Trạch Nhật Phi Thăng

Chương 481: Võ Đạo Phi Thăng Pháp 2

Trạch Trư

26/08/2023

Hơn nữa trong sơn cốc nồng nặc đấu chí chiến ý của hắn, như một phàm nhân cuồng vọng không chịu quản giáo, vật lộn với thiên địa tự nhiên giữa nghịch cảnh, đánh tan tất cả gôm cùng xiềng xích và thần linh tượng trưng cho Thiên đạo!

Võ đạo bắt đầu từ phàm nhân!

Là phàm nhân vận dụng thân thể của mình, coi thân thể yếu ớt như vũ khí, chống trọi lại hoàn cảnh hiểm ác.

Trong trận chiến với hóa thân Thiên thần ở sơn cốc, vị cao thủ tuyệt thế này đã phát huy võ đạo tới mức vô cùng tinh tế.

Hứa Ứng vừa phỏng đoán học tập, vừa cảm ngộ chiêu pháp của vị Võ Đạo Đại Đế này, muốn suy luận ra những chiêu thức sau của Chiến Thần Bát Pháp từ những dấu vết để lại.

Nhạn Không Thành cũng cố gắng suy luận chiêu thức của Võ Đạo Đại Đế, nhưng hắn không có căn cơ võ đạo, phải lĩnh ngộ được từ con số không, đương nhiên gặp muôn vàn khó khăn.

“Chưởng giáo có thể dùng Hạo Nguyệt Sơn Hà châu và Nhị Thập Tứ Chư Thiên tiên trận để nhờ hắn dạy Chiến Thần Bát Pháp.” Kiều Tử Trọng nhắc nhở.

Nhạn Không Thành kinh ngạc liếc mắt nhìn hắn một cái, nói nhỏ: “Sư tổ, đây là tuyệt học của ngài!”

Kiều Tử Trọng nói: “Nga Mi ta có một loại tuyệt học, nhưng dùng loại tuyệt học này đổi với người ta, lấy một loại tuyệt học khác, thế là có hai loại tuyệt học.’

Nhạn Không Thành xưng phải nói: “Nhưng ta truyền cho hắn, sư tổ cũng mất cơ hội nhận hắn làm đệ tử quan môn.”

Kiều Tử Trọng cố gắng giữ gương mặt cứng đơ nhưng nghe vậy vẫn kinh ngạc tới mức trợn mắt há hốc mồm, thầm nghĩ: “Ta nhận hắn làm đồ đệ là chê mạng mình dài hay là ngại mạng của Nga Mi dài?”

Nhạn Không Thành đi tới bên cạnh Hứa Ứng, ngỏ ý trao đổi, Hứa Ứng cũng vui mừung đáp ứng, cười nói: “Chiến Thần Bát Pháp là một môn công pháp võ đạo, tương tự cũng là thần thông võ đạo, tuy rất khó nhập môn, nhưng với tài trí và ngộ tính của ngươi chắc không khó đâu.’

Hai người truyền thụ cho nhau, trình độ võ đạo của Hứa Ứng cực cao, nhưng Nhạn Không Thành không có chút cơ sở nào, tùy tiện tiếp xúc với võ đạo cao thâm như vậy cũng có chỗ khó hiểu. Về phần Hứa Ứng, y từng tu luyện Kim Quỹ Thái Thượng tiên thư, nên học tập Hạo Nguyệt Sơn Hà châu cực nhanh.

Chẳng qua y chưa từng nghiên cứu trận pháp, cho nên học tập Nhị Thập Tứ Chư Thiên tiên trận có hơi chậm.

“Nhạn huynh có thể đối chiếu với chiêu thức mà Võ Đạo Đại Đế giết chết Thiên thần để lĩnh ngộ Chiến Thần Bát Pháp.” Hứa Ứng nhắc nhở.

Nhạn Không Thành tỉnh ngộ, so sánh vết thương trên thi thể từng Thiên thần trong sơn cốc này, dần dần nghĩ ra kỹ xảo tu luyện Chiến Thần Bát Pháp, cười nói: “Tử Kiều, ngươi giúp Hứa huynh tìm hiểu Nhị Thập Tứ Chư Thiên tiên trận một chút.”



Kiều Tử Trọng vác gương mặt cứng đờ tới, vừa giảng giải bí quyết trong Chư Thiên tiên trận, trong lòng vừa nhỏ máu.

“Tuy không chỉ Nga Mi ta có Hạo Nguyệt Sơn Hà châu, những người khác cũng có thể có, nhưng nhìn hoa văn sơn hà trong Hạo Nguyệt châu là có thể thấy điểm khác biệt.”

Ánh mắt Kiều Tử Trọng nhìn vào hai mươi tư viên minh châu, thản nhiên nói: “Nhưng Hạo Nguyệt Sơn Hà của ngươi giống hệt Hạo Nguyệt Sơn Hà của Nga Mi ta. Thế này có phải trùng hợp quá không?”

Hứa Ứng kinh ngạc nói: “Thanh Sương sư tổ, đây chính là Hạo Nguyệt Sơn Hà châu của Nga Mi nhà ngươi mà, ngươi không nhận ra à? Ta móc từ trong mộ nhà ngươi ra đấy.”

Kiều Tử Trọng siết chặt nắm tay, cố nén cơn xúc động muốn cho một quyền đấm chết y.

