Tôi Muốn Lười Nhác Ở Cục Yêu Quái
Chương 107:
Giang Nguyệt Niên Niên
28/10/2023
Tim Sở Trĩ Thủy đập chậm nửa nhịp, nhưng trên mặt cô không để lộ ra bất cứ thứ gì, điềm tĩnh nói: “Cậu thật cổ lỗ sĩ.”
Vương Di Văn: “?”
Sở Trĩ Thủy: “Cậu có uống qua trà xanh ủ lạnh chưa?”
Cái gì mà trà xanh không pha được bằng nước lạnh? Đặt bộ mặt của trà xanh ủ lạnh ở đâu!
“Lại không lừa được.” Vương Dị Văn rất đỗi thương tiếc: “Vận đào hoa của cậu thật sự không mở được mà, nhiều năm vậy rồi cũng chưa gặp qua.”
Từ lúc Vương Di Văn quen Sở Trĩ Thủy đến nay, chưa bao giờ thấy đối phương có chuyện tình nào. Đây là một cô gái thẳng chính hiệu, ế dựa vào thực lực đến giờ, vận đào hoa dù sáng hay tối cũng không làm cô lay động.
Sở Trĩ Thủy vô tình nói: “Không có dục vọng thế tục đấy.”
“Giám đốc Sở à, không đúng, trưởng khoa Sở à.” Vương Di Văn nói: “Thái độ đoạn tình tuyệt ái này của cậu, đừng nói là dây tơ hồng của nguyệt lão, trộn với thép cũng bị cậu làm vỡ ra, thật chẳng có người đàn ông nào vừa mắt hả?”
“Mỗi khi tớ thấy một người đàn ông, thì sẽ giả tưởng mình là đàn ông luôn, sau đó so sánh với đối phương một chút.” Sở Trĩ Thủy thẳng thắn: “Rất nhanh tớ phát hiện, nếu tớ là đàn ông thì sẽ mạnh hơn họ.” Sở Trĩ Thủy không có khuynh hướng tự mình đa tình, không cảm nhận được thì coi như không có gì, không công khai chính là không tồn tại, công khai chính là phát thẻ người tốt cảnh cáo, chỉ cần cô chạy đủ nhanh, ái muội sẽ đuổi không kịp cô.
Cô không rảnh để chơi trò thăm dò mập mờ với người khác, có lẽ chỉ có tình cảm thuần khiết đến rực lửa mới có thể thật sự đánh động được cô, rất tiếc người hiện đại không có.
Mình cô đã đủ viên mãn, không cần nhìn điều kiện kết thân sống chung với ai cả, hiện tại thế này rất ổn, những thứ khác thì tùy duyên đi.
“Dựa vào điều kiện của cậu thì quả thật là vậy.” Vương Di Văn cười nói: “Vậy hay là cậu sống chung với tớ đi, rồi sau này chúng ta cùng đi viện dưỡng lão.”
Sở Trĩ Thủy trêu chọc: “Một người có bạn trai như cậu còn mạnh miệng gì với tớ chứ?”
“Có bạn trai thì không thể mạnh miệng à.” Vương Di Văn cây ngay không sợ chết đứng: “Tớ lén người đàn ông của tớ bao nuôi cậu, với anh ấy đều là gặp dịp thì chơi.”
“??? “
“Vốn dĩ là vậy, cậu một mình thế này tốt biết bao, yêu đương cũng chẳng thú vị gì.”
Vương Di Văn than ngắn thở dài, lẩm bẩm nói: “Tìm anh ấy nói chuyện yêu đương cũng không hiểu, cũng không nhờ cậy được chuyện chính sự gì, đến tớ thay nghề đổi việc cậu cũng để tâm hơn anh ấy.” “Đừng so sánh tớ với anh ấy, tớ không phải con cá trong hồ của cậu.” Sở Trĩ Thủy tạm dừng một lát, cô thấy bạn thân buồn bã, nhẹ nhàng nói: “Trân trọng những thứ mình có thật tốt đi, chẳng phải cũng đã yêu nhau rất lâu rồi sao.”
“Thôi đi, đừng nhắc đến anh ấy nữa, kể cho cậu nghe mấy chuyện trong công ty.”
Vương Di Văn lén quan sát xung quanh, cô ấy thần thần quỷ quỷ thấp giọng nói:
“Chắc là người đó kéo được tiền rồi, có lẽ định bắt đầu huy động tài trợ mới, rõ ràng giai đoạn đầu mới qua thôi.” Sở Trĩ Thủy: “Đoán được rồi, mới bắt đầu đã biết anh ta có chủ ý này.”
Lý Long Khoa không thể xoay sở được tiền nếu như không có nhà tài trợ, giờ đây đã lộ rõ hoàn toàn mặt mũi thương nhân.
“Chịu không nổi rồi, giờ anh ta càng có tiền càng thiểu năng, rất nhiều người chúng tớ cũng thấy anh ta có vấn đề.” Vương Di Văn căm ghét nói: “Ban đầu chẳng phải anh ta còn bôi nhọ nói cậu muốn nắm quyền sao, không bằng lòng từ bỏ nội dung vận hành nên mới không đồng ý phương án của anh ta, nhưng giờ đoàn đội mới làm đến nát bét.”
“Lúc trước công ty chúng ta từng có mấy người ganh ghét cậu, nói cậu giả quân tử sớm muộn gì cũng lộ tẩy gì đó, giờ cũng lảm nhảm nói lúc đầu có phải cậu giả quân tử không thì không biết, nhưng giám đốc Lý thật sự là tiểu nhân không cần nghi ngờ, chuyện này thật buồn cười, cậu rời đi sớm làm chi.”
Bè phái của Long Tri video tranh đấu phát triển đến hậu kỳ, tất nhiên cũng có người thầm bôi nhọ Sở Trĩ Thủy, cho rằng trên miệng thì cô nói lời dễ nghe nhưng thực tế là không bằng lòng bỏ quyền, họ muốn đàn áp cô ôm đùi Lý Long Khoa.
Nào ngờ Lý Long Khoa có thể lật mặt với nhà sáng lập Sở Trĩ Thủy, sau khi thực sự lên chức thì nào có tuân thủ lời hứa trọng dụng người ta.
“Có sao? Tớ không nhớ nữa.” Sở Trĩ Thủy nhởn nhơ nói: “Tớ không nhớ nổi người kém cỏi hơn tớ nói cái gì, quên rồi quên rồi.” “Cậu thật sự không nghĩ qua việc chơi anh ta?” Vương Di Văn xúi giục: “Mới đầu
Tân Thấu tìm cậu nhỉ, nếu cậu đi thì đãi ngộ sẽ không thấp, cậu cũng không thỏa thuận cạnh tranh kinh doanh, không cần anh ta giảng đạo đức nghề nghiệp.”
Vương Di Văn mong Sở Trĩ Thủy quay lại thành phố Ngân Hải, sau đó dẫn theo mình làm một phen đại sự, đấm Lý Long Khoa làm sụp đổ Long Tri video mới đỉnh.
Sở Trĩ Thủy cười khổ: “Di Văn, thật ra các cậu đã hiểu lầm một chuyện, tớ không phải bị xếp cho ra khỏi đoàn đội, là tự tớ thật sự không muốn làm nữa. Nếu tớ muốn làm thì sẽ ở lại Ngân Hải, nhưng bản thân tớ chọn quay về Hoài Giang.”
Vương Di Văn sững sờ.
“Cậu còn nhớ có một khoảng thời gian tớ bệnh nặng một trận không, dạ dày xuất huyết dọa cha mẹ tớ bay đến Ngân Hải, ngày nào họ cũng rơi nước mắt ở bệnh viện, khoảng thời gian đó cậu cũng từng đến phòng bệnh thăm tớ.”
Vương Di Văn thất thần: “Ừm.”
“Kể từ lần đó, đột nhiên tớ phát hiện, thật ra trước giờ cha mẹ tớ không hy vọng tớ đến Nasdaq tạo tiếng vang, họ chỉ mong tớ bình an, khỏe mạnh hạnh phúc, có một công việc, sống cuộc sống tàm tạm.” Sở Trĩ Thủy rủ lông mi xuống, vầng sáng trong veo lan trong ánh mắt, nhẹ giọng nói: “Là tớ vẫn luôn so đo với người khác, từ nhỏ đã không chịu thua, lúc đi học thì cố gắng đứng nhất, sau khi đi làm cũng phải kiếm được bộn tiền, phải cho họ nở mày nở mặt.”
“Vì tớ không mong con gái họ thua kém con nhà người ta ở mảnh đất Hoài Giang nhỏ như nhà của chúng ta.”
Vương Di Văn: “?”
Sở Trĩ Thủy: “Cậu có uống qua trà xanh ủ lạnh chưa?”
Cái gì mà trà xanh không pha được bằng nước lạnh? Đặt bộ mặt của trà xanh ủ lạnh ở đâu!
“Lại không lừa được.” Vương Dị Văn rất đỗi thương tiếc: “Vận đào hoa của cậu thật sự không mở được mà, nhiều năm vậy rồi cũng chưa gặp qua.”
Từ lúc Vương Di Văn quen Sở Trĩ Thủy đến nay, chưa bao giờ thấy đối phương có chuyện tình nào. Đây là một cô gái thẳng chính hiệu, ế dựa vào thực lực đến giờ, vận đào hoa dù sáng hay tối cũng không làm cô lay động.
Sở Trĩ Thủy vô tình nói: “Không có dục vọng thế tục đấy.”
“Giám đốc Sở à, không đúng, trưởng khoa Sở à.” Vương Di Văn nói: “Thái độ đoạn tình tuyệt ái này của cậu, đừng nói là dây tơ hồng của nguyệt lão, trộn với thép cũng bị cậu làm vỡ ra, thật chẳng có người đàn ông nào vừa mắt hả?”
“Mỗi khi tớ thấy một người đàn ông, thì sẽ giả tưởng mình là đàn ông luôn, sau đó so sánh với đối phương một chút.” Sở Trĩ Thủy thẳng thắn: “Rất nhanh tớ phát hiện, nếu tớ là đàn ông thì sẽ mạnh hơn họ.” Sở Trĩ Thủy không có khuynh hướng tự mình đa tình, không cảm nhận được thì coi như không có gì, không công khai chính là không tồn tại, công khai chính là phát thẻ người tốt cảnh cáo, chỉ cần cô chạy đủ nhanh, ái muội sẽ đuổi không kịp cô.
Cô không rảnh để chơi trò thăm dò mập mờ với người khác, có lẽ chỉ có tình cảm thuần khiết đến rực lửa mới có thể thật sự đánh động được cô, rất tiếc người hiện đại không có.
Mình cô đã đủ viên mãn, không cần nhìn điều kiện kết thân sống chung với ai cả, hiện tại thế này rất ổn, những thứ khác thì tùy duyên đi.
“Dựa vào điều kiện của cậu thì quả thật là vậy.” Vương Di Văn cười nói: “Vậy hay là cậu sống chung với tớ đi, rồi sau này chúng ta cùng đi viện dưỡng lão.”
Sở Trĩ Thủy trêu chọc: “Một người có bạn trai như cậu còn mạnh miệng gì với tớ chứ?”
“Có bạn trai thì không thể mạnh miệng à.” Vương Di Văn cây ngay không sợ chết đứng: “Tớ lén người đàn ông của tớ bao nuôi cậu, với anh ấy đều là gặp dịp thì chơi.”
“??? “
“Vốn dĩ là vậy, cậu một mình thế này tốt biết bao, yêu đương cũng chẳng thú vị gì.”
Vương Di Văn than ngắn thở dài, lẩm bẩm nói: “Tìm anh ấy nói chuyện yêu đương cũng không hiểu, cũng không nhờ cậy được chuyện chính sự gì, đến tớ thay nghề đổi việc cậu cũng để tâm hơn anh ấy.” “Đừng so sánh tớ với anh ấy, tớ không phải con cá trong hồ của cậu.” Sở Trĩ Thủy tạm dừng một lát, cô thấy bạn thân buồn bã, nhẹ nhàng nói: “Trân trọng những thứ mình có thật tốt đi, chẳng phải cũng đã yêu nhau rất lâu rồi sao.”
“Thôi đi, đừng nhắc đến anh ấy nữa, kể cho cậu nghe mấy chuyện trong công ty.”
Vương Di Văn lén quan sát xung quanh, cô ấy thần thần quỷ quỷ thấp giọng nói:
“Chắc là người đó kéo được tiền rồi, có lẽ định bắt đầu huy động tài trợ mới, rõ ràng giai đoạn đầu mới qua thôi.” Sở Trĩ Thủy: “Đoán được rồi, mới bắt đầu đã biết anh ta có chủ ý này.”
Lý Long Khoa không thể xoay sở được tiền nếu như không có nhà tài trợ, giờ đây đã lộ rõ hoàn toàn mặt mũi thương nhân.
“Chịu không nổi rồi, giờ anh ta càng có tiền càng thiểu năng, rất nhiều người chúng tớ cũng thấy anh ta có vấn đề.” Vương Di Văn căm ghét nói: “Ban đầu chẳng phải anh ta còn bôi nhọ nói cậu muốn nắm quyền sao, không bằng lòng từ bỏ nội dung vận hành nên mới không đồng ý phương án của anh ta, nhưng giờ đoàn đội mới làm đến nát bét.”
“Lúc trước công ty chúng ta từng có mấy người ganh ghét cậu, nói cậu giả quân tử sớm muộn gì cũng lộ tẩy gì đó, giờ cũng lảm nhảm nói lúc đầu có phải cậu giả quân tử không thì không biết, nhưng giám đốc Lý thật sự là tiểu nhân không cần nghi ngờ, chuyện này thật buồn cười, cậu rời đi sớm làm chi.”
Bè phái của Long Tri video tranh đấu phát triển đến hậu kỳ, tất nhiên cũng có người thầm bôi nhọ Sở Trĩ Thủy, cho rằng trên miệng thì cô nói lời dễ nghe nhưng thực tế là không bằng lòng bỏ quyền, họ muốn đàn áp cô ôm đùi Lý Long Khoa.
Nào ngờ Lý Long Khoa có thể lật mặt với nhà sáng lập Sở Trĩ Thủy, sau khi thực sự lên chức thì nào có tuân thủ lời hứa trọng dụng người ta.
“Có sao? Tớ không nhớ nữa.” Sở Trĩ Thủy nhởn nhơ nói: “Tớ không nhớ nổi người kém cỏi hơn tớ nói cái gì, quên rồi quên rồi.” “Cậu thật sự không nghĩ qua việc chơi anh ta?” Vương Di Văn xúi giục: “Mới đầu
Tân Thấu tìm cậu nhỉ, nếu cậu đi thì đãi ngộ sẽ không thấp, cậu cũng không thỏa thuận cạnh tranh kinh doanh, không cần anh ta giảng đạo đức nghề nghiệp.”
Vương Di Văn mong Sở Trĩ Thủy quay lại thành phố Ngân Hải, sau đó dẫn theo mình làm một phen đại sự, đấm Lý Long Khoa làm sụp đổ Long Tri video mới đỉnh.
Sở Trĩ Thủy cười khổ: “Di Văn, thật ra các cậu đã hiểu lầm một chuyện, tớ không phải bị xếp cho ra khỏi đoàn đội, là tự tớ thật sự không muốn làm nữa. Nếu tớ muốn làm thì sẽ ở lại Ngân Hải, nhưng bản thân tớ chọn quay về Hoài Giang.”
Vương Di Văn sững sờ.
“Cậu còn nhớ có một khoảng thời gian tớ bệnh nặng một trận không, dạ dày xuất huyết dọa cha mẹ tớ bay đến Ngân Hải, ngày nào họ cũng rơi nước mắt ở bệnh viện, khoảng thời gian đó cậu cũng từng đến phòng bệnh thăm tớ.”
Vương Di Văn thất thần: “Ừm.”
“Kể từ lần đó, đột nhiên tớ phát hiện, thật ra trước giờ cha mẹ tớ không hy vọng tớ đến Nasdaq tạo tiếng vang, họ chỉ mong tớ bình an, khỏe mạnh hạnh phúc, có một công việc, sống cuộc sống tàm tạm.” Sở Trĩ Thủy rủ lông mi xuống, vầng sáng trong veo lan trong ánh mắt, nhẹ giọng nói: “Là tớ vẫn luôn so đo với người khác, từ nhỏ đã không chịu thua, lúc đi học thì cố gắng đứng nhất, sau khi đi làm cũng phải kiếm được bộn tiền, phải cho họ nở mày nở mặt.”
“Vì tớ không mong con gái họ thua kém con nhà người ta ở mảnh đất Hoài Giang nhỏ như nhà của chúng ta.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.