Tôi Muốn Lười Nhác Ở Cục Yêu Quái

Chương 98:

Giang Nguyệt Niên Niên

28/10/2023

Sở Trĩ Thủy đang đeo thẻ công tác, cô và Tân Vân Mậu đứng bên máy, còn khá giống nhân viên phục vụ của cục Ngân Hải thật.

Trên thực tế, yêu quái cục Ngân Hải không đeo thẻ công tác, chỉ là Sở Trĩ Thủy không có yêu khí, Đỗ Tử Quy sợ yêu quái trong cục không nhận ra cô, ngày đầu đã đưa cho cô một tấm thẻ công tác, bảo cô tự về cục, lúc bị chặn lại thì đưa ra làm minh chứng.

Sở Trĩ Thủy ngại nói mình là người ngoài ngành, cô theo quy tắc nghề, lộ ra nụ cười công nghiệp: “Vâng, ông ngồi ở khu nghỉ ngơi chờ gọi số là được.”

“Nhưng số của tôi là lấy mấy ngày trước, đến nay cũng không gọi đến tôi, dạo này ngày nào tôi cũng đến chờ.”

Sở Trĩ Thủy ngơ ngác, nhìn bảng số ông cầm: “Lấy mấy ngày trước sao? Có khi nào gọi qua số ông rồi?”

“Không có đâu, tôi nghe đại sảnh vẫn đang gọi, nhưng số của tôi cực kỳ chậm.”

Sở Trĩ Thủy nhận lấy bảng số của ông ấy, cô kiểm tra xong số bên trên, lại nghiên cứu quy tắc gọi số trong đại sảnh. Trên màn hình của đại sảnh phòng làm việc có

hai loại số, một loại là màu đỏ, hiện tại đang gọi đến số 3122, một loại là màu xám, hiện tại gọi đến số 56. Người đàn ông trung niên có gương mặt tròn, dung mạo mang theo chút phiếm hồng, trông có vẻ hiền lành khéo ăn khéo nói, chắc là một ông chủ nhỏ. Số của ông có màu xám, xếp thứ 728421.

Trong đại sảnh vẫn chỉ gọi số màu đỏ, mãi vẫn không gọi qua số màu xám, chẳng trách đối phương nói số cực kỳ chậm. “Thật ngại quá, tôi đến đây công tác, không phải nhân viên của cục Ngân Hải.” Sở Trĩ Thủy thành khẩn nói: “Tôi giúp ông tìm một vị đồng nghiệp hỏi thử? Hệ thống

làm việc bên này, tôi cũng không hiểu rõ lắm.”

Ông chủ trung niên hiểu ra: “Ò ò ò, cô từ vùng ngoài đến sao? Cũng là nhân viên cùng hệ thống?”



“Vâng, ông chờ một lát, tôi giúp ông tìm một người.” Sở Trĩ Thủy nhìn xung quanh, cô muốn tìm một yêu quái cục Ngân Hải quen mắt, đến giải thích vấn đề này cho người trước mắt, thế nhưng trong chốc lát không có ứng cử viên thích hợp.

Tân Vân Mậu không nói một lời quan sát đại sảnh gọi số, lại nhìn kỹ con người được gọi đến số trong khu nghỉ ngơi, rất nhanh đã tổng kết ra quy luật. Anh cúi đầu chạm vào vành tai Sở Trĩ Thủy, nhỏ giọng nói: “Màu đỏ thể hiện nguy cấp, màu xám thể hiện không quan trọng, họ sắp xếp thứ tự như vậy đó.”

Hơi thở của anh ẩm ướt se lạnh, mang theo sự thanh mát của cỏ cây, nhẹ bay lượn chui qua mang tai cô, khiến cô có một ảo giác rằng được rừng trúc sau mưa vây quanh.

Sở Trĩ Thủy sờ gáy, nhận thức được khoảng cách quá gần, cả hơi thở của anh cũng có thể quét qua mình. Cô khó chịu kéo dài khoảng cách, phát hiện ông chủ trung niên bên cạnh đang nhìn, lại bị ép trở về, thì thầm nói chuyện riêng với anh: “Vậy anh biết bao giờ đến lượt ông ấy không?”

Tân Vân Mậu im lặng.

Sở Trĩ Thủy thấy anh không đáp: “Không biết?”

Tân Vân Mậu suy nghĩ rồi nói: “Không, tôi đang nghĩ ông ấy còn mấy năm tuổi thọ.”

“... “

Này là ý gì? Chẳng lẽ xếp đến số là chuyện của kiếp sau?

Ông chủ trung niên không nghe được cuộc nói chuyện riêng tư của họ, ông phát hiện sắc mặt hai người trước mặt biến hóa thất thường, vội nói: “Thế này đi, cô cũng đừng tìm người giải thích tốc độ gọi số nữa, có cách nào có thể giúp tôi nhanh chóng giải quyết vấn đề không?”



Sở Trĩ Thủy vừa nghe xong, cô bỗng cảm thấy tê đầu, khéo léo nói: “Chào ông, trong cục đều gọi số theo mức độ nặng nhẹ của sự vụ, nhẫn nại chờ thụ lý là được, không có con đường giải quyết nhanh, này không hợp lẽ...”

Cục trưởng Diệp nói luôn có con người âm mưu đập tiền nhét đội, Sở Trĩ Thủy sẽ không đụng vào chuyện kiểu vậy.

Ông chủ trung niên vội xua tay: “Không không không, cô hiểu lầm rồi, tôi không có ý muốn đi cửa sau tìm mối quan hệ, thật ra chuyện của tôi cũng không tính là nghiêm trọng, hoàn toàn không ảnh hưởng cuộc sống hiện có, chỉ là muốn tìm một người hỏi thăm chút, có cách khác hay không, tôi về có thể tự làm, cũng không phiền đến nhân viên của cục.”

Sở Trĩ Thủy khó hiểu: “Cách khác?”

Ông chủ trung niên gật đầu: “Phải, ví dụ như cô có đề xuất cầu thần bái phật không? Nếu cầu thần bái phật được, thì đi miếu hay đạo quán nào linh nghiệm? Có đề cử gì không?”

“Cầu thần bái phật?” Sở Trĩ Thủy dáng vẻ đoan chính nói: “Tôi tôn trọng tín ngưỡng của mỗi người, nhưng thường không kiến nghị cầu thần bái phật, thật muốn bái cũng làm công quả trước, đừng thấy một bái một, suy cho cùng thì thần cũng có các loại thần tịch, lỡ như bái phải thần dỏm hay thần tự luyến này kia, rất dễ sinh ra hiệu quả thần kỳ.”

Tân Vân Mậu: “?”

“Ông vẫn là xếp hàng chờ số theo quy trình đi.” Sở Trĩ Thủy lời hay khuyên bảo: “Ông thật sự hỏi sai người rồi, tôi không phụ trách bộ phận nghiệp vụ này trong cục, thật ra cũng không hiểu rõ lắm mấy thứ này.”

Ông quả thật đã hỏi sai người rồi, ông nên tìm yêu quái để hỏi.

“Vậy cô phụ trách chuyện gì?” Có lẽ ông chủ trung niên đứng nói chuyện mệt rồi, ông tiện tay kéo lỏng cà vạt, thoải mái cười nói: “Haiz, tôi đã xếp hàng chờ số ở đây một tuần rồi, nói thật thì cũng không phải cực kỳ gấp hay gì, rảnh cũng rảnh rồi, cứ tùy tiện trò chuyện vài câu.”

Sở Trĩ Thủy cẩn thận nói: “Tôi phụ trách chuyện trong phạm vi kinh doanh của cục, nên hoàn toàn không dính dáng đến nghiệp vụ chính.” Vì vậy tìm cô cũng vô dụng, cô chỉ giúp cục kiếm tiền thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Muốn Lười Nhác Ở Cục Yêu Quái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook