Tổng Tài Đừng Có Khi Dễ Người

Chương 96: Bị Lừa.

Bình Phong Tử

23/12/2021

Ngày hôm sau, Ôn Tiểu Nhã với bộ dạng lười nhác rời giường, cô xuống dưới lầu đi mua bữa sáng, sau đó tự mình nói:

"Thành phố C, tôi tới rồi, không biết nơi này có thể cho Ôn Tiểu Nhã tôi một vị trí nhỏ hay không? Quên đi, tạm thời không suy nghĩ tới chuyện này nữa, đợi đến khi tôi dạo khắp thành phố này đã rồi nói."

Sau đó mang theo cái bụng lớn bắt đầu tản bộ.

Bên này, Thượng Quan Nam Trì vẫn không yên tâm về Ôn Tiểu Nhã. Liền gọi điện thoại cho cô, sau mấy lượt gọi cũng không có người tiếp máy, Thượng Quan Nam Trì lẩm bẩm nói:

"Làm sao lại không nhận điện thoại, chẳng lẽ vừa bắt đầu buôn bán liền không chịu ăn cơm luôn sao? Hiện tại đã là giữa trưa, 12 giờ, vậy mà không tiếp điện thoại."

Lúc này Tiểu Lý tiến vào vừa vặn nghe được Thượng Quan Nam Trì đang lẩm bẩm một mình, lại hỏi:

"Tổng giám đốc, anh không sao chứ! Sao lại nói chuyện một mình."

Thượng Quan Nam Trì nói:

"Không có việc gì, chỉ là gọi vài cuộc điện thoại cho Tiểu Nhã, cô ấy lại không bắt máy."

Tiểu Lý nói:

"Anh ăn cơm trước đi đã, ăn xong lại gọi, nếu cô ấy vẫn không nhận, tôi cùng anh cùng nhau đi xem làm sao lại như vậy."

Thượng Quan Nam Trì nói:

"Bỏ đi, trước tiên đi xem cô ấy đang làm gì! Thời gian tiếp điện thoại cũng không có."

Tiểu Lý nói:

"Được, tôi đi theo anh."

Nói xong hai người vội vàng đi tới phòng trọ của Ôn Tiểu Nhã. Tới cửa, Thượng Quan Nam Trì gõ gõ, không có phản ứng, nghiêm túc lắng nghe một chút cũng không có động tĩnh gì. Thượng Quan Nam Trì lấy di động gọi cho Ôn Tiểu Nhã, nhưng lại nghe được tiếng chuông điện thoại của cô ở trong phòng trọ.

Tiểu Lý nói:

"Tổng giám đốc, di động của cô Ôn hình như là ở trong nhà. Chắc là cô ấy đã ngủ rồi!"

Thượng Quan Nam Trì mím môi cười nói:

"Còn nói làm kinh doanh, vứt đồ bừa bãi như vậy, làm kinh doanh không lỗ mới là lạ."

Tiểu Lý nói:

"Chúng ta bây giờ phải đi đâu tìm cô ấy."

Thượng Quan Nam Trì nói:

"Không biết tìm nơi nào, cậu gọi điện thoại cho sư phụ mở khóa tới mở cửa, chúng ta vào bên trong chờ cô ấy."

Tiểu Lý liền lập tức gọi điện thoại cho sư phụ mở khóa, hơn mười phút sau, sư phụ mở khóa tới, sau vài thao tác liền mở được cửa. Anh ta nói:

"Ông anh, sao lúc nào anh cũng phải mở cửa như vậy? Không bằng tôi giúp anh đánh thêm một cái chìa khóa."

Lúc này Thượng Quan Nam Trì mới chú ý tới sư phụ mở khóa này cũng chính là người lần trước mở cửa. Liền nói:

"Không cần."

Lại đưa cho anh mấy trăm tệ, nói:

"Anh còn có gì việc sao? Không có việc gì thì đi đi."

Sư phụ mở khóa nói:

"Không có việc gì, không có việc gì."

Sau đó vội vàng chạy lấy người.

Việc đầu tiên Thượng Quan Nam Trì đi vào chính là mở cửa phòng ngủ, xem Ôn Tiểu Nhã có phải hay không thật sự đã đi ngủ rồi.

Lúc này Tiểu Lý nói:

"Tổng giám đốc, anh mau đến đây xem, cái này hình như là cô Ôn cố ý đặt ở nơi này cho anh."

Thượng Quan Nam Trì chạy nhanh tới cầm lấy thứ để trên bàn, bắt đầu nhìn qua những thứ Ôn Tiểu Nhã để lại cho anh, hơn nữa anh càng xem sắc mặt càng đen, càng xem càng giận dữ, anh xem xong những cái đó. Liền giơ một chân đá ngã cái bàn đá, sau đó cả người ngồi phịch xuống sô pha.



Tiểu Lý không biết tổng tài vì cái gì đột nhiên giận dữ như vậy, từ lúc cậu tiến vào công ty làm trợ lý tới nay. Hôm nay là lần đầu tiên nhìn thấy tổng tài phát giận lớn như vậy.

Tiểu Lý cẩn thận nhặt lên những trang giấy đó. Sau đó nhìn qua. Xem xong sau cậu cũng không biết nên an ủi Thượng Quan Nam Trì như thế nào, rốt cuộc những việc Ôn Tiểu Nhã đã làm thật sự quá đáng, đành phải ngây ngốc đứng chờ ở đó.

Sau một hồi, tiểu Lý nói:

"Tổng giám đốc, nếu không tôi đi tới sân bay, nhà ga, những nơi có thể, xem có thể tra được nơi cô Ôn không."

Thượng Quan Nam Trì nói:

"Được, nếu tra ra được, lập tức báo cho tôi, tôi sẽ làm cô ta sống không bằng chết."

Tiểu Lý bị thanh âm lạnh băng của Thượng Quan Nam Trì làm cho hoảng sợ. Nghĩ thầm: 'Ôn Tiểu Nhã, cô tự cầu phúc cho mình đi! Tốt nhất cô nên trốn kĩ một chút, bằng không không ai cứu được cô.'

Thượng Quan Nam Trì lớn tiếng nói:

"Cậu còn ngẩn người ra đó làm gì, còn không mau nhanh đi tra!"

Tiểu Lý giờ mới phản ứng lại. Vội vàng chạy nhanh đi.

Sau khi phát giận, Thượng Quan Nam Trì mới nhớ tới việc gọi điện thoại cho Lan Lan, lúc này Lan Lan cùng Trần Chí Hào đang hưởng tuần trăng mật, ở ngoài chơi đến vô cùng vui vẻ, nghe được tiếng di động kêu, Trần Chí Hào nói:

"Về sau điện thoại của em đều phải để anh xem trước mới có thể bắt máy."

Lan Lan không nói nên lời nhìn anh nói:

"Hiện tại nhìn xem, là ai gọi?"

Trần Chí Hào nói:

"Là Thượng Quan Nam Trì, để anh bắt máy."

Sau khi nhận, liền nói:

"Tổng giám đốc Thượng Quan, anh gọi điện thoại cho vợ của tôi có chuyện gì! Không biết hiện tại là tân hôn của chúng tôi sao?"

Thượng Quan Nam Trì nhịn cơn giận xuống nói:

"Các người đang ở nơi nào, Ôn Tiểu Nhã đang ở cạnh hai người sao?"

Trần Chí Hào nói:

"Anh là đồ ngốc sao? Tôi cùng vợ của tôi đi hưởng tuần trăng mật, mang theo vợ anh tới làm gì! Làm bóng đèn sao?"

Thượng Quan Nam Trì nói:

"Ôn Tiểu Nhã không thấy đâu nữa. Để lại một tờ giấy sau đó đi rồi, cho nên tôi mới hỏi Lan Lan xem có biết hay không."

Trần Chí Hào nghe được thanh âm Thượng Quan Nam Trì nói chuyện, biết sự tình nghiêm trọng, liền thu hồi cợt nhả, nghiêm túc trả lời:

"Ngày hôm qua tôi cùng Lan Lan đi hưởng tuần trăng mật, quả thật không thấy tiểu nhã, anh cẩn thận tìm xem, bọn tôi ở chỗ này cũng sẽ giúp anh để ý."

Thượng Quan Nam Trì liền ngắt điện thoại.

Lan Lan nhìn thấy khuôn mặt nghiêm túc của Trần Chí Hào hỏi:

"Làm sao vậy, Thượng Quan Nam Trì gọi điện thoại tới, không phải là lại cãi nhau cùng Tiểu Nhã chứ!"

Trần Chí Hào nói:

"Nghe cách nói chuyện của Thượng Quan Nam Trì, sự việc lần này hình như rất nghiêm trọng, anh ta nói Tiểu Nhã để lại một tờ giấy sau đó rời đi rồi."

Lan Lan thở dài nói:

"Hai người bọn họ rất mệt mỏi, có lẽ Tiểu Nhã thật sự không muốn cứ tiếp tục như vậy, cho nên mới quyết định rời đi."

Trần Chí Hào nói:

"Lan Lan, em cũng sẽ rời bỏ anh đi sao?"

Lan Lan cười nói:



"Anh tưởng tượng đi đâu thế, chúng ta đã kết hôn, em làm sao còn rời bỏ anh làm cái gì."

Trần Chí Hào nói:

"Vậy ý em là sẽ không rời bỏ anh. Anh rất vui vẻ."

Còn Thượng Quan Nam Trì ngồi ở chỗ kia một mình ngốc ngốc nói:

"Ôn Tiểu Nhã, Thượng Quan Nam Trì tôi có chỗ nào có lỗi với cô, cô dám lừa tiền của tôi bỏ đi, đem mạng của con tôi bán đi. Cô còn xứng làm người sao? Ngay cả con của chính mình cô cũng sát hại. Cô thế này gọi là đao phủ, kẻ sát nhân. Nếu để tôi tìm được cô, tôi sẽ khiến cô sống không bằng chết."

Sau đó hắn đột nhiên đứng lên, chạy xe một mạch tới Ôn gia. Kỳ Mỹ Cầm nói:

"Nam Trì tới à, Tiểu Nhã không đi cùng cậu sao?"

Thượng Quan Nam Trì nói:

"Các người đem Ôn Tiểu Nhã giấu ở nơi nào?"

Kỳ Mỹ Cầm nói:

"Tiểu Nhã không phải cùng cậu trở về sao? Chúng tôi làm sao che giấu con bé."

Thượng Quan Nam Trì nói:

"Nếu tôi tìm ra được, tôi muốn mạng của cô ta."

Kỳ Mỹ Cầm nói:

"Nam Trì, đã xảy chuyện gì, cậu mau nói rõ ràng."

Thượng Quan Nam Trì nói:

"Ôn Tiểu Nhã lừa tôi một triệu tệ tiền mặt, lại còn phá bỏ đứa trẻ, hiện tại đã bặt vô âm tín, có phải các người kêu cô ta làm như vậy."

Lúc này Ôn Bối Bối cũng nghe được lời của Thượng Quan Nam Trì, đi xuống nói:

"Nói như vậy, chị của em thật sự không thấy đâu nữa sao?"

Thượng Quan Nam Trì nói:

"Cô hỏi tôi, tôi còn đang hỏi cô đó, các người buổi tối ngày hôm đó cùng nhau ở bên ngoài, trò chuyện cái gì?"

Ôn Bối Bối nói:

"Chưa nói cái gì nha! Chúng em ca hát mệt mỏi, sau đó đi tìm chỗ ngủ, thật sự chưa nói cái gì với nhau."

Thượng Quan Nam Trì nói:

"Nếu thật sự không tìm ra Ôn Tiểu Nhã bắt cô ta nhận sai. Tôi sẽ khiến mấy người khó mà sống an ổn."

Lúc này Ôn Hằng đi vào nói:

"Anh dám, đáng ra anh mới là người phải xin lỗi chị của tôi, chị của tôi vì anh, kết hôn cũng chưa làm liền giúp anh mang thai. Mà anh ba ngày lại cùng đàn bà trước kia của anh ở bên nhau. Anh làm thế sao chị của tôi có thể an lòng, nếu anh không tìm được chị của tôi, mang chị ấy trở về, bọn tôi cũng sẽ không bỏ qua cho anh. Người sai chính là anh, vậy mà còn tới nhà chúng tôi kiêu ngạo."

Kỳ Mỹ Cầm nói:

"Cả hai đều bớt nói vài câu, hiện tại phải nghĩ cách tìm ra Tiểu Nhã để hỏi rõ ràng. Nam Trì, làm sao cậu biết Tiểu Nhã đã bỏ đứa trẻ. Sao cậu lại đưa nhiều tiền cho con bé như vậy."

Thượng Quan Nam Trì lấy ra đơn làm phẫu thuật của Ôn Tiểu Nhã ở bệnh viện đưa cho Kỳ Mỹ Cầm, nói:

"Cô ấy nói với tôi muốn làm kinh doanh, muốn tiền mặt, tôi đương nhiên sẽ đưa cho cô ấy, chỉ cần cô ấy vui vẻ."

Kỳ Mỹ Cầm nói:

"Hiện tại ngoài trời đã tối rồi. Ngày mai bác sẽ tới bệnh viện hỏi một chút."

Thượng Quan Nam Trì liền xoay người rời đi.

-----*tym*----

Editor: Kani

Cập nhật 16.9.2021 tại Việt Nam Overnight Truyện

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài Đừng Có Khi Dễ Người

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook