Tôi Muốn Lười Nhác Ở Cục Yêu Quái

Chương 203:

Giang Nguyệt Niên Niên

28/10/2023

Tân Vân Mậu không có thể tin được, anh giơ tay về phía cô: “Vậy anh mua xong lại cho em.

“Không cần, tất cả đã xong rồi.” Sở Trĩ Thủy thong thả nói: “Vì chút tiền lẻ mua đồ mà cãi cọ qua lại, đây cũng là một trong những thú vui của cánh mày râu con người, thần quân cũng có một trải nghiệm rồi.”

Suy cho cùng thì sau khi giao nộp tiền lương, cánh mày râu con người sẽ chào đón một giai đoạn mới, bắt đầu mỗi lần cần tiền, sẽ nghiên cứu sâu sắc mỗi lần chi tiêu một số tiền.

Tân Vân Mậu ai oán trừng cô.

“Nếu muốn đi thật anh cũng phải kê ra danh sách, không thể thử loạn trong nhà bếp giống lần trước được, tự nghĩ xem mình mua đồ gì.” Sở Trĩ Thủy không vui nói: “Đâu có chuyện cơm còn chưa biết nấu, lại muốn làm món Trung, lại muốn làm món Tây, cuối cùng đồ dùng nhà bếp mua về còn nhiều hơn cơm nấu ra được nữa.”

“Đây cũng không phải việc khó lắm.”

“Lần trước anh còn chưa thấy được cái lò vi sóng nữa.”

“Hừ.”

Một người một yêu quyết định hôm khác đi dạo đồ dùng nhà bếp xong Sở Trĩ Thủy mới chuẩn bị về nhà, trước khi sắp đi cô vẫn nghi hoặc không thôi: “Nhưng tại sao anh cố chấp với chuyện nấu cơm đến thế hả? Lúc trước em cũng không biết anh thích nấu nướng.

Tân Vân Mậu chớp mắt, thẳng thắn: “Nếu bên này có thể nấu com, buổi tối em không cần về nhà kia ăn cơm, cứ ở đây cũng không sao.”

Sở Trĩ Thủy: “

Cô đỏ mặt nói: “Anh mơ đẹp thật! Em phải về nhà ăn cơm!”

Anh không hiểu nguyên nhân cô tức giận, nghi ngờ nói: “Đây không phải nhà em à? Bên này mới là về nhà ăn cơm!”

Đúng rồi, căn nhà này là cô mua, hợp đồng mua nhà cũng là cô tự ký.

“Được rồi, hôm nào em tải phim cho anh, hoặc là đem máy chơi game đến, lắp trong phòng khách để anh chơi.” Sở Trĩ Thủy an ủi: “Suy cho cùng thì lén chơi game cũng là một trong những thú vui của cánh mày râu con người.”

Hoạt động giải trí của anh thật sự quá ít, cứ cảm thấy anh không có sở thích hứng thú gì.

“Phim?” Anh hơi cau mày, ám chỉ nói: “Lại là mấy bộ phim phóng túng bất kham của con người các em à?”

Cô liếc xéo anh, cắn răng nói: “Anh có từng nghĩ, không phải phim của chúng em phóng túng bất kham, mà là phương hướng mở rộng của anh phóng túng bất kham, hễ thấy hoa nở thì nghĩ đến thụ phấn, sức tưởng tượng của yêu quái thực vật chỉ có một tầng nhảy vọt như này thôi sao.”

Sở Trĩ Thủy nói Tân Vân Mậu đến nỗi mặt anh đầy xấu hổ mới hài lòng tạm biệt rời đi.

Trong nhà, Sở Trĩ Thủy vào nhà xong chào hỏi với cha mẹ, giờ cô cũng không cần giải thích quá nhiều, hơi nghỉ ngơi chỉnh đốn một phen thì chuồn về phòng, cô thật sự rất tò mò tiền lương Hồ Thần Thụy kê khai cho Tân Vân Mậu là bao nhiêu.

Cửa phòng vừa đóng, Tạ Nghiên và Sở Tiêu Hạ đưa mắt nhìn nhau.

Tạ Nghiên cảm khái: “Về càng lúc càng muộn rồi.”



“Này cũng được một khoảng thời gian rồi nhỉ, hôm khác nhắc con bé một câu, nếu không thì dẫn về nhà ra mắt.” Sở Tiêu Hạ cúi đầu lướt điện thoại, than thở: “Giờ làm đến tôi cũng không dễ đến căn nhà bên kia.”

Cứ mỗi cuối tuần Sở Trĩ Thủy lại lấy lý do bố trí nhà mới, lúc nào cũng ở ngoài phiêu bạt cả ngày. Họ không xác định cô ở nhà mới thật, hay là tìm cơ chạy đi hẹn hò, ngày thường họ cũng sẽ không đến nhà mới của cô, sợ bất cẩn chạm mặt làm con gái cảm thấy ngại.

Cô có gì đó bên ngoài hay không, với cô có chịu giới thiệu cho người nhà hay không, đây hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.

Sau khi về từ Tất Ngô, Sở Trĩ Thủy và Tân Vân Mậu mới nói chuyện nở hoa, nhưng trong mắt Tạ Nghiên và Sở Tiêu Hạ, cô nhiều lần đi ra ngoài với thời gian rất lâu, tự nhiên cho rằng cô đã yêu rất lâu, hoàn toàn có thể bước vào giai đoạn tiếp theo.

Trong phòng, Sở Trĩ Thủy không hề nghe thấy cuộc nói chuyện riêng tư của cha mẹ, cô nghiên cứu tấm thẻ ngân hàng một phen, rồi sắp xếp nhập tổ hợp sinh nhật mình vào hai lần thì thuận lợi đăng nhập vào tài khoản, dùng máy tính kiểm tra số dư.

Con số trong thẻ tiền lương khá lớn, dù gì thì cũng nhiều hơn tiền cô kiếm được từ khi vào cục đến nay, làm người ta hoàn toàn không biết đã tính toán thế nào mà ra được.

Cô ngờ vực tìm kiếm máy tính tính tiền lương, cứ cảm thấy bên trong gồm tiền lãi, chắc sẽ không là trả hết công lao của anh từ xưa đến nay trong một lần chứ. Nếu theo thời gian biên chế cục quan sát tồn tại mà tính, đây cũng không là mức thu nhập của phòng phát triển kinh tế, hình như không đúng cấp bậc.

Trước mắt, người có tiền lương khá cao trong cục là Hồ Thần Thụy và Sở Trĩ Thủy, người trước làm cục trưởng, người sau là hệ số thành tích cao, đây là điều kiện lúc đầu Sở Trĩ Thủy bàn bạc để đồng ý ở lại.

Nhưng Tân Vân Mậu là dùng tiền lương cấp cục trưởng và hệ số thành tích cao, quả thật là mức tiền lương bị hack.

Ác thật, đây chính là sức mạnh phía sau của thần quân à?

Sở Trĩ Thủy cầm thẻ tiền lương, cô vô cùng nghi ngờ rằng cục trưởng Hồ bị uy hiếp, nếu không thì nói thật là không phát sổ tiền này được.

Trong cục quan sát Hoài Giang, không biết đổ hết bao nhiêu cái lò vào phòng quan sát, trải qua kiến tạo và tu sửa căng thẳng, tòa nhà làm việc mới hoàn thành thi công và thông gió đầu tiên, còn lại thư viện thì vẫn đang trong quá trình đợi cơ sở hạ tầng.

Giờ Sở Trĩ Thủy đã quen với tốc độ xây dựng cơ bản của yêu quái, nhóm yêu quái Hồ Thần Thụy nhờ vào vùng đất cục Hoài Giang thưa thớt dân cư, không thu hút sự chú ý của con người như cục Ngân Hải, nên họ tu sửa các tòa nhà mới không kiêng dè. Dù đôi lúc có cực ít con người đi ngang qua, chỉ cần phun chút nước bọt xóa ký ức, cũng sẽ bỏ sót nhiều chi tiết của cục, không còn nghiên cứu kỹ mấy chuyện này nữa.

Hiện tại, đại hội toàn cục không còn tập hợp nhân viên tổ chức trong nhà ăn nữa, mà đã dọn đến phòng hội nghị lớn sáng sủa mới tinh. Mặc dù vẫn chưa lắp xong

thiết bị máy chiếu vân vân, nhưng không gian rộng rãi và ánh sáng rực rỡ đã nâng cao tính tích cực của cuộc họp một cách đáng kể, thể hiện sự trang nghiêm mà long trọng.

Hồ Thần Thụy cười nói: “Đại hội toàn cục hôm nay, chủ yếu là ba chuyện, một là dạo này cục thu hút nhân tài mới nhờ vào mối đặc biệt, hai là mọi người thảo luận việc xây dựng phát triển tiếp theo của cục quan sát, ba là khoảng thời gian này cục trưởng Diệp của Ngân Hải sẽ mang đoàn đội đến giao lưu, lúc này chúng ta nắm chắc thời gian xử lý, đừng để đơn vị anh em có điều tiếc nuối ở Hoài Giang”

“Đầu tiên giới thiệu chút về thành viên mới của phòng phát triển kinh tế, vị này là...” Hồ Thần Thụy giơ tay tỏ ý với Tân Vẫn Mậu, tên đến miệng ông ấy đảo một vòng, cuối cùng vẫn không có lá gan gọi, dứt khoát trực tiếp bỏ qua: “Mối đặc biệt của cục triệu đến nhân tài mới, anh ta cũng lộ diện từ trước rồi, không chừng mọi người đã gặp từ lâu.”

Tân Vân Mậu vô cảm ngồi bên dưới, anh không có ý tự giới thiệu, phảng phất như người bị Hồ Thần Thụy dùng tiền đào ra không phải mình.

Yêu quái khác cũng kinh ngạc, hiển nhiên không hiểu thần quân ngàn năm phiêu bạt bên người sao lúc này đột nhiên vào biên chế?

Xem ra phát triển kinh tế thật không được rồi, cả yêu quái phong thần cũng chọn vào biên chế luôn.

Hồng Hi Minh lại rất nể mặt, cô ấy vui vẻ nhiệt liệt vỗ tay đầu tiên, hoan nghênh sự gia nhập của Tân Văn Mậu.

Chỉ cần có người dẫn đầu, tiếng vỗ tay như sấm bỗng vang khắp phòng họp, vốn còn có người sợ thần quân không vui, hiện tại cũng liều mạng vỗ tay theo.

Hồng Hi Mình còn cười nhìn Sở Trĩ Thủy, ý vị thâm trường khuyên giải: “Tiểu Sở, không sao đâu, cục chúng ta không có quy tắc điều chức với cặp đôi văn phòng đâu, công việc của em sẽ không bị ảnh hưởng!”



Sở Trĩ Thủy kinh sợ: “Chị Hồng...

Miêu Lịch nhìn Sở Trĩ Thủy, anh ta lại liếc nhìn Tân Vân Mậu, chậc lưỡi nói: “Thói đời suy bạ, cán bộ lãnh đạo ý chí không vững, tiên phong đi đến ranh giới xúc phạm điều lệ trong cục.

“Ủa, chuyện đâu có nghiêm trọng vậy đâu.” Hạ Thọ Qúy vì bảo vệ gìn giữ cây rụng tiền, hiếm khi lên tiếng chặn họng sếp Miêu, ôn hòa an ủi: “Trưởng phòng Sở, không có ai là hoàn hảo mà, cô đã đủ xuất sắc rồi, chỉ cần không phải vấn đề luật lệ, vài tì vết nhỏ nhặt trong tác phong, chúng tôi cũng có thể hiểu.”

“Nước quá trong thì không...” Ông ta quét thấy ánh mắt lạnh băng của Tân Vân Mậu, thuận thế sửa lại nửa câu sau: “Nước quá trong thì không có trúc.”

Sở Trĩ Thủy có nỗi khổ mà không nói được, cô đối diện với ánh mắt pha trò của các yêu quái, không ngờ Tân Vân Mậu thay đổi thân phận, lại yêu nhau chốn văn phòng.

Rõ ràng là cục tưởng Hồ công khai mở cửa sau cho anh đi, thế nhưng cái nồi này lại úp lên lưng cô.

May thay Hồ Thần Thụy rất nhanh đã chuyển chủ đề, không còn giới thiệu chuyện đường dây làm mối đặc thù, để lại một lớp vải che cuối cùng.

Chuyện thứ hai của đại hội toàn cục chính là bàn về công trình xây dựng trong tương lai.

“Từ khi ký túc xá nhân viên của chúng ta hoàn thành đến nay, vẫn luôn nhận được sự hoan nghênh của các nhân viên trong cục, dù là mùa đông cùng sưởi ấm, hay là giải nhiệt vào mùa hè, trước mắt xem ra cũng không vấn đề gì, hiệu suất vào ở cũng rất cao.” Hồ Thần Thụy cười nói: “Nhiều phòng dư hiện tại cũng tu sửa xong, làm phòng tiếp khách của cục, lần này cục Ngân Hải dẫn đoàn đội đến, có thể chính thức đưa vào sử dụng.”

Ký túc xá nhân viên là hạng mục được chào đón khen ngợi rộng rãi, Kim Du không còn phải thuê nhà và bơi lội đi làm về nhà, giờ đây ăn ở đều ở trong cục, cuộc sống có thể gọi là hoàn mỹ. Sở Trĩ Thủy cũng phải lái xe đi lại, thể nhưng các yêu quái cũng lược bỏ luôn cả bước này, nhất là nhân viên trực ban phòng quan sát, cũng không cần mò mẫm về nhà trong đêm tối sau khi thay ca.

Ký túc xá nhân viên sẽ thu chút phí quản lý mang tính tượng trưng, nhưng tương đối không đáng nhắc đến so với tiền thuê nhà bên ngoài. Trừ Sở Trĩ Thủy và Tân Vân Mậu ra, nhân viên khác cơ bản đều ở trong cục.

Sở Trĩ Thủy và Tân Vân Mậu cũng có phòng của mình, có điều người trước ngày nào cũng về nhà ăn cơm, người sau trường kỳ đóng quân ở ghế đá tròn dưới gốc cây, cơ hội xuất hiện trong ký túc xá khá ít.

“Ngoài ký túc xá ra, nơi mọi người đang ở lúc này là tòa nhà hành chính mới của cục, sau này đại hội toàn cục sẽ tiến hành ở đây, chờ khi văn phòng bên này mua thêm đồ dùng xong, các phòng khoa sẽ lần lượt dọn qua đây làm việc, tòa nhà cũ hoàn toàn trở thành khu vực văn phòng của phòng quan sát, thế này cũng có thể giải quyết việc không đủ không gian dưới lòng đất, dẫn đến yêu khí không ngừng theo đường dẫn nhảy lên trên.”

Tòa nhà hành chính mới có lắp thang máy, tầm nhìn tốt hơn, không gian rộng hơn, máy tính và bàn làm việc của các phòng ban cũng sẽ đổi cái mới hơn. Tòa nhà hành chính cũ có lò của phòng quan sát dưới đất, không phải dễ tiến hành vận chuyển, cho nên tạm thời không có điều chỉnh.

Cuối cùng thì cục Hoài Giang cũng giống cục Ngân Hải, phòng quan sát có tòa nhà độc lập, sẽ không xuất hiện tình trạng yêu khí dâng lên gây ra hiện tượng quỷ dẫn đường.

Miêu Lịch thờ ơ quơ móng vuốt, gật đầu nói: “Không tồi, sau này tòa bên kia hoàn toàn thuộc về tôi, các người muốn vào cũng không được, tranh thủ thời gian cuối cùng đi.”

Tân Vân Mậu mỉa mai: “Rõ ràng là nhặt mót, anh cũng chỉ có thể cào tòa cũ."

Miêu Lịch khinh thường phản kích: “Suy cho cùng tôi là mèo, không phải thực vật, bị trồng ở sân sau, chỉ biết bám vào người khác.”

Tân Vân Mậu: “!!?”

Sở Trĩ Thủy nghe được, cô cúi đầu ho nhẹ hai tiếng, ngăn chặn chiến tranh sắp xảy ra, song phương giờ mới khắc chế im lặng.

Nhưng Miêu Lịch vẫn dùng ánh mắt tối tăm dò xét trên người một người một yêu, hiện tại cảnh sát trưởng mèo mun có công việc mới, nghiêm bắt vấn đề tác phong của cán bộ trong cục.

Hồ Thần Thụy híp mắt, vội giải vây, chuyển chủ đề nói: “Trước mắt sân tennis và sân bóng rổ cũng đưa vào sử dụng, hồ bơi tạm thời chưa hoàn thành tích nước, thư viện và trung tâm hoạt động vẫn đang xây dựng. Hôm nay muốn cùng các vị thảo luận là rạp chiếu phim, có nhân viên đề nghị với tôi, hy vọng trong cục có phòng chiếu phim, xét thấy nhân viên chúng ta khá ít, nên rạp chiếu phim sẽ không lớn lắm, xây chung khu với trung tâm hoạt động.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Muốn Lười Nhác Ở Cục Yêu Quái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook