Trọng Sinh: Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Chủ Mẫu Hầu Phủ
Chương 28:
Chu Đại Bạch
29/10/2024
Lời của Trình Vân Sóc khiến cho toàn bộ mọi người yên lặng, Liễu thị lại càng vui vẻ không cản nổi.
Bà ta liên tục nói vài câu khiêm tốn, ra vẻ mẫu nữ tình thâm với Lục Lệnh Quân, lôi kéo Lục Lệnh Quân kể lể, từ nhỏ mẫu thân nàng mất sớm, bà ta móc hết tim gan ra để giáo dục nàng, đối xử với nàng còn tốt hơn so với nữ nhi ruột.
Lục Lệnh Quân nghe mà cũng thấy phiền.
Nàng đáp lại qua loa vài tiếng, rồi đi theo Trình Vân Sóc rời đi.
Lúc đi ra, nàng quay đầu nhìn thoáng qua trong phòng.
Lục Hàm Nghi còn ngây ngốc đứng bên trên, biểu cảm trên mặt muốn có bao nhiêu đặc sắc thì có bấy nhiêu đặc sắc.
Tướng công nàng ta hiện tại Lý Văn Tuân gọi nàng ta mấy câu cũng không hoàn hồn.
Lục Lệnh Quân thu hồi ánh mắt, nhẹ nhàng cười một tiếng.
Bây giờ mới bao lâu chứ, chờ đến khi Lục Hàm Nghi phát hiện ra tướng công mà chính nàng ta hao tổn tâm cơ để gả cho căn bản khác biệt hoàn toàn so với những gì mà hắn thể hiện, càng có thứ khiến nàng ta không thể tin được.
Bởi vì bước đầu tiên để đậu Trạng Nguyên, chính là năm đó nàng trù tính khắp nơi, tiêu hết gần nửa của hồi môn, tặng quà qua lại cho các vị Hàn Lâm phu nhân, còn phải có một chút may mắn, mua được một đống đề mới khiến cho hắn miễn cưỡng đậu.
Nếu như nàng chẳng làm gì, Lý Văn Tuân lấy đâu ra số mệnh trạng nguyên!
Sau khi Lục Lệnh Quân đi, các nữ nhân trong phòng cũng lần lượt rời đi.
Hôm nay mọi người được xem trò vui một phen.
Chí ít bọn họ đã biết, Lục Lệnh Quân gả cho hào môn, quả thật gả cho người không tệ.
Có đủ thể diện, nở mày nở mặt.
Thật không biết đầu óc Lục Hàm Nghi bị rút đi đâu, gả cho một thứ tử của tiểu quan lục phẩm bình thường không có gì đặc biệt.
Sau khi mọi người rời đi, Lục Hàm Nghi mở miệng nói một tiếng: "Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng!"
"Hàm Nghi, rốt cuộc con sao vậy!" Liễu thị nhìn nữ nhi của mình, thật sự cảm thấy nàng ta giống như bị trúng tà.
"Nương! Lục Lệnh Quân tuyệt đối không có khả năng được sủng ái!"
"Được rồi, bây giờ con cũng đừng nhìn chằm chằm nàng nữa, sống tốt phần của mình đi." Liễu thị thở dài.
Hôm nay Lục Lệnh Quân có danh tiếng, nhưng sự việc đã đến bước này, nào còn có cơ hội mà hối hận.
"Mẫu thân, sau này ta sẽ đối xử tốt với Hàm Nghi." Lý Văn Tuân nói.
Lúc này Lục Hàm Nghi nghĩ tới điều gì đó: "Phải rồi, nương, người cứ tạm chờ mà xem đi! Văn Tuân nhất định sẽ đậu trạng nguyên! Đến lúc đó chúng ta chắc chắn sẽ sống tốt hơn Lục Lệnh Quân!"
Cho dù hiện tại Lục Lệnh Quân thể hiện ra có chút khác biệt so với nàng ta đời trước, nhưng suy cho cùng Hầu phủ cũng chỉ là đồ bỏ đi, sau này Trình Vân Sóc sẽ bỏ trốn cùng tiện thiếp, mà nàng ta sau này, sẽ từng bước thăng chức cùng với Lý Văn Tuân!
Cuộc sống tốt chân chính của nàng ta là ở chỗ Lý Văn Tuân!
Chạy không thoát!
Giọng điệu chắc chắn này của Lục Hàm Nghi khiến cho Lý Văn Tuân nghe mà hơi đỏ mặt: "Ta sẽ cố gắng."
"Tướng công, ta tin rằng chàng nhất định sẽ đậu trạng nguyên!"
Lý Văn Tuân càng đỏ mặt hơn.
Kỳ thi mùa xuân sang năm, hắn đã chuẩn bị rất lâu, quả thực nắm chắc là đậu Tiến Sĩ, nhưng trạng nguyên thì hắn hoàn toàn không dám nghĩ tới.
May mà đây là nói thầm một chút, thê tử của hắn ủng hộ hắn.
Liễu thị thấy nữ nhi mình chắc chắn, chỉ muốn, mà thôi, cứ xem một chút đi.
Nói không chừng nữ nhi của mình thật sự nói rất đúng, nàng ta chọn người này mới thật sự là rể hiền.
Nếu không thì bà ta thật sự sẽ tích tụ mà tức chết.
Lục Lệnh Quân và Trình Vân Sóc lên xe ngựa, xe ngựa đi thong thả.
Bà ta liên tục nói vài câu khiêm tốn, ra vẻ mẫu nữ tình thâm với Lục Lệnh Quân, lôi kéo Lục Lệnh Quân kể lể, từ nhỏ mẫu thân nàng mất sớm, bà ta móc hết tim gan ra để giáo dục nàng, đối xử với nàng còn tốt hơn so với nữ nhi ruột.
Lục Lệnh Quân nghe mà cũng thấy phiền.
Nàng đáp lại qua loa vài tiếng, rồi đi theo Trình Vân Sóc rời đi.
Lúc đi ra, nàng quay đầu nhìn thoáng qua trong phòng.
Lục Hàm Nghi còn ngây ngốc đứng bên trên, biểu cảm trên mặt muốn có bao nhiêu đặc sắc thì có bấy nhiêu đặc sắc.
Tướng công nàng ta hiện tại Lý Văn Tuân gọi nàng ta mấy câu cũng không hoàn hồn.
Lục Lệnh Quân thu hồi ánh mắt, nhẹ nhàng cười một tiếng.
Bây giờ mới bao lâu chứ, chờ đến khi Lục Hàm Nghi phát hiện ra tướng công mà chính nàng ta hao tổn tâm cơ để gả cho căn bản khác biệt hoàn toàn so với những gì mà hắn thể hiện, càng có thứ khiến nàng ta không thể tin được.
Bởi vì bước đầu tiên để đậu Trạng Nguyên, chính là năm đó nàng trù tính khắp nơi, tiêu hết gần nửa của hồi môn, tặng quà qua lại cho các vị Hàn Lâm phu nhân, còn phải có một chút may mắn, mua được một đống đề mới khiến cho hắn miễn cưỡng đậu.
Nếu như nàng chẳng làm gì, Lý Văn Tuân lấy đâu ra số mệnh trạng nguyên!
Sau khi Lục Lệnh Quân đi, các nữ nhân trong phòng cũng lần lượt rời đi.
Hôm nay mọi người được xem trò vui một phen.
Chí ít bọn họ đã biết, Lục Lệnh Quân gả cho hào môn, quả thật gả cho người không tệ.
Có đủ thể diện, nở mày nở mặt.
Thật không biết đầu óc Lục Hàm Nghi bị rút đi đâu, gả cho một thứ tử của tiểu quan lục phẩm bình thường không có gì đặc biệt.
Sau khi mọi người rời đi, Lục Hàm Nghi mở miệng nói một tiếng: "Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng!"
"Hàm Nghi, rốt cuộc con sao vậy!" Liễu thị nhìn nữ nhi của mình, thật sự cảm thấy nàng ta giống như bị trúng tà.
"Nương! Lục Lệnh Quân tuyệt đối không có khả năng được sủng ái!"
"Được rồi, bây giờ con cũng đừng nhìn chằm chằm nàng nữa, sống tốt phần của mình đi." Liễu thị thở dài.
Hôm nay Lục Lệnh Quân có danh tiếng, nhưng sự việc đã đến bước này, nào còn có cơ hội mà hối hận.
"Mẫu thân, sau này ta sẽ đối xử tốt với Hàm Nghi." Lý Văn Tuân nói.
Lúc này Lục Hàm Nghi nghĩ tới điều gì đó: "Phải rồi, nương, người cứ tạm chờ mà xem đi! Văn Tuân nhất định sẽ đậu trạng nguyên! Đến lúc đó chúng ta chắc chắn sẽ sống tốt hơn Lục Lệnh Quân!"
Cho dù hiện tại Lục Lệnh Quân thể hiện ra có chút khác biệt so với nàng ta đời trước, nhưng suy cho cùng Hầu phủ cũng chỉ là đồ bỏ đi, sau này Trình Vân Sóc sẽ bỏ trốn cùng tiện thiếp, mà nàng ta sau này, sẽ từng bước thăng chức cùng với Lý Văn Tuân!
Cuộc sống tốt chân chính của nàng ta là ở chỗ Lý Văn Tuân!
Chạy không thoát!
Giọng điệu chắc chắn này của Lục Hàm Nghi khiến cho Lý Văn Tuân nghe mà hơi đỏ mặt: "Ta sẽ cố gắng."
"Tướng công, ta tin rằng chàng nhất định sẽ đậu trạng nguyên!"
Lý Văn Tuân càng đỏ mặt hơn.
Kỳ thi mùa xuân sang năm, hắn đã chuẩn bị rất lâu, quả thực nắm chắc là đậu Tiến Sĩ, nhưng trạng nguyên thì hắn hoàn toàn không dám nghĩ tới.
May mà đây là nói thầm một chút, thê tử của hắn ủng hộ hắn.
Liễu thị thấy nữ nhi mình chắc chắn, chỉ muốn, mà thôi, cứ xem một chút đi.
Nói không chừng nữ nhi của mình thật sự nói rất đúng, nàng ta chọn người này mới thật sự là rể hiền.
Nếu không thì bà ta thật sự sẽ tích tụ mà tức chết.
Lục Lệnh Quân và Trình Vân Sóc lên xe ngựa, xe ngựa đi thong thả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.