Tôi Muốn Lười Nhác Ở Cục Yêu Quái

Chương 88: ;

Giang Nguyệt Niên Niên

28/10/2023

Sở Trĩ Thủy vẫn bình thản ăn cơm, toàn bộ quá trình không hề có chút thất lễ nào, nhưng hiện tại cuối cùng cũng lộ ra mặt thật.

Cô đợi sau khi người phục vụ đã rời đi, không ngờ lại hưng phấn nhảy dựng lên, vui sướng khi người gặp họa nói: "Anh xong rồi xong rồi, tên nhóc nhà anh có chuyện rồi, chúc mừng anh đã kích hoạt phương pháp nấu ăn ẩn của nhà hàng này. Đợi lát nữa sẽ có tên quản lý miệng nam mô bụng bồ dao găm chạy vào, bóng gió nói rằng anh không có phẩm vị thưởng thức sơn hào, sẽ không ăn những món ăn Nhật Bản cao cấp của họ! "

Tân Vân Mậu: "?"

Trúc Đô thường xuất hiện trong bảng đen bảng vàng của phần mềm đánh giá, lý do nằm trong bảng vàng là vì nguyên liệu nấu ăn chất lượng cao và môi trường tuyệt vời, còn lý do nằm trong bảng đen là vì nhà hàng không chấp nhận bất kỳ nhận xét xấu nào về nguyên liệu nấu ăn.

Nếu có khách hàng cho rằng bữa ăn đã định sẵn là không hợp lý, lập tức sẽ có một người quản lý trung niên cười tủm tỉm chạy đến và ngụ ý rằng bạn không hiểu về món ăn Nhật Bản, anh ta nguyện ý vì bạn đánh gãy trải nghiệm không thoải mái về bữa ăn, nhưng tuyệt đối sẽ không thừa nhận là vấn đề của nhà hàng, khẳng định là do khẩu vị của bạn không nhạy bén, nếm không ra nguyên liệu là đắt rẻ hay sang hèn.

Kiểu thái độ này là ôn hòa nhưng lại ngấm ngầm xem thường trí mạng nhất, thường xuyên khiến những khách hàng được giảm giá xong nhưng vẫn đầy tức giận, phẫn nộ mắng nhiếc nhân viên quản lý Trúc Đô trên phần mềm đánh giá. Suy cho cùng, ai đến đây ăn cũng không thiếu tiền, gặp loại thủ đoạn phục vụ này quả thực rất bực rồi.

Đừng hỏi chiến lược kinh doanh của Trúc Đô là gì, không chừng chính là khiến khách hàng vừa tốn tiền vừa bị khinh bỉ.

Tất nhiên, không ít người vẫn thường xuyên đến Trúc Đô ăn, bọn họ sẽ khắp nơi khen ngợi nguyên liệu của nhà hàng, giống như một chuyên gia ẩm thực lớn của Nhật Bản, lấy việc có thể hiểu được hương vị của Trúc Đô để thể hiện khẩu vị cao quý. Bọn họ cũng sẽ nói rằng giá rất cao, chỉ với chút tiền như vậy đã có thể ăn được những món ăn Nhật Bản tốt đến thế, không nên quá bắt bẻ, và mượn điều này để thể hiện sự giàu có của bản thân. Một lúc sau, cửa phòng riêng lại được mở ra, Sở Trĩ Thủy lập tức biến thành thục nữ, lần nữa ngồi xuống chiếu tatami. Cô rất tò mò chỗ nào đã khiến Tân Vân Mậu cho rằng nguyên liệu nấu ăn không hợp khẩu vị, rõ ràng từ trước đến nay anh không hề kén ăn, cô rất háo hức chờ xem kịch.

Tân Vân Mậu thấy sắc mặt biến hóa như Xuyên kịch của cô: '

Quả nhiên, người quản lý trung niên trong truyền thuyết đã xuất hiện, cũng là người đã đưa họ vào lúc nãy. Anh ta lễ phép chào hỏi hai người rồi cười tủm tỉm hỏi: "Xin hỏi ngài cảm thấy nguyên liệu không phù hợp ở chỗ nào?"



Tân Vân Mậu liếc nhìn người quản lý một cái, anh đối với người ngoài luôn là thái độ hờ hững, nhàn nhạt nói: "Chỗ nào cũng không hợp khẩu vị."

Người quản lý trung niên tưởng rằng Tân Vân Mậu cố ý để xin giảm giá, trong mắt anh ta hiện lên một tia không kiên nhẫn, nhưng ngoài miệng lại không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh nói: "Nếu ngài nói vậy hình như không thích hợp cho lắm, nguyên liệu nấu ăn của nhà hàng chúng tôi đều được lựa chọn cẩn thận bởi đầu bếp, lựa chọn những món tốt nhất trong ngày và trong mùa, cho đến nay chất lượng của chúng tôi vẫn luôn được công nhận ...

“Vậy thì sao?”

Tân Vân Mậu cười lạnh: “Anh nói đó là tốt nhất, như vậy là tốt nhất à?”

Tân Vân Mậu chỉ nhìn thoáng qua đã biết quản lý trung niên là người như thế nào, bất kỳ nhân loại nào ở trong mắt anh đều sẽ rõ ràng, cùng lắm chỉ làm việc trong một nhà hàng đắt tiền liền cho rằng bản thân cũng trở nên sang quý, lợi dụng chức vị của mình để khinh thường đồng loại.

Ban đầu anh cho rằng chỉ có lá trúc không tốt, nhưng hiện tại anh lại cho rằng người quản lý không tốt.

Yêu quái phong thần làm sao có thể chịu được cơn giận này?

Đương nhiên liền cùng đối phương tranh luận.

Người quản lý trung niên nói: "Có phải là do ngài không quen ăn đồ Nhật hay không?"

Tân Vân Mậu: "Đây quả thực là lần đầu tiên tôi ăn những thứ này."



Nghe vậy, người quản lý trung niên càng cảm thấy khinh thường, anh ta kéo dài giọng ra, ý vị nói: "A, lần đầu tiên ăn có thể sẽ không quen, nguyên liệu nấu ăn của nhà hàng chúng tôi tương đối đặc sắc, nếu không thì lần này tôi giảm giá 15% cho ngài được không?

Người quản lý trung niên không có ý định dây dưa, anh ta thừa nhận bản thân đã lui một bước, xem như cho một bậc thang.

Tân Vân Mậu có bao giờ thua ở phương diện choa ngoa này, anh cười nhạt một tiếng, khinh thường nói: "Hương vị của nhà hàng các anh quả thực khá đặc sắc, lần đầu tiên ăn đã biết là không ngon."

Quản lý trung niên: “... “

“Không cần giảm giá đâu, mọi người đều không dễ dàng gì.”

Sở Trĩ Thủy nhìn thấy sắc mặt của người quản lý lúc trắng lúc xanh, thiếu chút nữa cô đã bị Tân Vân Mậu chọc cười, đây là lần đầu tiên trong đời cô có trải nghiệm mới mẻ như vậy ở Trúc Đô, cô cười hòa giải nói: "Anh cứ miễn cưỡng ăn đi."

Tân Vân Mậu hừ lạnh: "Không ăn, khó ăn."

Người quản lý trung niên cũng không chịu bỏ qua, chỉ có nhà hàng nói khẩu vị của khách hàng không tốt, làm gì có khách hàng nào đến Trúc Đô trực tiếp nói không ngon chứ. Anh ta không thuận theo, tiếp tục truy vấn: "Chúng tôi khẳng định không thể khiến ngài có trải nghiệm ăn uống khó chịu như vậy. Xin hỏi rốt cuộc là loại nguyên liệu nào không hợp khẩu vị của ngài? Ngài có thể nói vài câu được không?"

Đồ ăn của Nhật Bản đã được chọn lọc và sàng lại rất nhiều lần, căn bản không thể tìm ra bất kỳ sai sót nào, anh ta không tin Tần Vân Mậu có thể nói ra tí sửu dần mẹo gì.

Tân Vận Mậu vươn những ngón tay trắng nõn ra, tùy tay chỉ vào một vài món ăn đặc sắc, chắc nịch nói: "Đầy không phải là lá trúc thích hợp nhất để làm sushi."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Muốn Lười Nhác Ở Cục Yêu Quái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook