Trạch Thiên Ký

Quyển 1 - Chương 220: Người giải bia đầu tiên

Miêu Nị

26/04/2016

Ở Thiên Thư Lăng bọn họ sống cùng Ly Sơn Kiếm Tông, nhưng song phương không có khả năng thật sự hóa thù thành bạn, Cẩu Hàn Thực bình tĩnh ôn hòa không biểu hiện gì, còn Quan Phi Bạch và Thất Gian rõ ràng có địch ý với Quốc Giáo Học Viện, bởi vì cái tên Thu Sơn Quân vẫn vắt ngang giữa hai bên, hoàn toàn không nhìn ra hy vọng giải hòa.

Tới nhà cỏ, đi qua rào tre, Cẩu Hàn Thực bỗng nhiên nói với Đường Tam Thập Lục:

- Ta không phải là quân tử.

Trần Trường Sinh hơi giật mình, Đường Tam Thập Lục nhíu mày, buông tay nói:

- Đây chính là chính ngươi thừa nhận đấy nhé.

Cẩu Hàn Thực bình tĩnh mà kiên định nói:

- Cho nên, ta không thể nào là ngụy quân tử.

Đường Tam Thập Lục trầm mặc một lát, nói:

- Sau đó thì sao?

Cẩu Hàn Thực mỉm cười nói:

- Nếu về sau ngươi còn gọi ta là ngụy quân tử, ta sẽ đánh ngươi.

Sáng hôm sau, Trần Trường Sinh đúng giờ tỉnh lại, xuống nhà bếp nấu cháo rồi ăn hai chén, nhưng không đi xem bia, mà là lấy ra bút ký của Tuân Mai, nương theo nắng sớm bắt đầu đọc, tay phải cầm bút không ngừng viết viết vẽ vẽ trên giấy, nhưng lại không biết đang viết gì, dù sao cũng không phải văn tự.

Các thiếu niên trong nhà cỏ lục tục rời giường, ăn cháo rồi đi tới Thiên Thư Lăng, Cẩu Hàn Thực lúc rời đi cùng Trần Trường Sinh chào hỏi, Quan Phi Bạch lúc rời đi nói đừng tưởng mỗi ngày ngươi nấu cơm cho chúng ta ăn ta sẽ nhận ân tình của ngươi. Thất Gian có chút khẩn trương nói, ta sẽ nhận ân tình của ngươi nhưng sẽ không cùng ngươi trở thành bằng hữu, Trần Trường Sinh cười hỏi vì sao, Thất Gian nói bởi vì Đại sư huynh sẽ không thích ngươi. Đường Tam Thập Lục đã tỉnh nhưng cố uốn éo rời đi cuối cùng, đón nhận ánh mắt khó hiểu của Trần Trường Sinh, Đường Tam Thập Lục rất nghiêm túc nói không phải là sợ Cẩu Hàn Thực đánh mình.

Khiến Trần Trường Sinh có chút không ngờ là chẳng lâu sau, Đường Tam Thập Lục về tới nhà cỏ, sắc mặt ác liệt, kéo hắn đi ra ngoài.

- Làm sao vậy?

- Chung Hội... đang phá cảnh.

Trước nhà tạm đã vây đầy người, đông nghịt một mảnh, Trần Trường Sinh vừa nhìn đã thấy phải hơn trăm người, đều là tam giáp Đại Triều Thí năm nay, năm tên bia tùy tùng mặc áo trắng đứng vây bên ngoài, còn lại hơn mười người hẳn là lúc trước xem bia vẫn ở trong Thiên Thư Lăng không có đi ra ngoài.

Chung Hội khoanh chân ngồi ở trước bia, hai mắt nhắm nghiền, sương mù tràn ngập quanh thân.

Kỷ Tấn mặt không chút cảm xúc đứng ở phía sau Chung Hội, rõ ràng đang thay hắn hộ pháp, chỉ có điều chẳng biết tại sao, vị tiền bối Hòe Viên hôm nay sắc mặt dị thường tái nhợt, dường như đã tiêu hao rất nhiều chân nguyên.

Trần Trường Sinh chau mày, mơ hồ đoán được một khả năng.

Trước nhà tạm vang lên tiếng nước ồ ồ.

Nơi này không có thác nước, cũng không có thanh tuyền, thanh âm đến từ thân thể của Chung Hội.

Tiếng nước càng ngày càng vang, dường như sắp sửa sôi trào.

Đại Triều Thí, Trần Trường Sinh ở tẩy trần lâu từng trải qua, biết đây là điểm báo phá cảnh Thông U.

Trần Trường Sinh không nhìn Chung Hội, mà là nhìn Kỷ Tấn.

Một đêm, Chung Hội liền muốn lướt qua cánh cửa Thông U thì tất có nguyên do, Kỷ Tấn sắc mặt tái nhợt, cũng có thể là do đó.

Ngay vào lúc này, Kỷ Tấn cũng nhìn Trần Trường Sinh, ánh mắt rất là lãnh đạm khinh thường.

Ở Thiên Thư Lăng xem bia ngộ đạo là cách người tu hành nâng cao cảnh giới nhanh nhất, vô số năm qua đã sớm được chứng minh, ở Thiên Thư Lăng này, người xem bia người phá cảnh là chuyện thông thường, phá cảnh nhập Tụ Tinh còn ngẫu nhiên phát sinh chứ đừng nói là phá cảnh Thông U.

Theo đạo lý mà nói, Chung Hội một đêm phá cảnh cũng sẽ không gây động tĩnh lớn như thế. Nhưng mà ngoại trừ giống Tô Mặc Ngu, Diệp Tiểu Liên là người mới nhập lăng xem bia mà ngay cả những người cũ, thậm chí đám người mấy bia tùy tùng vẻ mặt đều rất chân thành —— nếu Chung Hội thành công, đó là người đầu tiên năm nay nhập lăng phá cảnh, cũng bởi vì, tuy rằng có nguyên nhân khác, nhưng hắn mới chỉ xem bia đầu tiên trong Thiên Thư Lăng, cảnh giới thực lực đã có thể được nâng cao như thế, chứng minh ngộ tính thiên phú phi thường nổi trội xuất sắc.

Trần Trường Sinh không nhìn Kỷ Tấn quá lâu, nhìn Chung Hội khoanh chân ngồi trước nhà tạm, nhìn sương mù lượn lờ quanh thân thể hắn, nghe trong thân thể hắn vang lên tiếng nước sôi càng lúc càng nhanh, nghĩ thầm rốt cuộc đã chuyện gì xảy ra, đêm qua Chung Hội còn chưa tìm được cách giải bia chứ đừng nói xem hiểu mà phá cảnh, vì sao sau một đêm lại xảy ra biến hóa lớn như vậy?

- Đêm qua Chung Hội ở bia trước ngồi một đêm, nghe nói... Kỷ Tấn tiền bối cũng cùng hắn một đêm.

Tô Mặc Ngu từ trong rừng đi ra, đứng bên cạnh hắn và Đường Tam Thập Lục nói.

Trần Trường Sinh nhíu mày, nhớ lời Tuân Mai tiền bối từng nói trong bút ký. Hơn mười năm trước, đã từng có vị bia tùy tùng xuất thân Thiên Đạo Viện, dùng phương pháp trợ giúp một gã học sinh Thiên Đạo Viện học sinh vào lăng xem bia thành công phá cảnh. Trần Trường Sinh nhìn Kỷ Tấn mặt tái nhợt, nghĩ thầm chẳng lẽ đêm qua người này là không tiếc hao tổn Chân nguyên và thần thức, cưỡng ép truyền công cho Chung Hội?

- Ta cũng nghĩ đến khả năng kia, chỉ có điều không khỏi quá lãng phí.

Cẩu Hàn Thực đã đi tới, nhìn ánh mắt của Trần Trường Sinh liền biết hắn đang suy nghĩ gì, nói:

- Kỷ Tấn tiền bối ít nhất tổn hao một nửa chân nguyên, nhưng Chung Hội chỉ có thể duy trì trong nửa ngày, hết thời gian, chân nguyên sẽ tán vào thiên địa.

Trần Trường Sinh nói:



- Nhưng có chút cảm ngộ có thể lưu lại, cảnh giới bất đồng thì văn bia cũng khác.

Cẩu Hàn Thực gật đầu nói:

- Nếu chỉ để cưỡng cầu tốc độ giải bia, làm như vậy quả thật có chút đạo lý.

Xung quanh có vài người chú ý tới Trần Trường Sinh, nhìn hắn và Cẩu Hàn Thực nói chuyện với nhau, vẻ mặt khẽ biến.

Ở trong mắt người ngoài, bọn họ thảo luận quá mức bình tĩnh, căn bản không hề sốt ruột. Có người thì bắt đầu thay bọn họ nóng nảy. Đường Tam Thập Lục và Chiết Tụ lẳng lặng nhìn Trần Trường Sinh, ba người Quan Phi Bạch lẳng lặng nhìn Cẩu Hàn Thực, đều không nói gì nhưng ý tứ biểu đạt phi thường rõ ràng —— hai người các ngươi mau nắm chặt thời gian.

Tô Mặc Ngu nói:

- Phá cảnh Thông U lại thành công giải bia, nếu Chung Hội thực làm được điểm này, thất tử nhà tranh các ngươi khó tránh khỏi xấu hổ.

Trần Trường Sinh giật mình, khó hiểu hỏi:

- Thất tử nhà tranh gì?

Tô Mặc Ngu nhìn bảy người họ nói:

- Bảy người các ngươi là mục tiêu bị mọi người chăm chú, sau khi vào Thiên Thư Lăng còn ở trong nhà cỏ, có người cảm thấy các ngươi cố ý tách khỏi đám đông, có người cảm thấy các ngươi thanh ngạo khó có thể tiếp cận, không biết là ai bắt đầu gọi như vậy, đã dần dần lưu truyền ra rồi.

Đường Tam Thập Lục hơi kiêu ngạo nói:

- Để cho bọn họ ghen tị đi.

Quan Phi Bạch mặt không chút cảm xúc nói:

- Kẻ ghen tị là loại người tầm thường.

Hai người nhìn nhau, đột nhiên cảm giác không thích hợp, quay mặt đi, đồng thanh nói:

- Nhưng chúng ta cũng không phải chung một đường.

Tranh chấp cũng không làm thay đổi không khí xung quanh, ánh mắt nhìn bảy người họ vẫn phức tạp như cũ.

Trần Trường Sinh rõ ràng, Kỷ Tấn dùng một đêm cưỡng ép bảo vệ Chung Hội phá cảnh, chính là muốn để hắn giải bia nhanh hơn mình và Cẩu Hàn Thực. Việc Đường Tam Thập Lục đêm qua trích dẫn lời Thánh Hậu nương nương, từ bản chất không có bất kỳ ý nghĩa gì. Ai có thể trở thành người đầu tiên giải bia năm nay là vinh quang lớn nhất.

Ngay vào lúc này, trước nhà tạm có biến hóa phát sinh, Kỷ Tấn khẽ lướt đến chỗ Chung Hội, quát một tiếng làm hắn tỉnh lại, đem một viên thuốc nhét vào trong miệng của hắn, tay phải hóa chưởng vỗ vào lưng của hắn.

Cẩu Hàn Thực vẻ mặt hơi rét lạnh, nói:

- Hòe Viện tế thiên hoàn?

Trần Trường Sinh không biết tế thiên hoàn là cái gì, nhưng đa số người ở đây đều biết, nghe được Cẩu Hàn Thực nói xong thì không khỏi biến sắc, nghĩ thầm rằng không ngờ Hòe Viện đem linh dược trân quý như thế để trợ Chung Hội phá cảnh, từ đó có thể thấy được Hòe Viện coi trọng người này thế nào, mà khát vọng muốn làm nhục đám người Trần Trường Sinh của Kỷ Tấn mãnh liệt cỡ nào.

Chung Hội ăn vào viên dược kia, lại được Kỷ Tấn dùng chân nguyên tương trợ, trong nháy mắt, sắc mặt trở nên đỏ bừng rồi lại hồi phục như thường, sương mù tràn ngập quanh thân thể hắn theo đó đậm nhạt rồi tụ lại bình thường, chậm rãi trở lại trong thân thể của hắn

Một hơi thở tinh thuần xuất hiện.

Ngọn đèn dầu sớm đã tắt, lúc này bỗng nhiên lắc lư, không biết gió đến từ nơi nào làm hoa cỏ quanh Chiếu Tình Bia nghiêng ngả.

Chung Hội mở to mắt, đứng dậy, chậm rãi xoay người nhìn vào đám người, chỉ thấy ánh mắt của hắn u tĩnh một mảnh, so với ngày thường không biết sâu thêm bao nhiêu.

Một gã thư sinh Hòe Viện mừng rỡ nói:

- Chúc mừng sư huynh phá cảnh.

Trong đám người cũ của Thiên Thư Lăng cũng vang lên tiếng nghị luận, có người nói:

- Hòe Viện nội tình quả nhiên thâm hậu, khâm phục khâm phục.

Chung Hội rất bình tĩnh, trên mặt không mừng cũng không kiêu ngạo, hắn hướng đám đông chắp tay thi lễ, cử chỉ thong dong.

Có người khen:

- Tuy có ngoại lực nhưng chung chuy là cảnh giới của mình, xem bia đầu có thể ngộ phá cảnh, quả thật không tầm thường.

- Đa tạ sư thúc thành toàn.

Chung Hội xoay người lạy Kỷ Tấn, chân thành nói.



Kỷ Tấn sắc mặt tái nhợt có nét ửng hồng, khẽ vuốt râu không nói, rất là vừa lòng.

Đúng như đám người nghị luận, nếu Chung Hội không có thiên phú ngộ tính thì cho dù Kỷ Tấn hao tổn chân nguyên cũng không thể làm được điều này.

Xung quanh bỗng nhiên an tĩnh lại.

Bởi vì Chung Hội nhìn về đường núi, chỗ Trần Trường Sinh và Cẩu Hàn Thực đang đứng.

Năm nay ba người đầu bảng Đại Triều Thí, Trần Trường Sinh cầm đầu, Cẩu Hàn Thực thứ hai, Chung Hội thứ ba. Kết quả thông báo ra, có kẻ vì Cẩu Hàn Thực mà cảm thấy tiếc nuối, càng có nhiều người rung động vì Trần Trường Sinh, nhưng lại có rất ít người nhắc tới Chung Hội, cho dù ngẫu nhiên nhắc tới, cũng chỉ mang theo ý trào phúng, nói người này thật may mắn.

Vận may của Chung Hội ở trong Đại Triều Thí rất tốt, lúc đối chiến rút thăm, ngoại trừ cuối cùng thua Lạc Lạc thì không hề gặp cường địch, về phần giống như Quan Phi Bạch, Lương Bán Hồ, Thất Gian, Trang Hoán Vũ, thực lực cảnh giới không kém gì hắn, thậm chí rõ ràng Chiết Tụ còn mạnh hơn hắn, đa số đều do Cẩu Hàn Thực và Trần Trường Sinh đánh bại, bằng không hắn rất khó tiến vào tam giáp cuối (top 3).

Đương nhiên, mọi người cho là Chung Hội không thể đánh đồng với Trần Trường Sinh và Cẩu Hàn Thực, nguyên nhân trọng yếu nhất vẫn là cảnh giới sai biệt, Trần Trường Sinh và Cẩu Hàn Thực đều là Thông U Cảnh, hắn chỉ là Tọa Chiếu cảnh, cho dù cách một bước Thông U vẫn kém xa.

Hôm nay, Chung Hội rốt cục Thông U thành công.

Tam giáp đầu Đại Triều Thí cảnh giới đã ngang bằng.

Mọi người xung quanh thấy Chung Hội nhìn Trần Trường Sinh và Cẩu Hàn Thực, biết hắn nhất định nói ra suy nghĩ của mình.

- Sau Đại Triều Thí, Thiên Cơ Các sẽ không sửa Thanh Vân Bảng và Điểm Kim Bảng. Bởi vì Đại Triều Thí tam giáp đều đã tiến vào Thiên Thư Lăng, ở trong lăng sẽ có vô số tạo hóa, cũng sẽ có sụp độ, có thí sinh ở Đại Triều Thí xếp hạng chót, vào Thiên Thư Lăng lại như rồng bay lên trời, có thí sinh ở Đại Triều Thí biểu hiện vô cùng tốt, vào Thiên Thư Lăng lại chỉ ngồi rục một chỗ, nhìn bia đá thở dài thở ngắn, tu vi không tăng chả có ý nghĩa gì, tất cả chỉ nhìn hiện tại, cho nên Thiên Cơ Các sẽ đợi mọi người rời khỏi Thiên Thư Lăng mới sửa bảng.

Chung Hội nhìn Trần Trường Sinh và Cẩu Hàn Thực nói:

- Trước khi nhập Thiên Thư Lăng, thế nhân đều nói ta không bằng hai người các ngươi, may mắn là ta đã tìm được vận mệnh của mình. Đêm qua ngươi nói với ta, có thể giải bia hay không có quan hệ gì với ta, ta với ngươi không quen, vì sao phải thất vọng, ta muốn nói là, nếu ngươi không kịp ra khỏi Thiên Thư Lăng, ngươi còn không có tư cách làm đối thủ của ta, đó thật sự sẽ làm cho ta thất vọng.

Trần Trường Sinh trầm mặc không nói, Cẩu Hàn Thực bình tĩnh như thường.

Đường Tam Thập Lục lạnh trào nói:

- Không phải là phá cảnh Thông U sao, hai người bọn họ cũng sớm đã Thông U, còn kiêu ngạo như vậy, người không biết còn tưởng rằng ngươi đã Tụ Tinh thành công.

Lời này quả thật rất có đạo lý, Chung Hội mặc dù phá cảnh Thông U, tuy nhiên vừa mới đuổi theo Cẩu Hàn Thực và Trần Trường Sinh, đâu có lý nói như vậy.

Chung Hội không để ý tới Đường Tam Thập Lục, cuối cùng nhìn Trần Trường Sinh nói:

- Không thể, ta phải đi trước từng bước.

Hai gã Hòe Viện thư sinh nghe vậy, mơ hồ đoán được gì đó, hưng phấn không thôi, lớn tiếng nói:

- Cung tiễn sư huynh.

Kỷ Tấn vẫn như cũ vuốt râu không nói, nụ cười trên mặt càng ngày càng thịnh.

Mặc dù là đám bia tùy tùng bên ngoài cũng gật gật đầu, tỏ ý khen ngợi.

Nói xong câu đó, Chung Hội đi vào trong nhà tạm, mãi đến trước bia, đưa tay phải ra đặt lên đường cong.

Một đạo thanh quang xuất hiện, một cơn gió mát cuốn tới làm cành lá rung rinh.

Thân ảnh của Chung Hội biến mất không thấy gì nữa.

Thấy hình ảnh này, những người mới vào Thiên Thư Lăng năm nay không kìm nổi kinh hô liên tục.

Người cũ thì làm như không thấy.

Đúng vậy, Thiên Thư Bia được giải rồi.

Trong các thí sinh nhập lăng năm nay, người thứ nhất giải Thiên Thư Bia thành công đã xuất hiện.

Không phải Cẩu Hàn Thực, cũng không phải Trần Trường Sinh, là Hòe Viện Chung Hội.

Chung Hội lúc này hẳn đã đứng trước tấm bia thứ hai.

Gió mát yên tĩnh, trước Chiếu Tình Bia cũng an tĩnh.

Mọi người trong vô thức nhìn Cẩu Hàn Thực và Trần Trường Sinh, nhất là ánh mắt nhìn Trần Trường Sinh có rất nhiều cảm xúc.

Chính như Đường Tam Thập Lục và Quan Phi Bạch nói, rất nhiều người đều đang ghen tỵ cái gọi là thất tử nhà tranh là đối tượng bị ghen tị nhất, dù trước đó có vô danh, nhưng ở Đại Triều Thí đột phát sáng rọi, thậm chí có khả năng cười Từ Hữu Dung làm vợ, nhìn hắn, có ai không thầm chua xót, không cam lòng?

Những người này trước đây có bao nhiêu ghen tị, bao nhiêu chua xót, lúc này trong ánh mắt đều là cố ý thông cảm và thương hại.

Chung Hội giải bia thành công liền vô tung mà đi, chỉ để lại một câu nói với Trần Trường Sinh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trạch Thiên Ký

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook