Chương 248: Chương 113.8
Niếp Niếp
11/09/2019
Vẻ mặt dữ dằn của cô quả nhiên đã dọa được người, Tư Cảnh Hàn biết điều ngậm miệng.
Hoắc Duật Hy nhìn ánh mắt của hắn thực ngây ngô thì căm phẫn giẫm chân ga cho xe đang dừng đột ngột chạy, Tư Cảnh Hàn theo quán tính nhào về đằng trước.
"Hừ, tốt nhất ở trường quay có gì đặc biệt thì mau khai hết ra cho em, nếu không để em tự điều tra được thì anh đừng hòng ngủ yên."
Tư Cảnh Hàn nhìn chiếc xe của mình lao vun vút trên đường, cả mui xe cũng bị mở ra, xé gió mà chạy, mắt hắn rát đến nổi đỏ lên, lo sợ mà nói: "Bà xã, đừng như vậy mà, ông xã nói cho bà xã nghe, đừng chạy như vậy nguy hiểm lắm!"
Trêu chọc Tư Cảnh Hàn là một việc hứng thú, dọa cho hắn sợ lại càng hứng thú hơn, Hoắc Duật Hy giả vờ lạnh lùng, "Nói mau."
"Hôm nay có một cô gái tên Thẩm Vy cho ông xã ăn đồ ăn ngon... A..."
Hắn còn chưa kịp nói hết câu Hoắc Duật Hy đã ấn chân ga mạnh hơn, gần như để chiếc xe bay trên đường. Kỹ thuật lái xe của cô chính là được Mặc Lạc Phàm dạy ra, cả sư phụ như anh ấy còn phải khóc thét mỗi khi cô điên cuồng huống hồ gì bây giờ Tư Cảnh Hàn đang mang lá gan của Tử Mặc.
Khi về đến nhà khỏi nói khuôn mặt của Tư Cảnh Hàn xanh xao đến thế nào, mùa đông đã lạnh Hoắc Duật Hy còn cho xe chạy không thấy đường về nên bây giờ tay chân hắn đều như bị đông cứng.
"Lên tầng ngâm nước nóng đi." Hoắc Duật Hy ra lệnh, bực dọc nhìn người đàn ông của mình một cái rồi đi vào nhà bếp, lầm bầm nấu canh cho hắn.
Bây giờ nghĩ lại thấy để hắn bị lạnh như vậy cũng có chút đáng thương.
Nhưng mà Hoắc Duật Hy à, mày thiếu tiền đồ quá không? Vừa mới hung hăng chưa bao lâu lại siêu lòng, cái tên đó mày phải răng đe thật mạnh mới phải!
Nhưng mà... nhưng mà sức hút của hắn thật sự rất phi thường, chỉ cần nhìn vào ánh mắt của hắn thôi dù cho cô có là trái tim sắt đá thì cũng phải nhũn ra. Khuôn mặt đó có sức sát thương còn hơn hạt nhân nữa.
Từ chiều bị mắng nên Tư Cảnh Hàn rất buồn, không nói chuyện với ai, rất ngoan ngoãn ăn cơm, đi tắm, rồi thẳng lên tầng đọc sách.
Hoắc Duật Hy gọi hắn xuống ăn tráng miệng, hắn cũng ỡm ờ ăn hình thức hai miếng rồi lại lên tầng, không muốn nói chuyện với cô, có vẻ rất oan uổng.
Đổi ngược lại cả Hoắc Duật Hy cũng không chịu nhường nhịn, hắn như vậy cô càng mặt lạnh như không thấy gì, không năn nỉ, không dỗ dành.
Cùng lắm là tình trạng này diễn ra đến khi xem tivi xong, Hoắc Duật Hy liếc nhìn đồng hồ đã chín giờ.
Cô đứng dậy mò lên phòng ngủ.
Hoắc Duật Hy nhìn ánh mắt của hắn thực ngây ngô thì căm phẫn giẫm chân ga cho xe đang dừng đột ngột chạy, Tư Cảnh Hàn theo quán tính nhào về đằng trước.
"Hừ, tốt nhất ở trường quay có gì đặc biệt thì mau khai hết ra cho em, nếu không để em tự điều tra được thì anh đừng hòng ngủ yên."
Tư Cảnh Hàn nhìn chiếc xe của mình lao vun vút trên đường, cả mui xe cũng bị mở ra, xé gió mà chạy, mắt hắn rát đến nổi đỏ lên, lo sợ mà nói: "Bà xã, đừng như vậy mà, ông xã nói cho bà xã nghe, đừng chạy như vậy nguy hiểm lắm!"
Trêu chọc Tư Cảnh Hàn là một việc hứng thú, dọa cho hắn sợ lại càng hứng thú hơn, Hoắc Duật Hy giả vờ lạnh lùng, "Nói mau."
"Hôm nay có một cô gái tên Thẩm Vy cho ông xã ăn đồ ăn ngon... A..."
Hắn còn chưa kịp nói hết câu Hoắc Duật Hy đã ấn chân ga mạnh hơn, gần như để chiếc xe bay trên đường. Kỹ thuật lái xe của cô chính là được Mặc Lạc Phàm dạy ra, cả sư phụ như anh ấy còn phải khóc thét mỗi khi cô điên cuồng huống hồ gì bây giờ Tư Cảnh Hàn đang mang lá gan của Tử Mặc.
Khi về đến nhà khỏi nói khuôn mặt của Tư Cảnh Hàn xanh xao đến thế nào, mùa đông đã lạnh Hoắc Duật Hy còn cho xe chạy không thấy đường về nên bây giờ tay chân hắn đều như bị đông cứng.
"Lên tầng ngâm nước nóng đi." Hoắc Duật Hy ra lệnh, bực dọc nhìn người đàn ông của mình một cái rồi đi vào nhà bếp, lầm bầm nấu canh cho hắn.
Bây giờ nghĩ lại thấy để hắn bị lạnh như vậy cũng có chút đáng thương.
Nhưng mà Hoắc Duật Hy à, mày thiếu tiền đồ quá không? Vừa mới hung hăng chưa bao lâu lại siêu lòng, cái tên đó mày phải răng đe thật mạnh mới phải!
Nhưng mà... nhưng mà sức hút của hắn thật sự rất phi thường, chỉ cần nhìn vào ánh mắt của hắn thôi dù cho cô có là trái tim sắt đá thì cũng phải nhũn ra. Khuôn mặt đó có sức sát thương còn hơn hạt nhân nữa.
Từ chiều bị mắng nên Tư Cảnh Hàn rất buồn, không nói chuyện với ai, rất ngoan ngoãn ăn cơm, đi tắm, rồi thẳng lên tầng đọc sách.
Hoắc Duật Hy gọi hắn xuống ăn tráng miệng, hắn cũng ỡm ờ ăn hình thức hai miếng rồi lại lên tầng, không muốn nói chuyện với cô, có vẻ rất oan uổng.
Đổi ngược lại cả Hoắc Duật Hy cũng không chịu nhường nhịn, hắn như vậy cô càng mặt lạnh như không thấy gì, không năn nỉ, không dỗ dành.
Cùng lắm là tình trạng này diễn ra đến khi xem tivi xong, Hoắc Duật Hy liếc nhìn đồng hồ đã chín giờ.
Cô đứng dậy mò lên phòng ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.