Tổng Tài Đừng Có Khi Dễ Người

Chương 93: Kết Hôn.

Bình Phong Tử

23/12/2021

Sáng sớm ngày hôm, bởi vì phải kết hôn nên Lan Lan đã thức dậy từ sớm.

Sau khi làm vệ sinh cá nhân, Lan Lan nhanh chóng khởi động điện thoại. Nhìn thấy trên điện thoại toàn cuộc gọi nhỡ của Trần Chí Hào, Lan Lan hoảng sợ gọi lại.

"Lan Lan, em muốn làm anh sợ chết phải không?"

Vừa bắt máy, Trần Chí Hào đã hỏi.

Lan Lan vội đáp:

"Chí Hào, em xin lỗi."

Trần Chí Hào xoa mày, hỏi:

"Em đang ở đâu? Bây giờ anh tới đón em."

Lan Lan nói:

"Em có thể tự về được mà."

Trần Chí Hào quát:

"Em mau nói địa chỉ."

Lan Lan đành phải nói địa chỉ cho anh ấy biết.

Mười phút sau, Trần Chí Hào đã chạy đến nơi. Anh bảo:

"Hai người Ôn Tiểu Nhã sẽ có Thượng Quan Nam Trì đến đón, giờ em đi với anh."

Lan Lan lên xe, thấy vẻ mặt tức giận của Trần Chí Hào thì cúi đầu nói:

"Chí Hào, thực xin lỗi, anh đừng giận nữa mà."

Trần Chí Hào nói:

"Nói như vậy là chuyện này sẽ bỏ qua sao?"

Lan Lan vô cùng thức thời mà nghiêng người sang phía Trần Chí Hào, định hôn má anh một cái để xin lỗi. Đúng lúc này, Trần Chí Hào lại quay đầu sang, thế là môi hai người bọn nhanh chóng chạm nhau.

Trần Chí Hào tươi cười bảo:

"Lần này xem biểu hiện của em, anh sẽ tạm thời tha thứ. Bất quá lần sau em không được làm thế này nữa."

Lan Lan gật đầu:

"Em đã biết."

Trần Chí Hào quan tâm:

"Em muốn ăn gì không?"

Lan Lan nói:

"Không ăn, em sợ không kịp thời gian."

Trần Chí Hào bảo:

"Không kịp cũng phải ăn sáng." Nói xong anh xuống xe, đi mua tới một ly sữa bò và một cái bánh kem cho cô.

Lan Lan ngại ngùng:

"Cảm ơn anh."

Trần Chí Hào bảo:

"Em nói cảm ơn đến nghiện rồi? Chúng ta rất nhanh sẽ kết hôn, vậy mà em vẫn cứ luôn miệng cảm ơn."

Bên phía Ôn Tiểu Nhã, Thượng Quan Nam Trì vừa nhận được điện thoại của Trần Chí Hào là lái xe đến ngay.

Lúc Ôn Tiểu Nhã và Ôn Bối Bối ra khỏi cửa, họ đã thấy xe của Thượng Quan Nam Trì đậu ở đó.

Ôn Bối Bối lại gần xe, hỏi:

"Anh rể, sao anh lại ở đây?"

Thượng Quan Nam Trì đáp:

"Em nhanh đến chỗ Lan Lan đi, bên đó họ đã bắt đầu trang điểm làm tóc rồi."

Ôn Bối Bối nói:

"Em và chị cũng đang định đến đây."

Thượng Quan Nam Trì lắc đầu:

"Không cần, anh đưa chị em đi, còn em thì đến đó trước."

Đợi Ôn Bối Bối đi rồi, Thượng Quan Nam Trì liền chạy lại nhẹ nhàng nói với Ôn Tiểu Nhã nói:

"Vợ ơi, về nhà thôi!"

Ôn Tiểu Nhã cười lạnh:



"Hôm nay anh không đi đón Tô Thiến Thiến nữa à?"

Thượng Quan Nam Trì nói:

"Anh đón cô ta làm gì, cô ta có phải vợ anh đâu?"

Ôn Tiểu Nhã không nói gì mà bình tĩnh đi đến cạnh xe, Thượng Quan Nam Trì nhanh chóng chạy lại giúp cô mở cửa.

Thấy cô khó khăn lên xe, Thượng Quan Nam Trì dứt khoát bế Ôn Tiểu Nhã lên ngồi, sau đó lại giúp cô thắt đai an toàn.

Trong lòng Ôn Tiểu Nhã thầm nghĩ:

'Thượng Quan Nam Trì, mặc dù anh đã làm em cảm động, nhưng em đã hạ quyết tâm rời khỏi đây. Thật xin lỗi anh!'

Thấy Ôn Tiểu Nhã thất thần, Thượng Quan Nam Trì cười hỏi:

"Tiểu Nhã, đang nghĩ gì thế?"

Ôn Tiểu Nhã đáp:

"Tôi muốn, vay tiền của anh...."

Thượng Quan Nam Trì cười:

"Của anh chính là của em, sao cần vay chứ? Thẻ anh đưa em dùng hết rồi sao? Để lát nữa anh lại chuyển vào cho em."

Ôn Tiểu Nhã lắc đầu:

"Tôi không biết bên trong có bao nhiêu, lại nói, tôi muốn là tiền mặt."

Thượng Quan Nam Trì thắc mắc:

"Em muốn tiền mặt sao? Có phải muốn đưa lì xì cho Lan Lan không? Anh cũng có, để đến nơi rồi anh đưa em."

Ôn Tiểu Nhã nói:

"Không phải, tôi muốn một một triệu tệ tiền mặt, anh có không?"

Thượng Quan Nam Trì đang lái xe, lúc này nghe được Ôn Tiểu Nhã nói liền hoảng sợ:

"Tiểu Nhã, em cần nhiều tiền mặt như vậy? Có phải xảy ra chuyện gì không?"

Ôn Tiểu Nhã cười nhạt:

"Còn nói anh là người đàn ông hoàng kim, hóa ra cũng keo kiệt như vậy! Tôi muốn mượn anh một triệu tệ, anh cũng không cho mượn. Có phải là tôi mượn mà không trả lời đây."

Thượng Quan Nam Trì nhíu mày:

"Mượn gì mà mượn, anh đã nói của anh chính là của em. Anh chỉ muốn hỏi lí do em cần tiền thôi, đâu phải là không muốn cho em mượn."

Ôn Tiểu Nhã nói:

"Tôi muốn dùng tiền để kinh doanh, anh yên tâm, tôi sẽ trả tiền lời cho anh."

Thượng Quan Nam Trì bảo:

"Em muốn kinh doanh thì cứ làm, sao lại cần nhiều tiền mặt?"

"Tôi thích dùng tiền mặt, anh có ý kiến?"

Ôn Tiểu Nhã hỏi.

Thượng Quan Nam Trì vội vàng giải thích:

"Không không, anh không có ý gì cả. Đợi Trần Chí Hào kết hôn xong, anh sẽ mang em đi lấy tiền."

Ôn Tiểu Nhã nói:

"Cảm ơn."

Ôn Tiểu Nhã cười cười, nghĩ thầm:

'Thượng Quan Nam Trì, nếu sau này anh biết em đem tiền của anh đi làm gì, sợ là anh vui không nổi nữa rồi.'

Ở chỗ Lan Lan, Ôn Bối Bối vô cùng lo lắng chạy tới nơi hẹn.

Vừa vào phòng trang điểm, Ôn Bối Bối đã thấy Lan Lan đang làm tóc.

Lan Lan nói:

"Bối Bối, em cũng chuẩn bị nhanh lên. Đợi lát nữa chúng ta còn phải về thay quần áo."

Ôn Bối Bối đáp:

"Được" Sau đó lập tức đi qua cho nhân viên làm tóc.

Hai tiếng sau, cuối cùng các cô cũng hoàn thành phàn trang điểm, làm tóc.

Trần Chí Hào từ bên ngoài tiến vào, hỏi:

"Làm xong rồi sao?"

"Xong rồi ạ."



Lan Lan trả lời.

Trần Chí Hào nói:

"Để anh đưa hai người các em sang bên kia."

Bối Bối nói:

"Nếu anh có việc thì đi trước đi, em đi xe nên có thể đưa Lan Lan tới đó được."

Trần Chí Hào nói:

"Vậy được! Các em nhanh lên, phía bên nhà anh đã bắt đầu thúc giục rồi."

Lan Lan đáp:

"Vâng." Rồi ai bận việc nấy đi.

Lan Lan và Ôn Bối Bối nhanh chóng trở về nhà Lan Lan.

Ôn Bối Bối giúp Lan Lan mặc váy cưới, sau đó cũng nhanh chóng thay trang phục của phù dâu.

Trong nháy mắt, xe hoa của Trần gia đã chạy đến. Bởi vì Trần gia ở một biệt thự to độc lập, thế nên hai gia đình quyết định sẽ tổ chức hôn lễ ở Trần gia.

Thượng Quan Nam Trì nắm tay Ôn Tiểu Nhã, hỏi:

"Tiểu Nhã, nhìn thấy Lan Lan và Trần Chí Hào kết hôn, em có cảm giác gì không?"

Ôn Tiểu Nhã trả lời:

"Hiện tại không cần thảo luận chuyện đó. Anh xem, hôm nay Lan Lan rất xinh đẹp, mà học trưởng cũng không tồi. Hai người bọn họ quả là xứng đôi."

Thượng Quan Nam Trì nói:

"Đó là tất nhiên. Đợi đến lúc anh và em kết hôn, chúng ta cũng giống như họ vậy"

Ôn Tiểu Nhã bảo:

"Anh đừng nói nữa, nhanh xem lễ cưới đi. Hôm nay Lan Lan và học trưởng mới là vai chính."

Lúc này, người chủ trì hôn lễ hỏi:

"Anh Trần Chí Hào, xin hỏi anh có nguyện ý cưới cô Lan Lan làm vợ không?"

Trần Chí Hào vội vàng trả lời:

"Tôi nguyện ý."

Người chủ trì hôn lễ cười nói:

"Hôm nay chú rể quá kích động, tôi còn không có hỏi xong, anh ấy liền nói nguyện ý."

Nghe xong, mọi người dưới sân khấu liên tục cười ha ha.

Người chủ trì hôn lễ lại hỏi:

"Cô Lan Lan l, xin hỏi cô có nguyện ý gả cho anh Trần Chí Hào làm vợ không?."

Lan Lan cũng không lập tức trả lời, cô đợi người chủ trì hỏi xong, mới chậm rãi đáp:

"Tôi nguyện ý."

Nghe xong, Trần Chí Hào bên cạnh mới thở phào nhẹ nhõm.

Người chủ trì nói:

"Kế tiếp mời chú rể phát biểu đôi lời."

Trần Chí Hào cầm lấy microphone, vẻ mặt vui mừng bảo:

"Các vị khách thân mến, hôm nay, từ tận đáy lòng tôi vô cùng vui mừng, bởi vì tôi có thể kết hôn với người mình yêu."

Anh tiếp tục:

"Bây giờ đứng đây, tôi cũng không biết nên nói gì, tôi chỉ có thể dùng hai chữ "Cảm ơn.". Cảm ơn vị tiểu thư xinh đẹp đứng cạnh tôi đây đã đồng ý kết hôn với tôi, để tôi thoát khỏi kiếp cô đơn. Đương nhiên, tôi cũng phải cảm ơn ba mẹ vợ của tôi, bởi vì họ đã hả con gái yêu của mình cho tôi."

Rồi Trần Chí Hào nhìn về phía ba mẹ Lan Lan, nghiêm nghị nói:

"Xin hai người cứ yên tâm. Con sẽ đối xử với Lan Lan thật tốt, sẽ không để cô ấy chịu uất ức gì!"

Đợi anh nói xong, tất cả mọi người đều đứng dậy vỗ tay chúc mừng.

Người chủ trì hôn lễ cười nói:

"Hiện tại đã là giữa trưa, xin mời mọi người đến khách sạn ăn cơm."

Sau đó, mọi người đều lên xe tới khách sạn dùng tiệc.

-----*tym*---

Editor: Trịnh Tô Nguyệt (Tiểu Bạch)

Cập nhật 15.9.2021 tại dembuon.vn

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài Đừng Có Khi Dễ Người

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook