Tôi Muốn Lười Nhác Ở Cục Yêu Quái
Chương 78:
Giang Nguyệt Niên Niên
28/10/2023
Phương án giành được hạng mục xóa đói giảm nghèo nông nghiệp Sở Trĩ Thủy làm cho chủ nhiệm Tần không những có ích cho nông nghiệp trà địa phương Hoài Giang, mà cả sản phẩm tiếp theo của bộ phận phát triển kinh tế cũng có chính sách ủng hộ nâng đỡ. Nếu có xí nghiệp chọn dùng sản phẩm hiệu Quan Cục, có thể lấy được vài điều kiện ưu đãi, nâng cao sức cạnh tranh của sản phẩm mới.
Chủ nhiệm Tần cảm thấy vui vẻ với chuyện giành thưởng, đây suy cho cùng cũng được tính là thành tích công việc của ông ta, còn nhiệt tình sắp xếp Sở Trĩ Thủy đến thành phố Ngân Hải lãnh thưởng. trong lòng ông ta nghĩ rất rõ ràng, không có Sở Trĩ Thủy se chỉ luồn kim, chuyện này không dễ thành công như thế.
Sở Trĩ Thủy hơi do dự, cô rảnh thật, nhưng chạy đi một chuyến vì lãnh thưởng thật sự hơi có cảm giác chuyện nhỏ hóa to, nên không trả lời chủ nhiệm Tần ngay.
Trong nhà ăn, Kim Du nghe chuyện này xong, cô ấy sốc trừng to mắt, bối rối nói: “Cô phải đến Ngân Hải công tác? Vậy tôi phải làm sao đây?”
Sở Trĩ Thủy nghi hoặc nói: “Cài gì mà phải làm sao?
Tôi đi có hai ngày thôi.”
“Nhưng trong văn phòng chỉ còn lại hai người chúng tôi!” Kim Du hoảng đến tay chân rối loạn: “Nói không chừng cô về chỉ có thể gặp tôi trong món ăn của nhà ǎn!"
“Khoan, cô không phải là loài cá không thể ăn được à?” Sở Trĩ Thủy bất lực: “Hơn nữa lúc anh Ngưu chiên cá trông thấy, cũng sẽ nhận ra là cô rồi bảo đầu bếp vớt ra, nếu không thì chỉ đành khởi động dự án cấp cứu sự cố an toàn thực phẩm.”
Kim Du cảm thấy nguy hiểm tính mạng vô cùng, cô ấy lắc đầu như trống bỏi: “Không được không được, nếu cô đi, tôi sẽ chết đó.”
Sở Trĩ Thủy thấy Kim Du bài xích như vậy, lòng thầm nói hay là dẫn cô ấy theo cùng, thế nhưng nghĩ đến Tân Vân Mậu lại thấy không ổn. Đây là kích thích mâu thuẫn quần chúng, hơn nữa áp lực về phí đi công tác trong cục khá lớn.
Suy nghĩ như vậy, hay là thôi đi, ai ngờ sau đó chuyện của Ngân Hải vẫn chưa xong.
Buổi chiều, Sở Trĩ Thủy nhận được điện thoại từ số lạ, số này vậy mà thuộc thành phố Ngân Hải.
“Alo xin chào, xin hỏi là Sở Trĩ Thủy sao?”
“Xin chào, là tôi.” Giọng nam đầu dây bên kia Sở Trĩ Thủy thấy hơi xa lạ: “Cho hỏi anh là?”
“Tôi là Tề Sướng của Tân Thấu Video, nhờ bạn bè nên có được cách liên lạc với cô, cô có thể không quen lắm với Tân Thấu Video, chúng tôi là một công ty mới được tập đoàn Lục Doanh đầu tư, nghe nói cô vừa từ chức ở Long Tri, không biết sau này có dự định gì không, có tiện gặp mặt nói chuyện không?”
Sở Trĩ Thủy hiểu ra, đối phương tám phần là muốn đào người, trả lời: “Ngại quá, trước mắt tôi không ở thành phố Ngân Hải.”
“Không sao, vậy bao giờ cô về?” Tề Sướng lịch sự nói: “Lúc ấy chúng ta hẹn thời gian?”
“Tôi xác nhận thời gian xong trả lời anh ngay, được không?” Sở Trĩ Thủy vừa dùng máy tính tìm kiếm tên công ty, vừa ôn hòa nói: “Tôi thêm Wechat với anh, nếu có tài liệu gì cần tôi hiểu rõ trước, anh cũng có thể gửi cho tôi.”
Tân Thấu Video thành lập chưa lâu, thông tin trên mạng thật sự quá ít, nhưng tập đoàn Lục Doanh vẫn khá đáng tin cậy. Ban đầu Long Tri Video cũng có Lục Doanh tham gia đầu tư, hiện tại lại đầu tư vốn thành lập Tân Thấu Video, chỉ có thể hiểu là vì muốn nuôi sâu cạnh tranh, muốn một ngụm nuốt chửng toàn bộ thị trường.
Một lát sau, Sở Trĩ Thủy đọc được tài liệu của Tề Sướng gửi đến còn khá kinh ngạc, cô vốn tưởng Tề Sướng làm việc bộ phận HR của công ty, không ngờ anh ta là ông chủ lớn của Tân Thấu Video, tương tự với vị trí Lý Long Khoa ở Long Tri Video. Anh ta có thể đích thân gọi điện thoại, xem ra đào người rất có thành ý.
Sở Trĩ Thủy trái lại không có suy nghĩ về thành phố Ngân Hải, nhưng cô nhớ Vương Di Văn muốn nhảy việc, nói không chừng là một cơ hội tốt.
Đương nhiên, cô phải gặp mặt Tề Sướng một lần mới được, vậy là cần phải đến thành phố Ngân Hải công tác.
Trong văn phòng cục trưởng, Hồ Thần Thụy nghe Sở Trĩ Thủy xin đến thành phố Ngân Hải công tác, ông ấy lại không có bất cứ dị nghị gì, không nói hai lời vỗ bàn đồng ý, trong lời nói thậm chí lộ ra một tia vui mừng:
“Tiểu Sở, vậy hay là cô ở đó thêm hai hôm đi, cũng đừng gấp về, cục Ngân Hải bên kia có phòng tiếp khách, lúc cô đến họ sẽ sắp xếp ổn thỏa, cô đến không cần lo lắng!”
“Theo lý mà nói làm xong chuyện lá trà này, tôi cũng nên liên lạc với cục trưởng Diệp chút, nhưng dạo này vẫn luôn không có thời gian rảnh, chi bằng cô đại diện tôi ra mặt đi qua đó, dù sao thì lá trà có thể bán thành công cũng là công lao của cô.” Hồ Thần Thụy cười khà khà nói: “Tôi sẽ nói trước một tiếng với cục trưởng Diệp.”
Sở Trĩ Thủy thầm nói cô và cục trưởng cấp bậc chênh lệch nhiều thế, sao có thể đại diện cục trưởng Hồ ra mặt, cục trưởng Diệp biết cũng sẽ cảm thấy không vui, nhưng dường như cục trưởng Hồ hoàn toàn không quan tâm chuyện này.
“Cục trưởng Hồ, này không hợp lẽ.”
“Hợp, vô cùng hợp.” Hồ Thần Thụy suy ngẫm một phen, ông ấy thả chậm ngữ điệu, ý vị thâm trường nói: “Tiểu Sở, cô là người có thể thành người tài, lúc gặp mặt cục trưởng Diệp có thể nhịn thì nhịn, nếu cô thật sự nhịn không nổi nữa, tôi cho cô một túi giấy, đến lúc đó mở túi giấy ra là được.”
Hồ Thần Thụy từ trong ngăn kéo bàn làm việc móc ra một túi giấy trắng hơi phồng lên, bên trên được niêm phong nghiêm mật, đặt vào tay hơi nặng, hơi giống túi thực phẩm đựng bánh mì cắt lát của cửa hàng bánh mì, chỉ là không nhìn thấy được gì ở bên trong.
Sở Trĩ Thủy nói cảm ơn xong thì nhận lấy, cô từ trong văn phòng đi ra lắc lắc, chỉ nghe trong túi giấy vang lên tiếng lách cách, giống như đựng đồ có hình hạt viên.
Xưa có sách lược của Gia Cát Lượng, nay có túi giấy thần bí của cục trưởng Hồ?
Chủ nhiệm Tần cảm thấy vui vẻ với chuyện giành thưởng, đây suy cho cùng cũng được tính là thành tích công việc của ông ta, còn nhiệt tình sắp xếp Sở Trĩ Thủy đến thành phố Ngân Hải lãnh thưởng. trong lòng ông ta nghĩ rất rõ ràng, không có Sở Trĩ Thủy se chỉ luồn kim, chuyện này không dễ thành công như thế.
Sở Trĩ Thủy hơi do dự, cô rảnh thật, nhưng chạy đi một chuyến vì lãnh thưởng thật sự hơi có cảm giác chuyện nhỏ hóa to, nên không trả lời chủ nhiệm Tần ngay.
Trong nhà ăn, Kim Du nghe chuyện này xong, cô ấy sốc trừng to mắt, bối rối nói: “Cô phải đến Ngân Hải công tác? Vậy tôi phải làm sao đây?”
Sở Trĩ Thủy nghi hoặc nói: “Cài gì mà phải làm sao?
Tôi đi có hai ngày thôi.”
“Nhưng trong văn phòng chỉ còn lại hai người chúng tôi!” Kim Du hoảng đến tay chân rối loạn: “Nói không chừng cô về chỉ có thể gặp tôi trong món ăn của nhà ǎn!"
“Khoan, cô không phải là loài cá không thể ăn được à?” Sở Trĩ Thủy bất lực: “Hơn nữa lúc anh Ngưu chiên cá trông thấy, cũng sẽ nhận ra là cô rồi bảo đầu bếp vớt ra, nếu không thì chỉ đành khởi động dự án cấp cứu sự cố an toàn thực phẩm.”
Kim Du cảm thấy nguy hiểm tính mạng vô cùng, cô ấy lắc đầu như trống bỏi: “Không được không được, nếu cô đi, tôi sẽ chết đó.”
Sở Trĩ Thủy thấy Kim Du bài xích như vậy, lòng thầm nói hay là dẫn cô ấy theo cùng, thế nhưng nghĩ đến Tân Vân Mậu lại thấy không ổn. Đây là kích thích mâu thuẫn quần chúng, hơn nữa áp lực về phí đi công tác trong cục khá lớn.
Suy nghĩ như vậy, hay là thôi đi, ai ngờ sau đó chuyện của Ngân Hải vẫn chưa xong.
Buổi chiều, Sở Trĩ Thủy nhận được điện thoại từ số lạ, số này vậy mà thuộc thành phố Ngân Hải.
“Alo xin chào, xin hỏi là Sở Trĩ Thủy sao?”
“Xin chào, là tôi.” Giọng nam đầu dây bên kia Sở Trĩ Thủy thấy hơi xa lạ: “Cho hỏi anh là?”
“Tôi là Tề Sướng của Tân Thấu Video, nhờ bạn bè nên có được cách liên lạc với cô, cô có thể không quen lắm với Tân Thấu Video, chúng tôi là một công ty mới được tập đoàn Lục Doanh đầu tư, nghe nói cô vừa từ chức ở Long Tri, không biết sau này có dự định gì không, có tiện gặp mặt nói chuyện không?”
Sở Trĩ Thủy hiểu ra, đối phương tám phần là muốn đào người, trả lời: “Ngại quá, trước mắt tôi không ở thành phố Ngân Hải.”
“Không sao, vậy bao giờ cô về?” Tề Sướng lịch sự nói: “Lúc ấy chúng ta hẹn thời gian?”
“Tôi xác nhận thời gian xong trả lời anh ngay, được không?” Sở Trĩ Thủy vừa dùng máy tính tìm kiếm tên công ty, vừa ôn hòa nói: “Tôi thêm Wechat với anh, nếu có tài liệu gì cần tôi hiểu rõ trước, anh cũng có thể gửi cho tôi.”
Tân Thấu Video thành lập chưa lâu, thông tin trên mạng thật sự quá ít, nhưng tập đoàn Lục Doanh vẫn khá đáng tin cậy. Ban đầu Long Tri Video cũng có Lục Doanh tham gia đầu tư, hiện tại lại đầu tư vốn thành lập Tân Thấu Video, chỉ có thể hiểu là vì muốn nuôi sâu cạnh tranh, muốn một ngụm nuốt chửng toàn bộ thị trường.
Một lát sau, Sở Trĩ Thủy đọc được tài liệu của Tề Sướng gửi đến còn khá kinh ngạc, cô vốn tưởng Tề Sướng làm việc bộ phận HR của công ty, không ngờ anh ta là ông chủ lớn của Tân Thấu Video, tương tự với vị trí Lý Long Khoa ở Long Tri Video. Anh ta có thể đích thân gọi điện thoại, xem ra đào người rất có thành ý.
Sở Trĩ Thủy trái lại không có suy nghĩ về thành phố Ngân Hải, nhưng cô nhớ Vương Di Văn muốn nhảy việc, nói không chừng là một cơ hội tốt.
Đương nhiên, cô phải gặp mặt Tề Sướng một lần mới được, vậy là cần phải đến thành phố Ngân Hải công tác.
Trong văn phòng cục trưởng, Hồ Thần Thụy nghe Sở Trĩ Thủy xin đến thành phố Ngân Hải công tác, ông ấy lại không có bất cứ dị nghị gì, không nói hai lời vỗ bàn đồng ý, trong lời nói thậm chí lộ ra một tia vui mừng:
“Tiểu Sở, vậy hay là cô ở đó thêm hai hôm đi, cũng đừng gấp về, cục Ngân Hải bên kia có phòng tiếp khách, lúc cô đến họ sẽ sắp xếp ổn thỏa, cô đến không cần lo lắng!”
“Theo lý mà nói làm xong chuyện lá trà này, tôi cũng nên liên lạc với cục trưởng Diệp chút, nhưng dạo này vẫn luôn không có thời gian rảnh, chi bằng cô đại diện tôi ra mặt đi qua đó, dù sao thì lá trà có thể bán thành công cũng là công lao của cô.” Hồ Thần Thụy cười khà khà nói: “Tôi sẽ nói trước một tiếng với cục trưởng Diệp.”
Sở Trĩ Thủy thầm nói cô và cục trưởng cấp bậc chênh lệch nhiều thế, sao có thể đại diện cục trưởng Hồ ra mặt, cục trưởng Diệp biết cũng sẽ cảm thấy không vui, nhưng dường như cục trưởng Hồ hoàn toàn không quan tâm chuyện này.
“Cục trưởng Hồ, này không hợp lẽ.”
“Hợp, vô cùng hợp.” Hồ Thần Thụy suy ngẫm một phen, ông ấy thả chậm ngữ điệu, ý vị thâm trường nói: “Tiểu Sở, cô là người có thể thành người tài, lúc gặp mặt cục trưởng Diệp có thể nhịn thì nhịn, nếu cô thật sự nhịn không nổi nữa, tôi cho cô một túi giấy, đến lúc đó mở túi giấy ra là được.”
Hồ Thần Thụy từ trong ngăn kéo bàn làm việc móc ra một túi giấy trắng hơi phồng lên, bên trên được niêm phong nghiêm mật, đặt vào tay hơi nặng, hơi giống túi thực phẩm đựng bánh mì cắt lát của cửa hàng bánh mì, chỉ là không nhìn thấy được gì ở bên trong.
Sở Trĩ Thủy nói cảm ơn xong thì nhận lấy, cô từ trong văn phòng đi ra lắc lắc, chỉ nghe trong túi giấy vang lên tiếng lách cách, giống như đựng đồ có hình hạt viên.
Xưa có sách lược của Gia Cát Lượng, nay có túi giấy thần bí của cục trưởng Hồ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.