Trở Về Tuổi 18 Thanh Xuân Đẹp Nhất Mà Em Theo Đuổi
Chương 49: Minh Viễn, chúng ta...chia tay đi!!
YenNhiMiuMiu
27/06/2023
Cả một ngày dài trôi qua Minh Nguyệt luôn trong trạng thái trầm mặc
Cô vừa mới nhận được tin nhắn từ Minh Viễn, nếu là trước kia đương nhiên cô sẽ cảm thấy vô cùng vui vẻ
Nhưng hiện tại, tin nhắn của anh không mang tới cho cô niềm vui nữa..
Trầm mặc cả một ngày, Minh Nguyệt nhìn tin nhắn của anh thật lâu sau đó cố kìm nén đau lòng nhắn tới
" Minh Viễn, chúng ta....."
" Chia tay đi!! "
Nhắn xong tin nhắn Minh Nguyệt không nhịn được nữa tự ôm lấy mình bật khóc
Cô không dám mở điện thoại lên xem, cô sợ thấy câu trả lời của anh
Từ lúc nhận được tin nhắn muốn gặp mặt của anh cô đã biết trước kết quả rồi
Vẫn như vậy, dù bao nhiêu chuyện có thay đổi nhưng chuyện của cô có lẽ vẫn tiếp diễn như trước, địa điểm gặp mặt giống nhau, tin nhắn anh gửi cũng giống nhau
Nếu đã như vậy, cô có phải cũng nên chấp nhận sự thật rồi? Cho dù đời trước hay hiện tại, anh vĩnh viễn cũng chưa bao giờ thuộc về cô!!
Minh Nguyệt không biết mình khóc bao lâu, đến khi tiếng chuông cửa vang lên liên hồi cô mới cố gắng bình tĩnh chạy vào phòng vệ sinh chỉnh sửa lại một chút sau đó ra mở cửa
Vừa mở ra Y Y bên ngoài đã lập tức lên tiếng
- Minh Nguyệt! Sao lâu vậy hả, đã hẹn hôm nay dẫn cậu ra ngoài mà, cậu...
Còn chưa nói hết câu Y Y lập tức nhìn thấy bạn mình một bộ dáng ủy khuất đáng thương, hai mắt sưng lên như vừa khóc đứng đó
Nhận ra có chuyện Y Y lo lắng ôm lấy Minh Nguyệt gấp gáp hỏi
- Xảy ra chuyện gì vậy, sao cậu lại khóc, ai bắt nạt cậu, nói mình nghe, mình đi xử lý cho cậu!!
Được Y Y ôm lấy quan tâm, Minh Nguyệt lúc này càng ủy khuất khóc lớn
- Y Y!! Mình...mình và anh ấy...mình và anh ấy...chia tay rồi! Thật sự...kết thúc rồi...mình...hức hức..mình...
Y Y nghe Minh Nguyệt nói xong đau lòng ôm chặt lấy cô, vỗ vỗ lưng trấn an
- Không sao, không sao Minh Nguyệt, mình ở đây, cậu cứ khóc cho thoải mái đi, mình ở cạnh cậu, yên tâm..ha!
Minh Nguyệt ôm chặt Y Y, khóc càng lợi hại hơn
Đợi sau khi Minh Nguyệt bình tĩnh lại một chút, Y Y đưa khăn giấy qua cho cô nhẹ nhàng hỏi
- Chuyện là sao vậy? Hai người các cậu tại sao lại chia tay? Không phải đang tốt đẹp sao?
Minh Nguyệt lau nước mắt, nghe Y Y hỏi xong cô cụp mắt xuống, giọng vẫn còn khàn khàn nói
- Mối tình đầu của anh ấy trở về rồi!
Y Y nắm lấy tay Minh Nguyệt, thấy bạn mình đau khổ như vậy tức giận hỏi
- Nên Minh Viễn nói chia tay với cậu? Để quay lại với cô ta!?
Minh Nguyệt nhẹ lắc đầu phủ nhận
- Không phải, là mình...mình nói chia tay với anh ấy!
Nói xong nước mắt lại lập tức rơi xuống, Y Y lấy khăn giấy lau nước mắt cho cô hoài nghi hỏi
- Cậu nói chia tay? Cậu không phải bao che cho anh ta đó chứ? Cậu thích anh ta như vậy...!!
Chỉ một câu như vậy của Y Y đã phá tan sự lớp phòng thủ vừa mới cố tạo ra của Minh Nguyệt
Cô lập tức ôm chặt lấy Y Y
- Mình thật sự....rất thích anh ấy...Y Y!! Mình.... không muốn chia tay!!
- Nhưng mình sợ...mình sợ nếu mình không nói trước...anh ấy sẽ là người nói...!!
- Mình...ngay cả... can đảm gặp mặt anh ấy để nói mình cũng không có...vậy làm sao...làm sao mình lại có can đảm nghe anh ấy nói chia tay...!!?
- Mình từng nghĩ...có lẽ lần này...mình đã được ở bên anh ấy...mình...nhưng lại không ngờ tới... điều đó lại khó như vậy!!
- Mình thật sự...thật sự...rất cố gắng đi về phía anh ấy!...Mình thật sự nghĩ chỉ cần cố gắng...
- Nhưng sự thật vẫn không thay đổi...đến cuối cùng...mình vẫn là người thua cuộc...!
Minh Nguyệt vừa khóc vừa nói với Y Y
Y Y thấy bạn mình như vậy đau lòng ôm chặt cô trấn an
- Minh Nguyệt, cậu thật sự tốt một cách ngốc nghếch cậu biết không!! Cậu thích anh ta như vậy nhưng vẫn bằng lòng tác thành cho anh ta!!
- Nhưng chính vì vậy cậu mới thật sự rất đặc biệt!! Không được ở bên cậu, anh ta mới là người thiệt thòi! Sau này anh ta nhất định sẽ hối tiếc muốn chết, cậu cứ chờ xem!!
Nói xong Y Y buông Minh Nguyệt ra, lấy tay lau nước mắt cho cô sau đó nhìn cô kiên định nói
- Minh Nguyệt của tớ xinh đẹp, tốt bụng, đáng yêu như thế này, nhất định sẽ có một người tốt đẹp hơn anh ta đang chờ cậu!! Cậu phải mạnh mẽ tin vào tương lai tốt đẹp phía trước!! Được không? Hứa với tớ đi!
Minh Nguyệt nhìn Y Y hồi lâu, sau đó cố mỉm cười gật đầu, tựa vào vai Y Y
- Mình hiện tại muốn về nhà một thời gian, mình muốn bình tĩnh lại, sau khi ổn rồi mình sẽ trở lại.
Y Y nghe Minh Nguyệt nói xong gật đầu đồng ý
- Ừm, mình đi cùng cậu, dù sao thời gian nghỉ còn dài, cậu cũng thi đấu xong rồi, trở về thư giãn một thời gian..
Minh Nguyệt ấm áp mỉm cười sau đó lên tiếng
- Cảm ơn cậu Y Y, nhưng hiện tại mình muốn ở một mình một thời gian, có được không?
Y Y từ chối, muốn nhất định đi cùng Minh Nguyệt
- Không được, cậu ở một mình không an toàn, hơn nữa có thêm mình không phải tốt hơn sao?
Minh Nguyệt nhìn Y Y cố gắng thuyết phục
- Mình thật sự ổn mà, ở nhà còn có Cậu tớ, thật sự không sao mà! Y Y!
Y Y thấy Minh Nguyệt cố thuyết phục mình như vậy, nhìn trạng thái Minh Nguyệt bây giờ tuy có chút do dự nhưng cũng chỉ đành gật đầu đồng ý
- Được, vậy có chuyện gì phải lập tức gọi tớ! Không cho phép cậu chịu đựng một mình!!
Minh Nguyệt nhẹ mỉm cười gật đầu đồng ý
Vì Minh Nguyệt muốn lập tức về nên Y Y cùng cô thu dọn đồ đạc vào vali sau đó đưa Minh Nguyệt tới sân bay
Trước khi đi Y Y còn lo lắng dặn dò Minh Nguyệt rất nhiều sau đó mới để cho cô đi
Minh Nguyệt mỉm cười vẫy tay với Y Y sau đó đi tới trạm kiểm soát, sau khi kiểm tra xong Minh Nguyệt quay lại nhìn Y Y dùng khẩu hình kêu Y Y về nhà chú ý an toàn sau đó vẫy vẫy tay với cô
Y Y mỉm cười vẫy lại, kêu Minh Nguyệt yên tâm, thấy Minh Nguyệt đã lên máy bay Y Y mới trở lại xe lái về.
Cô vừa mới nhận được tin nhắn từ Minh Viễn, nếu là trước kia đương nhiên cô sẽ cảm thấy vô cùng vui vẻ
Nhưng hiện tại, tin nhắn của anh không mang tới cho cô niềm vui nữa..
Trầm mặc cả một ngày, Minh Nguyệt nhìn tin nhắn của anh thật lâu sau đó cố kìm nén đau lòng nhắn tới
" Minh Viễn, chúng ta....."
" Chia tay đi!! "
Nhắn xong tin nhắn Minh Nguyệt không nhịn được nữa tự ôm lấy mình bật khóc
Cô không dám mở điện thoại lên xem, cô sợ thấy câu trả lời của anh
Từ lúc nhận được tin nhắn muốn gặp mặt của anh cô đã biết trước kết quả rồi
Vẫn như vậy, dù bao nhiêu chuyện có thay đổi nhưng chuyện của cô có lẽ vẫn tiếp diễn như trước, địa điểm gặp mặt giống nhau, tin nhắn anh gửi cũng giống nhau
Nếu đã như vậy, cô có phải cũng nên chấp nhận sự thật rồi? Cho dù đời trước hay hiện tại, anh vĩnh viễn cũng chưa bao giờ thuộc về cô!!
Minh Nguyệt không biết mình khóc bao lâu, đến khi tiếng chuông cửa vang lên liên hồi cô mới cố gắng bình tĩnh chạy vào phòng vệ sinh chỉnh sửa lại một chút sau đó ra mở cửa
Vừa mở ra Y Y bên ngoài đã lập tức lên tiếng
- Minh Nguyệt! Sao lâu vậy hả, đã hẹn hôm nay dẫn cậu ra ngoài mà, cậu...
Còn chưa nói hết câu Y Y lập tức nhìn thấy bạn mình một bộ dáng ủy khuất đáng thương, hai mắt sưng lên như vừa khóc đứng đó
Nhận ra có chuyện Y Y lo lắng ôm lấy Minh Nguyệt gấp gáp hỏi
- Xảy ra chuyện gì vậy, sao cậu lại khóc, ai bắt nạt cậu, nói mình nghe, mình đi xử lý cho cậu!!
Được Y Y ôm lấy quan tâm, Minh Nguyệt lúc này càng ủy khuất khóc lớn
- Y Y!! Mình...mình và anh ấy...mình và anh ấy...chia tay rồi! Thật sự...kết thúc rồi...mình...hức hức..mình...
Y Y nghe Minh Nguyệt nói xong đau lòng ôm chặt lấy cô, vỗ vỗ lưng trấn an
- Không sao, không sao Minh Nguyệt, mình ở đây, cậu cứ khóc cho thoải mái đi, mình ở cạnh cậu, yên tâm..ha!
Minh Nguyệt ôm chặt Y Y, khóc càng lợi hại hơn
Đợi sau khi Minh Nguyệt bình tĩnh lại một chút, Y Y đưa khăn giấy qua cho cô nhẹ nhàng hỏi
- Chuyện là sao vậy? Hai người các cậu tại sao lại chia tay? Không phải đang tốt đẹp sao?
Minh Nguyệt lau nước mắt, nghe Y Y hỏi xong cô cụp mắt xuống, giọng vẫn còn khàn khàn nói
- Mối tình đầu của anh ấy trở về rồi!
Y Y nắm lấy tay Minh Nguyệt, thấy bạn mình đau khổ như vậy tức giận hỏi
- Nên Minh Viễn nói chia tay với cậu? Để quay lại với cô ta!?
Minh Nguyệt nhẹ lắc đầu phủ nhận
- Không phải, là mình...mình nói chia tay với anh ấy!
Nói xong nước mắt lại lập tức rơi xuống, Y Y lấy khăn giấy lau nước mắt cho cô hoài nghi hỏi
- Cậu nói chia tay? Cậu không phải bao che cho anh ta đó chứ? Cậu thích anh ta như vậy...!!
Chỉ một câu như vậy của Y Y đã phá tan sự lớp phòng thủ vừa mới cố tạo ra của Minh Nguyệt
Cô lập tức ôm chặt lấy Y Y
- Mình thật sự....rất thích anh ấy...Y Y!! Mình.... không muốn chia tay!!
- Nhưng mình sợ...mình sợ nếu mình không nói trước...anh ấy sẽ là người nói...!!
- Mình...ngay cả... can đảm gặp mặt anh ấy để nói mình cũng không có...vậy làm sao...làm sao mình lại có can đảm nghe anh ấy nói chia tay...!!?
- Mình từng nghĩ...có lẽ lần này...mình đã được ở bên anh ấy...mình...nhưng lại không ngờ tới... điều đó lại khó như vậy!!
- Mình thật sự...thật sự...rất cố gắng đi về phía anh ấy!...Mình thật sự nghĩ chỉ cần cố gắng...
- Nhưng sự thật vẫn không thay đổi...đến cuối cùng...mình vẫn là người thua cuộc...!
Minh Nguyệt vừa khóc vừa nói với Y Y
Y Y thấy bạn mình như vậy đau lòng ôm chặt cô trấn an
- Minh Nguyệt, cậu thật sự tốt một cách ngốc nghếch cậu biết không!! Cậu thích anh ta như vậy nhưng vẫn bằng lòng tác thành cho anh ta!!
- Nhưng chính vì vậy cậu mới thật sự rất đặc biệt!! Không được ở bên cậu, anh ta mới là người thiệt thòi! Sau này anh ta nhất định sẽ hối tiếc muốn chết, cậu cứ chờ xem!!
Nói xong Y Y buông Minh Nguyệt ra, lấy tay lau nước mắt cho cô sau đó nhìn cô kiên định nói
- Minh Nguyệt của tớ xinh đẹp, tốt bụng, đáng yêu như thế này, nhất định sẽ có một người tốt đẹp hơn anh ta đang chờ cậu!! Cậu phải mạnh mẽ tin vào tương lai tốt đẹp phía trước!! Được không? Hứa với tớ đi!
Minh Nguyệt nhìn Y Y hồi lâu, sau đó cố mỉm cười gật đầu, tựa vào vai Y Y
- Mình hiện tại muốn về nhà một thời gian, mình muốn bình tĩnh lại, sau khi ổn rồi mình sẽ trở lại.
Y Y nghe Minh Nguyệt nói xong gật đầu đồng ý
- Ừm, mình đi cùng cậu, dù sao thời gian nghỉ còn dài, cậu cũng thi đấu xong rồi, trở về thư giãn một thời gian..
Minh Nguyệt ấm áp mỉm cười sau đó lên tiếng
- Cảm ơn cậu Y Y, nhưng hiện tại mình muốn ở một mình một thời gian, có được không?
Y Y từ chối, muốn nhất định đi cùng Minh Nguyệt
- Không được, cậu ở một mình không an toàn, hơn nữa có thêm mình không phải tốt hơn sao?
Minh Nguyệt nhìn Y Y cố gắng thuyết phục
- Mình thật sự ổn mà, ở nhà còn có Cậu tớ, thật sự không sao mà! Y Y!
Y Y thấy Minh Nguyệt cố thuyết phục mình như vậy, nhìn trạng thái Minh Nguyệt bây giờ tuy có chút do dự nhưng cũng chỉ đành gật đầu đồng ý
- Được, vậy có chuyện gì phải lập tức gọi tớ! Không cho phép cậu chịu đựng một mình!!
Minh Nguyệt nhẹ mỉm cười gật đầu đồng ý
Vì Minh Nguyệt muốn lập tức về nên Y Y cùng cô thu dọn đồ đạc vào vali sau đó đưa Minh Nguyệt tới sân bay
Trước khi đi Y Y còn lo lắng dặn dò Minh Nguyệt rất nhiều sau đó mới để cho cô đi
Minh Nguyệt mỉm cười vẫy tay với Y Y sau đó đi tới trạm kiểm soát, sau khi kiểm tra xong Minh Nguyệt quay lại nhìn Y Y dùng khẩu hình kêu Y Y về nhà chú ý an toàn sau đó vẫy vẫy tay với cô
Y Y mỉm cười vẫy lại, kêu Minh Nguyệt yên tâm, thấy Minh Nguyệt đã lên máy bay Y Y mới trở lại xe lái về.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.