[Trinh Thám] Phá Án Cần Nhân Tài Như Cô Vậy

Chương 32: Vậy Lý Do Khiến Cô Nỗ Lực Học Ba Năm Đại Học Kia Là Gì

Vị Tằng Thiết Tưởng

10/05/2024

“Vậy lý do khiến cô nỗ lực học ba năm đại học kia là gì?” Thời Viên không nhìn cô mà ánh mắt vẫn nhìn thẳng về phía trước: “Cô nghĩ đủ trăm phương nghìn kế cạnh tranh hạng nhất với tôi lại có ý nghĩa gì?”

Lăng Vô Ưu không lập tức trả lời anh mà nhìn chằm chằm vào sườn mặt của đối phương hết vài giây, đợi khi anh không nhịn được nữa mới quay sang nhìn cô thì cô lại cười tự giễu: “Ý nghĩa? Cậu chủ Thời này, anh cũng coi trọng tôi quá rồi đấy, sự cố gắng của tôi chẳng có ý nghĩa gì hết, chỉ là vì muốn kiếm thêm ít tiền học bổng để trợ cấp cho tiền học phí năm nghìn tệ hoàn toàn không tính là gì trong mắt anh đấy.”

Câu nói này của cô như giáng mạnh một đòn vào Thời Viên.

Anh cảm thấy ý chí chiến đấu bị cô gợi lên trong suốt ba năm này và cả sự hào hứng khi gặp được đối thủ ngang tài ngang sức đột nhiên trở nên nực cười đến lạ.

Hóa ra ở trong mắt cô chưa bao giờ từng có anh mà chỉ có tiền học bổng, mình chẳng qua chỉ là một chướng ngại vật trên con đường giành được tiền học bổng của một người nào đó mà thôi.

Thời Viên: Tức chết đi được.

Anh cố gắng bình tĩnh để tiếp tục hỏi con nhỏ cặn bã kia: “Thiếu tiền như thế vậy tại sao còn thi cảnh sát? Với trí thông minh của cô, làm nghề gì mà không thể kiếm được tiền?”

Đúng rồi, trước không nói làm cảnh sát mệt cỡ nào nhưng bây giờ làm việc gì mà không kiếm được nhiều hơn cảnh sát chứ?

Cho nên Lăng Vô Ưu thi cảnh sát chắc chắn là cũng ôm hy vọng đối với cái nghề cảnh sát này rồi…

Lăng Vô Ưu: “Liên quan quái gì đến anh.”

Thời Viên: …

Đồ đáng ghét, đồ đáng ghét, đồ đáng ghét!



Lăng Vô Ưu nhìn ra bên ngoài cửa sổ: “Có đi không đây? Không đi thì bây giờ tôi sẽ khiếu nại lên đội trưởng Tống rằng anh không tích cực làm việc.”

Thời Viên: …

Chiếc xe lại khởi động.

Hai người về đến sở cảnh sát, Thờ Viên tổng kết với các đồng đội: “Đã hỏi mấy đồng nghiệp ngày thường có tiếp xúc với Dương Khởi Nghĩa, loại trừ thành kiến cá nhân ra, chỉ dựa vào khẩu cung thì hình tượng của Dương Khởi Nghĩa trong công ty thuộc hàng khá là khiêm tốn, sợ hãi xã hội.

Đồng nghiệp nam bên cạnh anh ta đã từng nhìn thấy anh ta mang quần áo nữ và tóc giả tới công ty, vừa vặn có thể chứng thực cho suy đoán trước đó của chúng ta.”

Tống Vệ An gật đầu, ngón tay thô ráp gõ lên báo cáo giám định trên bàn: “Vừa rồi bên kỹ thuật vừa mới cho ra báo cáo: Vết máu phát hiện được trong phòng tắm xét nghiệm ra được là máu của Vương Thanh. Sợi tóc bị chiếc gương đè lên có trùng khớp với DNA của Kiều Tuyết.”

Ông ta vò đầu, trông có vẻ hơi nóng nảy: “Còn cả sợi tóc dài mà hai thứ dưa các cậu phát hiện được trong phòng tắm nhà trọ cũng đã được xét nghiệm rồi, của ba nữ giới khác nhau nhưng không có một sợi nào trùng khớp với bốn người bị hại mà chúng ta đã biết hiện nay.”

Quan Tử Bình dài mặt: “Đội trưởng, làm phiền ông đừng gọi tôi là dưa có được không, thật thiếu lịch sự.”

Tống Vệ An: “Tiểu từ nhà cậu không phải tên là vỏ hạt dưa hay sao?”

Quan Tử Bình: “Chậc.”

Ăn dưa hấu thì lại nói: “Đội trưởng, thế này mới kỳ quái này, người hiện đang ở trong căn nhà trọ đó là một nam giới vậy tại sao lại có sợi tóc dài của nhiều nữ giới như vậy? Tuy rằng anh ta đã có bạn gái nhưng sao chúng ta lại xét nghiệm ra được ba DNA khác nhau? Liệu có phải vẫn còn người bị hại mà chúng ta không phát hiện ra không?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện [Trinh Thám] Phá Án Cần Nhân Tài Như Cô Vậy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook