Trọng Sinh: Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Chủ Mẫu Hầu Phủ
Chương 42:
Chu Đại Bạch
29/10/2024
Vị ở Diêu Quang Các kia?
Hình Đại Dung lại tới rồi?
Lục Lệnh Quân đóng sổ sách lại, khẽ nhếch môi: "Nàng ta vẫn không tính là quá ngu."
"Để cho nàng ta vào đi."
Vừa mới thu lại sổ sách trên bàn thì Hình Đại Dung dẫn người khí thế hùng hổ xông tới.
Không đợi mọi người mở miệng, nàng ta đã lên tiếng chất vấn trước: "Là ngươi! Chắc chắn là ngươi, cố ý cất nhắc một người thiếp để khiến ta chán ghét!"
"Hình cô nương cũng quá đề cao bản thân rồi!" Tiểu Vi lạnh giọng nói.
"Chủ tử nói chuyện ngươi chen miệng vào làm gì?" Hình Đại Dung trừng mắt nói với Tiểu Vi.
Tiểu Vi không e sợ một chút xíu nào, thẳng lưng nói: "Cô nương cũng biết chủ tử, nhưng gia chủ của ta chưa bao giờ nói đến nửa câu, ngươi thì có gì mà mở miệng dạy đạo lý!"
Hình Đại Dung nghe vậy nén giận, nàng ta coi như không nghe thấy lời của Tiểu Vi, nhìn sang Lục Lệnh Quân, lại chuyển họng súng: "Chẳng lẽ ngươi lại định nói, chuyện này không liên quan gì đến ngươi hay sao?"
Lục Lệnh Quân ngồi trên ghế trúc, cười nhạt một tiếng: "Hình cô nương, ta nhớ đã nghe hạ nhân nói, ngươi là một nữ tử hiếm thấy không hề không coi trọng danh phận, không coi trọng hư vinh một chút nào, nếu đã như vậy, vì sao lại để ý đến Thu Lăng được cất nhắc làm thiếp thất?"
"Chuyện đó có gì giống nhau sao? Tiện nữ nhân kia cướp nam nhân của ta! Ngươi một tiểu tam chen chân vào còn chưa đủ, bây giờ lại còn sắp xếp thêm một tiểu tứ nữa!"
Lục Lệnh Quân nghe những lời này của nàng ta, không cần nghĩ cũng biết là đang mắng người, nàng thản nhiên lắc đầu: "Hình cô nương, ngươi lại sai rồi."
"Ta sai chỗ nào? Nàng ta vừa tới đã cướp mất thế tử, như này không phải là cướp nam nhân của ta thì là gì?"
Lục Lệnh Quân nhìn nàng ta: "Ngươi nói ta là tiểu tam, là bởi vì Trình Vân Sóc đã ở bên cạnh ngươi đúng không?"
"Đương nhiên! Chúng ta đã ở bên nhau, ngươi chen chân vào không phải chính là tiểu tam à?"
"Lớn mật!"
"Cuồng vọng!"
Mấy người Tiểu Vi đồng thanh phẫn nộ nói.
Lục Lệnh Quân xua tay, trên mặt vẫn lạnh nhạt như cũ nhìn Hình Đại Dung: "Ngươi nói nếu đã ở bên nhau lại có người chen chân vào thì chính là tiểu tam, vậy Thu Lăng người ta so ra còn đến sớm hơn so với ngươi, cho nên theo như cách giải thích của ngươi thì ngươi mới là tiểu tam giữa nàng ấy và thế tử."
Giọng điệu của Lục Lệnh Quân nhẹ nhàng nhưng lại đầy khí phách, trực tiếp khiến cho những người nghe được phải khen hay.
Đúng vậy đó!
Hình Đại Dung kỳ quái này luôn ỷ vào bản thân và Trình Vân Sóc ở bên nhau trước mà lời lẽ hùng hồn gọi Lục Lệnh Quân là tiểu tam, nhưng theo như suy nghĩ của nàng ta thì nàng ta cũng chính là một tiểu tam!
Lại còn làm tiểu tam đầu tiên!
Lấy đâu ra mặt mũi mà suốt ngày kêu gào trước mặt Lục Lệnh Quân.
"Ngươi! Ta không như vậy!"
"Không như vậy, vậy thì là kiểu nào?" Lục Lệnh Quân mỉm cười nhìn nàng ta.
Nàng chỉ dùng suy nghĩ của nàng ta để vả mặt nàng ta mà thôi.
Hình Đại Dung cắn môi, sau khi bị vả mặt vừa thẹn vừa giận, lại gào lên một câu: "Không được yêu mới là tiểu tam!"
Lục Lệnh Quân nghe được câu này mà ngẩn ra, tiếp theo chính là bật cười.
"Trước đó ngươi nói chen chân vào những người đã ở bên nhau thì chính là tiểu tam, bây giờ lại nói không được yêu mới là tiểu tam, ta nghe hiểu rồi, tóm lại tất cả người trên thế giới này chỉ có ngươi không phải tiểu tam, còn lại đều là tiểu tam à?"
Hình Đại Dung bị nghẹn họng không có cách nào phản bác được, đành phải cứng cổ: "Dù sao Trình Vân Sóc cũng đã đồng ý cả đời này chỉ có một mình ta, đời này hắn chỉ thích một mình ta!"
"Ừm, rất tốt." Lục Lệnh Quân gật đầu: "Cho nên lời lại quay về lúc đầu, nếu như ngươi chỉ cần tình yêu thì tới chất vấn những người khác trở thành di nương làm cái gì?"
Hình Đại Dung bị nói cho á khẩu không trả lời được.
Đúng vậy, nếu như nàng ta chỉ cần Trình Vân Sóc yêu, vậy thì mỗi ngày nàng ta chỉ cần quấn lấy Trình Vân Sóc là được, là bản thân nàng ta luôn miệng nói, không cần những hư danh đó, hai người thật lòng yêu nhau là đủ.
Bây giờ lại tới làm loạn lên với Lục Lệnh Quân, chẳng phải là khiến cho mình có vẻ đánh dấu chủ quyền lại không có đạo lý sao.
Hình Đại Dung lại tới rồi?
Lục Lệnh Quân đóng sổ sách lại, khẽ nhếch môi: "Nàng ta vẫn không tính là quá ngu."
"Để cho nàng ta vào đi."
Vừa mới thu lại sổ sách trên bàn thì Hình Đại Dung dẫn người khí thế hùng hổ xông tới.
Không đợi mọi người mở miệng, nàng ta đã lên tiếng chất vấn trước: "Là ngươi! Chắc chắn là ngươi, cố ý cất nhắc một người thiếp để khiến ta chán ghét!"
"Hình cô nương cũng quá đề cao bản thân rồi!" Tiểu Vi lạnh giọng nói.
"Chủ tử nói chuyện ngươi chen miệng vào làm gì?" Hình Đại Dung trừng mắt nói với Tiểu Vi.
Tiểu Vi không e sợ một chút xíu nào, thẳng lưng nói: "Cô nương cũng biết chủ tử, nhưng gia chủ của ta chưa bao giờ nói đến nửa câu, ngươi thì có gì mà mở miệng dạy đạo lý!"
Hình Đại Dung nghe vậy nén giận, nàng ta coi như không nghe thấy lời của Tiểu Vi, nhìn sang Lục Lệnh Quân, lại chuyển họng súng: "Chẳng lẽ ngươi lại định nói, chuyện này không liên quan gì đến ngươi hay sao?"
Lục Lệnh Quân ngồi trên ghế trúc, cười nhạt một tiếng: "Hình cô nương, ta nhớ đã nghe hạ nhân nói, ngươi là một nữ tử hiếm thấy không hề không coi trọng danh phận, không coi trọng hư vinh một chút nào, nếu đã như vậy, vì sao lại để ý đến Thu Lăng được cất nhắc làm thiếp thất?"
"Chuyện đó có gì giống nhau sao? Tiện nữ nhân kia cướp nam nhân của ta! Ngươi một tiểu tam chen chân vào còn chưa đủ, bây giờ lại còn sắp xếp thêm một tiểu tứ nữa!"
Lục Lệnh Quân nghe những lời này của nàng ta, không cần nghĩ cũng biết là đang mắng người, nàng thản nhiên lắc đầu: "Hình cô nương, ngươi lại sai rồi."
"Ta sai chỗ nào? Nàng ta vừa tới đã cướp mất thế tử, như này không phải là cướp nam nhân của ta thì là gì?"
Lục Lệnh Quân nhìn nàng ta: "Ngươi nói ta là tiểu tam, là bởi vì Trình Vân Sóc đã ở bên cạnh ngươi đúng không?"
"Đương nhiên! Chúng ta đã ở bên nhau, ngươi chen chân vào không phải chính là tiểu tam à?"
"Lớn mật!"
"Cuồng vọng!"
Mấy người Tiểu Vi đồng thanh phẫn nộ nói.
Lục Lệnh Quân xua tay, trên mặt vẫn lạnh nhạt như cũ nhìn Hình Đại Dung: "Ngươi nói nếu đã ở bên nhau lại có người chen chân vào thì chính là tiểu tam, vậy Thu Lăng người ta so ra còn đến sớm hơn so với ngươi, cho nên theo như cách giải thích của ngươi thì ngươi mới là tiểu tam giữa nàng ấy và thế tử."
Giọng điệu của Lục Lệnh Quân nhẹ nhàng nhưng lại đầy khí phách, trực tiếp khiến cho những người nghe được phải khen hay.
Đúng vậy đó!
Hình Đại Dung kỳ quái này luôn ỷ vào bản thân và Trình Vân Sóc ở bên nhau trước mà lời lẽ hùng hồn gọi Lục Lệnh Quân là tiểu tam, nhưng theo như suy nghĩ của nàng ta thì nàng ta cũng chính là một tiểu tam!
Lại còn làm tiểu tam đầu tiên!
Lấy đâu ra mặt mũi mà suốt ngày kêu gào trước mặt Lục Lệnh Quân.
"Ngươi! Ta không như vậy!"
"Không như vậy, vậy thì là kiểu nào?" Lục Lệnh Quân mỉm cười nhìn nàng ta.
Nàng chỉ dùng suy nghĩ của nàng ta để vả mặt nàng ta mà thôi.
Hình Đại Dung cắn môi, sau khi bị vả mặt vừa thẹn vừa giận, lại gào lên một câu: "Không được yêu mới là tiểu tam!"
Lục Lệnh Quân nghe được câu này mà ngẩn ra, tiếp theo chính là bật cười.
"Trước đó ngươi nói chen chân vào những người đã ở bên nhau thì chính là tiểu tam, bây giờ lại nói không được yêu mới là tiểu tam, ta nghe hiểu rồi, tóm lại tất cả người trên thế giới này chỉ có ngươi không phải tiểu tam, còn lại đều là tiểu tam à?"
Hình Đại Dung bị nghẹn họng không có cách nào phản bác được, đành phải cứng cổ: "Dù sao Trình Vân Sóc cũng đã đồng ý cả đời này chỉ có một mình ta, đời này hắn chỉ thích một mình ta!"
"Ừm, rất tốt." Lục Lệnh Quân gật đầu: "Cho nên lời lại quay về lúc đầu, nếu như ngươi chỉ cần tình yêu thì tới chất vấn những người khác trở thành di nương làm cái gì?"
Hình Đại Dung bị nói cho á khẩu không trả lời được.
Đúng vậy, nếu như nàng ta chỉ cần Trình Vân Sóc yêu, vậy thì mỗi ngày nàng ta chỉ cần quấn lấy Trình Vân Sóc là được, là bản thân nàng ta luôn miệng nói, không cần những hư danh đó, hai người thật lòng yêu nhau là đủ.
Bây giờ lại tới làm loạn lên với Lục Lệnh Quân, chẳng phải là khiến cho mình có vẻ đánh dấu chủ quyền lại không có đạo lý sao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.