Trong Đống Tro Tàn

Chương 3: Nhiệm Vụ Thứ Nhất Sau Khi Khai Giảng

Debrain

01/09/2023

Sau khi tiến vào khu vực dành riêng cho phụ nữ, những hình ảnh khủng bố kia cuối cùng cũng biến mất. Thi Nhược Hàm và Kim Loan sau khi nghỉ ngơi mang theo sách giáo khoa điện tử, tới phòng học chờ đợi.

“Thật dọa người,không ngờ lại có rất nhiều, rất nhiều người như vậy.” Kim Loan nói năng có hơi lộn xộn: “Chân tôi đều mềm nhũn, nếu ngã vào trong đám người kia nhất định sẽ bị xé thành mảnh nhỏ.” Cô ôm cánh tay Thi Nhược Hàm, cơ thể vẫn còn hơi run rẩy: “Cô thật là lợi hại, đi vững vàng như vậy, tôi chỉ có thể ở phía sau nhìn bóng lưng của cô mới có thể đi tiếp.”

Thi Nhược Hàm lặng lẽ dùng tinh thần lực trấn an Kim Loan : “Tôi cũng rất sợ, nhưng tôi chỉ không để lộ sự khiếp sợ đó thôi.”

“Đừng gạt người, tôi căn bản nhìn không ra...”

Nhiều nữ nhân lần lượt đi tới phòng học, bắt đầu tụ tập cùng nhau trò chuyện.

“Yên lặng một chút, buổi học còn vài phút nữa là bắt đầu.” Lần này đi vào là một người phụ nữ trung niên, trên mặt bà là nụ cười ôn hòa, nhưng nếp nhăn từng nếp từng nếp hiện ra trên mặt, trong mắt là một màu xanh đen.

Khoa học kỹ thuật của thời đại này rất tiến bộ, sản phẩm nuôi dưỡng, kéo dài tuổi thọ cũng có rất nhiều. Người bình thường có thể sống hai trăm năm, nếu có thể chất và tinh thần lực xuất chúng cũng có thể sống đến ba trăm năm, nhưng đến ba trăm năm đã là giới hạn.

Kết quả sử dụng tinh thần lực quá sức chính là sắc mặt không tốt của vị giáo viên này.

Nhưng đây cũng là chuyện không có biện pháp. Thi Nhược Hàm mặt không biểu tình cảm thán một chút, vì học viện hẳn là cũng làm ra rất nhiều cống hiến đi? Dù sao các loại thuốc bình thường cũng chỉ có hiệu quả thấp hơn một nửa so với việc khai thông của người thật.

Sau khi giới thiệu rất nhiều thông tin cơ bản, cuối cùng giáo viên cũng nói về sự sắp xếp của ngày mai: “Ngày hôm nay là ngày kiểm tra sức khỏe của giáo viên và sinh viên toàn trường, một số học sinh có tinh thần lực không ổn định cần tập trung lại để trấn an. Ngày mai các em sẽ làm thực tập thực tập thao tác thực tế như một thực tập sinh. Tôi sẽ ở bên cạnh đợi lệnh, có vấn đề sẽ đến xử lý... Đương nhiên, muốn làm được bước nào chỉ có thể hoàn toàn dựa vào mong muốn.”

Bước nào là có nên tiến hành hành quan hệ tình dục hay không. Việc trấn an có thể chia làm hai loại, dùng xúc tu tinh thần lực dẫn dắt mạng tinh thần của đối phương trở nên bằng phẳng hoàn chỉnh, hoặc là dùng hành động tình dục trực tiếp vận chuyển tinh thần lực của mình cho đối phương. Nếu đối phương quá nghiêm trọng, hoặc là năng lực bác sĩ không cao, muốn chữa khỏi cũng chỉ có thể thông qua quan hệ tình dục.

Cái nhìn của Thi Nhược Hàm đối với việc quan hệ tình dục rất bình thường chỉ cần cắm vào, xuất tinh. Đây hoàn toàn là công việc của bác sĩ mà thôi.

Những cô gái khác đã hoàn toàn tiếp thu thế giới quan, phụ nữ có thể chọn người chồng mình thích, địa vị tôn sùng. Trong cuộc đời có lẽ phải giao du với hàng trăm người khác nhau...

“Hôm nay trở về ôn tập cho tốt nội dung bài học ngày mai của Tháp Thế giới đi. Ngày mai ngoại trừ tôi còn có bác sĩ chăm sóc sức khỏe Mặc Sanh cùng giám sát, đảm bảo an toàn cho hiện trường. À, tôi họ Ninh, gọi tôi là cô Ninh là được rồi.” Sau khi giáo viên nói xong, buổi họp lớp hôm nay coi như kết thúc.

Nơi ký túc xá nữ sinh này mỗi người một phòng, nam sinh thì bốn người một phòng, Thi Nhược Hàm và Kim Loan là một tầng, các cô liền kết bạn trở về. Buổi tối lần này ngoài lầu bóng người kỳ quái hoặc là chuông cửa đều không có, làm cho Thi Nhược Hàm cảm thấy yên tâm... cô cũng không biết nhiệm vụ bảo vệ ký túc xá nữ sinh này làm cho các huấn luyện viên tranh đoạt thành bộ dạng gì.



Ngày hôm sau.

Buổi sáng Thi Nhược Hàm liền tỉnh lại rửa mặt chải đầu cho mình một chút, búi tóc lỏng lẻo lên, thoa chút son môi, toàn bộ khuôn mặt liền trở nên lười biếng mang theo chút lãnh đạm cùng quyến rũ, thay đồng phục trường quân đội số 1, vải vóc màu sậm bao quanh đường cong uyển chuyển, làm nổi bật ra cái mông tròn trịa no đủ.

Cô không gọi Kim Loan, tối hôm qua cô cũng đã nhớ kỹ đường, tự giác chuẩn bị mọi thứ xong xuôi.

Kỳ nghỉ hè vừa mới qua đi, thời tiết vẫn có chút khô nóng, xung quanh đều không có mây. Cô lặng lẽ nhìn trời xanh giống như ngày hôm qua, trong lòng không tự chủ hồi tưởng lại vị thiếu niên giống như thiên sứ kia... Tự do như vậy, mỏng manh như vậy, ở trên không trung có vẻ như thế giới đối với anh đều rất dịu dàng, rất tốt đẹp.

Vừa đi tới cửa, thì có một huấn luyện viên với tư thế có hơi cứng ngắc đối với cô, màu lúa mì trên da thấm ra mồ hôi, anh giống như làm báo cáo bình thường lớn tiếng nói: “Chào buổi sáng, tiểu thư Thi Nhược Hàm! Cô đã yêu cầu tôi đưa cô tới phòng y tế sao?”

“Làm phiền rồi.” Cô thản nhiên tiếp nhận, theo huấn luyện viên đi về phía trước, ánh nắng buổi chiều có thể soi sáng bóng tối bên cạnh của huấn luyện viên . Mặt khác lại có một người thay thế ở vị trí cửa, khẩn trương chờ đợi người phụ nữ tiếp theo ra ngoài.

Cho dù thời tiết đã trở nên mát mẻ nhưng trên người Thi Nhược Hàm vẫn không khỏi ra một ít mồ hôi mỏng. Cô lại bắt đầu lạc vào cõi thần tiên, tuyến đường trùng hợp với con đường trong đầu cô. Thỉnh thoảng trên đường sẽ có học sinh đi qua cũng chỉ kinh ngạc liếc nhìn cô một cái. Nhưng sau đó sợ hãi bởi uy nghiêm của huấn luyện viên cúi đầu liền vội vàng đi qua. Chẳng qua phía sau mang trên lưng như là mồ hôi nhưng lại giống ánh mắt nóng bỏng nhìn trộm của người khác.

Trong mồ hôi mang theo mùi thơm dịu dàng đặc trưng của phái nữ, không phải quá nồng đậm. Ngược lại mang theo mùi trái cây ngọt ngào, cẩn thận ngửi còn có thể biết trộn lẫn hương hoa, mềm mại, nhưng lại hết sức quyến rũ. Bản thân cô không có tự giác gì, chỉ dùng khăn giấy lau đi mồ hôi, cũng hy vọng sớm đến phòng y tế. Huấn luyện viên dẫn đường cảm thấy đây là một sự tra tấn ngọt ngào. Nồng độ mùi hormone cao đã để cho đầu óc của anh đều có chút biến thành hồ nhão, côn thịt dưới quần cũng đứng thẳng, đỉnh thậm chí tràn ra không ít nước đặc.

“Thi Nhược Hàm tiểu thư, phòng y tế đã đến!” Huấn luyện viên lặng lẽ kéo vạt áo ra che khuất một cục phồng lên. “Cô có cần tôi giúp cô đi khăn giấy này vứt không?"

“Cám ơn.” Cô tiện tay đặt khăn giấy đã vò thành một cục vào trong tay người đàn ông, đầu ngón tay nhẹ nhàng xẹt qua lòng bàn tay có chút thô ráp như lông vũ đang cào xúc cảm trơn nhẵn trực tiếp làm cho thịt của người đàn ông càng thêm trướng lớn hơn.

Trở về liền tuốt cho tốt mấy phát. Vị huấn luyện viên này cẩn thận cất kỹ khăn giấy, đưa mắt nhìn Thi Nhược Hàm tiến vào sâu trong phòng y tế.

“Em là Thi Nhược Hàm.” Cô gõ cửa, sau khi được cho phép mở cửa đi vào thì nhìn thấy người đàn ông kia.

Mái tóc dài màu xanh sẫm giống như thác nước chảy thẳng xuống, khuôn mặt trắng nõn gần như không mang theo bất kỳ huyết sắc nào, mắt phượng nhếch lên phía trước. Mang theo một bộ kính gọng vàng, ánh mắt giấu ở sau kính cũng là màu vàng trong suốt, dưới tia khúc xạ của ánh mặt trời giống như kim cương lóng lánh, nhưng khi nhìn thẳng cặp mắt dựng thẳng kia, rồi lại cảm thấy giống như tiến vào vũng bùn sâu. Cánh môi mỏng manh gợi lên một độ cong, có vẻ tâm tình rất tốt.

Mỹ nhân u ám, đây là ấn tượng đầu tiên của Thi Nhược Hàm khi nhìn thấy người này.

Lão sư ở bên cạnh vẫy vẫy tay bảo cô ngồi xuống trong nhà kho tinh thần: “Em tới rất sớm, vị kia chính là giáo viên Mặc Sênh.” Nhà kho tinh thần nói là nhà kho, kỳ thật chỉ là một cái ghế thoạt nhìn công nghệ rất cao, có thể gia tăng tinh thần lực khi sử dụng liên tục.



Đôi mắt vàng của Mặc Sênh nhìn lướt qua cô: “Xin chào. Đúng là một cô gái ưu tú.”

Chẳng biết tại sao cho dù là giọng nói có vẻ thập phần vô hại nhưng lại bị ánh mắt của anh nhìn chằm chằm từ đầu đến chân cô một lần. Thi Nhược Hàm chỉ cảm thấy một trận tê dại từ xương cụt đứng lên, cô tránh được ánh mắt của Mặc Sênh, cũng an phận đáp lời: “Chào thầy Mặc Sênh, cảm ơn đã khen.”

Mặc Sênh thấy cô không ăn kiểu này, thấp giọng cười vài cái rồi tiếp tục trò chuyện với cô Ninh.

Căn phòng này tổng cộng có năm kho tinh thần, các nữ sinh được chia làm năm nhóm, phân biệt ở các phòng khác nhau. Sau khi Thi Nhược Hàm hồi tưởng lại từng bước trấn an tinh thần lực, nữ sinh thiếu chút nữa đã đến đông đủ.

Mặc Sênh nhìn thoáng qua đồng hồ đeo tay, lại một lần nữa quét qua những cô gái mảnh mai này, hơn nữa còn cẩn thận chiếu cố Thi Nhược Hàm, ung dung mở miệng: “Còn mười lăm phút nữa học viên sẽ xếp hàng tiến vào, tôi tiếp theo sẽ đợi ở chỗ này, cô Ninh sẽ tiến hành tuần tra, mọi người thả lỏng một chút là được...” Sau đó nhẹ giọng nói: “Người nào dùng cách khác cũng có thể dùng căn phòng nhỏ bên kia nha.”

Thanh âm của anh thật sự là rất êm tai, môi lưỡi trong lúc đó chạm nhau sẽ tự nhiên mang theo một tia mập mờ.

Thi Nhược Hàm luôn cảm thấy có chút quái dị khó chịu, có một loại cảm giác bị thứ gì đó theo dõi. Cô tưởng tượng bản thân một chút, vô tri vô giác bị bàn tay phía sau màn kia bắt đi, nhất định sẽ bị thao không ngừng bất kể ngày đêm, sau lưng lại có chút mồ hôi lạnh thấm ra.

Vẫn là phải cẩn thận một chút thì tốt hơn. Cô lặng lẽ liếc Mặc Sanh một cái, vẫn có chút lo sợ.

Nhưng không đợi cô suy nghĩ lung tung, thời gian đã đến. Những nam nhân này gõ cửa thanh âm lớn có chút quá phận, rốt cuộc là có việc gì bất mãn sao, tại cô có chút không vui về sau, Thi Nhược Hàm liền biết vì sao...... Những người này tinh thần lực không ổn định cũng đã đến trình độ bán thú hóa sao? Cô khẽ nhếch miệng, nhìn lộ ra bộ lông xù, lỗ tai, đuôi, hoặc là thân hình to lớn nam tính tiến vào.

Tại sao căn phòng lại lớn như vậy, cuối cùng tôi cũng hiểu, ừm, hiểu rồi.

Người đầu tiên đi tới trước mặt cô xếp hàng là một thiếu niên mang theo lỗ tai lông xù, hắn tự nhiên ở trước mặt Thi Nhược Hàm nửa quỳ xuống, hiện ra mười phần ôn thuần cùng thần phục. Lỗ tai run lên, thoạt nhìn rất dễ sờ.

Cô đưa tay đặt ở chỗ lông xù trên đầu của thiếu niên, cảm giác được thân thể run rẩy về sau, cô hỏi tới: “Rất khẩn trương sao?” Thiếu niên nhịn không được ngẩng đầu, cự ly gần nhìn thấy Thi Nhược Hàm dung mạo sau đó hắn gian nan nuốt một ngụm nước bọt: “Rất, rất khẩn trương.”

Thiếu nữ ngược lại sờ sờ lông xù của lỗ tai: “Đừng khẩn trương, lần đầu tiên, ta sẽ rất ôn nhu.”

Bị sờ soạng điểm mẫn cảm của thiếu niên, lại nghe thấy nghĩa lời nói sau đó rất khác, côn thịt đã cứng hơn một nửa.

Quá trình trị liệu cũng là một loại hưởng thụ linh nhục, sau khi bắt đầu khai thông trong phòng liền vang lên tiếng rên rỉ đè nén của nam nhân.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Trong Đống Tro Tàn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook