Tôi Muốn Lười Nhác Ở Cục Yêu Quái

Chương 129:

Giang Nguyệt Niên Niên

28/10/2023

Có thể là vị gì chứ? Chắc là yêu vị.

Kỹ thuật nghiên cứu của Tiểu Hoàng cũng không cao cấp lắm, chỉ là anh ta hiểu về gừng hơn loài người, sau đó trong lúc sản xuất có dùng một chút kỹ xảo.

Kẹo gừng thương hiệu của cục không phải dùng loại nhỏ màu vàng mà dùng gừng thông thường, nguyên liệu đặc, giá thành rẻ. Chỉ cần bỏ ra hơn mười tệ là có một lọ kẹo gừng trên tay, so với các sản phẩm tương tự thì không hề đắt.

Dĩ nhiên, giá thành sản xuất kẹo gừng cũng không cao, nguyên liệu là gừng, kẹo dẻo, đường nâu, siro lúa mạch, hạt mè các loại, không có nguyên liệu cầu kỳ nào khác. Chỉ cần lượng tiêu thụ của loại sản phẩm này tăng nhanh, sau đó quản lý và kiểm soát chi phí hợp lý, lợi nhuận cuối cùng sẽ tương đối khả quan.

Hiệu ứng quảng cáo của việc "Cùng sở thích với Phó Thừa Trác" đã mang lại lượng tiêu thụ 3W+ trong một tuần. Chỉ cần hoàn thành những đơn đặt hàng này, có thể thu về khoảng hai đến ba trăm ngàn, nếu tỷ lệ mua lại tiếp theo cao và tiếp tục ổn định, thu nhập hàng năm sẽ không kém lá chè là bao.

Sở Trĩ Thủy trong lòng tính toán, khoản thu nhập này có thể khôi phục tổn thất sổ sách cho sếp Miêu, hơn nữa sau này còn tiếp tục tạo ra lợi nhuận, vậy thì cục có thể tái phát một vòng hiệu suất. Chỉ cần có thể tồn tại trong năm nay, doanh thu bán chè sẽ tăng gấp bốn lân năm tới, đó sẽ là một khoản thu nhập mới, hiệu suất sẽ không giảm.

Bộ phận phát triển kinh tế nói là làm, đem chuyện này nói với cục trưởng Hồ và sếp Hạ, tương lai hiệu suất sẽ tăng 100% mỗi tháng, tổng số tiên sẽ là 8000 tệ, ngoài số tiên phát sinh hàng tháng, cuối năm sẽ có số dư trong tài khoản, khoản đó sẽ được dùng để phát tiền thưởng cuối năm và đô tết!

Trong lúc nhật thời, cục quan sát Hoài Giang ai nấy đều tươi cười rạng rỡ, không khí vui vẻ khắp nơi, ngay cả lỗ tai của sếp hạ cũng có dấu hiệu lành lại.

Ở bộ phận phát triển kinh tế, niềm hạnh phúc do hiệu suất mang lại cũng lan tỏa khắp văn phòng không còn nghi ngờ gì nữa, người vui nhất chính là Kim Du, từ mức lương ban đầu chưa đến hai nghìn, nay thu nhập đã tăng lên gấp mấy lần, đến sống lưng cũng trở nên thẳng tắp.

"Từ nay về sau, tôi sẽ là một con yêu giàu có!" Kim Du chống hai tay lên hông, vui mừng khôn xiết, hiếm khi nói lớn tiếng trong phòng, còn tuyên bố: "Hôm qua tôi đã bảo anh Ngưu hôm nay mời mọi người uống trà sữa, khi nào hàng về thì mang vào giúp tôi!"

Sở Trĩ Thủy cười trêu chọc: "Hào phóng thê?"

"Đúng vậy, mọi người đều có phần, tôi cũng phải mời mọi người một lần chứ." Sở Trĩ Thủy hay mua trà sữa đến văn phòng, nhưng chưa từng lấy tiền của mọi

người. Trước đây, Kim Du ví mỏng, cộng thêm việc không có xe nên không tiện đi, nên cô ấy không tìm được cơ hội để mời lại, nhưng bây giờ lương tăng vụt, cô ấy cho rằng đây là dịp đáng để ăn mừng, nên đã đặc biệt nhờ Ngưu Sĩ mua trà sữa.



Một lúc sau, Kim Du mang trà sữa trân châu về, trong bộ phận phát triển kinh tế có hai người hai yêu, vừa vặn có bốn cốc. Kim Du xách túi nylon, bắt đầu phân phát cho mọi người. Trần Châu Tuệ nhận lấy trà sữa, lễ phép nói cảm ơn: "Cảm ơn chị Kim Du."

Sau khi Kim Du đưa trà sữa cho thực tập sinh duy nhất trong bộ phận, cô ấy lại xách trà sữa đến chỗ những đồng nghiệp khác. Cô ấy liếc trộm Tân Vân Mậu, vẫn còn sợ khí thế của người kia, vì vậy dứt khoát đưa cả hai cốc cho Sở Trĩ Thủy, để cô truyền đi mà không cần phải trực tiếp tiếp xúc với đại yêu.

"Cảm ơn."

Sau khi Sở Trĩ Thủy nói lời cảm ơn, đặt trà sữa trân châu lên bàn, cô chợt nhớ ra Tân Vân Mậu không thích uống thứ này, thứ anh thích là trà trái cây, nhưng Kim Du không biết. Cô suy nghĩ một lát, vẫn đặt một cốc lên bàn anh, không thể để Kim Du thất vọng được.

Lúc này cửa phòng phát triển kinh tế có tiếng gõ cửa, Miêu Lịch từ bên ngoài đi vào, anh ta mặc áo choàng trấn yêu, nhiệt tình hỏi: "Nghe nói gần đây mọi người tìm tôi?"

Mọi người cầm cốc trà sữa trên tay, ai nấy đêu sửng sốt.

Đã lâu không gặp, Miêu Lịch vẫn mang tính cách đặc trưng của một con mèo, nét mặt anh ta phảng phất những cảm xúc lẫn lộn, đảo mắt quan sát tình hình rồi nghiêng đâu: "Mọi người đang uống trà chiều hả?"

Sự xuất hiện của Miêu Lịch đã làm náo động cả văn phòng vốn đang yên tĩnh.

Đối mặt với thiên địch, Kim Du lập tức cảnh giác, vội vàng kiếm cớ rời đi: "Tôi đi trả tiền cho anh Ngưu đây!"

Miêu Lịch thấy cô nàng co cẳng mà chạy cũng không bận tâm, ung dung bước vào phòng, đi đến giữa Tân Vân Mẫu và Sở Trĩ Thủy.

Vừa hay thấy một cốc trà sữa trên bàn làm việc mà Tân Vân Mậu chưa mở. Miêu Lịch thoải mái cầm lấy, cầm ống hút lên chọc một cái phụt, rồi khoái trá thưởng thức cốc trà sữa, còn uể oải khiêu khích cây trúc tinh: "Uống giúp anh, không cần khách khí."

"Sao anh lại đến đây?" Tân Vân Mậu khẽ cau mày, khịt mũi, lạnh lùng nói: "Mọi chuyện giải quyết xong xuôi, anh mới xuất hiện."

Trước đây không lâu, sếp Miêu bận việc khác, kéo đến biết bao yêu hoa đào, khiến cho Tân Vân Mậu, người vốn có đất riêng phải lo lắng không thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Muốn Lười Nhác Ở Cục Yêu Quái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook