Trọng Sinh Lấy Cô Vợ Ngựa Gầy

Chương 21: Vào Sâu Trong Cổ Họng (H Vai Phụ)

Oa Ngưu

07/04/2024

Xuân Yểu không mặc nhiều lớp, chỉ phủ thêm một lớp vải mỏng, dùng miếng vải vàng buộc hờ quanh eo, ngọc thể còn nhét ở phía sau vườn hoa, dưới tình huống này, cảm giác được phóng đại rõ ràng.

Lúc cửa bị đẩy ra két két, trái tim nàng ta sững sờ một chút, một nam tử dáng người cường tráng bước vào.

“Tiểu Xuân Nhi.” Nam tử kia mày rậm mắt to, gương mặt cũng khá đoan chính.

Quả nhiên nam nhân này rất khác so với các khách nhân nàng ta từng hầu hạ, gã không hề muốn nói chuyện phong nhã với nàng ta mà trực tiếp đi tới mép giường, dùng một ánh mắt vô cùng lộ liễu để khóa chặt Xuân Yểu, bàn tay của gã không khách khí đặt trên vai Xuân Yểu, trượt một đường xuống cánh tay, nhận ra Xuân Yểu đang run rẩy, gã không hề khách khí mà cười thành tiếng.

“Đừng sợ, lão tử không ăn thịt người, chỉ biết chơi người thôi.” Không chỉ có hành động lớn mật, ánh mắt lộ liễu, ngay cả lời nói cũng thô tục hơn những lời Xuân Yểu hay nghe.

“Kỹ năng của lão tử rất tốt, chắc chắn tối nay sẽ làm Tiểu Xuân Nhi vừa lòng.” Ngón tay của gã không an phận xoa xoa cơ thể Xuân Yểu qua lớp vải mỏng.

“Vẫn xin Tam gia thương tiếc nô gia.” Nhớ tới lời Tả Kỳ nói, Xuân Yểu thả lỏng người, nàng ta cũng có vài phần tự tin để ngồi vững trên vị trí đầu bảng lầu 5, Xuân Yểu có thân hình tốt, giọng nói hay, quan trọng hơn là huyệt tốt.

Sau khi trong lòng hiểu ra rồi, Xuân Yểu cắn răng thả lỏng người, quyết tâm dùng sức lấy lòng nam tử trước mặt này, nếu mụ mụ Tả Kỳ đã nói Tam gia là một vị khách tốt thì hơn phân nửa là thật rồi.

“Ta sẽ thương tiếc, đêm còn dài mà, phải để Tiểu Xuân Nhi biết gia tốt cỡ nào, sau này chúng ta mở đầu tốt đẹp, kết thúc tốt đẹp.” Liên Tam không vòng vo nữa, trực tiếp cởi quần, thứ to lớn bên trong sẫm màu, sáng bóng, gân xanh dày đặc vô cùng dữ tợn, hơn nữa Xuân Yểu chưa từng trông thấy độ lớn này, cao ngất ngưỡng xuyên qua lớp lông rậm rạp, đầy tính uy hiếp, Xuân Yểu chỉ cảm thấy hai chân mềm nhũn, sợ là tối nay phải vất vả một phen rồi.

Liên Tam xách Xuân Yểu lên như xách gà con, gậy thịt to lớn vỗ lên má Xuân Yểu, trên mặt Xuân Yểu chợt lóe lên vẻ khiếp sợ rồi nhanh chóng biến mất, lấy lòng gã: “Tiểu Xuân Nhi, thấy có thể thỏa mãn nàng không?”



Xuân Yểu cũng không làm ra vẻ, nịnh bợ gã: “Của gia lớn quá, nô gia chưa từng thấy thứ nào như vậy, sợ là không chịu nổi quá.” Nàng ta cúi đầu, thè cái lưỡi đinh hương ra, đầu lưỡi lướt qua phần đầu, hương vị mặn chát khiến nàng ta hơi không quen, nàng ta khó khăn ngậm thứ khổng lồ kia vào trong miệng, cẩn thận dùng bàn tay thon dài vuốt lên vuốt xuống, đồng thời dùng đầu lưỡi liếm láp qua lại, tuy đầu bảng không cần hầu hạ bằng môi lưỡi nhưng lúc trước khi học tập thì thực hành không ít, mỗi cô nương đều có tuyệt chiêu có thể sử dụng đầu lưỡi để thắt cuống anh đào!

“Tốt! Hầu hạ gia sảng khoái thì nàng không thiệt thòi đâu! Hít ——” Liên Tam sảng khoái phát ra một tiếng rên trầm thấp, bàn tay to ấn lên ót Xuân Yểu, vật to lớn không chút lưu tình mà rút cắm vào đôi môi anh đào kia.

Miệng của Xuân Yểu bị căng đến mỏi nhừ, khóe mắt cũng xuất hiện nước mắt, nàng ta ngẩng đầu, con ngươi ướt đẫm nhìn khuôn mặt được xem như tuấn lãng của Liên Tam, thông thường bị nàng ta nhìn như vậy thì trái tim nam nhân cũng nhũn ra, có điều Liên Tam này không phải khách nhân phong nhã nàng ta hay gặp.

Liên Tam có tính tình hung bạo, thấy mỹ nhân rơi lệ càng kích thích ham muốn của gã, khiến gã càng muốn làm tới chết.

Trong miệng tràn ngập mùi vị tanh tưởi, cây gậy to lớn dần tìm vào sâu trong cổ họng, Xuân Yểu chỉ có thể hết sức phối hợp mới không ăn đau khổ, không lâu sau, nàng ta đã hơi choáng váng.

Liên Tam đâm cho sâu, cuối cùng Xuân Yểu chỉ có thể đỡ eo gã, đong đưa theo động tác của gã ta, có mấy lần mặt của nàng ta phải chôn vào lớp lông rậm rạp của gã.

“Hự…” Liên Tam kiên trì một thời gian, cuối cùng mới rót hết tinh đặc vào trong cái miệng nhỏ của Xuân Yểu, Xuân Yểu bị sặc một ngụm, ho khan, rơi nhiều nước mắt hơn.

Sau khi Liên Tam rời khỏi, đôi mắt ngập nước của Xuân Yểu nhìn vào gã ta, sau đó nuốt một ngụm, nuốt hết tinh dịch đậm đặc vào, nàng ta hết trách nhiệm liếm mút dương vật hơi mềm xuống, từ gốc đến lỗ chuông trên đỉnh, không bỏ góc nào, không sót một chỗ, mút hết toàn bộ, mút đến sạch sẽ.

“Ngoan lắm, ngoan lắm, cô bé ngoan.” Liên Tâm thở dốc: “Đợi chút nữa gia nhất định sẽ cho nàng nếm thử cái gì gọi là cực lạc.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Lấy Cô Vợ Ngựa Gầy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook