Trọng Sinh: Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Chủ Mẫu Hầu Phủ
Chương 41:
Chu Đại Bạch
29/10/2024
“Ngươi nói bậy! Trình Vân Sóc đã hứa với ta rằng đời này hắn chỉ có một người! Hắn là của ta! Ngươi nói nhiều như thế cũng không thể che giấu được sự thật rằng ngươi giành nam nhân của ta, ngươi chính là tiểu tam đê tiện cướp nam nhân người khác! Đồ tiểu tam đê tiện!”
“Đừng có nổi điên trước mặt ta!” Thu Lăng hất văng tay nàng ta ra, trừng mắt chỉ thẳng vào mũi nàng ta mắng: “Ngươi mở miệng ngậm miệng đều là thế tử là của ngươi, người không biết còn tưởng rằng ngươi mới là chủ mẫu đương gia của hầu phủ! Ngươi chỉ là một đứa bò giường, thậm chí còn không phải tiểu thiếp! Nếu còn không nhận rõ thân phận của mình thì lão nương sẽ đích thân đái một vũng nước tiểu cho ngươi tự soi lại bản thân!”
Thu Lăng nói xong quay về phòng xách cái bô của mình ra, hất thẳng về phía Hình Đại Dung.
Hình Đại Dung nhìn thấy như thế, vội vàng tránh đi.
Mùi tanh thối từ bên cạnh người nàng ta bốc lên, nàng ta giận đến mức toàn thân phát run.
Nàng ta đang định nhào lên tìm Thu Lăng, Thu Lăng lập tức đóng sầm cửa phòng lại.
“Cái thứ gì thế này! Nàng ta thật sự cho rằng mình là đương gia chủ mẫu à, còn dám đến phòng của lão nương ra vẻ ta đây!”
Hình Đại Dung giận đến mức toàn thân run lẩy bẩy, đầu óc trống rỗng, nhìn cửa phòng đang đóng chặt, tức giận đến mức giơ lên đạp vài phát.
Nhưng mà đá hai phát xong chỉ làm chân nàng ta đau nhói, nàng ta vừa tức vừa ấm ức chạy về Dao Quang Các.
Mới vừa chạy về, hai câu nói cuối cùng của Thu Lăng lại đột nhiên đánh thức nàng ta.
Đương gia chủ mẫu?
Lục Lệnh Quân?!
Lúc này.
Gió thu ào ào, ánh nắng mặt trời thích hợp.
Gió thổi thoải mái, trong phòng nhỏ, Lục Lệnh Quân đang xem sổ sách.
“Hả giận, hả giận, đúng là quá hả giận!”
“Lúc nãy khi Thu di nương xách theo cái bô trong phòng hất về phía Hình Đại Dung, làm nàng ta cuối cùng cũng không rặn ra được một câu nào nữa.”
Xuân Hòa và Sương Hồng đều cười đến ngửa tới ngửa lui, Tiểu Vi chạy đến truyền lời thì lại cười đến chảy ra nước mắt.
“Thiếu phu nhân, loại người này phải đối phó như thế mới đúng! Ai bảo nàng ta suốt ngày cứ nổi điên trước mặt chúng ta!”
Lục Lệnh Quân đang xem sổ sách cong môi cười nhạt.
Nàng cũng không ngờ rằng bản lĩnh chọc giận người khác của Thu di nương chẳng kém cạnh ai.
Chỉ trong vòng hai ba ngày ngắn ngủi, đã chọc Hình Đại Dung tức đến mức không ngồi yên, tra tấn nàng ta một trận.
“Được rồi, Sương Hồng, lát nữa ngươi đi ra phủ nói cho Chỉ Nhiễm một tiếng, bảo nàng trong khoảng thời gian này bắt đầu tích trữ than củi, hiện tại chỉ mới vào thu, giá cả sẽ khá rẻ.”
“Vâng.” Sương Hồng ngừng cười, ôm bụng đồng ý.
Sau khi Lục Lệnh Quân làm quen với tất cả các sự vụ trong phủ rồi, lập tức muốn bắt đầu xử lý những thôn trang và sản nghiệp trên danh nghĩa của mình.
Nàng là người sống lại, đương nhiên phải bắt được một ít tiết điểm thời gian quan trọng, nàng còn nhớ rõ mùa đông năm nay cực kỳ lạnh, giá than củi tăng lên rất nhiều, đến sau đó cho dù có ra giá cao cũng rất khó có thể mua được.
Kiếp trước lúc đó nàng đang ở Lý phủ, số lượng than củi của Lý phủ không đủ, tất cả đều nhường cho gia chủ và gia đình đại ca Lý gia, khi đó nàng đi theo Lý nhị cũng chịu lạnh rất nhiều, cũng chính vào lúc đó, cơ thể mới để lại mầm bệnh.
Đời này, nàng nắm giữ cơ hội trước, chuẩn bị than củi sẵn sàng.
Nàng vừa mới sắp xếp ra lệnh các công việc xong, lại có người đi đến truyền báo.
“Thiếu phu nhân, vị kia ở Dao Quang Các lại đến nữa!”
“Đừng có nổi điên trước mặt ta!” Thu Lăng hất văng tay nàng ta ra, trừng mắt chỉ thẳng vào mũi nàng ta mắng: “Ngươi mở miệng ngậm miệng đều là thế tử là của ngươi, người không biết còn tưởng rằng ngươi mới là chủ mẫu đương gia của hầu phủ! Ngươi chỉ là một đứa bò giường, thậm chí còn không phải tiểu thiếp! Nếu còn không nhận rõ thân phận của mình thì lão nương sẽ đích thân đái một vũng nước tiểu cho ngươi tự soi lại bản thân!”
Thu Lăng nói xong quay về phòng xách cái bô của mình ra, hất thẳng về phía Hình Đại Dung.
Hình Đại Dung nhìn thấy như thế, vội vàng tránh đi.
Mùi tanh thối từ bên cạnh người nàng ta bốc lên, nàng ta giận đến mức toàn thân phát run.
Nàng ta đang định nhào lên tìm Thu Lăng, Thu Lăng lập tức đóng sầm cửa phòng lại.
“Cái thứ gì thế này! Nàng ta thật sự cho rằng mình là đương gia chủ mẫu à, còn dám đến phòng của lão nương ra vẻ ta đây!”
Hình Đại Dung giận đến mức toàn thân run lẩy bẩy, đầu óc trống rỗng, nhìn cửa phòng đang đóng chặt, tức giận đến mức giơ lên đạp vài phát.
Nhưng mà đá hai phát xong chỉ làm chân nàng ta đau nhói, nàng ta vừa tức vừa ấm ức chạy về Dao Quang Các.
Mới vừa chạy về, hai câu nói cuối cùng của Thu Lăng lại đột nhiên đánh thức nàng ta.
Đương gia chủ mẫu?
Lục Lệnh Quân?!
Lúc này.
Gió thu ào ào, ánh nắng mặt trời thích hợp.
Gió thổi thoải mái, trong phòng nhỏ, Lục Lệnh Quân đang xem sổ sách.
“Hả giận, hả giận, đúng là quá hả giận!”
“Lúc nãy khi Thu di nương xách theo cái bô trong phòng hất về phía Hình Đại Dung, làm nàng ta cuối cùng cũng không rặn ra được một câu nào nữa.”
Xuân Hòa và Sương Hồng đều cười đến ngửa tới ngửa lui, Tiểu Vi chạy đến truyền lời thì lại cười đến chảy ra nước mắt.
“Thiếu phu nhân, loại người này phải đối phó như thế mới đúng! Ai bảo nàng ta suốt ngày cứ nổi điên trước mặt chúng ta!”
Lục Lệnh Quân đang xem sổ sách cong môi cười nhạt.
Nàng cũng không ngờ rằng bản lĩnh chọc giận người khác của Thu di nương chẳng kém cạnh ai.
Chỉ trong vòng hai ba ngày ngắn ngủi, đã chọc Hình Đại Dung tức đến mức không ngồi yên, tra tấn nàng ta một trận.
“Được rồi, Sương Hồng, lát nữa ngươi đi ra phủ nói cho Chỉ Nhiễm một tiếng, bảo nàng trong khoảng thời gian này bắt đầu tích trữ than củi, hiện tại chỉ mới vào thu, giá cả sẽ khá rẻ.”
“Vâng.” Sương Hồng ngừng cười, ôm bụng đồng ý.
Sau khi Lục Lệnh Quân làm quen với tất cả các sự vụ trong phủ rồi, lập tức muốn bắt đầu xử lý những thôn trang và sản nghiệp trên danh nghĩa của mình.
Nàng là người sống lại, đương nhiên phải bắt được một ít tiết điểm thời gian quan trọng, nàng còn nhớ rõ mùa đông năm nay cực kỳ lạnh, giá than củi tăng lên rất nhiều, đến sau đó cho dù có ra giá cao cũng rất khó có thể mua được.
Kiếp trước lúc đó nàng đang ở Lý phủ, số lượng than củi của Lý phủ không đủ, tất cả đều nhường cho gia chủ và gia đình đại ca Lý gia, khi đó nàng đi theo Lý nhị cũng chịu lạnh rất nhiều, cũng chính vào lúc đó, cơ thể mới để lại mầm bệnh.
Đời này, nàng nắm giữ cơ hội trước, chuẩn bị than củi sẵn sàng.
Nàng vừa mới sắp xếp ra lệnh các công việc xong, lại có người đi đến truyền báo.
“Thiếu phu nhân, vị kia ở Dao Quang Các lại đến nữa!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.