Tôi Muốn Lười Nhác Ở Cục Yêu Quái

Chương 149:

Giang Nguyệt Niên Niên

28/10/2023

Nhân sâm ấu tể chỉ là một trò đùa giỡn, không có ý xấu, sẽ không có lỗ hổng trong hiệp nghị. Chỉ cần ông chủ Bành giữ lời hứa, nhân sâm ấu tể đương nhiên sẽ hồi báo, không xen lẫn những thứ rối loạn khác.

"Thật ra, tôi thấy họ làm những việc này, còn phải sớm muộn đi quỳ lạy dâng hương, ngày lễ ngày tết phải hiến tế cung phụng, quả thật so với hầu hạ cha mẹ còn cung kính hơn. Thực sự là ..."

Ông chủ Bành lắc đâu: "Dù sao thì tôi cũng không hiểu."

Sở Trĩ Thủy: "Nghe qua có vẻ rất không bằng."

Cô và yêu quái của cục quan sát đều đối xử bình đẳng với nhau, hai bên giúp đỡ cũng là có qua có lại, cũng không hiểu được tình trạng kém nhau một bậc.

Tân Vân Mậu oán niệm liếc mắt nhìn cô, lẩm bẩm nói: "Cô xem như là tín đồ của tôi, cô nhìn lại chính mình đi, tôi đề nghị trồng trúc nhưng đến giờ cô vẫn chưa đông ý."

Anh chưa yêu cầu cô làm việc này, anh chỉ muốn trồng một vài cây trúc, nhưng cô lại không chịu mở miệng!

“Việc nào ra việc đó, sao lại nói tiếp rồi?”

Sở Trĩ Thủy kinh ngạc nhìn anh: “Hơn nữa, thần quân là thần quân, cũng không nên vì đánh phong kiến mà nổi lên dẫn đầu ảnh hưởng, anh so đo cái này với người khác làm gì?"

Tân Vân Mậu cố chấp nói: "Tôi không so đo những thứ này, tôi muốn trồng trúc."



Sở Trĩ Thủy nhìn trái nhìn phải, cô thấy ông chủ Bành đang nói chuyện với người khác bên kia, lúc này mới có thời gian đối phó với cây trúc yêu đang nói nhảm, kiên nhẫn nói: "Anh nói lý một chút đi, trong nhà tôi trồng trúc thì có ý nghĩa gì? Đương nhiên không được rồi."

Tân Vân Mậu rất bất mãn: "Tại sao lại không được?"

"Anh cho rằng tôi không biết cây trúc mọc lên như thế nào sao? Không phải là tách cây trồng nhánh từ bản thể của anh phân ra hay sao."

Cô thẹn quá hóa giận nói: "Có giống đang nói tôi đem anh trồng trong sân nhà tôi không? Vậy tôi dứt khoát đưa chìa khóa nhà tôi cho anh!"

Có rất nhiều người không biết rằng khả năng sinh sản của trúc rất đáng kinh ngạc. Một khu rừng trúc có thể là từ cùng một cây trúc, có điều rễ ngầm tương đối phát triển, đan thành một mạng lưới dày đặc phức tạp trong bóng tối, tạo thành cảnh tượng xanh mát tươi tốt trên mặt đất. Đây có thể là nguyên nhân tại sao cây trúc yêu lại có thể dịch chuyển trên mặt đất, rễ cây của anh trải rộng khắp nơi, không có nơi nào mà không thể tới được.

Mặc dù cây trúc cũng có thể gieo gieo giống ươm mầm, nhưng tốc độ lớn lên sẽ tương đối chậm, bình thường đều là tách nhánh hoặc trồng cành.

Tân Vân Mậu nói có cây trúc chất lượng tốt nhất định là chính bản thân anh, sao cô có thể trồng anh ở nhà riêng của mình, điều này quả thực quá kỳ lạ. Việc này khác gì anh đang sống trong nhà cô?

Tên yêu quái vừa xem phim tài liệu về thực vật liên đỏ mặt, tại sao được trồng ở nhà người khác lại không có phản ứng gì!?

Tân Vân Mậu nghe vậy liền sững sờ, anh dường như nhớ ra, hơi thở có chút cứng lại, nhìn thấy gương mặt trắng nõn của cô ửng hồng, tựa như quả đào mật thơm, nửa ngày sau cũng không nói nên lời.

Sở Trĩ Thủy hơi mím môi, cô tức giận trừng mắt nhìn anh, nghĩ rằng cuối cùng anh cũng có phản ứng.

“Cũng không phải là không thể.”



Tân Vân Mậu biệt nữu mà nghiêng đâu, giọng điệu có chút mơ hồ, lại đưa tay ra: “Đưa chìa khóa cho tôi, tôi sẽ tự đi trồng.”

Sở Trĩ Thủy thấy anh vẫn chưa buông tay, tức giận đến nỗi trực tiếp đấm anh một phát.

Mệt mỏi quá, huỷ diệt đi! Hôm nay anh ta vẫn không hiểu tiếng người!

Cô nói đưa chìa khóa nhà cho anh là đang châm chọc anh, không ngờ anh lại cho rằng là vì để tự anh đi trồng!

Tại hiện trường của cơ quan thẩm định, Ngọc Kinh Tử và Lâm Nhạc nhìn thấy cảnh này liên kinh ngạc há mồm, bọn họ vừa bước vào phòng liên nhìn thấy Sở Trĩ Thủy và Tân Vân Mậu, tránh xa đối phương không dám gây sự, thỉnh thoảng còn quan sát vị trí của bọn họ một phen, không ngờ lại nhìn thấy cảnh này.

Lâm Nhạc nghĩ là: Không ngờ lại có đô đệ dám đánh sư phụ? Còn Ngọc Kinh Tử nghĩ là: Không ngờ lại có tín đô dám đánh thần quân?

Không lâu sau họ còn nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ hơn, Tân Vân Mậu mở nắp

chai nước còn chủ động đưa cho Sở Trĩ Thủy. Tân Vân Mậu nhận ra cô đang bực mình, anh cố ý dùng chai nước chạm vào cô, phát ra tín hiệu bắt tay làm hòa, trầm giọng nói: "Uống chút nước đi."

Sở Trĩ Thủy đang cúi đâu phân loại giấy chứng nhận nhân sâm: "Tôi không uống không khát, anh uống đi." Tân Vân Mậu thấy cô không để ý đến mình, liên khó chịu nói: "Đã lâu cô không uống nước rồi." Sở Trĩ Thủy phản bác lại: "Tôi cũng đâu phải thực vật, một giờ cũng không lâu."

Anh chớp chớp mắt: "Uống đi, một chút thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Muốn Lười Nhác Ở Cục Yêu Quái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook