Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên

Chương 30:

Triều Lộ Hà Khô

20/06/2024

Ta run rẩy buông kiếm ra, chưa bao giờ ta nghĩ tới có ngày ta lại chủ động buông kiếm, cũng chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày kiếm của ta lại đâm vào ngực đệ tử môn phái mình.

Vãn Nhĩ Nhĩ nằm trên mặt đất, đau đớn khiến nàng ta hôn mê bất tỉnh.

Ta cố gắng điều chỉnh hơi thở, nhưng tay vẫn run bần bật.

Ta dùng linh lực bảo vệ tâm mạch của nàng ta, linh lực màu xanh không ngừng tuôn ra, nhưng máu vẫn liên tục trào ra ngoài.

Trong lúc ta rối loạn, một con Ngọc Chỉ Điệp bỗng đậu lên đầu ngón tay ta, lại bị linh lực che chở, không dính phải giọt máu nào.

Động tác khẩn trương của ta cũng ngừng lại.

Có người ngồi xổm bên cạnh ta, cúi người xuống, trên người có mùi tuyết mát lạnh, ngón tay thon dài vươn ra phủ lên trên bàn tay đang run rẩy của ta, thay ta xử lý vết thương trên ngực Vãn Nhĩ Nhĩ.

Ta quay đầu, nhìn thấy góc nghiêng của Tạ Như Tịch.

Ngọc Chỉ Điệp tìm thấy hắn, hắn đến rồi.



Mọi lời nói như nghẹn trong cổ ta, ta muốn nói nhưng lại không thể bật ra thành lời.

Ánh mắt Tạ Như Tịch luôn tĩnh mịch, giờ phút này, dưới ánh trăng, ta lại nhìn thấy cái bóng của mình trong mắt hắn, nửa mặt ta đầy máu, vẻ mặt bối rối, bên cạnh là xác của n Chu, kiếm của ta còn cắm trong lồng ngực Vãn Nhĩ Nhĩ.

Tình cảnh như này, nói ta vô tội, e là cũng chẳng ai tin.

Tạ Như Tịch rút một chiếc khăn trắng trong tay ra, lặng lẽ lau đi vết máu trên trán ta, bình tĩnh nõi: “Ta biết rồi.”

Có tiếng bước chân chạy đến, ánh đèn chiếu vào trong rừng cấm, có lẽ nơi này chưa bao giờ sáng như vậy.

Là đội thị vệ tuần tra ban đêm phát hiện điều khác thường ở đây, bọn họ bao vây chúng ta thành từng vòng, Ngọc Dĩ chân nhân cũng nghe tin chạy tới, ông ta không tin nổi vào mắt mình, run tay cúi người xuống, kiểm tra hơi thở của n Chu.

Ta vô thức sờ tay lên hông tìm kiếm, nhưng lại sờ được một khoảng không hụt hẫng, bởi kiếm của ta vẫn đang cắm trên ngực Vãn Nhĩ Nhĩ.

Ta ngẩng đầu lên, mũi kiếm cũng hướng về phía ta, đội trưởng đội thị vệ tuần tra nhìn ta, Ngọc Dĩ chân nhân cũng ngẩng đầu lên, khuôn mặt đỏ bừng, giống như dã thú đang nổi điên, một chưởng xé gió lao về phía ta.

Tạ Như Tịch phản ứng rất nhanh, lập tức ấn đầu ta xuống, nhưng một bên tóc mai của ta vẫn bị cắt đứt, vô cùng chật vật.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook