Trọng Sinh: Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Chủ Mẫu Hầu Phủ
Chương 30:
Chu Đại Bạch
29/10/2024
“Quân nhi, hôm nay con cũng đã biết được tình huống của Hầu phủ rồi, Hầu phủ mấy đời đơn truyền, nhân khẩu không quá nhiều, nhi tử của ta chẳng làm nên trò trống gì, ta vốn dĩ cũng chẳng trông cậy gì vào hắn.”
Tần Thị nhìn Lục Lệnh Quân, chỉ dạy: “Con là một người thông minh, về phương diện con nối dõi này con phải để tâm nhiều hơn, chỉ cần có được một nhi tử bàng thân, sau này cho dù là kẻ nào cũng không thể làm gì được con.”
Lục Lệnh Quân nghe xong đã hiểu mỉm cười: “Mẫu thân, con đã hiểu rồi.”
Tần thị hài lòng nhìn Lục Lệnh Quân, sai Ôn ma ma đích thân đưa tiễn nàng.
Đi vào viện của nàng rồi, Ông ma ma mới gọi nàng lại nhỏ giọng nói: “Thiếu phu nhân, phu nhân còn chuẩn bị cho người không ít phương thuốc cổ truyền.”
Lục Lệnh Quân nhìn bà ấy gật đầu, bảo Xuân Hạnh cầm lấy: “Cảm ơn mẫu thân, làm phiền ma ma rồi.”
Nàng nhẹ nhàng bình tĩnh nhận lấy mấy thứ này, tiễn Ôn ma ma ra về.
Mấy thứ này nhận thì cứ nhận thôi, Lục Lệnh Quân bị thúc giục nhanh sinh con cũng chẳng có tí áp lực nào.
Cho dù Trình Vân Sóc không có hứng thú gì với nàng, chuyện này trong lòng tất cả mọi người cũng tự hiểu lấy.
Lục Lệnh Quân thật sự không cảm thấy việc này có vấn đề gì.
Bởi vì mấy đứa con trong hậu trạch này, cho dù là người nào sinh ra, không phải đều phải gọi nàng là mẫu thân sao?
Trình Vân Sóc không thích nàng, vậy nàng cũng có thể tránh được nỗi khổ khi sinh đẻ.
Kiếp trước nàng đã chịu khổ trong việc sinh đẻ đủ rồi.
Khi nàng xuất giá chỉ mới mười sáu tuổi, đang trong thời kỳ cơ thể phát triển, đương nhiên rất dễ thụ thai, khi đó nàng còn phải lo lắng cho sự nghiệp của Lý Văn Tuân, cho dù đang vác bụng to thì cũng phải tính toán cho hắn ta, làm hắn ta có thể trổ hết tài năng trong Lý phủ.
Lúc sinh con thì khó sinh rong huyết, cơ thể vừa mệt lại vừa không đủ dinh dưỡng, sinh suốt hai ngày, cuối cùng đứa bé kia vẫn cứ mất đi.
Sau đó nàng cũng rất khó có thể mang thai, suốt đời không có con.
Hơn nữa còn bởi vì sinh sản mà để lại bệnh, làm nàng chết sớm, sau đó Lục Lệnh Quân mới hiểu ra, thì ra tất cả các phái nữ trong tộc mẫu thân của nàng đều có vấn đề trong phương diện sinh dục, tất cả mọi người đều gặp được một vấn đề một là mẹ sống, hai là con sống, không có ai có thể cùng con cái lớn lên.
Lục Lệnh Quân đã suy nghĩ thông suốt rồi, kiếp này, nếu có thể không sinh con thì nàng sẽ không sinh.
Nếu nhất định phải lựa chọn.
Vậy thì nàng chọn để nàng sống.
Lại còn phải phú quý sung sướng khỏe mạnh vui vẻ mà sống đến già.
Làm người phú quý rảnh rỗi một đời.
Lục Lệnh Quân vừa mới tiễn Ôn ma ma đi xong, đang định nhàn nhã hưởng thụ buổi chiều tra, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng ầm ỉ ồn ào.
“Cho ta đi vào!”
“Làm sao thế?” Lục Lệnh Quân cầm lấy một chén phô mai đậu đỏ nhỏ, Tiểu Vi đã vội vàng chạy vào.
“Thiếu phu nhân, là người của Dao Quang Các đến.”
“Là Hình cô nương à, đến đúng lúc lắm.” Lục Lệnh Quân cũng đang có ý định đi tìm nàng ta.
“Không phải, thiếu phu nhân.” Tiểu Vi đi đến ghé sát vào lỗ tai của Lục Lệnh Quân, nhỏ giọng nói tin tức mà nàng ấy nghe ngóng được vào buổi sáng cho Lục Lệnh Quân nghe.
Thì ra ngày hôm nay Trình Vân Sóc cùng nàng hồi môn lại không nói cho Hình Đại Dung biết.
Hắn lén giấu nàng ta để đi cùng nàng.
Sau khi quay về, Hình Đại Dung vốn dĩ cũng không phát hiện, sau đó lại nhìn thấy tiền mừng mà Thanh Phong lãnh được từ chỗ Lục Lệnh Quân, lập tức đi tìm hiểu nguồn gốc khảo vấn biết được.
