Tôi Là Bình Hoa Trong Thế Giới Vô Hạn
Chương 46: (1): Người chồng ma (1) - Chúc mừng bạn đã nhận được....
Chiếc Thuyền Ngọt Ngào
13/07/2024
Edit: Meii.
Sau khi tỉnh dậy, thân thể Đường Ninh không còn khó chịu như ngày hôm qua nữa, có lẽ cậu đã khóc một trận lớn trong mơ, đem tất cả những cảm xúc tiêu cực của hôm qua bỏ ra ngoài.
Thời gian tiếp theo, Đường Ninh hoàn toàn ngâm mình trong đoàn phim. Thông qua từng cảnh quay, cậu cũng có thể xả bớt những cảm xúc đáng ghét kia, công việc bận tối mắt tối mũi khiến Đường Ninh cũng quên đi những phiền não bấy lâu nay.
Thỉnh thoảng có thời gian rảnh, Đường Ninh đăng một bài viết lên diễn đàn, tiêu đề là:
#Hình như tôi lỡ yêu hai người đàn ông trong phó bản mất rồi! (Có khả năng một trong hai người không phải là người.)#
【Chủ nhà】 Tôi lỡ thích hai boss trong phó bản rồi, mà thích người kia lại cảm thấy mình đang phản bội boss phó bản thứ nhất. Cả nhà cho tôi lời khuyên đi, tôi phải làm sao bây giờ?
【Lầu 1】 Cái này khó à nha!
【Lầu 2】 Thật không dám giấu giếm, lúc trước tôi vào một phó bản bối cảnh tận thế, cũng thích một tang thi đẹp trai cực. Nhưng mà.... Ôi chúa ôi, miệng tang thi thối chết mịa luông!!
【Lầu 3】 Cũng bình thường thui, có mấy boss trong phó bản đẹp trai voãi. Tôi biết có một người vẽ mấy bức tranh về Mạc Vân Sơ giống lắm, nếu bồ thích thì mua tạm về liếm cũng được á!!
....
Tuy rằng biết là đăng lên diễn đàn cũng chẳng giải quyết được gì, nhưng nhìn bình luận của mọi người, Đường Ninh vẫn quyết định mua mấy bức tranh của Mạc Vân Sơ trên mạng, còn dùng 500 sổ sinh tồn mua một thẻ bài hệ trị liệu cấp D. Dù sao thì thẻ “công chúa đậu Hà Lan” của cậu khiến cậu rất dễ bị thương, một vết thương nhỏ trong phó bản cũng khiến cậu cảm thấy như có vô số con kiến bò trên người, thể lực cậu đã không tốt nay còn không tốt hơn.
Thế nên, Đường Ninh đang tính đến việc mua một thẻ bài trị liệu, lúc này cậu đã có 570 sổ sinh tồn, nhìn qua thì có vẻ nhiều, nhưng sau khi mua một chiếc thẻ cấp D thôi cũng chỉ còn 70 điểm mà thôi.
【Chúc mừng bạn đã nhận được thẻ bài “Hút hút”】
【Hút hút 1: Khi bị chảy máu, chỉ cần hút vào ngón tay có thẻ hết đau.】
【Hút hút 2: Mỗi ngày chỉ được hút một lần.】
Tác dụng lớn nhất của thẻ bài “Hút hút” này chính là chỉ cần hút vào ngón tay là có thể trị liệu đơn giản ngay được, mà không chỉ có tác dụng với một mình cậu, mà còn có thể trợ giúp người khác nữa. Chẳng qua phương pháp trị liệu này nhìn hơi buồn cười một chút, nhưng cũng không có khuyết điểm nào.
Sau khi làm tốt công tác chuẩn bị, Đường Ninh nghe thấy âm thanh quen thuộc của trò chơi vang lên trong đầu mình:
【Ting ----- Chuẩn bị đếm ngược vào phó bản-----】
Đường Ninh đang ngồi ở phòng thay đồ trong đoàn phim, cậu nhắm mắt lại, hít sâu một hơi rồi lấy di động ra nhìn lên màn hình.
Một lá bài màu đen thuần hiện lên giữa màn hình điện thoại, Đường Ninh chạm vào, thẻ bài bắt đầu xoay tròn rồi lật lại.
Thẻ bài viền vàng, có một nàng công chúa đang ngồi trên một gác mái nhỏ hẹp cạnh thác nước lớn, bên cạnh nàng công chúa có một đôi tay xấu xí khiến người ta sợ hãi. Bàn tay sần sùi thô ráp cùng những chiếc móng tay dài ngoằng đó đang cầm một chiếc lược gỗ nhỏ xíu, từ từ chải mái tóc dài của nàng.
【Chúc mừng bạn nhận được thẻ bài “Rapunzel“.】
【Rapunzel 1: Ai tiếp xúc thân mật với bạn đều có thể đạt được một lợi ích nào đó.】
【Rapunzel 2: Vương tử và phù thủy đều muốn có bạn.】
.... Lại là thẻ cấp S ư?
【Đã rút thẻ bài xong, phó bản đang tải xuống....】
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên trong đầu Đường Ninh, hình ảnh phòng thay đồ trước mắt cậu cũng mờ dần, biến thành một gian nhà cũ, mặt đất gồ ghề lồi lõm, một hơi thở lạnh lẽo hủ bại ập vào mặt Đường Ninh, trước mắt cậu có một đôi chân sưng to đang lung lay lung lay.
Đường Ninh trợn to hai mắt ngẩng đầu lên, liền thấy người kia có một bàn tay rất đáng sợ, ngón tay cứng đờ đặt xuôi bên cạnh sườn, bàn tay khô vàng gầy gò như dã thú, bên trên mu bàn tay còn có mấy vệt xanh tím. Ban đầu, cậu còn chưa rõ đây là cái gì, nhưng có một giọng nói trong bản năng cậu nhắc nhở: Là thi đốm. (1)
(1)Thi đốm: Đốm xuất hiện trên xác chết. Khi cơ thể chết đi, vi khuẩn sẽ tấn công các tế bào mạch máu và các cơ quan nội tạng bên trong, mạch máu vỡ ra khiến những vết lốm đốm màu xanh tím xuất hiện.
Không nhìn!
Không nhìn!
Đường Ninh liều mạng muốn cúi đầu, nhưng đã không còn kịp nữa.
Màu đỏ sậm kia đã lan vào mi mắt của cậu, miệng người kia há to, đầu lưỡi dài ngằng rủ xuống, hai hốc mắt sâu khoắm như sắp lòi hai con người đầy tơ máu ra ngoài.
Đó là một ông lão tầm 70 80 tuổi.
Dáng người lão khô gầy, trên làn da nhăn nheo đầy vết thi đốm, lão mặc một bộ áo liệm màu đỏ thẫm, thi thể treo trên xà nhà lay động trong gió như một chiếc đèn lồng màu đỏ.
Da đầu Đường Ninh tê dại, cậu bị hình ảnh kinh khủng trước mắt làm sợ đến không thở nổi, tiếng hệ thống lạnh lùng vang lên trong đầu.
【Ting ----- Phó bản tải xong!】
【Tết Thanh Minh, mọi người đều đến nhà thờ họ trong thôn để cũng bái tổ tiên, ai ngờ, ông lão Đường Hiền Hằng trong thôn đã chết. Trước khi chết, lão đã dặn dò con cháu mình phải hạ táng lão trước 7 ngày đầu, nếu không trong thôn sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.】
【Bạn là cháu đích tôn của lão, lúc trước, bạn là người lão yêu thương nhất, còn định ra một mối hôn sự cho bạn. Người kia tên là Kỷ Liên Uẩn, bát tự có mệnh “Khôi Cương quý nhân”, tuy rằng bạn và Kỷ Liên Uẩn trước giờ không quen biết, nhưng vì hoàn thành di nguyện của ông nội, bạn quyết định kết hôn với Kỷ Liên Uẩn.】
【Phó bản tổ đội: Đưa tang.】
【Số người chơi: 6.】
【Độ khó: Cấp B.】
【Nhiệm vụ chính: Trong vòng 7 ngày phải hạ táng Đường Hiền Hằng. Hạ táng thành công lập tức vượt qua phó bản.】
Đường Ninh nghe thấy độ khó lần này là cấp B, cậu nghĩ có lẽ đó là lý do tại sao cậu lại rút được thẻ cấp S nữa. Bởi khi người chơi tiến vào một phó bản có độ khó cao, thì khả năng rút được thẻ bài cấp cao của mọi người cũng tăng lên.
Mà mới vào phó bản lần thứ ba đã gặp độ khó cấp B, Đường Ninh thật không biết vận khí mình kiểu gì nữa!
Một tiếng hít sâu phát ra từ phía sau lưng, Đường Ninh quay đầu lại, im lặng quan sát những người xung quanh mình. Có 6 người đàn ông ở xung quanh cậu, người lớn tuổi nhất không khoảng 40 tuổi, người trẻ nhất cũng khoảng mười mấy gần hai mươi, vẻ mặt của mọi người đều vô cùng kinh ngạc, như thể không dám tin ông lão kia đã chết rồi.
Nếu như không có điều gì bất ngờ xảy ra thì 6 người này chính là toàn bộ người chơi trong phó bản lần này rồi.
.... Không đúng, tính cả cậu là 7 người.
Hệ thống nói chỉ có 6 người chơi thôi mà.
Tại sao ở đây lại có nhiều hơn 1 người thế?
Không lẽ có một NPC sẽ mang đến thông tin chi tiết hơn cho mọi người sao?
【Trò chơi bắt đầu!】
“Đường lão gia!!” Một người đàn ông trung niên vọt lên, vẻ mặt bàng hoàng không tin nổi, người đó sờ lên thi thể bên cạnh ghế, định đứng lên ghế đỡ thi thể đó xuống. Thế nhưng một mình người đó khó mà gỡ được sợi dây thừng trên cổ thi thể, đành nhìn xuống đám người vẫn đang đứng bên dưới, nôn nóng nói: “Các cậu làm cái gì thế hả? Mau đến đỡ lão gia tử xuống!!”
Nháy mắt, mọi người đều phản ứng lại, ý thức được thân phận lúc này của mình, bọn họ nhanh chóng tiến lên đỡ ông lão xuống, người thì cởi quần áo đỡ ông cụ, người thì ôm lấy hai chân ông lão, người thì cẩn thận gỡ sợi dây thừng trên cổ lão ra.
Nặng quá.
Trọng lượng này không giống cân nặng của một ông già gầy gò, mà giống một khối sắt đặc hay một thứ gì khác hơn. Cậu biết đây là hiện tượng bình thường của cơ thể người chết, nói một cách hoa mỹ là: Tử khí nặng nề.
Thi thể ông lão vừa được gỡ xuống đã đổ về phía trước, ngay khi mấy người bên dưới không phản ứng kịp, gương mặt ông lão đã nhắm vào Đường Ninh mà rơi xuống, như thể hận không thể kéo theo Đường Ninh chết cùng vậy. Một đợt khí lạnh xông thẳng lên đỉnh đầu đn, trong phút chốc, cậu không thể nhúc nhích cơ thể mình.
Đúng lúc này, một người có vóc dáng cường tráng nhanh tay lẹ mắt đỡ được thân thể ông lão, nhanh chóng đặt thi thể xuống đất.
“Đường lão gia!! Sao ngài lại nghĩ quẩn như vậy chứ!!” Người đàn ông trung niên thở dài một hơi, vươn tay định giúp thi thể nhắm mắt lại.
Nhưng sau khi người đó vuốt mắt ông lão xuống, ngay giây tiếp theo, đôi mắt đó đã tự mở to ra, như thể chết không nhắm mắt.
Hơn nữa, cằm của ông lão cũng cứ há ra như bị trật khớp, đầu lưỡi dài cứ buông thõng xuống, mỗi khi có người khép miệng lão lại, một lát sau, miệng lão lại tự động mở ra.
Nói thật, nhìn cảnh này, lông tơ của Đường Ninh cũng dựng ngược lên, không phải là do cậu sợ mà do có chút không chịu nổi.
Người đàn ông trung niên khóc to: “Lão gia ơi! Tại sao ông lại làm thế chứ? Tại sao ông lại nghĩ quẩn vậy chứ!!”
Động tĩnh trong phòng quá lớn khiến những người bên ngoài nghe thấy đi vào xem, có nam có nữ, có già có trẻ, tất cả đều đứng xung quanh nghị luận sôi nổi. Có người thì bảo thử đi tìm quanh phòng xem ông lão có để lại di thư không, có người lại nói Đường Hiền Hằng sống quá khổ, lúc trung niên đã để tang vợ, vất vả lắm mới sắp xếp cho cháu trai một mối hôn sự tốt đẹp, xong xuôi mới buông tay kiếp hồng trần...
Tất cả mọi người đều bàn luận về việc lúc trước ông lão sống khổ sở ra sao, lại không hề nhắc đến chuyện tại sao sau khi sắp xếp hôn sự cho cháu trai xong, ông lão lại tự sát ngay trước hôn sự của cháu trai chứ, như thể ông lão làm xong tất cả rồi đi tự sát là một chuyện rất hợp tình hợp lý vậy.
Sau khi mọi người thử tìm quanh gian nhà nhỏ này một lần, vẫn không tìm được bức di thư nào.
Mà trong tủ quần áo, mũ niệm, giày niệm, tất niệm, gối niệm và túi niệm, thậm chí cả miếng kim loại để ngậm trong miệng khi chôn cất cũng đã được chuẩn bị đầy đủ.
Hơn nữa, ông lão đã chuẩn bị sẵn cho mình một cỗ quan tài gỗ tùng tốt đặt ở gian nhà cách vách. Thực ra ở nông thôn, có một số người già sẽ chuẩn bị sẵn quan tài cho mình, nhưng chuẩn bị tất cả từ đồ niệm như Đường Hiền Hằng thật sự quá hiếm thấy.
Ánh mắt của đám dân quê dừng lại trên người Đường Ninh, có người cứ nói đi nói lại câu “Đáng thương quá”, những người trong phòng mỗi người nói một câu khiến đầu Đường Ninh ong lên, có chút đau đầu.
Trong lúc hỗn loạn, có một người chơi tìm được một người chơi khác, sau đó bọn họ nhanh chóng tìm được những người chơi còn lại, rồi cùng nhau lập một nhóm chat. Truyện Thám Hiểm
Hàn Dư Niên: 【Thân phận của tôi là họ hàng xa của người chết, tết Thanh Minh về quê tế tổ thôi.】
Lâm Quy Cảnh: 【Tôi cũng là họ hàng xa của người chết.】
Lâm Uẩn: 【Họ hàng xa, tế tổ.】
Hàn An Khang: 【+1.】
Kỷ Kha: 【Tôi có một người anh họ ốm yếu bệnh tật, anh ta có hôn ước với cháu trai của người chết, tôi đến đây giúp anh họ đón dâu.】
Đường Ninh: 【Tôi là cháu trai của người chết, di nguyện của người chết là tôi kết hôn với Kỷ Liên Uẩn, người đó hẳn là anh họ của Kỷ Kha rồi.】
Sau khi nói xong thông tin thân phận của mình, những người chơi còn lại đều nhìn về phía Đường Ninh. Ở đây chỉ có mình Đường Ninh có liên quan trực tiếp với người chết, hơn nữa còn có hôn ước với một NPC trong phó bản, điều này chứng minh Đường Ninh có một thân phận cực kỳ quan trọng trong phó bản này.
Sau khi tỉnh dậy, thân thể Đường Ninh không còn khó chịu như ngày hôm qua nữa, có lẽ cậu đã khóc một trận lớn trong mơ, đem tất cả những cảm xúc tiêu cực của hôm qua bỏ ra ngoài.
Thời gian tiếp theo, Đường Ninh hoàn toàn ngâm mình trong đoàn phim. Thông qua từng cảnh quay, cậu cũng có thể xả bớt những cảm xúc đáng ghét kia, công việc bận tối mắt tối mũi khiến Đường Ninh cũng quên đi những phiền não bấy lâu nay.
Thỉnh thoảng có thời gian rảnh, Đường Ninh đăng một bài viết lên diễn đàn, tiêu đề là:
#Hình như tôi lỡ yêu hai người đàn ông trong phó bản mất rồi! (Có khả năng một trong hai người không phải là người.)#
【Chủ nhà】 Tôi lỡ thích hai boss trong phó bản rồi, mà thích người kia lại cảm thấy mình đang phản bội boss phó bản thứ nhất. Cả nhà cho tôi lời khuyên đi, tôi phải làm sao bây giờ?
【Lầu 1】 Cái này khó à nha!
【Lầu 2】 Thật không dám giấu giếm, lúc trước tôi vào một phó bản bối cảnh tận thế, cũng thích một tang thi đẹp trai cực. Nhưng mà.... Ôi chúa ôi, miệng tang thi thối chết mịa luông!!
【Lầu 3】 Cũng bình thường thui, có mấy boss trong phó bản đẹp trai voãi. Tôi biết có một người vẽ mấy bức tranh về Mạc Vân Sơ giống lắm, nếu bồ thích thì mua tạm về liếm cũng được á!!
....
Tuy rằng biết là đăng lên diễn đàn cũng chẳng giải quyết được gì, nhưng nhìn bình luận của mọi người, Đường Ninh vẫn quyết định mua mấy bức tranh của Mạc Vân Sơ trên mạng, còn dùng 500 sổ sinh tồn mua một thẻ bài hệ trị liệu cấp D. Dù sao thì thẻ “công chúa đậu Hà Lan” của cậu khiến cậu rất dễ bị thương, một vết thương nhỏ trong phó bản cũng khiến cậu cảm thấy như có vô số con kiến bò trên người, thể lực cậu đã không tốt nay còn không tốt hơn.
Thế nên, Đường Ninh đang tính đến việc mua một thẻ bài trị liệu, lúc này cậu đã có 570 sổ sinh tồn, nhìn qua thì có vẻ nhiều, nhưng sau khi mua một chiếc thẻ cấp D thôi cũng chỉ còn 70 điểm mà thôi.
【Chúc mừng bạn đã nhận được thẻ bài “Hút hút”】
【Hút hút 1: Khi bị chảy máu, chỉ cần hút vào ngón tay có thẻ hết đau.】
【Hút hút 2: Mỗi ngày chỉ được hút một lần.】
Tác dụng lớn nhất của thẻ bài “Hút hút” này chính là chỉ cần hút vào ngón tay là có thể trị liệu đơn giản ngay được, mà không chỉ có tác dụng với một mình cậu, mà còn có thể trợ giúp người khác nữa. Chẳng qua phương pháp trị liệu này nhìn hơi buồn cười một chút, nhưng cũng không có khuyết điểm nào.
Sau khi làm tốt công tác chuẩn bị, Đường Ninh nghe thấy âm thanh quen thuộc của trò chơi vang lên trong đầu mình:
【Ting ----- Chuẩn bị đếm ngược vào phó bản-----】
Đường Ninh đang ngồi ở phòng thay đồ trong đoàn phim, cậu nhắm mắt lại, hít sâu một hơi rồi lấy di động ra nhìn lên màn hình.
Một lá bài màu đen thuần hiện lên giữa màn hình điện thoại, Đường Ninh chạm vào, thẻ bài bắt đầu xoay tròn rồi lật lại.
Thẻ bài viền vàng, có một nàng công chúa đang ngồi trên một gác mái nhỏ hẹp cạnh thác nước lớn, bên cạnh nàng công chúa có một đôi tay xấu xí khiến người ta sợ hãi. Bàn tay sần sùi thô ráp cùng những chiếc móng tay dài ngoằng đó đang cầm một chiếc lược gỗ nhỏ xíu, từ từ chải mái tóc dài của nàng.
【Chúc mừng bạn nhận được thẻ bài “Rapunzel“.】
【Rapunzel 1: Ai tiếp xúc thân mật với bạn đều có thể đạt được một lợi ích nào đó.】
【Rapunzel 2: Vương tử và phù thủy đều muốn có bạn.】
.... Lại là thẻ cấp S ư?
【Đã rút thẻ bài xong, phó bản đang tải xuống....】
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên trong đầu Đường Ninh, hình ảnh phòng thay đồ trước mắt cậu cũng mờ dần, biến thành một gian nhà cũ, mặt đất gồ ghề lồi lõm, một hơi thở lạnh lẽo hủ bại ập vào mặt Đường Ninh, trước mắt cậu có một đôi chân sưng to đang lung lay lung lay.
Đường Ninh trợn to hai mắt ngẩng đầu lên, liền thấy người kia có một bàn tay rất đáng sợ, ngón tay cứng đờ đặt xuôi bên cạnh sườn, bàn tay khô vàng gầy gò như dã thú, bên trên mu bàn tay còn có mấy vệt xanh tím. Ban đầu, cậu còn chưa rõ đây là cái gì, nhưng có một giọng nói trong bản năng cậu nhắc nhở: Là thi đốm. (1)
(1)Thi đốm: Đốm xuất hiện trên xác chết. Khi cơ thể chết đi, vi khuẩn sẽ tấn công các tế bào mạch máu và các cơ quan nội tạng bên trong, mạch máu vỡ ra khiến những vết lốm đốm màu xanh tím xuất hiện.
Không nhìn!
Không nhìn!
Đường Ninh liều mạng muốn cúi đầu, nhưng đã không còn kịp nữa.
Màu đỏ sậm kia đã lan vào mi mắt của cậu, miệng người kia há to, đầu lưỡi dài ngằng rủ xuống, hai hốc mắt sâu khoắm như sắp lòi hai con người đầy tơ máu ra ngoài.
Đó là một ông lão tầm 70 80 tuổi.
Dáng người lão khô gầy, trên làn da nhăn nheo đầy vết thi đốm, lão mặc một bộ áo liệm màu đỏ thẫm, thi thể treo trên xà nhà lay động trong gió như một chiếc đèn lồng màu đỏ.
Da đầu Đường Ninh tê dại, cậu bị hình ảnh kinh khủng trước mắt làm sợ đến không thở nổi, tiếng hệ thống lạnh lùng vang lên trong đầu.
【Ting ----- Phó bản tải xong!】
【Tết Thanh Minh, mọi người đều đến nhà thờ họ trong thôn để cũng bái tổ tiên, ai ngờ, ông lão Đường Hiền Hằng trong thôn đã chết. Trước khi chết, lão đã dặn dò con cháu mình phải hạ táng lão trước 7 ngày đầu, nếu không trong thôn sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.】
【Bạn là cháu đích tôn của lão, lúc trước, bạn là người lão yêu thương nhất, còn định ra một mối hôn sự cho bạn. Người kia tên là Kỷ Liên Uẩn, bát tự có mệnh “Khôi Cương quý nhân”, tuy rằng bạn và Kỷ Liên Uẩn trước giờ không quen biết, nhưng vì hoàn thành di nguyện của ông nội, bạn quyết định kết hôn với Kỷ Liên Uẩn.】
【Phó bản tổ đội: Đưa tang.】
【Số người chơi: 6.】
【Độ khó: Cấp B.】
【Nhiệm vụ chính: Trong vòng 7 ngày phải hạ táng Đường Hiền Hằng. Hạ táng thành công lập tức vượt qua phó bản.】
Đường Ninh nghe thấy độ khó lần này là cấp B, cậu nghĩ có lẽ đó là lý do tại sao cậu lại rút được thẻ cấp S nữa. Bởi khi người chơi tiến vào một phó bản có độ khó cao, thì khả năng rút được thẻ bài cấp cao của mọi người cũng tăng lên.
