còn xung đột rất nhiều lần.
Lúc này hai bên ra tay không chỉ tranh đoạt linh nhãn, còn tranh đoạt Trần tiểu thư kia.
- Chậc chậc, Trần gia này sinh con gái tốt.
- Trần gia chỉ là tiểu thế lực bất nhập lưu, thực lực võ giả trong nhà mạnh nhất chỉ là Linh Khiếu Cảnh mà thôi, hết lần này tới lần khác làm Ôn gia đại thiếu gia cùng Tốn Phong kiếm phái thiếu chưởng môn đều si mê, cho dù Trần gia đại gả tiểu thư cho ai thì Trần gia cũng phát.
Những người giang hồ nhàn rỗi không có việc gì nên ưa thích việc bát quái, vừa nghe nói như thế, mọi người lập tức xoay chuyển chủ đề lên Trần đại tiểu thư.
Chỉ trong chốc lát đám người tụ tập trên lôi đài, lập tức có người nhỏ giọng nói:
- Nhìn kìa, đó là Trần gia đại tiểu thư, khó trách làm hai tên đệ tử trẻ tuổi tranh đoạt, quả nhiên dung mạo bất phàm.
Trong đám người có một mỹ nhân đang đứng xem lôi đài, đôi mắt như làn nước, tướng mạo dịu dàng khả ái, cũng là mỹ nhân nhất đẳng.
Nhìn thấy Trần gia đại tiểu thư đi ra, một người trẻ tuổi tuấn tú bên Ôn gia lập tức cao hứng bừng phất tay với Trần gia đại tiểu thư, Trần gia đại tiểu thư cũng chỉ nhoẻn miệng cười, người trẻ tuổi Ôn Thanh Hòa kích động không thôi.
Tốn Phong kiếm phái bên kia có một người trẻ tuổi cười lạnh khinh thường.
Người trẻ tuổi này chính là Ngũ Thanh Vân đánh Hoàng Bỉnh Thành khi Tô Tín phái đi dưa thiệp mời tại Tốn Phong kiếm phái.
Một gã đệ tử Tốn Phong kiếm phái cười lạnh nói:
- Đám ngu ngốc Ôn gia còn cho rằng lần này có thể đạt được linh nhãn, thật tình không biết đại sư huynh ngươi đã sớm đả thông mắt, tai bốn khiếu, cho dù linh nhãn Ôn gia hay Trần đại tiểu thư đều là của đại sư huynh ngươi cả rồi.
Ngũ Thanh Vân khinh thường cười cười:
- Ôn Thanh Hòa vài ngày trước còn kêu gào với ta, hôm nay bổn công tử sẽ giáo huấn hắn cách làm người, cho hắn biết rõ biết nhiều vũ kỹ lung tung rất mạnh nhưng cảnh giới mới là trọng yếu nhất.
Một đám võ giả Tốn Phong kiếm phái đều lấy lòng Ngũ Thanh Vân, qua một phú sau trưởng lão Thần Cung Cảnh hai bên lên đài, tuyên bố tỷ thí chính thức bắt đầu.
Tỷ thí trận đầu chính là đệ tử Ôn gia và đệ tử Tốn Phong kiếm phái hành lễ và đánh nhau kịch liệt, không tới mười phút sau là Ôn gia thắng.
Đệ tử Ôn gia không cần binh khí, vũ kỹ gia truyền Đại Triền Ti Thủ của bọn họ chuyên khắc chế vũ kỹ.
Tốn Phong kiếm phái có Tốn Phong kiếm pháp hơi có vẻ bình thản, chỉ có điều chiếm Tốn Phong sắc bén, kiếm pháp lạnh thấu xương, trong cùng cấp bậc hắn không thể thắng Ôn gia.
Thắng trận đầu tiên, lúc này người Ôn gia mừng rỡ, liên tục thua hai năm, những năm qua đệ tử Ôn gia khổ tu vũ kỹ, cho tới hôm nay đã tới thời điểm rửa nhục.
Trận chiến đấu thứ hai, hai tay tên đệ tử Ôn gia xuất thủ liên tục, Đại Triền Ti Thủ quấn quanh giống như tơ nhện, một khi bị hắn quấn lấy sẽ càng quấn càng chặt, thậm chí người sử dụng có chân khí cường đại sẽ trực tiếp xé nát binh khí đối phương.
Nhưng đệ tử Tốn Phong kiếm phái lại cười lạnh xem thường, kiếm quang như cuồng phong gào thét, kiếm thế cuồng bạo và kiếm cương tung hoành xe rách chân khí Đại Triền Ti Thủ của Ôn gia, làm cho hắn không ngừng lui về phía sau.
- Linh Khiếu Cảnh! Tốn Phong kiếm phái lại có đệ tử đột phá Linh Khiếu Cảnh!
Cho dù là người Ôn gia hay đám võ giả đang xem cuộc chiến bên dưới đều ngạc nhiên, Tốn Phong kiếm phái lại nắm chắc bài như vậy, trong đệ tử thế hệ trẻ của bọn họ vậy mà xuất hiện hai tên võ giả Linh Khiếu Cảnh.
Bởi như vậy trận đấu này không cần xem nữa, Ôn gia thua chắc rồi, mọi người lại ném ánh mắt đống tình về phía Ôn gia.
Ôn gia so với Tốn Phong kiếm phái có được vũ kỹ lợi hại hơn nhiều nhưng Tốn Phong kiếm phái tu luyện là công pháp đạo gia công chính bình thả, tốc độ tu luyện tiến hành theo chất lượng, bình cảnh nhỏ hơn rất nhiều, nội công Ôn gia chỉ là tâm pháp nội công bình thường, không có gì thần kỳ.
Cho nên hai thế lực từ cảnh giới tu luyện đều là Tốn Phong kiếm phái cao hơn một bậc.
Trong cùng cấp bậc, đệ tử Ôn gia ỷ vào vũ kỹ có thể áp đảo đệ tử Tốn Phong kiếm phái một bậc, nếu như gặp người cảnh giới cao hơn, chút ưu thế từ vũ kỹ mang đến không thừa lại cái gì.
Quả nhiên đệ tử Ôn gia chèo chống trên đài không bao lâu và bị ép xuống lôi đài.
Hiện tại hai bên một thắng một thua, trận chiến thứ ba sẽ quyết thắng bại của hai bên, do Ôn gia đại thiếu gia Ôn Thanh Hòa đối chiến Tốn Phong kiếm phái thiếu chưởng môn Ngũ Thanh Vân.
Hai người leo lên lôi đài, Ngũ Thanh Vân cười lạnh nói:
- Ôn Thanh Hòa, đừng quên mấy ngày hôm trước ngươi nói chuyện thế nào, nếu thua thì cách Thanh nhi xa một chút, đừng như con chó ghẻ dính bên người nàng.
Ôn Thanh Hòa tướng mạo thanh tú, bởi vì quanh năm tu luyện trong Ôn gia nên lòng dạ nông cạn, nghe Ngũ Thanh Vân trào phúng như vậy lập tức giận dữ đỏ mặt.
- Ngươi nói ai là chó ghẻ? Có bản lĩnh hôm nay chúng ta đấu sinh tử không chết không thôi.
Ngũ Thanh Vân nhún nhún vai nói:
- Tốt, ta không sao cả.
Lúc này võ giả Thần Cung Cảnh hai bên có phần không nhìn được, đều ho khan một tiếng, nhắc nhở hai người không nói nhảm trên lôi đài, lập tức động thủ đi.
Nơi này có võ giả khác đang xem đấy, hai người các ngươi cãi nhau trên lôi đài còn ra thể thống gì.
Ôn Thanh Hòa hừ lạnh một tiếng, hắn đoạt xuất thủ trước và thi triển Đại Triền Ti Thủ tấn công Ngũ Thanh Vân.
Ôn gia sử dụng Đại Triền Ti Thủ nhìn như mềm mại nhưng vô cùng cứng cỏi, chỉ cần cuốn lấy đối phương, kình lực càng quấn càng nhiều, đối phương như con mồi rơi vào mạng nhện không thoát ra được.
Nhưng lúc này Ngũ Thanh Vân lại cười lạnh xem thường, hắn rút kiếm ra, cương khí màu xanh xuất hiện, Tốn Phong Đoạn, Liệt Phong Trảm!
Dưới thân kiếm, Ngũ Thanh Vân sử dụng kiếm phong chấn vỡ chân khí quấn quanh, Ngũ Thanh Vân trực tiếp cầm kiếm chém xuống, kiếm cương tung hoành, khí khí cuồng bạo thủ vững tới mức giọt nước không lọt, chỉ cần Ôn Thanh Hòa vừa sử dụng chân khí quấn quanh đều bị chém nát.
- Tai mắt bốn khiếu! Ngũ Thanh Vân đả thông bốn khiếu!
Mọi người nơi này ngạc nhiên, khó trách Tốn Phong kiếm phái bình thản như vậy, thì ra Ngũ Thanh Vân lại đả thông tai mắt bốn khiếu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.