Tôi Muốn Lười Nhác Ở Cục Yêu Quái

Chương 101:

Giang Nguyệt Niên Niên

28/10/2023

Giờ đây trong lòng Sở Trĩ Thủy có một dư vị không nói rõ được. Không cần tức giận anh làm gì, tên này còn từng chê mùi dầu gội của cô, anh vẫn luôn có một vài tật xấu kỳ lạ, nhưng đều không có pha lẫn ác ý.

Chỉ là hình như cô quen thuộc với anh quá bèn mất đi cảm giác phép lịch sự xã giao, hễ bị anh kích thích một cái là bộc lộ ra suy nghĩ chân thật. Bởi vì cô biết anh sẽ không để trong lòng, cho nên có thể thỉnh thoảng chế nhạo đôi câu, cãi nhau một trận, rồi trong tiềm thức cho rằng mối quan hệ với đối phương cực kỳ ổn định.

Nhưng nói thật lòng thì cô vào cục Hoài Giang mới quen biết anh, bấm ngón tay tính thì thời gian cũng không lâu lắm, lúc trước cô và Vương Di Văn mất rất lâu thể hiện giao tình mới trở thành bạn thân chân chính, nhưng giờ lại như tên lửa mất khống chế không nắm được phương hướng, vô duyên vô cớ mà bắn tàu con thoi lên đến độ cao mới.

Tân Vân Mậu dạo một vòng vườn trồng với ông chủ Bành, ông chủ Bành giải thích không ít kỹ thuật trồng nhân sâm, hiển nhiên rất quen thuộc với mảnh đất này. Ông trông có vẻ là kiểu người tay trắng khởi nghiệp, khác với không ít giám đốc ngồi trong văn phòng.

Một hàng người xem xong vườn trồng, lại đi đến xưởng chế biến đằng trước, hiểu rõ quá trình chế biến nguyên vật liệu, còn có những sản phẩm nào lợi nhuận cao. Sở Trĩ Thủy nghe xong thu được lợi rất lớn, dù lúc trước cô đã kiểm tra qua tư liệu nhưng so với giao lưu cùng chuyên gia chân chính, lượng thông tin thu được vẫn khác nhau.

Trải qua một vòng trò chuyện, cô cũng tạo nên nhận thức về ông chủ Bành. Đây là

một người giám đốc cổ hủ và mộc mạc, thời trẻ nắm lấy cơ hội phát tài, những trong xương tủy có sự cần cù chăm chỉ làm việc trên đất, thích tự mình làm mọi thứ, bình thường còn muốn kiểm tra vườn nhân sâm, vẫn luôn treo con trai lên miệng của mình, có khi sẽ lẩm bẩm những suy nghĩ mà người trẻ tuổi không hiểu được. “Các cô thật sự có lòng kiên nhẫn, đổi lại còn con trai tôi sớm đã thấy phiền rồi, gọi nó đến vườn nhân sâm cũng không đến.” Ông chủ Bành bất lực: “Nó chỉ ngồi trong công ty, bận rộn suy nghĩ quảng cáo thế nào, hoàn toàn không đến bên này xem qua.”

Sở Trĩ Thủy ôn hòa nói: “Giai đoạn đầu chắc chắn phải chú trọng ngọn nguồn, hiện giờ công ty và nhà máy khá ổn định, cũng cần thông qua quảng cáo tăng cao độ nhận biết. Cha con cùng ra trận, ông và con trai ông đúng lúc phối hợp, một người quản lý sản xuất một người quản lý nhãn hiệu, mọi thứ đều vừa hay.”

“Nếu con trai tôi biết nói chuyện giống cô thì giờ đây tôi không cần phiền lòng lung tung rồi.” Ông chủ Bành cười lớn, lại tiếc nuối nói: “Đáng tiếc không thể dẫn các cô đi qua khu rừng, thứ đáng tiền thật sự là nhân sâm hoang dã và nhân sâm rừng, đó đều là nhân sâm không trồng ở vườn.”

“Khu rừng xa lắm sao?”

“Không phải, cũng không xa.” Ông chủ Bành nhìn họ một cái, khó xử nói: “Khu rừng giờ không sạch sẽ lắm.”

“Không sạch sẽ.”

“... Dù sao đi nữa chính là không nên nói.”

Sở Trĩ Thủy suy nghĩ một lát, cô hiểu ra, tò mò thăm dò: “Thật ra tôi vẫn luôn rất thấy lạ, ông từ đâu biết cục quan sát?”

Ông chủ Bành còn tìm cô hỏi thăm cầu thần bái phật trong cục, xem ra cũng



không giống người biết rõ về yêu quái. Ông có thể đến cục quan sát xếp hàng lấy số, quả thật là một chuyện khá thần kỳ. “Trời ạ, còn không phải là từ khi khu rừng có chuyện lạ bắt đầu sao, lúc trước tôi cũng không hiểu mấy thứ này, tìm đến rất nhiều bạn bè nghe ngóng, hỏi xem nên tìm đại sư nào hay là đi miếu nào.” Ông chủ Bành nói: “Sau đó tôi có một người bạn thấy tôi sốt ruột mãi, khuyên tôi đừng quá căng thẳng, đến máy lấy số của cục Ngân Hải, nếu lấy không được thì không có chuyện gì xảy ra hết, còn lấy được thì sẽ có người giúp đỡ.”

Khi ấy ông chủ Bành nửa tin nửa ngờ, dù sao đi nữa thì đền thờ đạo giáo cùng huyền diệu, còn không bằng đi cục quan sát tìm vận may.

“Tôi nghe xong thông tin thì đi đến cục Ngân Hải, quả thật từ trong máy lấy được số, nhưng vẫn gọi mãi vẫn không gọi đến số của tôi, ngày ngày gọi đều là số của người khác, chuyện sau đó thì các cô cũng biết rồi.”

Sở Trĩ Thủy rõ ràng trong lòng, máy lấy số tự động của cục Ngân Hải nhắm vào yêu khí mà làm việc, người bình thường đến cục sẽ không xảy ra chuyện gì, người có yêu khí nặng sẽ từ trong máy lấy được số màu đỏ, rất nhanh sẽ có nhân viên phòng quan sát xử lý, chỉ duy nhất người có yêu khí nhạt sẽ lấy được số màu xám, bắt đầu vô vị mà chậm rãi chờ đợi.

Cảnh ngộ của ông chủ Bành gượng gạo, rồi bị mắc kẹt như vậy.

Tân Vân Mậu điềm nhiên nói: “Vì ông không gặp phải chuyện lớn gì.”

Ông chủ Bành kinh sợ: “Người canh nhân sâm trong khu rừng nửa đêm ngủ sẽ nghe thấy tiếng gõ cửa, mở cửa ra lại không có bất cứ ai, đây còn không gọi là chuyện lớn? Đây là không đủ dọa người sao?”

Sở Trĩ Thủy ngẩn ra: “À, chuyện là vậy sao? Vậy có thể đeo nút tai chống ồn, lên mạng mua một cái chất lượng tốt.”

Ông chủ Bành đứt hơi khản tiếng: “Các cô phải biết trên núi không có người khác, ai biết thứ gõ cửa là quỷ quái gì!”

“Không không không, ông bình tĩnh lại chút đã, trên đời này không có quỷ.” Sở Trĩ

Thủy an ủi nói: “Lúc trước tôi cũng sợ quỷ lắm, nhưng sau khi làm việc trong cục, thật sự tin là không hề có quỷ.”

Trước mắt, cô chỉ có đồng nghiệp yêu quái, chứ không có đồng nghiệp quỷ.

Ông chủ Bành nghe xong lời này thì sắc mặt hơi dịu lại, ông chợt nhớ ra gì đó, phản bác nói: “Nhưng camera của chúng tôi không quay được gì hết, hơn nữa quả thật là mỗi đêm đều có tiếng gõ cửa đùng đùng, giờ trên núi đã không có ai dám ở nữa rồi.”

“Không hóa hình người chắc chắn không thấy được.” Sắc mặt Tân Vân Mậu bình tĩnh: “Đây giống với có vài người sẽ ngã trên mặt đất bằng, hoặc là đồ vật bị mất bất thình lình, còn có nửa đêm bị đè không thở được, quả thật không phải là chuyện lớn gì.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Muốn Lười Nhác Ở Cục Yêu Quái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook