Tôi Muốn Lười Nhác Ở Cục Yêu Quái
Chương 73:
Giang Nguyệt Niên Niên
28/10/2023
Tôn Sao nhìn kĩ càng, quả nhiên nhìn thấy Sở Trĩ Thủy mở cửa xe, vị trí phó lái còn có một thanh niên tóc đen đi xuống. Hai mẹ con cách xa nên không nhìn rõ tướng mạo của thanh niên, nhưng vẫn như cũ có thể từ chiều cao và khí chất phán đoán anh nhìn không tệ, đứng trên đường phố có loại cảm giác yên lặng như hạc đứng giữa bầy gà.
Sở Trĩ Thủy cầm chìa khóa xe, cô tiện tay ấn khóa xe, kết giao với thanh niên anh tuấn đi vào trong.
Đôi mắt Lưu Kha Mĩ lờ mờ: “ đây có phải có chỗ nào không đúng không?”
Sắc mặt Tôn Sao cũng hốt hoảng như vậy, hoàn toàn đồng ý với lời của mẹ, bọn họ đều cảm thấy vị trí trên xe của hai người không đúng.
Nếu như thanh niên lái xe, Sở Trĩ Thủy ngồi phó lái, bọn họ có thể hiểu do cô bên cạnh cao phú soái*, điều này cũng không tính là kì quái.
*Cao, giàu và đẹp trai.
Nhưng Sở Trĩ Thủy lái xe, thanh niên ngồi phó lái, đây là phát triển cốt truyện gì!?
Sau khi xuống xe cô không trả chìa khóa, tự nhiên cất vào trong túi, cảm giác giống như cô là cao phú soái mang người tới làm việc.
Bọn họ xem không hiểu lại vô cùng chấn động.
Trong văn phòng, Sở Trĩ Thủy, Tân Vân Mậu và chủ nhiệm Tần thuận lợi chạm mặt, cô giới thiệu cho hai bên một phen, lại nói chính sự với chủ nhiệm Tần. Tân Vân Mậu ở ngoài vẫn luôn giả câm, im lặng đứng nghe ở phía sau cô.
Chúng tôi đã liên hệ với bên đó rồi, vất vả cho cô mấy ngày nay chạy ngược chạy xuôi, sau đó tôi tìm vài nông dân trồng chè tài ăn nói không tệ, xem xem đến lúc đó làm sao mang người hàng phù hợp.” Chủ nhiệm Tần kích động nói: “ Phương án rất dễ dùng, thật sự cảm ơn cô, quả thực làm phiền cô rồi!”
Sở Trĩ Thủy khách khí nói: “ Không có gì, thật ra trong cục chúng tôi cũng có lá trà, nhưng mà không bán ra ngoài, bình thường còn loại khác, là việc tiện tay.”
Trong cục mấy người cũng có sản nghiệp ư?” Chủ nhiệm Tần bỗng nhiên tỉnh ngộ: “ Ồ Ồ Ồ đúng, mấy người không giống với chúng tôi, vậy dĩ nhiên là tốt rồi, chúng ta giao lưu nhiều chút, mọi người hiện tại chủ yếu làm gì?”
“ Không phải cao cấp gì, cứ ném một ít trang thiết bị, sau đó lấy số lượng sản phẩm.” Sở Trĩ Thủy tin chắc Tiểu Hoàng Tiểu Hắc giải phóng gửi phân phối giá thành cũng thấp, không biết hiệu quả thế nào, cũng không dám nói quá kiêu ngạo.
“ Vậy càng phù hợp rồi! Chúng tôi cũng không làm cao cấp!”
Sở Trĩ Thủy và chủ nhiệm Tần nói về công việc, lại kể về sản nghiệp, lại tán gẫu chính sách, đợi đến chính sự nói cũng tàm tạm rồi thì đến tán dóc thời gian chuyện riêng.
Chủ nhiệm Tần nghe Sở Trĩ Thủy nói rõ ràng rành mạch, cho dù trước đây tiếp xúc với cục quan sát không nhiều, nhưng bây giờ hắn sinh ra một chút hiểu kì, lỡ miệng thăm dò hỏi: “ Ai, vậy năm nay các người gửi bao nhiêu?”