Mà mới vào phó bản lần thứ ba đã gặp độ khó cấp B, Đường Ninh thật không biết vận khí mình kiểu gì nữa!
Một tiếng hít sâu phát ra từ phía sau lưng, Đường Ninh quay đầu lại, im lặng quan sát những người xung quanh mình. Có 6 người đàn ông ở xung quanh cậu, người lớn tuổi nhất không khoảng 40 tuổi, người trẻ nhất cũng khoảng mười mấy gần hai mươi, vẻ mặt của mọi người đều vô cùng kinh ngạc, như thể không dám tin ông lão kia đã chết rồi.
Nếu như không có điều gì bất ngờ xảy ra thì 6 người này chính là toàn bộ người chơi trong phó bản lần này rồi.
.... Không đúng, tính cả cậu là 7 người.
Hệ thống nói chỉ có 6 người chơi thôi mà.
Tại sao ở đây lại có nhiều hơn 1 người thế?
Không lẽ có một NPC sẽ mang đến thông tin chi tiết hơn cho mọi người sao?
【Trò chơi bắt đầu!】
“Đường lão gia!!” Một người đàn ông trung niên vọt lên, vẻ mặt bàng hoàng không tin nổi, người đó sờ lên thi thể bên cạnh ghế, định đứng lên ghế đỡ thi thể đó xuống. Thế nhưng một mình người đó khó mà gỡ được sợi dây thừng trên cổ thi thể, đành nhìn xuống đám người vẫn đang đứng bên dưới, nôn nóng nói: “Các cậu làm cái gì thế hả? Mau đến đỡ lão gia tử xuống!!”
Nháy mắt, mọi người đều phản ứng lại, ý thức được thân phận lúc này của mình, bọn họ nhanh chóng tiến lên đỡ ông lão xuống, người thì cởi quần áo đỡ ông cụ, người thì ôm lấy hai chân ông lão, người thì cẩn thận gỡ sợi dây thừng trên cổ lão ra.
Nặng quá.
Trọng lượng này không giống cân nặng của một ông già gầy gò, mà giống một khối sắt đặc hay một thứ gì khác hơn. Cậu biết đây là hiện tượng bình thường của cơ thể người chết, nói một cách hoa mỹ là: Tử khí nặng nề.
Thi thể ông lão vừa được gỡ xuống đã đổ về phía trước, ngay khi mấy người bên dưới không phản ứng kịp, gương mặt ông lão đã nhắm vào Đường Ninh mà rơi xuống, như thể hận không thể kéo theo Đường Ninh chết cùng vậy. Một đợt khí lạnh xông thẳng lên đỉnh đầu đn, trong phút chốc, cậu không thể nhúc nhích cơ thể mình.
Đúng lúc này, một người có vóc dáng cường tráng nhanh tay lẹ mắt đỡ được thân thể ông lão, nhanh chóng đặt thi thể xuống đất.
“Đường lão gia!! Sao ngài lại nghĩ quẩn như vậy chứ!!” Người đàn ông trung niên thở dài một hơi, vươn tay định giúp thi thể nhắm mắt lại.
Nhưng sau khi người đó vuốt mắt ông lão xuống, ngay giây tiếp theo, đôi mắt đó đã tự mở to ra, như thể chết không nhắm mắt.
Hơn nữa, cằm của ông lão cũng cứ há ra như bị trật khớp, đầu lưỡi dài cứ buông thõng xuống, mỗi khi có người khép miệng lão lại, một lát sau, miệng lão lại tự động mở ra.
Nói thật, nhìn cảnh này, lông tơ của Đường Ninh cũng dựng ngược lên, không phải là do cậu sợ mà do có chút không chịu nổi.
Người đàn ông trung niên khóc to: “Lão gia ơi! Tại sao ông lại làm thế chứ? Tại sao ông lại nghĩ quẩn vậy chứ!!”
Động tĩnh trong phòng quá lớn khiến những người bên ngoài nghe thấy đi vào xem, có nam có nữ, có già có trẻ, tất cả đều đứng xung quanh nghị luận sôi nổi. Có người thì bảo thử đi tìm quanh phòng xem ông lão có để lại di thư không, có người lại nói Đường Hiền Hằng sống quá khổ, lúc trung niên đã để tang vợ, vất vả lắm mới sắp xếp cho cháu trai một mối hôn sự tốt đẹp, xong xuôi mới buông tay kiếp hồng trần...
Tất cả mọi người đều bàn luận về việc lúc trước ông lão sống khổ sở ra sao, lại không hề nhắc đến chuyện tại sao sau khi sắp xếp hôn sự cho cháu trai xong, ông lão lại tự sát ngay trước hôn sự của cháu trai chứ, như thể ông lão làm xong tất cả rồi đi tự sát là một chuyện rất hợp tình hợp lý vậy.
Sau khi mọi người thử tìm quanh gian nhà nhỏ này một lần, vẫn không tìm được bức di thư nào.
Mà trong tủ quần áo, mũ niệm, giày niệm, tất niệm, gối niệm và túi niệm, thậm chí cả miếng kim loại để ngậm trong miệng khi chôn cất cũng đã được chuẩn bị đầy đủ.
Hơn nữa, ông lão đã chuẩn bị sẵn cho mình một cỗ quan tài gỗ tùng tốt đặt ở gian nhà cách vách. Thực ra ở nông thôn, có một số người già sẽ chuẩn bị sẵn quan tài cho mình, nhưng chuẩn bị tất cả từ đồ niệm như Đường Hiền Hằng thật sự quá hiếm thấy.
Ánh mắt của đám dân quê dừng lại trên người Đường Ninh, có người cứ nói đi nói lại câu “Đáng thương quá”, những người trong phòng mỗi người nói một câu khiến đầu Đường Ninh ong lên, có chút đau đầu.
Trong lúc hỗn loạn, có một người chơi tìm được một người chơi khác, sau đó bọn họ nhanh chóng tìm được những người chơi còn lại, rồi cùng nhau lập một nhóm chat. Truyện Thám Hiểm
Hàn Dư Niên: 【Thân phận của tôi là họ hàng xa của người chết, tết Thanh Minh về quê tế tổ thôi.】
Lâm Quy Cảnh: 【Tôi cũng là họ hàng xa của người chết.】
Lâm Uẩn: 【Họ hàng xa, tế tổ.】
Hàn An Khang: 【+1.】
Kỷ Kha: 【Tôi có một người anh họ ốm yếu bệnh tật, anh ta có hôn ước với cháu trai của người chết, tôi đến đây giúp anh họ đón dâu.】
Đường Ninh: 【Tôi là cháu trai của người chết, di nguyện của người chết là tôi kết hôn với Kỷ Liên Uẩn, người đó hẳn là anh họ của Kỷ Kha rồi.】
Sau khi nói xong thông tin thân phận của mình, những người chơi còn lại đều nhìn về phía Đường Ninh. Ở đây chỉ có mình Đường Ninh có liên quan trực tiếp với người chết, hơn nữa còn có hôn ước với một NPC trong phó bản, điều này chứng minh Đường Ninh có một thân phận cực kỳ quan trọng trong phó bản này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.