Biết hắn là cùng Lục Lệnh Quân đi hồi môn, nàng ta lập tức đi tìm Trình Vân Sóc cãi nhau một trận cực to, la lối chọc Trình Vân Sóc tức giận bỏ đi.
Tần Thị nhìn Lục Lệnh Quân, chỉ dạy: “Con là một người thông minh, về phương diện con nối dõi này con phải để tâm nhiều hơn, chỉ cần có được một nhi tử bàng thân, sau này cho dù là kẻ nào cũng không thể làm gì được con.”
Lục Lệnh Quân nghe xong đã hiểu mỉm cười: “Mẫu thân, con đã hiểu rồi.”
Tần thị hài lòng nhìn Lục Lệnh Quân, sai Ôn ma ma đích thân đưa tiễn nàng.
Đi vào viện của nàng rồi, Ông ma ma mới gọi nàng lại nhỏ giọng nói: “Thiếu phu nhân, phu nhân còn chuẩn bị cho người không ít phương thuốc cổ truyền.”
Lục Lệnh Quân nhìn bà ấy gật đầu, bảo Xuân Hạnh cầm lấy: “Cảm ơn mẫu thân, làm phiền ma ma rồi.”
Nàng nhẹ nhàng bình tĩnh nhận lấy mấy thứ này, tiễn Ôn ma ma ra về.
Mấy thứ này nhận thì cứ nhận thôi, Lục Lệnh Quân bị thúc giục nhanh sinh con cũng chẳng có tí áp lực nào.
Cho dù Trình Vân Sóc không có hứng thú gì với nàng, chuyện này trong lòng tất cả mọi người cũng tự hiểu lấy.
Lục Lệnh Quân thật sự không cảm thấy việc này có vấn đề gì.
Bởi vì mấy đứa con trong hậu trạch này, cho dù là người nào sinh ra, không phải đều phải gọi nàng là mẫu thân sao?
Trình Vân Sóc không thích nàng, vậy nàng cũng có thể tránh được nỗi khổ khi sinh đẻ.
Kiếp trước nàng đã chịu khổ trong việc sinh đẻ đủ rồi.
Khi nàng xuất giá chỉ mới mười sáu tuổi, đang trong thời kỳ cơ thể phát triển, đương nhiên rất dễ thụ thai, khi đó nàng còn phải lo lắng cho sự nghiệp của Lý Văn Tuân, cho dù đang vác bụng to thì cũng phải tính toán cho hắn ta, làm hắn ta có thể trổ hết tài năng trong Lý phủ.
Lúc sinh con thì khó sinh rong huyết, cơ thể vừa mệt lại vừa không đủ dinh dưỡng, sinh suốt hai ngày, cuối cùng đứa bé kia vẫn cứ mất đi.
Sau đó nàng cũng rất khó có thể mang thai, suốt đời không có con.
Hơn nữa còn bởi vì sinh sản mà để lại bệnh, làm nàng chết sớm, sau đó Lục Lệnh Quân mới hiểu ra, thì ra tất cả các phái nữ trong tộc mẫu thân của nàng đều có vấn đề trong phương diện sinh dục, tất cả mọi người đều gặp được một vấn đề một là mẹ sống, hai là con sống, không có ai có thể cùng con cái lớn lên.
Lục Lệnh Quân đã suy nghĩ thông suốt rồi, kiếp này, nếu có thể không sinh con thì nàng sẽ không sinh.
Nếu nhất định phải lựa chọn.
Vậy thì nàng chọn để nàng sống.
Lại còn phải phú quý sung sướng khỏe mạnh vui vẻ mà sống đến già.
Làm người phú quý rảnh rỗi một đời.
Lục Lệnh Quân vừa mới tiễn Ôn ma ma đi xong, đang định nhàn nhã hưởng thụ buổi chiều tra, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng ầm ỉ ồn ào.
“Cho ta đi vào!”
“Làm sao thế?” Lục Lệnh Quân cầm lấy một chén phô mai đậu đỏ nhỏ, Tiểu Vi đã vội vàng chạy vào.
“Thiếu phu nhân, là người của Dao Quang Các đến.”
“Là Hình cô nương à, đến đúng lúc lắm.” Lục Lệnh Quân cũng đang có ý định đi tìm nàng ta.
“Không phải, thiếu phu nhân.” Tiểu Vi đi đến ghé sát vào lỗ tai của Lục Lệnh Quân, nhỏ giọng nói tin tức mà nàng ấy nghe ngóng được vào buổi sáng cho Lục Lệnh Quân nghe.
Thì ra ngày hôm nay Trình Vân Sóc cùng nàng hồi môn lại không nói cho Hình Đại Dung biết.
Hắn lén giấu nàng ta để đi cùng nàng.
Sau khi quay về, Hình Đại Dung vốn dĩ cũng không phát hiện, sau đó lại nhìn thấy tiền mừng mà Thanh Phong lãnh được từ chỗ Lục Lệnh Quân, lập tức đi tìm hiểu nguồn gốc khảo vấn biết được.
Biết hắn là cùng Lục Lệnh Quân đi hồi môn, nàng ta lập tức đi tìm Trình Vân Sóc cãi nhau một trận cực to, la lối chọc Trình Vân Sóc tức giận bỏ đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.