Chương 94: Cảm Ơn Em.
Bình Phong Tử
23/12/2021
Thượng Quan Nam Trì nói:
"Tiểu Nhã, không phải em muốn lấy tiền sao hiện tại chúng ta liền đi thôi!"
Ôn Tiểu Nhã nói "Được, để tôi nói lại với làm Lan cái đã." Sau đó đi qua nói:
"Học trưởng, Lan Lan chúc mừng hai người cuối cùng đã kết hôn. Nhanh tay mình xin chúc hai người hạnh phúc đến đầu bạc răng long. Còn bây giờ mình xin phép về trước."
Lan Lan nói:
"Tiểu Nhã, cậu không ăn cơm à hôm nay rất xin lỗi nếu không chăm tiếp đón nhiều cậu thông cảm cho bọn tớ nha sau này bọn tớ bù đắp lại sau."
Ôn Tiểu Nhã nói:
"Mình ăn rồi không có việc gì, hai người cứ tiếp tục bận việc của mình đi tớ đi trước."
Thượng Quan Nam Trì mang theo Ôn Tiểu Nhã đến ngân hàng, lấy một một triệu tệ đưa cho Ôn Tiểu Nhã. Ôn Tiểu Nhã nói:
"Thật sự thật cám ơn anh."
Thượng Quan Nam Trì nói:
"Tiểu Nhã, đây là việc anh đồng ý đưa tiền cho em nhưng anh vẫn không đồng ý với việc em đi làm em cứ ở nhà không được sao."
Ôn Tiểu Nhã nói:
"Tôi không muốn anh nghĩ rằng tôi ở bên cạnh anh là vì tiền tự mình tôi cũng có thể kiếm được tiền mà."
Thượng Quan Nam Trì nói:
"Tiểu Nhã, đó là lời nói trong lúc tức giận của anh thôi thật ra trong lòng anh không nghĩ vậy đâu. Anh thật sự rất vui vẻ nếu em dùng tiền của anh đấy."
Ôn Tiểu Nhã nói:
"Nam Trì, anh có yêu tôi không?"
Thượng Quan Nam Trì nói:
"Yêu, thật sự rất là yêu em, em so với tính mạng của anh còn quan trọng hơn nhiều."
Ôn Tiểu Nhã đôi mắt hồng hồng nói:
"Vậy anh ủng hộ việc tôi tự kiếm tiền có được không? Tôi chỉ là hy vọng mỗi ngày mình đều có thể kiếm được rất rất nhiều tiền cho dù sao với anh không đáng là bao nhiêu nhưng chỉ cần có một khoản thu nhập thì đến lúc tôi gả cho anh, tôi không cảm thấy áp lực về việc người khác nói tôi vì tiền của anh. Thật sự, tôi chỉ tính số tiền này là mượn anh thôi tôi muốn mình có thể tự nuôi sống được chính bản thân mình."
Thượng Quan Nam Trì nói:
"Tiểu Nhã, nói ngày hôm đó là anh lỡ miệng mà thôi không nghĩ lại khiến em tổn thương nhiều như thế thôi được rồi anh ủng hộ em, em có cần anh giúp đỡ gì cho em không?"
Ôn Tiểu Nhã nói:
"Không cần, nếu để anh giúp tôi thì không phải mọi thứ đều thành công cốc rồi sao? Điều tôi muốn là anh buông tay mặc kệ tôi để tôi tự làm việc của chính mình, muốn làm vậy mà thôi."
Thượng Quan Nam Trì nói:
"Vậy được rồi! Nhưng em phải nhớ kỹ Nếu làm không được thì không cần làm nữa thân thể em quan trọng hơn chúng nó nhiều."
Ôn Tiểu Nhã nói:
"Tôi biết cho nên đêm nay tôi sẽ về nhà ở bắt đầu từ mai tôi muốn về lại phòng của mình ở đó tương đối tiện mấy ngày nay chắc là tôi sẽ phải rất bận rộn cho nên có thể không thường xuyên liên lạc được với anh."
Thượng Quan Nam Trì nói:
"Không được, anh tuyệt đối không để em một thân một mình bên ngoài đâu nếu không anh mời tài xế cho em nhé."
Ôn Tiểu Nhã nói:
"Tôi đã nói rồi tôi tự tay mình làm. Đến lúc thành công, thì là công sức của tôi được chứ nếu anh giúp tôi rồi thì đến khi thành công tôi cũng sẽ không vui."
Thượng Quan Nam Trì nói:
"Đều nghe theo em hết."
'Nhưng mà Ôn Tiểu Nhã trong lòng nghĩ nói chính là, Nam Trì, cảm ơn tình yêu của anh nhưng em vẫn không thể tiếp thu được chuyện anh cùng Tô Thiến Thiến vẫn luôn dây dưa không rõ em cảm thấy mình vẫn còn trẻ không nên mỗi lần gặp Tô Thiến Thiến lại như kẻ thù đâu đến người chết ta sống, em không muốn cuộc sống của mình như thế.'
Ôn Tiểu Nhã trong lòng suy nghĩ những việc này thì xe đã đến trước cửa hàng không chú ý Thượng Quan Nam Trì nói:
"Tiểu Nhã, tới rồi."
Ôn Tiểu Nhã cũng không kịp phản ứng.
Thượng Quan Nam Trì nhìn thấy Ôn Tiểu Nhã đang ngẩn người, sau đó tiền mở cửa ôm cô xuống xe Ôn Tiểu Nhã xuống dưới liền giật mình nhảy xuống. Thượng Quan Nam Trì nói:
"Nghĩ cái gì mà cứ ngơ ngác như thế."
Ôn Tiểu Nhã cười nói:
"Nghĩ đến anh nha! Tôi nghĩ tại sao số mình lại tốt như thế tìm được một người đàn ông tốt như anh, tôi thấy đủ rồi."
Thượng Quan Nam Trì cười nói:
"Hôm nay miệng ăn mật sao? Ngọt ngào như thế."
Ôn Tiểu Nhã nói:
"Anh cho tôi hỏi nhiều tiền như vậy tôi đương nhiên phải ngọt ngào một chút rồi!"
Thượng Quan Nam Trì nói:
"Nếu em mỗi ngày đều như vậy thật tốt."
Ôn Tiểu Nhã nói:
"Anh muốn tôi mỗi ngày như thế có nghĩa là tôi không nên tức giận hay sao vậy có khác nào tôi được bao nuôi đâu?"
Thượng Quan Nam Trì nói:
"Có bao nuôi thì phúc là anh bao nuôi tôi không được sao?"
Ôn Tiểu Nhã nói:
"Anh cứ mơ đi."
Thượng Quan Nam Trì nói:
"Em là cô gái của anh thì sao anh phải mơ mộng gì nữa chứ."
Ôn Tiểu Nhã nói:
"Tôi đói bụng."
Thượng Quan Nam Trì nói:
"Em ngồi đây ăn trái cây trong lúc chờ đợi đi anh xuống kêu vú Phương nấu cơm cho."
Ôn Tiểu Nhã gật gật đầu.
Còn bên Trần gia hôm nay Trần Chí Hào cùng Lan Lan mệt muốn chết rồi. Sau khi khách vừa về hết hai người bọn họ vừa ngả lưng xuống đã ngủ quên mất. Đến lúc ăn cơm chiều cũng không thấy bọn họ xuống dưới, mẹ Trần nói:
"Em đi gọi chúng nó."
Sau đó mở cửa đi vào nhìn đến Trần Chí Hào ngủ ở trên sô pha, Lan Lan ngủ trên giường. Mẹ Trần trong lòng liền có điểm không vui nói:
"Chí Hào sao con lại ngủ ở đây không phải còn có giường sao?"
Trần Chí Hào cùng Lan Lan nghe được có người nói chuyện đều mở to mắt, thấy được mẹ Trần đứng ở trong phòng, Lan Lan chạy nhanh xuống giường tới nói:
"Mẹ."
Mẹ Trần nói:
"Lan Lan, Tại sao Chí Hào lại ngủ trên sofa thế là giường quá nhỏ sao?"
Trần Chí Hào nói:
"Mẹ, cohln biết rồi mẹ có ý gì nhưng mà chúng con thật sự đã rất mệt cho nên con ngủ quên trên sofa."
Mẹ Trần nói:
"Biết hôm nay hai đứa mệt mỏi cho nên mẹ đã kêu dì nấu một ít canh cho hai đứa bây giờ hai đứa con xuống ăn cơm không đây?"
Lan Lan nói:
"Mẹ, thực xin lỗi, con vậy mà lại ngủ quên mất thế mẹ lại còn mất công lên đây kêu bạn con xuống."
Mẹ Trần nói:
"Không có việc gì, không có việc gì. Chí Hào con xuống trước đi mẹ muốn nói chuyện với Lan Lan một chút."
Trần Chí Hào liền đi trước.
Lan Lan nói:
"Mẹ, muốn dạy con cái gì sao?"
Mẹ Trần nói:
"Lan Lan, từ hôm nay trở đi, con chính là người nhà Trần gia, mẹ hi vọng sau này cái gì con cũng lấy Trần gia làm trọng."
Lan Lan nói:
"Mẹ, con biết rồi sau này chỉ còn là chuyện mọi người không cho con làm thì con nhất định sẽ không làm."
Mẹ Trần nói:
"Thật hiểu chuyện, vậy mẹ xin được nói thẳng, mẹ hy vọng hai đứa không cần phải tránh thai đâu, con sinh một đứa đi?"
Mặt của Lan Lan lập tức hồng vô cùng. Mẹ Trần nói:
"Cái đứa nhỏ này xem con thẹn thùng thế nào kìa. Có gì mà phải ngại chứ, mẹ cũng là người từng trải mà vậy on có đồng ý không?"
Lan Lan nói:
"Để con hỏi Chí Hào."
Mẹ Trần nói:
"Chí Hào nói, nếu con đồng ý thì nó không có ý kiến gì đâu."
Lan Lan nói:
"Nếu Chí Hào không ý kiến, con cũng không ý kiến."
Mẹ Trần nói:
"Thật tốt, đi chúng ta đi xuống ăn cơm đi!"
Lan Lan gật đầu.
Đều cơm nước xong. Trần Chí Hào nói:
"Ba mẹ bọn con lên lầu trước hai người cũng đi ngủ sớm một chút đi!"
Ba Trần nói:
"Ừ hai đứa cũng mệt mỏi rồi đi nghỉ ngơi sớm một chút đi! Ba mẹ con muốn xem một chút TV."
Trần Chí Hào bọn họ đi rồi, ba Trần nói:
"Em em làm gì thế, lúc ăn cơm Lan Lan đứa cứ cúi đầu suốt."
Mẹ Trần nói:
"Cũng không phải chuyện quan trọng gì đâu! Chỉ bảo con bé không cần dùng biện pháp tránh thai sinh cho Chí Hào của chúng ta một đứa con."
Ba Trần nói:
"Anh thật không biết nói gì với em nữa bọn nó hôm nay mới làm đêm tân hôn đầu tiên, em lại nói với con bé điều này chả trách lúc ăn cơm con bé không dám ngẩng đầu lên."
Mẹ Trần nói:
"Đứa nhỏ này, thật sự rất tốt."
Trong phòng, Trần Chí Hào nói:
"Lan Lan, vừa rồi mẹ nói với em chuyện con cái có phải không?"
Lan Lan nói:
"Ừm."
Trần Chí Hào nói:
"Nếu em không muốn có con sớm thì chúng ta sẽ dùng bao."
Lan Lan mặt lại hồng đi lên, Trần Chí Hào nói:
"Em không cần phải ngại bây giờ chúng ta đã là vợ chồng rồi anh tôn trọng quyết định của em."
Lan Lan nói:
"Thật ra em cũng không muốn có con sớm thế đâu nhưng vì anh em sẽ chọn theo ý của mẹ mang thai con của anh!"
Trần Chí Hào nói:
"Cảm ơn em vậy bây giờ chúng ta bắt đầu thôi."
Sau đó hôn lên môi của Lan Lan.
-----*tym*----
Editor: Hehee
Cập nhật 15.9.2021 tại Việt Nam Overnight Truyện
"Tiểu Nhã, không phải em muốn lấy tiền sao hiện tại chúng ta liền đi thôi!"
Ôn Tiểu Nhã nói "Được, để tôi nói lại với làm Lan cái đã." Sau đó đi qua nói:
"Học trưởng, Lan Lan chúc mừng hai người cuối cùng đã kết hôn. Nhanh tay mình xin chúc hai người hạnh phúc đến đầu bạc răng long. Còn bây giờ mình xin phép về trước."
Lan Lan nói:
"Tiểu Nhã, cậu không ăn cơm à hôm nay rất xin lỗi nếu không chăm tiếp đón nhiều cậu thông cảm cho bọn tớ nha sau này bọn tớ bù đắp lại sau."
Ôn Tiểu Nhã nói:
"Mình ăn rồi không có việc gì, hai người cứ tiếp tục bận việc của mình đi tớ đi trước."
Thượng Quan Nam Trì mang theo Ôn Tiểu Nhã đến ngân hàng, lấy một một triệu tệ đưa cho Ôn Tiểu Nhã. Ôn Tiểu Nhã nói:
"Thật sự thật cám ơn anh."
Thượng Quan Nam Trì nói:
"Tiểu Nhã, đây là việc anh đồng ý đưa tiền cho em nhưng anh vẫn không đồng ý với việc em đi làm em cứ ở nhà không được sao."
Ôn Tiểu Nhã nói:
"Tôi không muốn anh nghĩ rằng tôi ở bên cạnh anh là vì tiền tự mình tôi cũng có thể kiếm được tiền mà."
Thượng Quan Nam Trì nói:
"Tiểu Nhã, đó là lời nói trong lúc tức giận của anh thôi thật ra trong lòng anh không nghĩ vậy đâu. Anh thật sự rất vui vẻ nếu em dùng tiền của anh đấy."
Ôn Tiểu Nhã nói:
"Nam Trì, anh có yêu tôi không?"
Thượng Quan Nam Trì nói:
"Yêu, thật sự rất là yêu em, em so với tính mạng của anh còn quan trọng hơn nhiều."
Ôn Tiểu Nhã đôi mắt hồng hồng nói:
"Vậy anh ủng hộ việc tôi tự kiếm tiền có được không? Tôi chỉ là hy vọng mỗi ngày mình đều có thể kiếm được rất rất nhiều tiền cho dù sao với anh không đáng là bao nhiêu nhưng chỉ cần có một khoản thu nhập thì đến lúc tôi gả cho anh, tôi không cảm thấy áp lực về việc người khác nói tôi vì tiền của anh. Thật sự, tôi chỉ tính số tiền này là mượn anh thôi tôi muốn mình có thể tự nuôi sống được chính bản thân mình."
Thượng Quan Nam Trì nói:
"Tiểu Nhã, nói ngày hôm đó là anh lỡ miệng mà thôi không nghĩ lại khiến em tổn thương nhiều như thế thôi được rồi anh ủng hộ em, em có cần anh giúp đỡ gì cho em không?"
Ôn Tiểu Nhã nói:
"Không cần, nếu để anh giúp tôi thì không phải mọi thứ đều thành công cốc rồi sao? Điều tôi muốn là anh buông tay mặc kệ tôi để tôi tự làm việc của chính mình, muốn làm vậy mà thôi."
Thượng Quan Nam Trì nói:
"Vậy được rồi! Nhưng em phải nhớ kỹ Nếu làm không được thì không cần làm nữa thân thể em quan trọng hơn chúng nó nhiều."
Ôn Tiểu Nhã nói:
"Tôi biết cho nên đêm nay tôi sẽ về nhà ở bắt đầu từ mai tôi muốn về lại phòng của mình ở đó tương đối tiện mấy ngày nay chắc là tôi sẽ phải rất bận rộn cho nên có thể không thường xuyên liên lạc được với anh."
Thượng Quan Nam Trì nói:
"Không được, anh tuyệt đối không để em một thân một mình bên ngoài đâu nếu không anh mời tài xế cho em nhé."
Ôn Tiểu Nhã nói:
"Tôi đã nói rồi tôi tự tay mình làm. Đến lúc thành công, thì là công sức của tôi được chứ nếu anh giúp tôi rồi thì đến khi thành công tôi cũng sẽ không vui."
Thượng Quan Nam Trì nói:
"Đều nghe theo em hết."
'Nhưng mà Ôn Tiểu Nhã trong lòng nghĩ nói chính là, Nam Trì, cảm ơn tình yêu của anh nhưng em vẫn không thể tiếp thu được chuyện anh cùng Tô Thiến Thiến vẫn luôn dây dưa không rõ em cảm thấy mình vẫn còn trẻ không nên mỗi lần gặp Tô Thiến Thiến lại như kẻ thù đâu đến người chết ta sống, em không muốn cuộc sống của mình như thế.'
Ôn Tiểu Nhã trong lòng suy nghĩ những việc này thì xe đã đến trước cửa hàng không chú ý Thượng Quan Nam Trì nói:
"Tiểu Nhã, tới rồi."
Ôn Tiểu Nhã cũng không kịp phản ứng.
Thượng Quan Nam Trì nhìn thấy Ôn Tiểu Nhã đang ngẩn người, sau đó tiền mở cửa ôm cô xuống xe Ôn Tiểu Nhã xuống dưới liền giật mình nhảy xuống. Thượng Quan Nam Trì nói:
"Nghĩ cái gì mà cứ ngơ ngác như thế."
Ôn Tiểu Nhã cười nói:
"Nghĩ đến anh nha! Tôi nghĩ tại sao số mình lại tốt như thế tìm được một người đàn ông tốt như anh, tôi thấy đủ rồi."
Thượng Quan Nam Trì cười nói:
"Hôm nay miệng ăn mật sao? Ngọt ngào như thế."
Ôn Tiểu Nhã nói:
"Anh cho tôi hỏi nhiều tiền như vậy tôi đương nhiên phải ngọt ngào một chút rồi!"
Thượng Quan Nam Trì nói:
"Nếu em mỗi ngày đều như vậy thật tốt."
Ôn Tiểu Nhã nói:
"Anh muốn tôi mỗi ngày như thế có nghĩa là tôi không nên tức giận hay sao vậy có khác nào tôi được bao nuôi đâu?"
Thượng Quan Nam Trì nói:
"Có bao nuôi thì phúc là anh bao nuôi tôi không được sao?"
Ôn Tiểu Nhã nói:
"Anh cứ mơ đi."
Thượng Quan Nam Trì nói:
"Em là cô gái của anh thì sao anh phải mơ mộng gì nữa chứ."
Ôn Tiểu Nhã nói:
"Tôi đói bụng."
Thượng Quan Nam Trì nói:
"Em ngồi đây ăn trái cây trong lúc chờ đợi đi anh xuống kêu vú Phương nấu cơm cho."
Ôn Tiểu Nhã gật gật đầu.
Còn bên Trần gia hôm nay Trần Chí Hào cùng Lan Lan mệt muốn chết rồi. Sau khi khách vừa về hết hai người bọn họ vừa ngả lưng xuống đã ngủ quên mất. Đến lúc ăn cơm chiều cũng không thấy bọn họ xuống dưới, mẹ Trần nói:
"Em đi gọi chúng nó."
Sau đó mở cửa đi vào nhìn đến Trần Chí Hào ngủ ở trên sô pha, Lan Lan ngủ trên giường. Mẹ Trần trong lòng liền có điểm không vui nói:
"Chí Hào sao con lại ngủ ở đây không phải còn có giường sao?"
Trần Chí Hào cùng Lan Lan nghe được có người nói chuyện đều mở to mắt, thấy được mẹ Trần đứng ở trong phòng, Lan Lan chạy nhanh xuống giường tới nói:
"Mẹ."
Mẹ Trần nói:
"Lan Lan, Tại sao Chí Hào lại ngủ trên sofa thế là giường quá nhỏ sao?"
Trần Chí Hào nói:
"Mẹ, cohln biết rồi mẹ có ý gì nhưng mà chúng con thật sự đã rất mệt cho nên con ngủ quên trên sofa."
Mẹ Trần nói:
"Biết hôm nay hai đứa mệt mỏi cho nên mẹ đã kêu dì nấu một ít canh cho hai đứa bây giờ hai đứa con xuống ăn cơm không đây?"
Lan Lan nói:
"Mẹ, thực xin lỗi, con vậy mà lại ngủ quên mất thế mẹ lại còn mất công lên đây kêu bạn con xuống."
Mẹ Trần nói:
"Không có việc gì, không có việc gì. Chí Hào con xuống trước đi mẹ muốn nói chuyện với Lan Lan một chút."
Trần Chí Hào liền đi trước.
Lan Lan nói:
"Mẹ, muốn dạy con cái gì sao?"
Mẹ Trần nói:
"Lan Lan, từ hôm nay trở đi, con chính là người nhà Trần gia, mẹ hi vọng sau này cái gì con cũng lấy Trần gia làm trọng."
Lan Lan nói:
"Mẹ, con biết rồi sau này chỉ còn là chuyện mọi người không cho con làm thì con nhất định sẽ không làm."
Mẹ Trần nói:
"Thật hiểu chuyện, vậy mẹ xin được nói thẳng, mẹ hy vọng hai đứa không cần phải tránh thai đâu, con sinh một đứa đi?"
Mặt của Lan Lan lập tức hồng vô cùng. Mẹ Trần nói:
"Cái đứa nhỏ này xem con thẹn thùng thế nào kìa. Có gì mà phải ngại chứ, mẹ cũng là người từng trải mà vậy on có đồng ý không?"
Lan Lan nói:
"Để con hỏi Chí Hào."
Mẹ Trần nói:
"Chí Hào nói, nếu con đồng ý thì nó không có ý kiến gì đâu."
Lan Lan nói:
"Nếu Chí Hào không ý kiến, con cũng không ý kiến."
Mẹ Trần nói:
"Thật tốt, đi chúng ta đi xuống ăn cơm đi!"
Lan Lan gật đầu.
Đều cơm nước xong. Trần Chí Hào nói:
"Ba mẹ bọn con lên lầu trước hai người cũng đi ngủ sớm một chút đi!"
Ba Trần nói:
"Ừ hai đứa cũng mệt mỏi rồi đi nghỉ ngơi sớm một chút đi! Ba mẹ con muốn xem một chút TV."
Trần Chí Hào bọn họ đi rồi, ba Trần nói:
"Em em làm gì thế, lúc ăn cơm Lan Lan đứa cứ cúi đầu suốt."
Mẹ Trần nói:
"Cũng không phải chuyện quan trọng gì đâu! Chỉ bảo con bé không cần dùng biện pháp tránh thai sinh cho Chí Hào của chúng ta một đứa con."
Ba Trần nói:
"Anh thật không biết nói gì với em nữa bọn nó hôm nay mới làm đêm tân hôn đầu tiên, em lại nói với con bé điều này chả trách lúc ăn cơm con bé không dám ngẩng đầu lên."
Mẹ Trần nói:
"Đứa nhỏ này, thật sự rất tốt."
Trong phòng, Trần Chí Hào nói:
"Lan Lan, vừa rồi mẹ nói với em chuyện con cái có phải không?"
Lan Lan nói:
"Ừm."
Trần Chí Hào nói:
"Nếu em không muốn có con sớm thì chúng ta sẽ dùng bao."
Lan Lan mặt lại hồng đi lên, Trần Chí Hào nói:
"Em không cần phải ngại bây giờ chúng ta đã là vợ chồng rồi anh tôn trọng quyết định của em."
Lan Lan nói:
"Thật ra em cũng không muốn có con sớm thế đâu nhưng vì anh em sẽ chọn theo ý của mẹ mang thai con của anh!"
Trần Chí Hào nói:
"Cảm ơn em vậy bây giờ chúng ta bắt đầu thôi."
Sau đó hôn lên môi của Lan Lan.
-----*tym*----
Editor: Hehee
Cập nhật 15.9.2021 tại Việt Nam Overnight Truyện
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.