Trọng Sinh: Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Chủ Mẫu Hầu Phủ
Chương 43:
Chu Đại Bạch
29/10/2024
Hình Đại Dung dùng sức hít thở mấy hơi: "Vậy thì ngươi quản cho tốt tiện nhân Thu Lăng kia! Đừng để nàng ta cướp mất nam nhân của ta!"
Lục Lệnh Quân lại cười: "Không, dựa theo suy nghĩ của Hình cô nương, ngươi chỉ có thể cố gắng hết sức để thế tử luôn yêu ngươi, bởi vì một khi thế tử không yêu ngươi nữa thì ngươi chính là tiểu tam."
Rốt cuộc Hình Đại Dung không nói được một lời nào, nàng ta phất tay áo một cái, trực tiếp chạy khỏi chỗ ở của Lục Lệnh Quân.
Hình Đại Dung chạy trối chết khiến cho không ít người trong phòng đều cảm thấy hả giận, nhưng mọi người càng cảm nhận được nhiều hơn là Lục Lệnh Quân quá rộng lượng.
"Thiếu phu nhân, người quá tốt tính, giống như vị kia, có nhà ai mà không trực tiếp đánh phạt chứ!"
"Đúng đấy, đại thế gia quy củ phải nghiêm một chút, nàng ta không nhận thức được rõ thân phận của mình, ngông cuồng thái quá thì đã bị đánh giết đập chết từ lâu rồi!"
Lục Lệnh Quân nghe thấy lời của Xuân Hoà và Tiểu Vi, lạnh nhạt nói.
"So với giết người, ta càng thích giết tâm hơn."
Giết người có gì thú vị, trực tiếp đâm vào tim mới là niềm vui lớn nhất.
Sau khi Hình Đại Dung trở về từ chỗ Lục Lệnh Quân thì nhốt mình ở trong phòng.
Thu Quỳ cho là nàng ta lại sắp phát cáu, vô cùng lo lắng trông coi ở bên ngoài, rất sợ lát nữa lại đắc tội với nàng ta.
Nàng ta chờ cho đến tối, cửa phòng trực tiếp được mở ra.
Vào khoảng khắc cửa phòng được mở ra, Hình Đại Dung một thân áo trắng xuất hiện ở trước mặt nàng ta.
"Hình cô nương..."
"Thế tử đâu?"
Hình Đại Dung ôn hoà điềm đạm hỏi.
Giọng điệu dịu dàng này khiến cho Thu Quỳ kinh ngạc, nàng ta cẩn thận nói: "Thế tử lại đến Thu Hương Viện rồi."
Lúc đáp lại lời này, nàng ta vô cùng căng thẳng, sợ lại phải ăn một bạt tai.
Nhưng một giây sau, nàng ta lại nghe được một tiếng thì thầm dịu dàng: "A, vậy ngươi đi cùng ta một chuyến, đưa hắn về đây."
Nói xong, Hình Đại Dung nhanh chân chạy ra ngoài.
Thu Quỳ nhìn Hình Đại Dung mỗi lúc một tính thì không dám tin.
Trong ấn tượng của nàng ta Hình Đại Dung là một người tuỳ tiện, cái gì cũng dám nói, cái gì cũng dám làm, là một nữ tử hiếm thấy dám cãi nhau cáu giận với thế tử gia, rất nhiều lời rất nhiều suy nghĩ của Hình Đại Dung nàng ta không dám tán đồng, nhưng có đôi khi nàng ta nhịn không được mà bội phục Hình Đại Dung, nếu như nàng ta là nam tử chắc chắn cũng sẽ bị Hình Đại Dung hấp dẫn.
Nhưng bây giờ như này... đã không còn quá giống với Hình Đại Dung linh động hoạt bát lúc trước nữa.
Thu Quỳ không nhiều lời, đi theo Hình Đại Dung cùng đến Thu Hương Viện.
Lần này Hình Đại Dung cũng không ầm ĩ, sau khi nàng ta đi vào Thu Hương Viện, mắt nhìn chằm chằm vào Trình Vân Sóc.
Chưa tới ba giây, Trình Vân Sóc đã đứng dậy khỏi bàn ăn.
"Sao nàng lại tới đây?"
Hình Đại Dung không nói lời nào, vẫn nhìn hắn như cũ, hai mắt ngập nước.
Lại chớp mắt nữa qua đi, Trình Vân Sóc vứt bỏ Thu Lăng đang kiên nhẫn gắp thức ăn cho hắn, ôm Hình Đại Dung rời đi.
Cả quá trình Thu Quỳ đều khiếp sợ nhìn một màn này, mãi cho đến khi nàng ta nhìn thấy Hình Đại Dung được Trình Vân Sóc ôm đi, ở một góc mà hắn không nhìn thấy, ném một ánh mắt khiêu khích thắng lợi về phía Thu Lăng, nàng ta mới tìm thấy một chút cảm giác của Hình Đại Dung ở trong mắt.
Nàng ta cố ý.
Cũng là mánh khóe để cướp lại nam nhân.
Đồng thời đã thành công rồi.
Hình Đại Dung thật sự thay đổi rồi.
Sau khi Hình Đại Dung được Trình Vân Sóc ôm về Diêu Quang Các, nàng ta không còn cãi nhau ầm ĩ với hắn, cơn tức giận trước đó phải chịu giống như đã quên hết, trong vòng một đêm hai người đã tiêu tan hết hiềm khích lúc trước, một đêm kia lại càng là dính nhau đến chết.
Bên này Thu Lăng tức giận không thôi, ở trong phòng mắng hồ ly tinh cả đêm.
Ngày hôm sau, Hình Đại Dung tinh thần sảng khoái lại cố ý kéo tay Trình Vân Sóc, đi dạo trước mặt Thu Lăng.
Trực tiếp khiến cho Thu Lăng tức giận vô cùng, chạy tới chỗ Lục Lệnh Quân cáo trạng.
Lục Lệnh Quân lại cười: "Không, dựa theo suy nghĩ của Hình cô nương, ngươi chỉ có thể cố gắng hết sức để thế tử luôn yêu ngươi, bởi vì một khi thế tử không yêu ngươi nữa thì ngươi chính là tiểu tam."
Rốt cuộc Hình Đại Dung không nói được một lời nào, nàng ta phất tay áo một cái, trực tiếp chạy khỏi chỗ ở của Lục Lệnh Quân.
Hình Đại Dung chạy trối chết khiến cho không ít người trong phòng đều cảm thấy hả giận, nhưng mọi người càng cảm nhận được nhiều hơn là Lục Lệnh Quân quá rộng lượng.
"Thiếu phu nhân, người quá tốt tính, giống như vị kia, có nhà ai mà không trực tiếp đánh phạt chứ!"
"Đúng đấy, đại thế gia quy củ phải nghiêm một chút, nàng ta không nhận thức được rõ thân phận của mình, ngông cuồng thái quá thì đã bị đánh giết đập chết từ lâu rồi!"
Lục Lệnh Quân nghe thấy lời của Xuân Hoà và Tiểu Vi, lạnh nhạt nói.
"So với giết người, ta càng thích giết tâm hơn."
Giết người có gì thú vị, trực tiếp đâm vào tim mới là niềm vui lớn nhất.
Sau khi Hình Đại Dung trở về từ chỗ Lục Lệnh Quân thì nhốt mình ở trong phòng.
Thu Quỳ cho là nàng ta lại sắp phát cáu, vô cùng lo lắng trông coi ở bên ngoài, rất sợ lát nữa lại đắc tội với nàng ta.
Nàng ta chờ cho đến tối, cửa phòng trực tiếp được mở ra.
Vào khoảng khắc cửa phòng được mở ra, Hình Đại Dung một thân áo trắng xuất hiện ở trước mặt nàng ta.
"Hình cô nương..."
"Thế tử đâu?"
Hình Đại Dung ôn hoà điềm đạm hỏi.
Giọng điệu dịu dàng này khiến cho Thu Quỳ kinh ngạc, nàng ta cẩn thận nói: "Thế tử lại đến Thu Hương Viện rồi."
Lúc đáp lại lời này, nàng ta vô cùng căng thẳng, sợ lại phải ăn một bạt tai.
Nhưng một giây sau, nàng ta lại nghe được một tiếng thì thầm dịu dàng: "A, vậy ngươi đi cùng ta một chuyến, đưa hắn về đây."
Nói xong, Hình Đại Dung nhanh chân chạy ra ngoài.
Thu Quỳ nhìn Hình Đại Dung mỗi lúc một tính thì không dám tin.
Trong ấn tượng của nàng ta Hình Đại Dung là một người tuỳ tiện, cái gì cũng dám nói, cái gì cũng dám làm, là một nữ tử hiếm thấy dám cãi nhau cáu giận với thế tử gia, rất nhiều lời rất nhiều suy nghĩ của Hình Đại Dung nàng ta không dám tán đồng, nhưng có đôi khi nàng ta nhịn không được mà bội phục Hình Đại Dung, nếu như nàng ta là nam tử chắc chắn cũng sẽ bị Hình Đại Dung hấp dẫn.
Nhưng bây giờ như này... đã không còn quá giống với Hình Đại Dung linh động hoạt bát lúc trước nữa.
Thu Quỳ không nhiều lời, đi theo Hình Đại Dung cùng đến Thu Hương Viện.
Lần này Hình Đại Dung cũng không ầm ĩ, sau khi nàng ta đi vào Thu Hương Viện, mắt nhìn chằm chằm vào Trình Vân Sóc.
Chưa tới ba giây, Trình Vân Sóc đã đứng dậy khỏi bàn ăn.
"Sao nàng lại tới đây?"
Hình Đại Dung không nói lời nào, vẫn nhìn hắn như cũ, hai mắt ngập nước.
Lại chớp mắt nữa qua đi, Trình Vân Sóc vứt bỏ Thu Lăng đang kiên nhẫn gắp thức ăn cho hắn, ôm Hình Đại Dung rời đi.
Cả quá trình Thu Quỳ đều khiếp sợ nhìn một màn này, mãi cho đến khi nàng ta nhìn thấy Hình Đại Dung được Trình Vân Sóc ôm đi, ở một góc mà hắn không nhìn thấy, ném một ánh mắt khiêu khích thắng lợi về phía Thu Lăng, nàng ta mới tìm thấy một chút cảm giác của Hình Đại Dung ở trong mắt.
Nàng ta cố ý.
Cũng là mánh khóe để cướp lại nam nhân.
Đồng thời đã thành công rồi.
Hình Đại Dung thật sự thay đổi rồi.
Sau khi Hình Đại Dung được Trình Vân Sóc ôm về Diêu Quang Các, nàng ta không còn cãi nhau ầm ĩ với hắn, cơn tức giận trước đó phải chịu giống như đã quên hết, trong vòng một đêm hai người đã tiêu tan hết hiềm khích lúc trước, một đêm kia lại càng là dính nhau đến chết.
Bên này Thu Lăng tức giận không thôi, ở trong phòng mắng hồ ly tinh cả đêm.
Ngày hôm sau, Hình Đại Dung tinh thần sảng khoái lại cố ý kéo tay Trình Vân Sóc, đi dạo trước mặt Thu Lăng.
Trực tiếp khiến cho Thu Lăng tức giận vô cùng, chạy tới chỗ Lục Lệnh Quân cáo trạng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.