Sở Trĩ Thủy trong nháy mắt hiểu rõ, đây là loại đơn vị phương thức hàn huyên mộc mạc nhất, lúc gặp mặt thì trao đổi số tiền. Điều này ngược lại không phải so sánh gì, ngược lại mọi người cũng sẽ không từ bỏ, cơ bản một đơn vị làm cả đời, chẳng qua là kéo dài ngày.
* Vậy cũng không bằng ngài.” Cô thẳng thắn: “ Lương căn bản của mấy người phải cao ư.”
Haiz, đừng nhắc nữa, năm nay tài chính lại giảm rồi, chúng tôi có thể phát con số này đã là không tệ.” Chủ nhiệm Tần chìa tay ra dấu, thở dài nói: “ Cuộc sống không dễ dàng gì.”
Sở Trĩ Thủy duỗi tay: “ Chúng tôi gửi cái này.”
“ Vậy tốt rồi.” Chủ nhiệm Tần bái phục nói : “ Tôi sợ chúng tôi không phát nổi, sớm biết vậy năm đó cũng nên vào đơn vị có thể kiếm tiền, điều này cũng tiêu hao đến nỗi nghỉ hưu rồi.”
“ Nhưng lương hưu cao hơn chúng tôi.”
“ Đó nào phải, thì cao một chút.”
Sau khi làm xong việc, chủ nhiệm Tần tiễn một người một yêu đến đại sảnh, bị Sở Trĩ Thủy từ chối một cách khéo léo không cần tiễn tiếp nữa.
Trong đại sảnh đều là người của đơn vị, rất nhiều người bọn họ đều quen Tần chủ nhiệm, còn chủ động lên chào hỏi.
“ Chào chủ nhiệm Tần.”
“ Ai ai ai, xin chào!”
Tôn Sao và Lưu Kha Mĩ đứng ở đại sảnh, bọn họ trơ mắt nhìn Sở Trĩ Thủy được nam trung niên dáng dấp lãnh đạo tiễn ra, bên cạnh còn cùng thanh niên lạnh lúc xuống xe lúc nãy.
“ Trĩ Thủy hả.”
Sở Trĩ Thủy vừa vẫy tạm biệt chủ nhiệm Tần, cô vừa quay đầu thấy hai mẹ con này, tâm nói thật sự là oan gia ngõ hẹp, trên mặt lại lễ phép gọi người: “ Chào dì Lưu ạ, sao lại gặp ngài ở đây thế?”
Lưu Kha Mĩ nhìn lướt qua vẻ mặt lạnh nhạt của Tân Vân Mậu, lại nhìn về con trai bề ngoài xấu xí bên cạnh, bà ấy không hiểu sao thấp nửa đầu, nói chuyện cũng không có trung khí tràn đầy như ngày trước, câu nệ nói: “ Chúng ta tới làm chút chuyện.
Sở Trĩ Thủy cũng không muốn nói nhiều với bọn họ, bình tĩnh nói: “ Thì ra là như vậy, thế ngài bận trước đi, chúng con đi đây.”
Tiểu Sở, chờ một chút, tôi đột nhiên nhớ ra vừa rồi có chuyện chưa nói!” Ai đoán được chủ nhiệm Tần lúc đó đột nhiên quay đầu chạy về: “ Có chuyện bình chọn khen thưởng quên nhắc rồi.”
Người bên cạnh chào hỏi: “ Chủ nhiệm Tần khỏe.”
“ Khỏe khỏe khỏe, cậu cũng khỏe.”
Chủ nhiệm Tần vội vàng đến bên cạnh Sở Trĩ Thủy, hắn vốn dĩ muốn ở chỗ này nói, nhưng nhìn thấy Tôn Sao đợi người khá mê mẩn, chần chừ nói: “ Hay là chúng ta vẫn là quay lại văn phòng nói.”
Được thôi.”
Đồng nghiệp của cô muốn đến sao? Cũng không phải là chuyện lớn gì.”
Lưu Kha Mĩ nghe vậy thở nhẹ một hơi, cảm thấy cả người như sống lại, thì ra chỉ là đồng nghiệp mà thôi. Tuy nhiên, bà ấy một giây sau thì đau tim, thanh niên xác thực chỉ là đồng nghiệp, nhưng xe thật sự là của Sở Trĩ Thủy.
Sở Trĩ Thủy cầm chìa khóa xe, cô tiện tay ấn khóa xe, kết giao với thanh niên anh tuấn đi vào trong.
Đôi mắt Lưu Kha Mĩ lờ mờ: “ đây có phải có chỗ nào không đúng không?”
Sắc mặt Tôn Sao cũng hốt hoảng như vậy, hoàn toàn đồng ý với lời của mẹ, bọn họ đều cảm thấy vị trí trên xe của hai người không đúng.
Nếu như thanh niên lái xe, Sở Trĩ Thủy ngồi phó lái, bọn họ có thể hiểu do cô bên cạnh cao phú soái*, điều này cũng không tính là kì quái.
*Cao, giàu và đẹp trai.
Nhưng Sở Trĩ Thủy lái xe, thanh niên ngồi phó lái, đây là phát triển cốt truyện gì!?
Sau khi xuống xe cô không trả chìa khóa, tự nhiên cất vào trong túi, cảm giác giống như cô là cao phú soái mang người tới làm việc.
Bọn họ xem không hiểu lại vô cùng chấn động.
Trong văn phòng, Sở Trĩ Thủy, Tân Vân Mậu và chủ nhiệm Tần thuận lợi chạm mặt, cô giới thiệu cho hai bên một phen, lại nói chính sự với chủ nhiệm Tần. Tân Vân Mậu ở ngoài vẫn luôn giả câm, im lặng đứng nghe ở phía sau cô.
Chúng tôi đã liên hệ với bên đó rồi, vất vả cho cô mấy ngày nay chạy ngược chạy xuôi, sau đó tôi tìm vài nông dân trồng chè tài ăn nói không tệ, xem xem đến lúc đó làm sao mang người hàng phù hợp.” Chủ nhiệm Tần kích động nói: “ Phương án rất dễ dùng, thật sự cảm ơn cô, quả thực làm phiền cô rồi!”
Sở Trĩ Thủy khách khí nói: “ Không có gì, thật ra trong cục chúng tôi cũng có lá trà, nhưng mà không bán ra ngoài, bình thường còn loại khác, là việc tiện tay.”
Trong cục mấy người cũng có sản nghiệp ư?” Chủ nhiệm Tần bỗng nhiên tỉnh ngộ: “ Ồ Ồ Ồ đúng, mấy người không giống với chúng tôi, vậy dĩ nhiên là tốt rồi, chúng ta giao lưu nhiều chút, mọi người hiện tại chủ yếu làm gì?”
“ Không phải cao cấp gì, cứ ném một ít trang thiết bị, sau đó lấy số lượng sản phẩm.” Sở Trĩ Thủy tin chắc Tiểu Hoàng Tiểu Hắc giải phóng gửi phân phối giá thành cũng thấp, không biết hiệu quả thế nào, cũng không dám nói quá kiêu ngạo.
“ Vậy càng phù hợp rồi! Chúng tôi cũng không làm cao cấp!”
Sở Trĩ Thủy và chủ nhiệm Tần nói về công việc, lại kể về sản nghiệp, lại tán gẫu chính sách, đợi đến chính sự nói cũng tàm tạm rồi thì đến tán dóc thời gian chuyện riêng.
Chủ nhiệm Tần nghe Sở Trĩ Thủy nói rõ ràng rành mạch, cho dù trước đây tiếp xúc với cục quan sát không nhiều, nhưng bây giờ hắn sinh ra một chút hiểu kì, lỡ miệng thăm dò hỏi: “ Ai, vậy năm nay các người gửi bao nhiêu?”
Sở Trĩ Thủy trong nháy mắt hiểu rõ, đây là loại đơn vị phương thức hàn huyên mộc mạc nhất, lúc gặp mặt thì trao đổi số tiền. Điều này ngược lại không phải so sánh gì, ngược lại mọi người cũng sẽ không từ bỏ, cơ bản một đơn vị làm cả đời, chẳng qua là kéo dài ngày.
* Vậy cũng không bằng ngài.” Cô thẳng thắn: “ Lương căn bản của mấy người phải cao ư.”
Haiz, đừng nhắc nữa, năm nay tài chính lại giảm rồi, chúng tôi có thể phát con số này đã là không tệ.” Chủ nhiệm Tần chìa tay ra dấu, thở dài nói: “ Cuộc sống không dễ dàng gì.”
Sở Trĩ Thủy duỗi tay: “ Chúng tôi gửi cái này.”
“ Vậy tốt rồi.” Chủ nhiệm Tần bái phục nói : “ Tôi sợ chúng tôi không phát nổi, sớm biết vậy năm đó cũng nên vào đơn vị có thể kiếm tiền, điều này cũng tiêu hao đến nỗi nghỉ hưu rồi.”
“ Nhưng lương hưu cao hơn chúng tôi.”
“ Đó nào phải, thì cao một chút.”
Sau khi làm xong việc, chủ nhiệm Tần tiễn một người một yêu đến đại sảnh, bị Sở Trĩ Thủy từ chối một cách khéo léo không cần tiễn tiếp nữa.
Trong đại sảnh đều là người của đơn vị, rất nhiều người bọn họ đều quen Tần chủ nhiệm, còn chủ động lên chào hỏi.
“ Chào chủ nhiệm Tần.”
“ Ai ai ai, xin chào!”
Tôn Sao và Lưu Kha Mĩ đứng ở đại sảnh, bọn họ trơ mắt nhìn Sở Trĩ Thủy được nam trung niên dáng dấp lãnh đạo tiễn ra, bên cạnh còn cùng thanh niên lạnh lúc xuống xe lúc nãy.
“ Trĩ Thủy hả.”
Sở Trĩ Thủy vừa vẫy tạm biệt chủ nhiệm Tần, cô vừa quay đầu thấy hai mẹ con này, tâm nói thật sự là oan gia ngõ hẹp, trên mặt lại lễ phép gọi người: “ Chào dì Lưu ạ, sao lại gặp ngài ở đây thế?”
Lưu Kha Mĩ nhìn lướt qua vẻ mặt lạnh nhạt của Tân Vân Mậu, lại nhìn về con trai bề ngoài xấu xí bên cạnh, bà ấy không hiểu sao thấp nửa đầu, nói chuyện cũng không có trung khí tràn đầy như ngày trước, câu nệ nói: “ Chúng ta tới làm chút chuyện.
Sở Trĩ Thủy cũng không muốn nói nhiều với bọn họ, bình tĩnh nói: “ Thì ra là như vậy, thế ngài bận trước đi, chúng con đi đây.”
Tiểu Sở, chờ một chút, tôi đột nhiên nhớ ra vừa rồi có chuyện chưa nói!” Ai đoán được chủ nhiệm Tần lúc đó đột nhiên quay đầu chạy về: “ Có chuyện bình chọn khen thưởng quên nhắc rồi.”
Người bên cạnh chào hỏi: “ Chủ nhiệm Tần khỏe.”
“ Khỏe khỏe khỏe, cậu cũng khỏe.”
Chủ nhiệm Tần vội vàng đến bên cạnh Sở Trĩ Thủy, hắn vốn dĩ muốn ở chỗ này nói, nhưng nhìn thấy Tôn Sao đợi người khá mê mẩn, chần chừ nói: “ Hay là chúng ta vẫn là quay lại văn phòng nói.”
Được thôi.”
Đồng nghiệp của cô muốn đến sao? Cũng không phải là chuyện lớn gì.”
Lưu Kha Mĩ nghe vậy thở nhẹ một hơi, cảm thấy cả người như sống lại, thì ra chỉ là đồng nghiệp mà thôi. Tuy nhiên, bà ấy một giây sau thì đau tim, thanh niên xác thực chỉ là đồng nghiệp, nhưng xe thật sự là của Sở Trĩ Thủy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.