Tôi Muốn Lười Nhác Ở Cục Yêu Quái

Chương 77:

Giang Nguyệt Niên Niên

28/10/2023

Trong nhà, Tạ Nghiên sức cùng lực kiệt trở về, vừa thay dép vừa oán trách: “Xe buýt đường 237 này đến thật chậm, căn bản không đúng giờ.”

“Hai cha con tôi đợi bà rất lâu rồi.” Sở Tiêu Hạ đứng dậy: “Tôi đi hâm cơm.”

“Sao không bảo con đi đón mẹ?” Sở Trĩ Thủy đến nhà trước mẹ ruột, cô tắm xong đang dọn chén đũa ra bàn: “Con đảo vòng nhiều chút cũng chỉ mười phút, chắc chắn nhanh hơn mẹ ngồi xe buýt.”

“Khoảng thời gian này xin đừng đi đón mẹ, cổng đơn vị của mẹ vô cùng hỗn loạn, dọa người cực!”

Một nhà ba người ngồi bên bàn cơm, Tạ Nghiên nhẹ thở hổn hển một hơi, lại gắp hai đũa thức ăn nóng, giờ mới có sức trò chuyện với người nhà.

Bà thổn thức nói: “Bạn gái của con trai Lưu Hà Mĩ đánh đến cổng rồi, cách đây không lâu ngày nào cũng gây chuyện ở cổng đơn vị, dọa rất nhiều người bên mẹ sợ hết hồn, người của phòng bảo vệ đuổi cũng không đi.”

“Đánh đến cổng?”

“Đúng đó, mẹ mới biết lần trước con nói không sai, Tôn Sao thật sự yêu đương với cô gái ở thôn nào đó vùng lân cận, rồi dạo này sức khỏe cô gái đó hơi không thoải mái, đến bệnh viên kiểm tra thì mang thai rồi.” Tạ Nghiên khó xử nói: “Nhưng nhà Tôn Sao không hài lòng, nói đứa trẻ không phải của Tôn Sao, dù sao đi nữa cứ dây dưa suốt, con cũng biết đức hạnh của Lưu Hà Mĩ kia, chắc còn nói không ít lời khó nghe với cô gái đó.”

Sở Tiêu Hạ nhíu mày: “Này là chuyện gì vậy, chịu trách nhiệm cho tốt là xong rồi.”

“Chứ gì nữa, sau đó cô gái đó tức giận, trực tiếp gọi các anh của mình đến, chặn Tôn Sao ở trước cửa nhà đánh bầm dập một trận. Lúc ấy còn có người báo cảnh sát nữa, cảnh sát đến rồi cô gái đó ngã lăn trên đất, khóc lóc mắng Tôn Sao là kẻ nhẫn tâm, còn la hét bảo cảnh sát bắt cô ta đi, dù sao thì cô ta cũng không muốn sống nữa, vậy thì cứ một xác hai mạng!”

Sở Trĩ Thủy đã có thể tưởng tượng hiện trường tuyệt vọng của cảnh sát, cô tỏ vẻ kỳ lạ nói: “Vậy đồng chí cảnh sát đó làm thế nào?”

“Có thể thế nào? Dẫn đến đồn giảng hòa, bảo cặp tình nhân nhỏ đừng quậy nữa, ngoan ngoãn về nhà sống, hai bên đánh không được mắng không xong, thà dẹp bỏ thù hận còn hơn để nó tồn tại, nhanh chóng chọn ra một ngày kết hôn, truyền ra ngoài danh tiếng của ai cũng không tốt.” Tạ Nghiên nói: “Sau đó nhà cô gái kia đưa ra yêu cầu kết hôn, Tôn Sao phải móc ra sính lễ một triệu tệ, phí hôn lễ tính riêng, phải tổ chức rầm rộ!”

Sở Tiêu Hạ gật đầu: “Vẫn ổn, nhà họ gom góp có thể gom ra được.”

Sở Trĩ Thủy: “Cha, không phải, nếu người ta suy nghĩ giống cha kiểu này, thì không còn chuyện tiếp theo nữa rồi, nhà Tôn Sao chắc chắn không đồng ý..” ,,



“Đương nhiên không đồng ý rồi, nói kết hôn có thể không có sính lễ, một phân tiền cũng đừng nghĩ bảo họ móc ra nhiều, chuyện này không chỉ kéo bằng gôn đến quậy chuyện ở cổng đơn vị mẹ. Nghe nói đã đến bên nhà Tôn Sao và cha cậu ta rồi, chắc là phải quậy đến lúc hai người họ thật sự kết hôn. Con không biết chứ đám anh trai kia côn đồ cỡ nào đâu, họ tụ tập ở cổng không chịu đi, còn cợt nhả nói đến lúc đó mời người của phòng bảo vệ bên mẹ uống rượu mừng.”

“Không ai quản sao?”

“Ai cũng không quản nổi rồi, cảnh sát cũng đã đến rồi, họ nói “Đồng chí, đây là chuyện nhà của tôi và nhà em rể tôi, các chú đừng xen vào bậy bạ nữa, vợ chồng nhà ai mà không cãi nhau, không phải chuyện to tát gì đâu”, còn nói “Các chú bắt chúng tôi làm gì, bắt xong tôi cũng đến, dù sao thì anh em trong nhà nhiều lắm, đổi người bị bắt thôi”.”

Sở Trĩ Thủy: “?”

Sở Trĩ Thủy kinh sợ cảm thán: “Còn có thể làm ra chuyện vậy sao? Cũng đâu phải là trừ điểm bằng lái xe."

Sở Tiêu Hạ: “Đây là đụng phải kẻ hung hãn rồi.”

Tạ Nghiên hiển nhiên là kiềm nén muốn chết rồi, bà nói sống động như thật: “Không chỉ có cảnh sát đến, còn có phóng viên của đài truyền hình Hoài Giang đến viết bài. Phóng viên còn hỏi họ “Quậy thế này không sợ em gái gả về nhà chồng chịu khổ sao”, mấy người đó không sợ hãi chút nào, đối mặt với ống kính cũng không hoảng, mở miệng thì là “Vợ chồng son kết hôn đều có xung đột, không nghe lời thì đánh tiếp, đánh mãi đánh mãi thì hòa thuận thôi, cả đời người không phải đều vậy à, mắt nhắm mắt mở sống hết một đời”.”

“Nhà chúng ta không thích xem ti vi, nói không chừng hai ngày nay đã có bài đăng rồi. Chuyện này thật sự là nhà Lưu Hà Mĩ không đàng hoàng trước, ai bảo Tôn Sao muốn ngủ không với con gái người ta mà không chịu trách nhiệm, nhưng mẹ nghe người của đơn vị nói cô ta cũng không phải dạng vừa đâu, luôn không bằng lòng đến bệnh viện kiểm tra, đứa nhỏ là của ai thật sự khó nói lắm, dù sao thì cũng quậy thành như hiện tại rồi.”

Thế giới rộng lớn, không thiếu điều lạ. Lưu Hà Mĩ và Tôn Sao lại gian xảo, cũng không ngờ có thể giẫm phải tấm tôn, quả thật có nỗi khổ không thể nói, chắc là bị bên nhà gái quấn lấy cả đời thật rồi.

Những người khác chưa từng thấy loại chuyện này, có thể gọi là top 1 tin nóng hổi thời gian gần đây. Tin này truyền đi đến xôn xao, không chỉ đồng nghiệp đơn vị biết, cả đài truyền hình Hoài Giang cũng đưa tin, triệt để làm thối danh tiếng mấy người Tôn Sao, sau này không thể ngẩng nổi đầu ở thành phố Hoài Giang nữa.

Sở Trĩ Thủy cảm khái nói: “Tin mới trần gian.”

Mọi người đều cầu lòng nhân từ thì được lòng nhân từ, được gọi là năng lượng tích cực của xã hội. Trong cục quan sát Hoài Giang, cây đại thụ bên ngoài cửa sổ ngày càng um tùm, lá non ở đầu cành bị gió xuân ấm áp thổi tràn trề ý xanh, chờ đến khi nhiệt độ tiếp tục tăng cao, mùa xuân ấm nhẹ sắp đến gần.

Sở Trĩ Thủy dùng điện thoại xem thời tiết, gieo giống nhân sâm chia thành ba thời kỳ mùa xuân, mùa hè, mùa thu, cũng không biết lão Bạch bận gì ở vùng đất gần vườn trà. Nhiệt độ của các vùng đất khác nhau, hạt giống nhân sâm gieo trồng trong nhiệt độ vừa phải là tốt nhất, nếu không thì sẽ ảnh hưởng đến hiệu suất nảy mầm.

Dạo gần đây là khoảng thời gian nhàn rỗi của bộ phận phát triển kinh tế, công việc vườn trà kết thúc, sản phẩm mới đang nghiên cứu phát triển, thỉnh thoảng bận chuyện bình chọn khen thưởng, đúng giờ tan làm hàng ngày.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Muốn Lười Nhác Ở Cục Yêu Quái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook