Tôi Muốn Lười Nhác Ở Cục Yêu Quái
Chương 152:
Giang Nguyệt Niên Niên
28/10/2023
Một khắc sau, có người phóng như bay lên sân khấu, nói nhỏ vào tai MC hai ba câu,
sau đó vội vã chạy xuống. MC nghe xong thì ngơ ngác, rồi cấp tốc điều chỉnh trạng thái, cười nói: “Thật ngại quá, vừa nãy buổi đấu giá báo lại mã số “Vua Sâm” có vấn đề, cho nên hậu đài chậm trễ rồi, chúng ta giới thiệu “Vua Sâm” phiên này lại lần nữa, số gam là 22.3 gam...”
Dưới sân khấu, Lâm Nhạc vỗ mạnh đùi Ngọc Kinh Tử: “Sư phụ, đến củ của chúng ta rồi.” Ngọc Kinh Tử không thèm đếm xỉa tới: “Không phải cái này, củ ta chọn không phải “Vua Sâm”, nếu không thì sao được hỏi chứ.”
“Chính là củ này, chính là củ này.” Lâm Nhạc sốt ruột nói: “Người nghe đi mã số đều giống!”
Ở một bên khác, Sở Trĩ Thủy nghe thấy mã số thì đơ ra, cô cúi đâu kiểm tra lại giấy chứng nhận, nghi hoặc nói: “Này là mã số của chúng ta?”
Cây nhân sâm hoang dã 22.3 gam kia của cục quan sát bỗng trở thành “Vua Sâm”, hiện tại được nhân viên công tác mang ra tham gia đấu giá.
Một lát sau, có nhân viên đeo thẻ công tác chạy đến, nhỏ giọng nói tình hình cho Sở Trĩ Thủy, còn phiền cô đi làm thủ tục một lát.
MC đã tuyên bố bắt đầu tranh giá trên sân khấu, Lưu Hạ thấy được màn này thì vẻ mặt thay đổi cực độ, ông ta vội cản một nhân viên công tác lại hỏi thăm: “Không đúng, đây không phải củ nhân sâm của tôi, có phải các người lấy nhầm rồi không, đây không phải “Vua Sâm” của tôi mà.”
Đối phương làm việc công nói: “Ông Lưu, làm phiên ông ra phía sau với chúng tôi
một chuyến, hình như nhẫn sâm của ông xảy ra chút vấn đề rồi. Trong hậu đài, hình thái nhân sâm trong hộp y như hôm qua, nhưng bất thình lình khô héo như bỗng mất đi linh khí cả thân củ, lộ ra trạng thái bơ phờ, đến số gam cũng giảm xuống không ít.
“Trước khi đấu giá chúng tôi tiến hành giám định đối chiếu một lần cuối cùng, phát hiện nhân sâm của ông không phù hợp với tư liệu, nên gấp gáp bỏ cũ thay mới “Vua Sâm” phiên đấu giá này. Nếu đưa ra bên ngoài nhân sâm thế này, sẽ gây ảnh hưởng đến phiên đấu giá, thậm chí cả sự phát triển của sàn đấu giá Đan Sơn trong tương lai.”
Lưu Hạ trông thấy nhân sâm biến về nguyên hình thì sắc mặt trắng bệch, ông ta đổ mồ hôi lạnh cả người, tức tối giảo biện: “Không thể nào! Đây không phải nhân sâm của tôi, các người làm mất nhân sâm của tôi, tôi phải tìm luật sư tố cáo các người! Đền tiền!”
Nhân viên công tác: “Công tác bảo vệ của chúng tôi rất hoàn thiện, có thể cung cấp camera quan sát, dù là mã số lúc bảo tôn, hay hướng của rễ nhân sâm, tất cả đều hoàn toàn thống nhất với lúc giám định. Ông bán nhân sâm thì cũng nên hiểu rõ, ngũ hành lục thể rất khó ngụy tạo, toàn dựa vào những thứ này tiến hành thẩm định. Hình thái của cây nhân sâm này và hình ảnh lúc giám định chênh lệch không lớn, thứ không giống lắm chính là số gam và độ chắc...
Đương nhiên, chỉ cần có vài hạng mục thông tin xảy ra biến đổi, giá trị nhân sâm sẽ cách biệt như trên trời dưới đất, nếu không thì sẽ không quý giá như vậy.
“Nói thật lòng, chúng tôi nghi ngờ ông làm giả lúc giám định, nhưng đô kiểu này không thể duy trì quá lâu, cho nên qua một ngày thì lộ nguyên trạng”
Lưu Hạ bị chọc trúng chỗ đau, phẫn nộ nói: “Đánh rắm! Chắc chắn là các người trộm đi “Vua Sâm” của tôi, tôi chưa xong với các người đâu!” “Nếu ông có bất mãn, chúng tôi nguyện ý phối hợp điều tra, nhưng cũng xin mời ông đưa thêm nhiều tư liệu của nhân sâm, ví dụ như chứng minh hoàn cảnh sinh trưởng hoặc là đường nhập hàng”
Thông thường thì tổ chức giám định chỉ xem ngoại hình nhân sâm để đưa ra giấy chứng nhận, nhưng giờ Lưu Hạ phải làm rõ từ đâu, hai bên chắc chắn đều phải giao chứng cứ.
Hiện trường buổi đấu giá, vô số thương gia yêu thích nhân sâm mà đến tranh giá, trong đó còn có phú hào không thường nghiên cứu nhân sâm. Có vài người không làm ăn về nhân sâm, chắc là đến xem náo nhiệt, họ đều không nhất thiết phải đến đấu trường xem sản phẩm triển lãm, trực tiếp chọn tranh giá “Vua Sâm” tốt nhất phiên này, có tiên chính là đốt đến điên cuồng.
Đây chính là hiệu quả quảng cáo “Vua Sâm” mang lại, người trong nghề quan tâm nó nhiều nhất, người không trong nghề chỉ có thể quan tâm nó, chủ yếu không nhìn ra ưu nhược điểm của các nhân sâm khác.
“Một triệu lần một! Một triệu lần hai!
“Được rồi, một triệu không trăm năm mươi ngàn! Ông chủ này ra giá một triệu không trăm năm mươi ngàn!”
“Một triệu không trăm sáu mươi ngàn! Hiện tại là một triệu không trăm sáu mươi ngàn!”
Buổi đấu giá lên đến cao trào kịch liệt nhất, vô số người đôn dập hạ bảng tranh giá xuống, thường có những gương mặt lạ đột nhiên giơ tay, trong đó ông chủ Bành và Ngọc Kinh Tử kiên trì lâu nhất.
Sở Trĩ Thủy không ngờ Ngọc Kinh Tử có tiền như vậy, cô còn kỳ quái nhìn đối phương một cái, không ngờ sư phụ yêu quái và đệ tử con người sẽ hứng thú với nhân sâm của cục quan sát.
Tân Vân Mậu hiếm khi gật đầu với họ, khen ngợi nói: “Không tệ, anh rất hiểu chuyện.”
Sở Trĩ Thủy hơi cau mày: “Đừng có vì anh là thần quân thì nâng giá ào ào mù quáng.” Cô nghi ngờ Ngọc Kinh Tử đang coi yêu quái trúc là kẻ lừa đảo, hôm ấy đối phương còn nói hãy để họ tự chọn.
Ngọc Kinh Tử có nỗi khổ không nói được: “Không phải, hai vị hiểu lầm rồi, chúng tôi thật sự muốn cây này.”
sau đó vội vã chạy xuống. MC nghe xong thì ngơ ngác, rồi cấp tốc điều chỉnh trạng thái, cười nói: “Thật ngại quá, vừa nãy buổi đấu giá báo lại mã số “Vua Sâm” có vấn đề, cho nên hậu đài chậm trễ rồi, chúng ta giới thiệu “Vua Sâm” phiên này lại lần nữa, số gam là 22.3 gam...”
Dưới sân khấu, Lâm Nhạc vỗ mạnh đùi Ngọc Kinh Tử: “Sư phụ, đến củ của chúng ta rồi.” Ngọc Kinh Tử không thèm đếm xỉa tới: “Không phải cái này, củ ta chọn không phải “Vua Sâm”, nếu không thì sao được hỏi chứ.”
“Chính là củ này, chính là củ này.” Lâm Nhạc sốt ruột nói: “Người nghe đi mã số đều giống!”
Ở một bên khác, Sở Trĩ Thủy nghe thấy mã số thì đơ ra, cô cúi đâu kiểm tra lại giấy chứng nhận, nghi hoặc nói: “Này là mã số của chúng ta?”
Cây nhân sâm hoang dã 22.3 gam kia của cục quan sát bỗng trở thành “Vua Sâm”, hiện tại được nhân viên công tác mang ra tham gia đấu giá.
Một lát sau, có nhân viên đeo thẻ công tác chạy đến, nhỏ giọng nói tình hình cho Sở Trĩ Thủy, còn phiền cô đi làm thủ tục một lát.
MC đã tuyên bố bắt đầu tranh giá trên sân khấu, Lưu Hạ thấy được màn này thì vẻ mặt thay đổi cực độ, ông ta vội cản một nhân viên công tác lại hỏi thăm: “Không đúng, đây không phải củ nhân sâm của tôi, có phải các người lấy nhầm rồi không, đây không phải “Vua Sâm” của tôi mà.”
Đối phương làm việc công nói: “Ông Lưu, làm phiên ông ra phía sau với chúng tôi
một chuyến, hình như nhẫn sâm của ông xảy ra chút vấn đề rồi. Trong hậu đài, hình thái nhân sâm trong hộp y như hôm qua, nhưng bất thình lình khô héo như bỗng mất đi linh khí cả thân củ, lộ ra trạng thái bơ phờ, đến số gam cũng giảm xuống không ít.
“Trước khi đấu giá chúng tôi tiến hành giám định đối chiếu một lần cuối cùng, phát hiện nhân sâm của ông không phù hợp với tư liệu, nên gấp gáp bỏ cũ thay mới “Vua Sâm” phiên đấu giá này. Nếu đưa ra bên ngoài nhân sâm thế này, sẽ gây ảnh hưởng đến phiên đấu giá, thậm chí cả sự phát triển của sàn đấu giá Đan Sơn trong tương lai.”
Lưu Hạ trông thấy nhân sâm biến về nguyên hình thì sắc mặt trắng bệch, ông ta đổ mồ hôi lạnh cả người, tức tối giảo biện: “Không thể nào! Đây không phải nhân sâm của tôi, các người làm mất nhân sâm của tôi, tôi phải tìm luật sư tố cáo các người! Đền tiền!”
Nhân viên công tác: “Công tác bảo vệ của chúng tôi rất hoàn thiện, có thể cung cấp camera quan sát, dù là mã số lúc bảo tôn, hay hướng của rễ nhân sâm, tất cả đều hoàn toàn thống nhất với lúc giám định. Ông bán nhân sâm thì cũng nên hiểu rõ, ngũ hành lục thể rất khó ngụy tạo, toàn dựa vào những thứ này tiến hành thẩm định. Hình thái của cây nhân sâm này và hình ảnh lúc giám định chênh lệch không lớn, thứ không giống lắm chính là số gam và độ chắc...
Đương nhiên, chỉ cần có vài hạng mục thông tin xảy ra biến đổi, giá trị nhân sâm sẽ cách biệt như trên trời dưới đất, nếu không thì sẽ không quý giá như vậy.
“Nói thật lòng, chúng tôi nghi ngờ ông làm giả lúc giám định, nhưng đô kiểu này không thể duy trì quá lâu, cho nên qua một ngày thì lộ nguyên trạng”
Lưu Hạ bị chọc trúng chỗ đau, phẫn nộ nói: “Đánh rắm! Chắc chắn là các người trộm đi “Vua Sâm” của tôi, tôi chưa xong với các người đâu!” “Nếu ông có bất mãn, chúng tôi nguyện ý phối hợp điều tra, nhưng cũng xin mời ông đưa thêm nhiều tư liệu của nhân sâm, ví dụ như chứng minh hoàn cảnh sinh trưởng hoặc là đường nhập hàng”
Thông thường thì tổ chức giám định chỉ xem ngoại hình nhân sâm để đưa ra giấy chứng nhận, nhưng giờ Lưu Hạ phải làm rõ từ đâu, hai bên chắc chắn đều phải giao chứng cứ.
Hiện trường buổi đấu giá, vô số thương gia yêu thích nhân sâm mà đến tranh giá, trong đó còn có phú hào không thường nghiên cứu nhân sâm. Có vài người không làm ăn về nhân sâm, chắc là đến xem náo nhiệt, họ đều không nhất thiết phải đến đấu trường xem sản phẩm triển lãm, trực tiếp chọn tranh giá “Vua Sâm” tốt nhất phiên này, có tiên chính là đốt đến điên cuồng.
Đây chính là hiệu quả quảng cáo “Vua Sâm” mang lại, người trong nghề quan tâm nó nhiều nhất, người không trong nghề chỉ có thể quan tâm nó, chủ yếu không nhìn ra ưu nhược điểm của các nhân sâm khác.
“Một triệu lần một! Một triệu lần hai!
“Được rồi, một triệu không trăm năm mươi ngàn! Ông chủ này ra giá một triệu không trăm năm mươi ngàn!”
“Một triệu không trăm sáu mươi ngàn! Hiện tại là một triệu không trăm sáu mươi ngàn!”
Buổi đấu giá lên đến cao trào kịch liệt nhất, vô số người đôn dập hạ bảng tranh giá xuống, thường có những gương mặt lạ đột nhiên giơ tay, trong đó ông chủ Bành và Ngọc Kinh Tử kiên trì lâu nhất.
Sở Trĩ Thủy không ngờ Ngọc Kinh Tử có tiền như vậy, cô còn kỳ quái nhìn đối phương một cái, không ngờ sư phụ yêu quái và đệ tử con người sẽ hứng thú với nhân sâm của cục quan sát.
Tân Vân Mậu hiếm khi gật đầu với họ, khen ngợi nói: “Không tệ, anh rất hiểu chuyện.”
Sở Trĩ Thủy hơi cau mày: “Đừng có vì anh là thần quân thì nâng giá ào ào mù quáng.” Cô nghi ngờ Ngọc Kinh Tử đang coi yêu quái trúc là kẻ lừa đảo, hôm ấy đối phương còn nói hãy để họ tự chọn.
Ngọc Kinh Tử có nỗi khổ không nói được: “Không phải, hai vị hiểu lầm rồi, chúng tôi thật sự muốn cây này.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.