Tôi Muốn Lười Nhác Ở Cục Yêu Quái

Chương 70:

Giang Nguyệt Niên Niên

28/10/2023

Không còn nghi ngờ gì nữa, con người phải đi lên từ khó khăn, thuận phong khởi thế không chỗ nào bất lợi, gió thổi ngược đi đến đâu chẳng gặp trắc trở. Năm đó cô tham gia gây dựng Long Tri Video cũng vì lý do này, hàng năm có rất nhiều công ty khởi nghiệp, chỗ nào cũng đầy rẫy những nhân tài có trình độ học vấn cao, lý lịch tốt, dựa vào đâu mà cô lại là người may mắn? Tóm lại phải mượn gió mà bay lên thôi.

"Với cả không làm được cũng không sao, chúng ta và những ban ngành này có quan hệ mắc nối với nhau, sau này chúng ta sẽ nhận được tin tức từ họ nhanh hơn, chúng ta sẽ là người đầu tiên biết chính sách mới." Sở Trĩ Thủy mỉm cười: "Không thể nhờ người làm việc trước rồi mới mời điếu thuốc chén rượu được, ai thèm lo cho mình, phải làm quen trước mới nhờ người ta được."

Công bằng mà nói, ai cũng sẽ cảnh giác với những người tiếp cận mình có mục đích, vì nghĩ những người như vậy rất thực dụng, ngày nay không ai thiếu nhau chút vỏ tỏi củ hành, không cần phải vì chút lợi ích nhỏ này mới ra tay giúp người.

Làm vậy cả hai đều rơi vào thế giằng co, công việc không thể tiếp tục, phải luôn có người đi trước bước đâu.

Càng sử dụng nhiều mối quan hệ thì càng sống tốt, chỉ bằng cách huy động các nguồn lực khắp nơi để thay thế nguồn lực hiện tại thì họ mới có thể tiếp tục phát triển. Mối quan hệ trước đây của Sở Trĩ Thủy ở thành phố Ngân Hải không dùng đến thì sẽ dần dần biến mất, tốt hơn là nên dành chút công sức để biến chúng thành quan hệ ở thành phố Hoài Giang, xuất lực chính đáng là cần thiết.

Số liệu sơ bộ đã đầy đủ, phương án cũng không khó thực hiện, Sở Trĩ Thủy gõ bàn phím, đột nhiên nhớ tới cái gì đó, quay đầu lại hỏi Tân Vân Mậu: "Đúng rồi, dù sao anh cũng là chuyên gia về mảng trồng trọt nông nghiệp, có kinh nghiệm trồng chè nào đáng chia sẻ không?"

Hỏi một nhân tài trồng trọt để triển khai kế hoạch có vẻ sẽ đáng tin hơn, cả Tiểu Hoàng và Tiểu Hắc đều có thể nghĩ ra phương thức trồng trọt, thì có lẽ Tân Vân Mậu cũng biết một chút.

"Kinh nghiệm trồng chè?" Tân Vân Mậu cau mày, giọng sâu xa nói: "Tôi bảo họ phải sinh trưởng tốt, họ dám không nghe sao? Cô cho rằng họ đều giống như cô, suốt ngày đối nghịch với tôi?"

Sở Trĩ Thủy rất nghi ngờ rằng cả ngày anh không gây chiến với cô thì không chịu được.

"Không phải, hôm nay tôi đâu có làm gì?"

Rốt cuộc cô gây chiến với anh lúc nào vậy?



Tân Vân Mậu cười khẩy: "À, tôi nào có so được với con cá con mèo nào đó, người ta chọc phải cái giỏ cô lập tức tới giải quyết, tốc độ đào mỏ nhanh hơn bất cứ ai."

Kim Du: "?"

Kim Du đang ngồi ở hàng ghế đầu đột nhiên thấy nhồn nhột, chỉ mong những trận chiến ngày thường kiểu này nhanh chóng kết thúc, trong một tháng, đại yêu luôn có mấy ngày nhìn ai cũng thấy không vừa mắt. Bây giờ, cô ấy không sợ yêu khí của vị này nữa, chỉ sợ tính cách kỳ quái của anh.

"Nói lý lẽ chút đi, tài khoản của cục cần phải lấp đầy, anh thật sự muốn làm sếp Hạ chết hoảng sao?" Sở Trĩ Thủy kiên nhẫn nói: "Mà anh cũng phải công nhận đồ ăn mới ở phòng ăn ngon đi, tôi thấy gần đây anh cũng khoái lắm, cho bao nhiêu ăn bấy nhiêu, không để thừa bất cứ thứ gì."

"Hừ."

Tân Vân Mậu từ chối không cho ý kiến, trực tiếp ném tầm mắt ra ngoài cửa sổ, không thèm nhìn mặt cô, hình như vẫn còn đang nghiềm ngẫm chuyện kiếm tiền lấp lỗ, cũng không biết là nghe được tin tức này ở đâu.

Sở Trĩ Thủy nhìn chằm chằm dáng vẻ căng thẳng của anh hồi lâu, sau đó cô đột nhiên dịu giọng, lạnh lùng nói: "Tôi đột nhiên phát hiện ra một ưu điểm ở anh."

Tân Vân Mậu hơi sủng sốt, vốn không muốn quay đầu lại, nhưng cuối cùng không nhịn được mà liếc nhìn cô một cái: "Ưu điểm gì?"

Anh giả vờ làm mặt lạnh, nhưng ánh mắt mong đợi khó hiểu, giọng điệu nghe có vẻ thờ ơ, nhưng rất mong chờ câu trả lời từ cô.

"Anh không chỉ biết trồng trà, mà còn có thể trồng hoa." Sở Trĩ Thủy nghiêm túc nói: "Dù sao, có người nào đó nói chỉ thích làm chuyện này, không đúng, phải là yêu quái các người đều thích làm vậy."



Lời vàng ý ngọc của anh lại khiến người ta nghi ngờ rằng anh không những có thể tưới tắm cho vườn chè năm mươi mẫu mà còn có thể trồng được cả năm mươi mẫu hoa.

Sau khi dự án Trà Hoài Giang được bàn giao, rất nhanh Sở Trĩ Thủy lấy được liên lạc với các bộ phận của Hoài Giang giúp bạn của Vương Di Văn kết nối với nhân viên liên quan.

Gần đây cô thường xuyên phải vào thành phố xử lí chút việc, nói chuyện với người phụ trách họ Tần, thái độ lại rất tốt, trao đổi cũng không tệ. Chủ nhiệm Tần làm việc ở tòa thị chính gần đây, nột mảnh đó đều là cơ quan đơn vị đa dạng, nằm ở trung tâm thành phố Hoài Giang, gần căn hộ của cô.

Trời quang khí lành, ánh nắng tươi đẹp, chính xác là tiết trời không nóng không lạnh rất đẹp.

Gió nhẹ ngoài cửa sổ thổi vào vào phòng, làm dịu đi cái ngột ngạt trong văn phòng. Kim Du đến chỗ tài vụ thu dọn ga trải giường, chỉ có Sở Trĩ Thủy và Tân Vân Mậu ở trong phòng, bình thường bọn họ sẽ lái xe đến vườn trà, nhưng gần đây công việc bên đó tạm thời làm xong.

Hôm nay tôi muốn vào thành phố.” Sở Trĩ Thủy cầm theo chìa khóa xe, cô bỗng nhiên nhớ đến cam kết, hỏi: “ Có muốn ngồi lên xe đi hóng gió không?”

Tân Vân Mậu nhìn cô một cái, mi tâm anh giương nhẹ lên, cự tuyệt nói: “ Không muốn.”

“Tại sao?”

“Tôi không thích ngồi xe hóng gió.”

“? “

Nhưng ngày đó lúc đến thăm Trần Châu Tuệ rõ ràng anh nói thích đi mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Muốn Lười Nhác Ở Cục Yêu Quái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook