Trở Về 1960, Dọn Sạch Gia Sản Xông Pha Đất Hong Kong
Chương 49:
Cảnh Tố Như Cố
15/02/2024
“Thì ra... mày cũng biết, hóa ra là mày giỏi ngụy trang đến vậy.... Lâm Tố Ngọc con đỉa ăn bám này, mày coi Lâm gia chúng tao là đá lót đường à?”
Tố Ngọc vẫn điềm đạm: “Nói vậy thì khó nghe quá, tôi chỉ là vì chính bản thân mình mà tranh thủ tìm một con đường sống mà thôi."
“Lâm đại lão gia nhiều con cái như vậy các người đều có thể dung nạp, Lâm đại lão gia còn phân ra không ít gia sản tiền tài để an trí những người kia các người đều có thể làm như không thấy.”
“Vậy thì tại sao các người chỉ níu lấy mỗi tôi mà dày vò hành hạ? Hiện tại phụ thân cô cũng đã tự mình nói cho mọi người biết tôi không phải là con cháu của Lâm gia, tôi đã có thân phận hộ tịch mới, cô lại tội gì mà tìm tôi dây dưa nữa?"
Sở dĩ Lâm Tố Ngọc nguyện ý dừng lại cùng Lâm Tâm Dao nhiều lời như vậy, cũng là hy vọng sau này có thể thoát khỏi dây dưa với Lâm Tâm Dao, hôm nay phải nói rõ ràng để sau này cô ta không còn đến tìm Tố Ngọc nữa.
Vì sao Lâm Tâm Dao không đội trời chung với Lâm Tố Ngọc? Hiển nhiên là bởi vì thân phận của cô ta, chỉ khi Lâm Tố Ngọc vĩnh viễn không thể xuất hiện ở trước mặt cô ta nữa, thì mọi sở cầu sở tưởng của cô ta đều trở nên rất thuận lợi.
Ở kiếp trước, người người đều nói rằng cô ta là ứng cử viên sáng giá nhất cho vị trí người thừa kế Lâm gia, nhưng cũng rất ít người biết, để có được thành tựu trong gia tộc cô ta đã phải bỏ ra cái giá rất đắt để mua chuộc những người có địa vị, có bọn họ hẫu thuẫn cho cô ta mở rộng cánh cửa kinh doanh, đạt nhiều thành tựu.
Thành công của cô ta không thể rời khỏi con đường dùng tiền tài để mở lối, mà Lâm Tố Ngọc chính là kiếp nạn của cô ấy. Khi Lâm Tâm Dao đang trên đỉnh cao danh vọng, thì “em gái” Lâm Tố Ngọc – nguyên chủ lúc này đã trưởng thành mới tố cáo cô ta đã cướp đi ngọc bội gia truyền của mẹ cô để lại, Lâm gia còn là tư bản phản quốc, Lâm Tâm Dao dựa vào bảo vật mà đạt được nhiều thành tựu. Điều này đã khiến vị thế của cô ta trong Lâm gia lung lay dữ dội, cuối cùng quyền thừa kế rơi vào tay người khác. Lâm Tâm Dao mang nỗi uất hận mà âm thầm hại chết Lâm Tố Ngọc, sau khi cô ta trọng sinh đến kiếp này đã luôn xem Lâm Tố Ngọc là cái gai trong mắt.
Chỉ là trong kiếp này có lẽ cô ta đã thay đổi quá nhiều hiện thực, nên mới làm cho Lâm Tố Ngọc đi trên con đường không hề giống như kiếp trước sao?
Tố Ngọc vẫn điềm đạm: “Nói vậy thì khó nghe quá, tôi chỉ là vì chính bản thân mình mà tranh thủ tìm một con đường sống mà thôi."
“Lâm đại lão gia nhiều con cái như vậy các người đều có thể dung nạp, Lâm đại lão gia còn phân ra không ít gia sản tiền tài để an trí những người kia các người đều có thể làm như không thấy.”
“Vậy thì tại sao các người chỉ níu lấy mỗi tôi mà dày vò hành hạ? Hiện tại phụ thân cô cũng đã tự mình nói cho mọi người biết tôi không phải là con cháu của Lâm gia, tôi đã có thân phận hộ tịch mới, cô lại tội gì mà tìm tôi dây dưa nữa?"
Sở dĩ Lâm Tố Ngọc nguyện ý dừng lại cùng Lâm Tâm Dao nhiều lời như vậy, cũng là hy vọng sau này có thể thoát khỏi dây dưa với Lâm Tâm Dao, hôm nay phải nói rõ ràng để sau này cô ta không còn đến tìm Tố Ngọc nữa.
Vì sao Lâm Tâm Dao không đội trời chung với Lâm Tố Ngọc? Hiển nhiên là bởi vì thân phận của cô ta, chỉ khi Lâm Tố Ngọc vĩnh viễn không thể xuất hiện ở trước mặt cô ta nữa, thì mọi sở cầu sở tưởng của cô ta đều trở nên rất thuận lợi.
Ở kiếp trước, người người đều nói rằng cô ta là ứng cử viên sáng giá nhất cho vị trí người thừa kế Lâm gia, nhưng cũng rất ít người biết, để có được thành tựu trong gia tộc cô ta đã phải bỏ ra cái giá rất đắt để mua chuộc những người có địa vị, có bọn họ hẫu thuẫn cho cô ta mở rộng cánh cửa kinh doanh, đạt nhiều thành tựu.
Thành công của cô ta không thể rời khỏi con đường dùng tiền tài để mở lối, mà Lâm Tố Ngọc chính là kiếp nạn của cô ấy. Khi Lâm Tâm Dao đang trên đỉnh cao danh vọng, thì “em gái” Lâm Tố Ngọc – nguyên chủ lúc này đã trưởng thành mới tố cáo cô ta đã cướp đi ngọc bội gia truyền của mẹ cô để lại, Lâm gia còn là tư bản phản quốc, Lâm Tâm Dao dựa vào bảo vật mà đạt được nhiều thành tựu. Điều này đã khiến vị thế của cô ta trong Lâm gia lung lay dữ dội, cuối cùng quyền thừa kế rơi vào tay người khác. Lâm Tâm Dao mang nỗi uất hận mà âm thầm hại chết Lâm Tố Ngọc, sau khi cô ta trọng sinh đến kiếp này đã luôn xem Lâm Tố Ngọc là cái gai trong mắt.
Chỉ là trong kiếp này có lẽ cô ta đã thay đổi quá nhiều hiện thực, nên mới làm cho Lâm Tố Ngọc đi trên con đường không hề giống như kiếp trước sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.