Trò Chơi Hay Trời Cho (Thám Tử Lừng Danh Conan)

Chương 2: Trò Chơi Tình Yêu Bắt Đầu

vuongnhatanh

14/03/2017

Chap 2 : Trò chơi tình yêu bắt đầu

Shinichi lên chiếc xe BMW đời mới của mình, miệng không ngừng cười "Lần này tôi sẽ cho cô biết thế nào là lễ độ. Tát tôi mà còn đòi bỏ trốn ư ? Không dễ dàng thế đâu !". Chiếc xe lao vút đi.

Trước cửa nhà Kudo, Hatsuka đang đứng trước cửa đợi cậu em trai thám tử. Shinichi cho xe vào gara, rồi định tiến vào nhà thì ........

- Em đi đâu vậy hả ? Hatsuka nhíu mày

- Hatsuka-neechan, sao chị cứ phải hỏi nhiều thế, em lớn rồi mà, chị không cần quản lý em chặt như thế chứ - Shinichi ngao ngán bước vào thì bị Hatsuka chặn cửa. Ánh mắt đầy nghiêm nghị của cô khiến anh chàng thám tử nhà ta phải chùn bước ( haizzzz, ngài thám tử đại tài, không bao giờ sợ bất cứ tên tội phạm nào mà lại sợ chị à ). Hatsuka hỏi tiếp :

- Em định làm gì cô bé ấy ?

- Cô bé nào ạ ? Shinichi "ngây thơ" đáp

Hatsuka biết nếu muốn nói chuyện lý lẽ với cậu nhóc này thì cần có bằng chứng rõ ràng. Còn không thì đừng hòng làm gì được. Nhưng không sao, dù gì cô và Shinichi là hai chị em ruột, đều từ cùng một bố một mẹ sinh ra. Lẽ nào chỉ có mỗi anh chàng thừa kế sự thông minh của bố sao ? Hatsuka rút từ trong túi ra tập giấy nhớ hồi chiều Shinchi viết giơ ra trước mặt anh chàng. Ngài thám tử căng mắt nhìn tờ giấy sau đó khuôn mặt tái mét. Cô thấy khuôn mặt cậu em trai bướng bỉnh cứ thích tập tành làm thám tử đang xanh như tàu lá chuối thì mỉm cười :

- Sao? Không chịu khai ra hử ?

- Chị............việc của em chị cứ mặc kệ đi - Shinichi nhăn nhó khó chịu ( khi nào bị chị gái nắm thóp anh toàn thế nhỉ ? Shin-sama? )

Hatsuka nhíu mày một lúc rồi gật đầu :

- Thôi được rồi, chị sẽ không hỏi em nữa. Dù sao hỏi tiếp thì em có bao giờ chịu trả lời đâu.

Shinichi cười toe toét. Cậu cảm thấy may mắn khi hôm nay bà chị khó tính của mình không nài ép như mọi khi. Nhưng anh Shin ơi, anh coi thường phụ nữ chúng em quá đấy, không có chuyện Hatsuka-neechan bỏ qua dễ dàng thế nhé. Bằng chứng là đây...............

Khi Shinichi chuẩn bị bước tới bàn ăn thì Hatsuka đột nhiên buông ra một câu đầy "quan tâm":

- Hôm nay chị không có làm phần cơm của em.

- DẠ ? Shinichi hét lên - TẠI SAO Ạ ???

Cô chị tiếp tục buông ra những câu "tàn nhẫn" :

- Những kẻ nói dối thì không có cơm ăn đâu

- Nhưng chị à.........- Shinichi năn nỉ bằng bộ mặt cún con (Ế ? Anh mà cũng biết làm bộ mặt ấy hử ? ) - Em có chuyện gì giấu chị đâu

Hatsuka chiếu ánh nhìn ghê rợn về phía cậu em làm anh chàng nổi da gà. Ngài thám tử dù "ngốc" đến mấy cũng hiểu chị đang đe doạ : không nói ra thì đừng mong ăn cơm !

Shinichi đành cúi đầu :

- Thật ra.....thật ra.......e...e..em.....



- Thích cô gái đó ? Hatsuka nghiêng đầu

Shinichi căng mắt nhìn cô chọi. Cậu không ngờ chị mình có thể nói như vậy. Bình thường cậu không hề để ý đến mấy cô gái và nhất là cô gái này nữa. Nhưng chẳng còn cách nào khác, chả lẽ nói không rồi để chị ấy tra hỏi tiếp, cậu đành gật đầu lấy lệ :

- Vâng ạ.

Hatsuka nhìn chằm chằm vào cậu em. Mọi khi nhóc con ấy nói mỏi miệng cũng chẳng thèm để ý đến con gái, vậy mà hôm nay.............. Cô nhìn Shinichi một lúc khiến anh chàng lúng túng, sợ rằng mình bị phát hiện, nào ngờ :

- Tốt quá ! Thế là Shin-chan có bạn gái rồi. Khi nào dẫn đến cho chị xem mặt nhé

Shinichi méo mặt và gật đầu. Hatsuka vui vẻ chạy vào bếp lấy phần ăn cho em trai. Sau khi ăn xong, Shinichi nhanh chóng chạy lên phòng. Hatsuka rút điện thoại di động ra, bấm số.

- Alo, Shiho à.

- Dạ ? Có chuyện gì thế Hatsuka-neechan ?

- Hãy nói cho chị biết Shinichi đang âm mưu cái gì ? Nói thật đi, không thì........em hiểu chị sẽ làm gì đó

- Vâng, thực ra.................

Hatsuka cúp máy, ánh mắt trở nên nghiêm nghị lạ thường, khác hẳn ánh mắt nghiêm nghị trước đây "Shinichi, em nghĩ chị tin cái lí do kia sao ? Em còn lâu mới làm thám tử được, cậu nhóc ạ. Chị tuyệt đồi không cho em chạm đến cô bé đó. Cứ chờ xem, cậu em của chị làm được gì nào !"Ngày hôm sau,

Hatsuka đang nấu bữa sáng thì thấy tiếng lạch cạch kì lạ bên ngoài phòng khách. Cô nghiêng đầu nhìn ra ngoài thì thấy cậu em trai quý hoá đã ngồi ngoài đó. Cô rất bất ngờ, hỏi :

- Nhóc dậy sớm thế ? Hôm nay có bão à ?

Shinichi nhăn nhó ( sao anh cứ nhăn nhó thế, ko sợ bị lão hoá sớm à ? ) khi nghe cô chị nói mình như vậy :

- Chị đâu cần nói em như vậy. Hôm nay em có việc bận phải đi sớm.

- Ái chà, chắc lại hẹn hò gì đó với cô bé kia hả ?

Anh chàng thám tử cười gượng, lòng thầm nghĩ : "Hẹn hò ? Với con nhỏ ấy á ? Chị đừng có đùa ! " sau đó trả lời :

- Kh....không..không ạ

- Thế thì là gì ? Hatsuka vừa đặt đĩa thức ăn lên bàn vừa hỏi.

- E...em... thật ra hôm nay lớp em phải trực tuần ạ - Shinichi gãi đầu

Hatsuka nhìn cậu em một lúc khiến anh chàng hơi run. Anh chàng biết thừa là cô chị mình thông minh và sắc sảo như thế nào nên việc nói dối với chị là cực kì khó khăn. Do đó, hành động "run" là phản xạ tự nhiên rồi. Sau một hồi mắt nhìn mắt, Hatsuka thở dài :



- Thôi được rồi, chị không muốn ép em. Nhưng đừng có gây ra những chuyện phiền phức cho người ta đấy.

- Vâng - Shinichi "NGOAN NGOÃN" trả lời (mọi người hiểu tại sao mình lại viết chữ in + để trong ngoặc kép rồi nhỉ ? )

Hatsuka và Shinichi nhanh chóng ngồi vào bàn ăn. Sau đó, anh chàng thám tử vội vàng lao ra khỏi nhà, trên khoé môi xuất hiện nụ cười "thiên thần". Hatsuka lắc đầu, đứng lên thu dọn bát đĩa. Sau khi hoàn tất việc nhà, Hatsuka bình thản ngồi xuống ghế, lấy điện thoại ra nhắn tin. "Tít !" Tin nhắn đã được gửi đi. Hatsuka mỉm cười, nụ cười kì lạ nhất.

-----------Trường cấp 3 Teitan-------------

Shinichi vừa bước đến cổng trường thì hàng tá người hâm bu lấy, bao vây xung quanh anh. Hồi mới đầu vào trường thì cảnh này luôn khiến anh thích thú. Tuy nhiên, sau gần 2 năm trời học tại đây, anh quá quen với nó, đôi lúc anh phát bực vì bị làm phiền. Nhưng anh cũng chẳng thể phản kháng lại vì sợ hỏng mất hình tượng ( Au : Ôi giời ! Anh thích tự sướng nhỉ ? Lúc đầu tưởng anh lạnh lùng thế nào chứ, bây giờ em ms biết anh cũng chỉ đến thế mà thôi . *BỐP!!!!!!* Shinichi : con nhỏ kia nói ai đấy *nắm đấm dc hình thành* ? Au : à...à... em nói .......nói....*nhận ra điều gì đó* em có nói anh đâu. Anh có tật giật mình à ? Shinchi *tức ói máu, tay chuẩn bị đánh* Au : hô hô hô, anh mà đánh em, em mách Hatsuka-neechan, cho anh chết !. Shinichi *tức ói máu mà không làm dc gì *). Đúng lúc đó,................................

- Hahaha, Stupid Boy học đây à ?

Một giọng nói phát ra sau lưng Shinichi khiến anh chàng giật mình quay ra, đám fan cũng im lặng mà quay ra nhìn. Vâng, người vừa phát ngôn hết sức "bừa bãi" chính là RAN-NEECHAN !!!!!!

Ran nói tiếp, bước đến chỗ Shinichi :

- Chà, mọi người đang xem tên ngốc biểu diễn đấy à ? Xem ra ngốc cũng có lợi đó nhỉ, Stupid Boy ?

Shinichi tức muốn nổ tung. Nhưng vì "đại nghiệp lớn lao" mà anh sắp làm nên anh phải nhẫn nhịn :

- Cô nên ăn nói cho lịch sự nếu cô là người có ăn học đi.

Đám con gái hét lên vì câu nói quá "ấn tượng" của ngài thám tử đại tài. Riêng Ran vẫn mỉm cười :

- Ồ ! Vậy chắc ngài thám tử cũng là người có ăn có học chăng khi mà con giá người ta tỏ tình thì không lịch sự từ chối mà lạnh lùng buông ra những lời nói vô văn hoá ?

Lần này, Shinichi bị giáng một đòn mạnh vào tâm lí trước câu nói kia. Anh chàng đang vô cùng ức chế, chỉ muốn gào lên thôi. Còn Ran nhà ta thì vô cùng vui sướng khi cho tên thám tử kiêu ngạo kia một bài học thích đáng. Shinichi định bụng từ từ thực hiện kế hoạch nhưng bây giờ thì quá sức chịu đựng rồi. Anh chàng thay đổi kế hoạch, bắt tay vào luôn :

- Tôi thấy cô cũng thú vị đó. Hay là chúng ta chơi một trò chơi thử xem.

Ran nhíu mày :

- Anh định làm gì ?

- Yên tâm, cô không thiệt đâu. Nếu ai thua thì người đó phải thực hiện theo điều kiện của người thắng, được không ?

Ran biết kẻ kia đang dụ mình vào cái trò chơi vớ vẩn do hắn nghĩ ra. Hắn là một kẻ thông minh, ắt hẳn sẽ để phần lợi về phía mình. Cô phải cẩn trọng mới được. Ran hỏi tiếp :

- Vậy đó là trò gì ?

Shinichi nở nụ cười nửa miệng :

- Chúng ta sẽ.........HẸN HÒ !!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Trò Chơi Hay Trời Cho (Thám Tử Lừng Danh Conan)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook