Trở Lại Trước Khi Lão Công Tự Cung
Chương 48:
Mộ Lan Chu
13/03/2024
Ngụy Thái Vi vừa giết hai kẻ thù, sinh lòng cảnh giác, nàng thuận tay cầm dao cắt dưa hấu, leo lên thang gỗ đặt bên trên tường, đứng trên thang nhìn xuống. Một cái bóng đen vịn tường đứng lên: “Á, ngã đau quá đi.”
Chính là Uông Đại Hạ.
Xem ra, Uông Đại Hạ không chịu nổi bị cấm túc, trèo tường chạy trốn.
Quả nhiên, trong tường cao bỗng ồn ào, "Ta nhìn thấy Nhị thiếu gia trèo cây, từ trên cây nhảy xuống!"
“Đuổi theo! Đi cửa hông!”
Uông Đại Hạ bị thương, vịn tường khập khiễng, chạy không nhanh.
Ngụy Thái Vi không kịp ngẫm nghĩ, lập tức xuống thang, chạy đi mở cửa hậu viện, vẫy tay với hắn, "Mau tiến vào!"
Ban đêm xuất hiện một nữ tử xinh đẹp tóc tai bù xù, một thân bạch y vẫy tay với mình, Uông Đại Hạ bị dọa nhảy dựng, chân mềm nhũn, thiếu chút nữa lại ngã một cái.
Lại tập trung nhìn ơ, đây không phải là tiểu quả phụ xinh đẹp kia sao!
Lúc này cửa hông Uông phủ đã mở, một đám gia đinh đốt đèn lồng chạy tới bắt người, Uông Đại Hạ như chó nhà có tang mò vào cửa hậu viện Ngụy Thải Vi.
Ngụy Thái Vi đóng cửa, ra dấu tay với Uông Đại Hạ.
Uông Đại Hạ yên lặng lui vào trong sân, thấy trên bàn đá có nửa quả dưa hấu, liếm liếm môi.
Ngụy Thái Vi đ nghe động tĩnh truy binh bên ngoài, thấy hắn thèm như vậy, liền đưa dao cho Uông Đại Hạ, chỉ vào quả dưa hấu, ý bảo hắn tùy ý.
Uông Đại Hạ hiểu ý gật đầu, cầm dao cắt dưa hấu.
Gia đinh Uông phủ gõ cửa nhà nàng: "Xin hỏi hàng xóm, vừa rồi có nhìn thấy Nhị thiếu gia nhà chúng ta hay không?"
Uông Đại Hạ điên cuồng lắc đầu.
Ngụy Thái Vi nói: "Ta là một quả phụ, ban đêm không tiện mở cửa nói chuyện, kính xin thứ lỗi. Vừa rồi ta hóng mát ở đình viện, hoảng hốt nghe thấy có người hướng chạy về phía đông."
Gia đinh nói: "Đa tạ!
Tiếng ồn ào hướng về phía đông lúc này Uông Đại Hạ đã ăn hết một phần tư dưa.
Ngụy Thái Vi nói: "Ăn hết đi, để tới ngày mai cũng hỏng.”
Uông Đại Hạ giống như nguyên soái Thiên Bồng chuyển thế đến Cao Lão Trang, suýt chút nữa ngay cả vỏ dưa cũng gặm.
Ngụy Thái Vi hỏi: "Trong nhà ngài không cho cơm ăn sao?”
Chính là Uông Đại Hạ.
Xem ra, Uông Đại Hạ không chịu nổi bị cấm túc, trèo tường chạy trốn.
Quả nhiên, trong tường cao bỗng ồn ào, "Ta nhìn thấy Nhị thiếu gia trèo cây, từ trên cây nhảy xuống!"
“Đuổi theo! Đi cửa hông!”
Uông Đại Hạ bị thương, vịn tường khập khiễng, chạy không nhanh.
Ngụy Thái Vi không kịp ngẫm nghĩ, lập tức xuống thang, chạy đi mở cửa hậu viện, vẫy tay với hắn, "Mau tiến vào!"
Ban đêm xuất hiện một nữ tử xinh đẹp tóc tai bù xù, một thân bạch y vẫy tay với mình, Uông Đại Hạ bị dọa nhảy dựng, chân mềm nhũn, thiếu chút nữa lại ngã một cái.
Lại tập trung nhìn ơ, đây không phải là tiểu quả phụ xinh đẹp kia sao!
Lúc này cửa hông Uông phủ đã mở, một đám gia đinh đốt đèn lồng chạy tới bắt người, Uông Đại Hạ như chó nhà có tang mò vào cửa hậu viện Ngụy Thải Vi.
Ngụy Thái Vi đóng cửa, ra dấu tay với Uông Đại Hạ.
Uông Đại Hạ yên lặng lui vào trong sân, thấy trên bàn đá có nửa quả dưa hấu, liếm liếm môi.
Ngụy Thái Vi đ nghe động tĩnh truy binh bên ngoài, thấy hắn thèm như vậy, liền đưa dao cho Uông Đại Hạ, chỉ vào quả dưa hấu, ý bảo hắn tùy ý.
Uông Đại Hạ hiểu ý gật đầu, cầm dao cắt dưa hấu.
Gia đinh Uông phủ gõ cửa nhà nàng: "Xin hỏi hàng xóm, vừa rồi có nhìn thấy Nhị thiếu gia nhà chúng ta hay không?"
Uông Đại Hạ điên cuồng lắc đầu.
Ngụy Thái Vi nói: "Ta là một quả phụ, ban đêm không tiện mở cửa nói chuyện, kính xin thứ lỗi. Vừa rồi ta hóng mát ở đình viện, hoảng hốt nghe thấy có người hướng chạy về phía đông."
Gia đinh nói: "Đa tạ!
Tiếng ồn ào hướng về phía đông lúc này Uông Đại Hạ đã ăn hết một phần tư dưa.
Ngụy Thái Vi nói: "Ăn hết đi, để tới ngày mai cũng hỏng.”
Uông Đại Hạ giống như nguyên soái Thiên Bồng chuyển thế đến Cao Lão Trang, suýt chút nữa ngay cả vỏ dưa cũng gặm.
Ngụy Thái Vi hỏi: "Trong nhà ngài không cho cơm ăn sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.