Hứa Ứng nói: “Ta thỉnh giáo pháp môn tế luyện Hạo Nguyệt châu chủ yếu vì không có pháp môn tế luyện thì dùng đạo tràng Thiên đạo vài lần thôi là tan nát. Bây giờ Hạo Nguyệt châu đã rạn nứt, ngươi là người chế tạo Hạo Nguyệt châu, chắc cũng biết cách sửa chữa.”

Cánh tay Kiều Tử Trọng lại run rẩy.

Sau lưng Hứa Ứng, Ngoan Thất, quả chuông và tiên thảo màu tím cũng run rẩy.

“A Ứng, hay là chúng ta đừng nhắc tới chuyện này?” Quả chuông run rẩy nói.

Tiên thảo màu tím chọc vào Hứa Ứng, cũng run rẩy tỏ ý là có thể tránh cái đề tài này ra không?

Kiều Tử Trọng ra sức ổn định lại cảm xúc, nói: “Ngươi luyện được Hạo Nguyệt Sơn Hà châu là có thể tự sửa chữa.”

Hứa Ứng cười nói: “Ngươi chữa giúp ta nhanh hơn.”

Kiều Tử Trọng hít một hơi dài rồi lập tức phun ra một luồng trọc khí, đi tới vừa giúp y sửa chữa Hạo Nguyệt châu, vừa chỉ điểm y làm sao bố trí Chư Thiên tiên trận.

Hứa Ứng khiêm tốn học hỏi, tới lúc Kiều Tử Trọng sửa chữa Hạo Nguyệt châu xong, y cũng hiểu được đại khái phương pháp vận hành Nhị Thập Tứ Chư Thiên tiên trận.

Nhưng môn trận pháp này liên quan tới rất nhiều vấn đề thuật số, cần dùng các phép tính biểu thức số học để giải toán, khiến y phải cố gắng hết sức.

Kiều Tử Trọng thấy y gặp nan đề về mặt thuật số, trong lòng cực kỳ vui sướng.



Không cần lo Hạo Nguyệt châu vỡ nát nữa, Hứa Ứng cũng thở phào một tiếng. Trong thời gian này, Nhạn Không Thành cũng luyện được đã luyện được Chiến Thần Bát Pháp tới mức khá ra dáng, võ đạo cũng dần dần nhập môn.

“Sư tổ Nga Mi lựa chọn chưởng giáo đời sau đúng là rồng phượng trong chốn người.”

Hứa Ứng thấy vậy thầm tán thưởng: “Tư chất ngộ tính của A Thành chỉ kém hơn ta lúc đầu một chút thôi, vậy cũng rất đáng gờm rồi.’

Y không tu luyện Hạo Nguyệt Sơn Hà châu nữa mà tiếp tục tập trung lĩnh ngộ chiêu thức của Võ Đạo Đại Đế.

Đột nhiên một chấn động kỳ dị lan tỏa, cứ như tiên vương trên chín tầng trời buông thần thức, mang theo diệu lý vô thượng, truyền vào trong đầu tất cả mọi người trên đất đai thần sơn của tàn tích Côn Lôn, khiến trước mắt mọi người hiện ra đạo tượng huyền diệu.

“Thần Thức tiên dược!”

Hứa Ứng, Ngoan Thất cùng ngẩng đầu lên nhìn về phía Côn Lôn Ngọc Hư phong, trong lòng nghi hoặc không thôi. Nhìn từ xa lại, chỉ thấy trong núi có tiên quang bừng bừng, không ngừng lan tỏa, như có ngàn vạn ánh hào quang tỏa ra phía ngoài!

Hào quang chia làm chín tầng, nhìn từ xa lại thì mỗi tầng hào quang chỉ có vài tấc, tới gần không biết dài bao nhiêu, ngưng tụ như thực chất.

Còn trong hào quang tầng thứ chín có một tòa tiên điện lơ lửng trong tiên hỏa, chấn động của Thần Thức tiên dược bắt nguồn từ nơi đó!

“Tiên dược của Na Lý!”

Nhạn Không Thành kích động hẳn lên, cuống quít gọi bọn Hứa Ứng, Kiều Tử Trọng: “Ta nhận được tin tức, Na Lý là một trong lục đại na tổ, nắm giữ tiên dược! Chúng ta mau tới đó thôi,không khéo có thể nhận được cơ duyên!”

Hứa Ứng chần chừ một chút rồi lắc đầu nói: “Nhạn huynh, ta cảm thấy bình thường chúng ta hái tiên dược lục bí đã đủ lắm rồi, sao phải hái tiên dược của na tổ làm gì?”

Y vẫn thấy không yên tâm về lai lịch của sáu vị na tổ này.

Nhạn Không Thành cười nói: “Căn cứ theo tin tức của sư tổ, trong tay sáu vị na tổ có tiên dược thật, mà khác với tiên dược mà na sư câu được, nghe đồn bọn họ là người quản lý chìa khóa của sáu tòa tiên cung. Chúng ta mở bí tàng, câu lấy tiên dược, chỉ là hương thuốc tỏa ra từ trong tiên cung, còn tiên dược ở chỗ sáu vị na tổ là tiên dược được luyện chế trong tiên cung, có thể khiến người ta trực tiếp phi thăng!’

Nghe hắn nói vậy, ngoài quả chuông ra, tất cả mọi người đều động tâm.

Ngay cả Hứa Ứng, ngay cả Kiều Tử Trọng, thậm chí tiên thảo màu tím nối máu tham.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trạch Nhật Phi Thăng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook