Tổng Tài Đừng Có Khi Dễ Người

Chương 95: Cuối Cùng Cũng Rời Đi.

Bình Phong Tử

23/12/2021

Ngày sáng ngày hôm sau Lan Lan đúng giờ rời giường, chuẩn bị đi làm, Trần Chí Hào nói:

"Em dậy sớm như thế làm gì!"

Lan Lan nói:

"Em muốn đi làm nha!"

Trần Chí Hào nói:

"Làm cái gì mà làm! Em là người mới kết hôn đấy."

Lan Lan nói:

"Nhưng mà Thượng Quan Nam Trì cũng không nói cho em nghỉ mấy ngày a!"

Trần Chí Hào nói:

"Thế em đi nhanh lên đây ngủ thêm một chút tí nữa là có bữa sáng rồi."

Lan Lan lại lên giường ngủ, Trần Chí Hào duỗi tay tới cho cô gối đầu lên nói:

"Lan Lan, anh có cảm giác chúng ta kết hôn như một giấc mơ vậy."

Lan Lan nói:

"Đúng vậy! Em không còn là cô gái mà đã trở thành vợ của anh rồi. Thật sự tựa như nằm mơ, cảm giác chúng ta yêu đương mới chỉ như chuyện của ngày hôm qua thôi."

Trần Chí Hào nói:

"Nếu không bây giờ chúng ta nói về tuần trăng mật của chúng mình đi. Em muốn đi nơi nào?"

Lan Lan nói:

"Anh muốn đi đâu thì chúng ta sẽ đi nơi đó, em nghe theo anh."

Trần Chí Hào trìu mến hôn Lan Lan, sau đó nói:

"Anh đi lấy máy tính, chúng mình tìm thử xem chỗ nào hợp lý thì chúng mình liền đi luôn."

Một lúc sau Trần Chí Hào cùng Lan Lan xuống xin lỗi nói với ba mẹ trần:

"Ba mẹ, chúng con muốn đi ra ngoài hưởng tuần trăng mật, bây giờ muốn đi."

Mẹ Trần nói:

"Khi nào trở về?"

Trần Chí Hào nói:

"Không nhất định, nếu có gì vui sẽ đi lâu một chút còn nếu không sẽ về sớm."

Ba Trần nói:

"Đi thôi đi thôi! Mang theo nhiều tiền một chút, Lan Lan thích thì mua cho con bé."

Lan Lan nói:

"Cảm ơn, ba. Cảm ơn mẹ, chúng con đi."

Thượng Quan Nam Trì bên này, Ôn Tiểu Nhã nói:

"Nam Trì, tôi về phòng trước đây, đợi đến khi tôi làm xong mọi việc sẽ liên hệ với anh sau nha."

Thượng Quan Nam Trì nói:

"Cũng được em đừng để mình mệt mỏi, thôi, anh cứ đi làm đây tiện đường anh đưa em về luôn."

Ôn Tiểu Nhã nói:

"Được."

Thượng Quan Nam Trì đưa Ôn Tiểu Nhã đến dưới lầu liền đi làm. Ôn Tiểu Nhã về phòng mình chuẩn bị tiền sau đó gọi xe đi đến bệnh viện.

Bác sĩ nói:

"Ôn Tiểu Nhã cô xác định mình muốn bỏ thai sao?"

Ôn Tiểu Nhã nói:



"Đúng vậy."

Bác sĩ nói:

"Người giám hộ của cô đâu? Phải có người giám hộ cũng chính là người thân nhất của cô đến ký tên mới bỏ thai được."

Ôn Tiểu Nhã nói:

"Tôi không có người thân căn nhà chỉ còn mỗi mình tôi thôi, vậy tôi tự mình ký tên có được không?"

Bác sĩ nhìn nhìn Ôn Tiểu Nhã nói:

"Cô đây là có chuyện khó xử phải không! Đứa bé mấy ngày nữa là đủ sáu tháng rồi cô nhẫn tâm bỏ nó sao?"

Ôn Tiểu Nhã gật gật đầu, bác sĩ nói:

"Đầu tiên ký tên cô vào đây sau đó tiến vào phòng giải phẫu."

Ôn Tiểu Nhã làm theo.

Sau khi vào phòng giải phẫu bác sĩ bạn cô nằm trên giường phẫu thuật lúc này có cảm giác cho bé trong bụng đang động thật mạnh. Bác sĩ thở dài nói:

"Thật là làm bậy."

Sau đó phân phó hộ sĩ tiêm thuốc tê cho Ôn Tiểu Nhã.

Ôn Tiểu Nhã nói:

"Chờ một chút. Tôi có lời muốn nói riêng với ông."

Hộ sĩ thức thời đi ra ngoài, bác sĩ nói:

"Có nói cái gì, mau nói đi!"

Ôn Tiểu Nhã nói:

"Hiện tại tôi có chút hối hận nhưng mà tôi muốn có một tờ giấy chứng minh rằng mình đã bỏ đứa bé này ông có thể giúp tôi không? Với cả sau này nếu có người hỏi ông thì ông cũng bảo đã bỏ đứa bé này rồi nữa."

Bác sĩ nói:

"Cô thật sự khiến tôi rất khó sử, cô là muốn tôi liên minh với cô lừa gạt người khác sao."

Ôn Tiểu Nhã nói:

"Nếu ông không giúp tôi tôi thật sự chỉ có cách bỏ đứa bé này thôi. Coi như tôi đang cầu xin ông đi có được không? Nếu đây thật sự là nói dối thì cũng là lời nói dối có thiện ý."

Bác sĩ nhìn Ôn Tiểu Nhã xác thật đáng thương, sau đó gật gật đầu, nói:

"Thôi được rồi! Đã Từng này tuổi rồi đây là lần đầu tiên tôi lừa người khác giúp cô đấy."

Ôn Tiểu Nhã ngàn vạn lần cảm tạ, bác sĩ ký tên vào đơn tự đưa lại cho Tiểu Nhã Ôn Tiểu Nhã lại lần nữa cảm ơn bác sĩ liền hồi về phòng Thuê của mình. Cô tìm một tờ giấy sau đó viết vào:

Giấy vay nợ.

Xx năm xx nguyệt xx ngày Ôn Tiểu Nhã đã vay mượn Thượng Quan Nam Trì một triệu tệ,.hạn định một năm sau nhất định Ôn Tiểu Nhã sẽ trả hết.

Sau đó lại lấy ra một tờ giấy viết nói:

Thượng Quan Nam Trì, thực xin lỗi. Khi anh nhìn thấy là tư này chắc tôi đã đi đến thành phố khác rồi. Tôi đã thức tỉnh nhờ câu nói của anh. Cho nên tôi muốn thoát khỏi anh nhưng tôi không có tiền nên chỉ có thể dùng thủ đoạn để lừa gạt anh cho tôi mượn. Còn cái thai thì khi anh nhìn thấy tờ giấy kia chắc cũng rõ ràng rồi. Anh cũng không cần tìm tôi bởi vì tôi sẽ không lưu lại bất cứ dấu vết nào cho anh đâu. Anh biết tại sao tôi phải lấy tiền mặt không? Đó là bởi vì có tiền mặt thì mặc kệ tôi có dùng nó ở nơi nào thì anh cũng không biết được. Không để lại vết tích nào cho anh.

Ôn Tiểu Nhã viết xong đặt ở trên bàn, dùng di động đè ở lên trên đơn tử giấy và vay nợ sau đó mang theo một ít tiền cùng vật dụng hàng ngày đi xuống lầu gọi một tài xế đáng tin cậy hỏi người đấy có chạy đường dài hay không. Người lái xe nói:

"Có thể chạy, nhưng còn vấn đề tiền bạc thì phải xem cô chạy đến chỗ nào."

Ôn Tiểu Nhã nói:

"Tiền xe sẽ không thiếu anh chỉ cần đưa tôi đến thành phố C là được."

Tài xế nói:

"Kia không thành vấn đề, chẳng qua bây giờ cô thế này vẫn muốn chạy xe đường dài hay sao? Cũng tầm trên dưới tiếng đồng hồ đấy."

Ôn Tiểu Nhã nói:

"Thân thể của tôi, tôi tự biết còn anh chỉ cần lo lái xe thôi những chuyện khác không cần phải lo."

Tài xế nói:

"Cũng được để tôi gọi điện thêm một người tới nữa đã đã bởi vì chạy xe đường dài thì phải có hai người mới được. Nhưng mà có phải lo nhiều tiền ra một chút rồi sù sao cũng hai người, trả tiền ít thì không được đâu."

Ôn Tiểu Nhã gật gật đầu. Không bao lâu, liền nhìn đến một bác gái tầm 40 tuổi đến tài xế nói:



"Đi thôi! Tôi cố ý gọi nữ tài xế đến để đi chung với cô cho có bạn."

Ôn Tiểu Nhã nói:

"Anh tài xế, anh nghĩ quá chu đáo."

Bọn họ liền hướng thành phố C xuất phát.

Trên đường bà tài xế nói:

"Em gái à, tôi nghĩ nữa ngày vẫn không hiểu, bây giờ thế giới này cũng hiện đại rồi máy bay tàu, xe hoả đường dài đẹp có thể tới thành phố C cơ mà chỉ mất có 1 2 giờ đồng hồ nhưng vì cái gì em lại đưa giá cao để bảo chúng tôi chở em đi vậy?"

Ôn Tiểu Nhã nói:

"Có rất nhiều nguyên nhân, tôi không tiện nói."

Bà tài xế nói:

"Ừ ừ, dù sao chúng ta cũng không thân thiết em phòng bị cũng đúng."

Ôn Tiểu Nhã nói:

"Cảm ơn đã hiểu cho."

Cứ như vậy câu được câu không. Tới rồi thành phố C.

Bà tài xế nói:

"Em gái tới nơi rồi bây giờ cô muốn chúng tôi tới địa điểm cô chỉ định nữa hay là cô trực tiếp xuống xe."

Ôn Tiểu Nhã nói:

"Bây giờ cũng đã hơn tám giờ. Hai người đưa tôi đến khách sạn đi! Sau đó tôi tính tiền một thể."

Nam tài xế nói:

"Không thành vấn đề."

Sau đó đưa Ôn Tiểu Nhã đến một cái khách lớn, bà tài xế nói:

"Em gái nếu cô tin tôi. Tôi đưa cô vào trong! Tôi cũng không có ý gì khác, chính là cảm thấy cho một thân một mình ngồi xe lâu như thế Bây giờ lại một mình đi thuê khách sạn chỉ có hơi cực. Nếu cô không tin thì cũng không sao."

Ôn Tiểu Nhã nói:

"Không cần, cảm ơn ý tốt của chị nhưng tôi tự mình đi là được."

Sau đó Ôn Tiểu Nhã đi thuê một phòng. Ôn Tiểu Nhã sắp xếp mọi thứ xong là đi xuống dưới cùng hai người tài xế nói:

"Đây là cho hai người, thật sự cảm ơn hai người. Hiện tại cũng đã khuya, nếu không chê mà nói thì tôi mời hai người ăn một bữa cơm."

Bà tài xế nói:

"Vậy cảm ơn ngươi."

Sau đó liền đi đến một quán ăn, thoạt nhìn cũng không tồi.

Ôn Tiểu Nhã nói:

"Sau hôm nay, mong hai người xem như chưa gặp tôi vào hôm nay."

Bà tài xế nói:

"Chúng tôi hiểu rồi, em trốn nhà đi phải không."

Ôn Tiểu Nhã cười cười, bà tài xế nói:

"Đây là số điện của chị nếu có việc thì em có thể gọi cho chị, chị họ Chu."

Ôn Tiểu Nhã nói tiếp nhận tới nói:

"Cảm ơn chị Chu."

Một bữa cơm cứ như vậy ăn xong rồi.

----*tym*----

Editor: Hehee

Cập nhật 16.9.2021 tại Việt Nam Overnight Truyện

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài Đừng Có Khi Dễ Người

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook