Chương 539: Tới nhà nhận sai
Túy Tử Mộng Sinh
30/07/2015
Hút hết điếu cuối cùng Tô Quảng Nguyên để tàn thuốc vào trong gạt tàn, đây là cơ hội của mình, nếu không gặp Hứa Lập thì sẽ mất cơ hội, đi gặp Hứa Lập là con đường duy nhất. Thành công hay không chỉ dựa vào ông trời, Tô Quảng Nguyên quyết tâm đứng lên đi gặp Hứa Lập.
Nhưng khi đứng lên thì thấy đầu mình choáng váng vì vừa hút nhiều thuốc quá nhưng ngày mai là thu thập ý kiến nhân dân lần 2 rồi, nếu tối nay mình không đi dù Hứa Lập có tha thứ cho mình cũng không có thời gian quay lại. Hai tay Tô Quảng Nguyên xoa thái dương rồi miễn cưỡng đi xuống lầu.
Dù khó chịu nhưng hôm nay mình phải đi tìm Hứa Lập nhận sai, sau khi hội nghị thu thập ý kiến nhân dân kết thúc toàn bộ mọi người biết mình chịu thua, nói mình không có chí khí chỉ là bại tướng dưới tay Hứa Lập. Điều đó mình cũng biết nhưng giờ không biết thái độ của Hứa Lập, nếu mình đi cũng không biết có giải thích được với Hứa Lập không, như vậy càng không có mặt mũi gặp ai nên chuyện này càng ít người biết càng tốt. Tô Quảng Nguyên không gọi lái xe mà người uể oải tới trước cửa nhà Hứa Lập gặp Hứa Lập.
Nhưng khi tới nhà Hứa Lập thì vì đi vội, lại sợ hãi lên Tô Quảng Nguyên cảm giác đầu óc trống rỗng chỉ muốn xỉu. Hứa Lập đỡ mình vào phòng, rót cho mình hai chén trà nóng, sau khi uống hai chén trà Tô Quảng Nguyên mới lấy lại được tinh thần. Chuyện đã tới nước này thì cũng không cần quanh quẩn, sợ mất mặt làm gì, Tô Quảng Nguyên trực tiếp nhận sai lầm với Hứa Lập, hy vọng Hứa Lập tha thứ.
Hứa Lập nghe xong cười nói:
- Chủ nhiệm Lưu Hồng Đào cũng vừa gọi điện thoại cho tôi nói anh đã nhận ra sai lầm rồi, hy vọng tôi có thể cho anh một cơ hội.
Tô Quảng Nguyên nghe xong sửng sốt, đúng là Lưu Hồng Đào không mặc kệ mình, vào thời khắc mấu chốt đã gọi điện thoại cho Hứa Lập nói giúp chuyện của mình, không ngờ Hứa Lập lại như phật tha thứ cho mình.
Hứa Lập nói tiếp:
- Dù chủ nhiệm Lưu không gọi điện chỉ cần anh nhận sai tôi cũng cho anh một cơ hội, thị xã Vọng Giang là thị xã cấp huyện thuộc thị xã Tùng Giang, mà Tùng Giang lại một trong ba thành phố, thị xã cấp phó tỉnh trực thuộc tỉnh, mà Tùng Giang luôn là hậu viên của bí thư tỉnh ủy, như vậy phải liên kết mạnh mẽ. Cho nên việc giữ yên ổn đoàn kết ở Tùng Giang không chỉ là mục tiêu của chính quyền thị xã thị xã Tùng Giang đồng thời cũng là kỳ vọng của bí thư Trương. Dù Hải Đức là thị trưởng thị xã Tùng Giang nhưng địa vị của hắn ở Tùng Giang anh cũng biết, ngay cả một thường ủy cũng dám đối mặt với hắn, anh xem hắn có thể ở Tùng Giang được lâu không? Cho nên hôm nay anh kịp thời nhận sai tôi rất vui, thị xã Vọng Giang là bộ phận trọng yếu của Tùng Giang, bảo trì ổn định Vọng Giang cũng là trách nhiệm của tôi. Tôi hy vọng sau này anh có lập trường kiên định không để người khác lợi dụng.
Tô Quảng Nguyên nghe Hứa Lập nói trong lòng cũng thầm nghĩ những huyện khác mình không biết nhưng 3 bí thư thị ủy liên tiếp đều là môn sinh đắc ý của bí thư tỉnh ủy Trương Văn Đạt, thế lực của bí thư Trương Văn Đạt đã hoạt động như một mạng lưới rộng lớn khắp Tùng Giang, người ngoài muốn nhúng tay vào Tùng Giang thật không dễ dàng. Cũng khó trách vì sao Vương Định Bang từ khi nhận chức đến khi miễn nhiệm cũng chỉ có mấy tháng, Hải Đức dù mới lên làm thị trưởng ở Tùng Giang đã nghĩ đủ cách để phát ra tiếng nói của mình trong thị xã. Xem ra lúc này đám người Tằng Ích xem Hải Đức như đồ trẻ con tùy ý lăn qua lăn lại, đến khi chán rồi hoặc không lăn nổi nữa thì sẽ tự mình rời đi.
Dù tạm thời Hứa Lập tha thứ cho Tô Quảng Nguyên cũng không vì vậy mà đình chỉ việc thu thập ý kiến nhân dân. Ngược lại Hứa Lập cố ý tiếp tục tổ chức việc này khiến việc thu thập ý kiến nhân dân trở thành nơi giao tiếp giữa chính phủ và nhân dân. Nhưng Tô Quảng Nguyên đã tới nhận sai thì việc thu thập ý kiến nhân dân cũng không cần làm khó Tô Quảng Nguyên. Hứa Lập và Tô Quảng Nguyên nói chuyện suốt một đêm cho tới tận sáng hôm sau. Dù một đêm không ngủ nhưng tinh thần Tô Quảng Nguyên phấn chấn đi ra khỏi nhà Hứa Lập, hắn rất phục Hứa Lập. Với hắn việc thu thập ý kiến nhân dân vốn cực kỳ bất lợi nhưng chỉ trong tối qua sau khi bàn bạc lại thành nơi nâng tầm ảnh hưởng của mình lên.
Tô Quảng Nguyên đi về Hứa Lập cũng thở dài, quả bom nổ châm bên phía đối phương đưa vào Vọng Giang hôm nay cũng bị tiêu diệt rồi. Trên dưới Vọng Giang đồng tâm đoàn kết chắc chắn kinh tế và xã hội cùng phát triển một lúc.
Hội nghị thu thập ý kiến nhân dân kết thúc chưa lâu thì một lần nữa Tiếu Thiên Cường gọi điện thoại tới nói vụ án Dương Lập Thanh lúc này vẫn chưa kết án. Nghe nói lãnh đạo trong tỉnh có người bảo lãnh nên vụ án vẫn kéo dài nhưng chuyện làm đường ở thôn Ngũ Thụ huyện Cát Sơn đã được quyết định, tiền cũng đã gửi tới tài khoản phòng Tài chính huyện Cát Sơn, tất cả mọi chuyện còn lại phải xem bản lĩnh của Hứa Lập.
Với chuyện thu hút đầu tư ở thôn Ngũ Thụ, Hứa Lập cũng đã tính trước, sau khi công ty nội thất Shunin có số đơn hàng tăng gấp bội tăng gấp bội, số gỗ dự trữ thời gian trước sẽ không đủ cho sản xuất. Nhưng để Vọng Giang tiếp tục phát triển, Hứa Lập ra lệnh tuyệt đối không được khai thác gỗ Vọng Giang vượt quá kế hoạch đề ra. Nguyên liệu của công ty nội thất Shunin đều lấy từ các huyện thị lân cận, hơn nữa nhập khẩu từ nước ngoài mới có thể đủ sản xuất.
Ở huyện Cát Sơn nửa tháng, Hứa Lập cái khác chưa thấy nhưng ở đó có núi lớn, có rừng rậm là rất nhiều. Khi Hứa Lập nghe tới chuyện làm đường đã được duyệt liền gọi điện cho Craig Gert lệnh cho hắn lập tức phái người đi huyện Cát Sơn tiến hành thương lượng thủ tục khai thác gỗ và ký hợp đồng cung cấp nguyên liệu cho công ty, mặt khác cũng có thể sáng tạo nguồn thu tài chính cho Cát Sơn, như thế là nhất cử lưỡng tiện.
Lãnh đạo huyện Cát Sơn biết có người muốn đến đầu tư ở thôn Ngũ Thụ nên rất hoan nghênh. Đối với đại biểu của công ty nội thất Shunin do bí thư huyện ủy trực tiếp gặp và trong nửa tháng hợp đồng song phương về hợp tác đầu tư đã được ký kết. Nội thất Shunin đầu tư 30 triệu để xây dựng nhà máy gia công sơ bộ rồi tiến hành vận chuyển về Vọng Giang. Khi hạng mục này ký kết sẽ giải quyết hàng trăm lao động ở huyện Cát Sơn, hơn nữa cũng mang lại lợi ích lớn cho tài chính huyện Cát Sơn. Quan trọng nhất là công ty nội thất Shunin càng nổi tiếng hơn, nhu cầu nguyên liệu cũng ngày càng lớn, mục đích của hai bên cũng hoàn thành. Chỉ trong vòng 2, 3 năm sẽ tiến hành đầu tư thêm công ty gia công gỗ với quy mô lớn hơn, tranh thủ cống hiến cho sự phát triển kinh tế của Cát Sơn.
Nhưng trước mắt song phương mới ký kết hợp đồng hợp tác sơ bộ, sau khi làm đường xong thì mới chính thức ký kết hợp đồng. Nhưng tin rằng có tiền thì chính quyền Cát Sơn chỉ trong vòng 3 tháng sẽ xây xong con đường này thật tốt.
Nhưng khi đứng lên thì thấy đầu mình choáng váng vì vừa hút nhiều thuốc quá nhưng ngày mai là thu thập ý kiến nhân dân lần 2 rồi, nếu tối nay mình không đi dù Hứa Lập có tha thứ cho mình cũng không có thời gian quay lại. Hai tay Tô Quảng Nguyên xoa thái dương rồi miễn cưỡng đi xuống lầu.
Dù khó chịu nhưng hôm nay mình phải đi tìm Hứa Lập nhận sai, sau khi hội nghị thu thập ý kiến nhân dân kết thúc toàn bộ mọi người biết mình chịu thua, nói mình không có chí khí chỉ là bại tướng dưới tay Hứa Lập. Điều đó mình cũng biết nhưng giờ không biết thái độ của Hứa Lập, nếu mình đi cũng không biết có giải thích được với Hứa Lập không, như vậy càng không có mặt mũi gặp ai nên chuyện này càng ít người biết càng tốt. Tô Quảng Nguyên không gọi lái xe mà người uể oải tới trước cửa nhà Hứa Lập gặp Hứa Lập.
Nhưng khi tới nhà Hứa Lập thì vì đi vội, lại sợ hãi lên Tô Quảng Nguyên cảm giác đầu óc trống rỗng chỉ muốn xỉu. Hứa Lập đỡ mình vào phòng, rót cho mình hai chén trà nóng, sau khi uống hai chén trà Tô Quảng Nguyên mới lấy lại được tinh thần. Chuyện đã tới nước này thì cũng không cần quanh quẩn, sợ mất mặt làm gì, Tô Quảng Nguyên trực tiếp nhận sai lầm với Hứa Lập, hy vọng Hứa Lập tha thứ.
Hứa Lập nghe xong cười nói:
- Chủ nhiệm Lưu Hồng Đào cũng vừa gọi điện thoại cho tôi nói anh đã nhận ra sai lầm rồi, hy vọng tôi có thể cho anh một cơ hội.
Tô Quảng Nguyên nghe xong sửng sốt, đúng là Lưu Hồng Đào không mặc kệ mình, vào thời khắc mấu chốt đã gọi điện thoại cho Hứa Lập nói giúp chuyện của mình, không ngờ Hứa Lập lại như phật tha thứ cho mình.
Hứa Lập nói tiếp:
- Dù chủ nhiệm Lưu không gọi điện chỉ cần anh nhận sai tôi cũng cho anh một cơ hội, thị xã Vọng Giang là thị xã cấp huyện thuộc thị xã Tùng Giang, mà Tùng Giang lại một trong ba thành phố, thị xã cấp phó tỉnh trực thuộc tỉnh, mà Tùng Giang luôn là hậu viên của bí thư tỉnh ủy, như vậy phải liên kết mạnh mẽ. Cho nên việc giữ yên ổn đoàn kết ở Tùng Giang không chỉ là mục tiêu của chính quyền thị xã thị xã Tùng Giang đồng thời cũng là kỳ vọng của bí thư Trương. Dù Hải Đức là thị trưởng thị xã Tùng Giang nhưng địa vị của hắn ở Tùng Giang anh cũng biết, ngay cả một thường ủy cũng dám đối mặt với hắn, anh xem hắn có thể ở Tùng Giang được lâu không? Cho nên hôm nay anh kịp thời nhận sai tôi rất vui, thị xã Vọng Giang là bộ phận trọng yếu của Tùng Giang, bảo trì ổn định Vọng Giang cũng là trách nhiệm của tôi. Tôi hy vọng sau này anh có lập trường kiên định không để người khác lợi dụng.
Tô Quảng Nguyên nghe Hứa Lập nói trong lòng cũng thầm nghĩ những huyện khác mình không biết nhưng 3 bí thư thị ủy liên tiếp đều là môn sinh đắc ý của bí thư tỉnh ủy Trương Văn Đạt, thế lực của bí thư Trương Văn Đạt đã hoạt động như một mạng lưới rộng lớn khắp Tùng Giang, người ngoài muốn nhúng tay vào Tùng Giang thật không dễ dàng. Cũng khó trách vì sao Vương Định Bang từ khi nhận chức đến khi miễn nhiệm cũng chỉ có mấy tháng, Hải Đức dù mới lên làm thị trưởng ở Tùng Giang đã nghĩ đủ cách để phát ra tiếng nói của mình trong thị xã. Xem ra lúc này đám người Tằng Ích xem Hải Đức như đồ trẻ con tùy ý lăn qua lăn lại, đến khi chán rồi hoặc không lăn nổi nữa thì sẽ tự mình rời đi.
Dù tạm thời Hứa Lập tha thứ cho Tô Quảng Nguyên cũng không vì vậy mà đình chỉ việc thu thập ý kiến nhân dân. Ngược lại Hứa Lập cố ý tiếp tục tổ chức việc này khiến việc thu thập ý kiến nhân dân trở thành nơi giao tiếp giữa chính phủ và nhân dân. Nhưng Tô Quảng Nguyên đã tới nhận sai thì việc thu thập ý kiến nhân dân cũng không cần làm khó Tô Quảng Nguyên. Hứa Lập và Tô Quảng Nguyên nói chuyện suốt một đêm cho tới tận sáng hôm sau. Dù một đêm không ngủ nhưng tinh thần Tô Quảng Nguyên phấn chấn đi ra khỏi nhà Hứa Lập, hắn rất phục Hứa Lập. Với hắn việc thu thập ý kiến nhân dân vốn cực kỳ bất lợi nhưng chỉ trong tối qua sau khi bàn bạc lại thành nơi nâng tầm ảnh hưởng của mình lên.
Tô Quảng Nguyên đi về Hứa Lập cũng thở dài, quả bom nổ châm bên phía đối phương đưa vào Vọng Giang hôm nay cũng bị tiêu diệt rồi. Trên dưới Vọng Giang đồng tâm đoàn kết chắc chắn kinh tế và xã hội cùng phát triển một lúc.
Hội nghị thu thập ý kiến nhân dân kết thúc chưa lâu thì một lần nữa Tiếu Thiên Cường gọi điện thoại tới nói vụ án Dương Lập Thanh lúc này vẫn chưa kết án. Nghe nói lãnh đạo trong tỉnh có người bảo lãnh nên vụ án vẫn kéo dài nhưng chuyện làm đường ở thôn Ngũ Thụ huyện Cát Sơn đã được quyết định, tiền cũng đã gửi tới tài khoản phòng Tài chính huyện Cát Sơn, tất cả mọi chuyện còn lại phải xem bản lĩnh của Hứa Lập.
Với chuyện thu hút đầu tư ở thôn Ngũ Thụ, Hứa Lập cũng đã tính trước, sau khi công ty nội thất Shunin có số đơn hàng tăng gấp bội tăng gấp bội, số gỗ dự trữ thời gian trước sẽ không đủ cho sản xuất. Nhưng để Vọng Giang tiếp tục phát triển, Hứa Lập ra lệnh tuyệt đối không được khai thác gỗ Vọng Giang vượt quá kế hoạch đề ra. Nguyên liệu của công ty nội thất Shunin đều lấy từ các huyện thị lân cận, hơn nữa nhập khẩu từ nước ngoài mới có thể đủ sản xuất.
Ở huyện Cát Sơn nửa tháng, Hứa Lập cái khác chưa thấy nhưng ở đó có núi lớn, có rừng rậm là rất nhiều. Khi Hứa Lập nghe tới chuyện làm đường đã được duyệt liền gọi điện cho Craig Gert lệnh cho hắn lập tức phái người đi huyện Cát Sơn tiến hành thương lượng thủ tục khai thác gỗ và ký hợp đồng cung cấp nguyên liệu cho công ty, mặt khác cũng có thể sáng tạo nguồn thu tài chính cho Cát Sơn, như thế là nhất cử lưỡng tiện.
Lãnh đạo huyện Cát Sơn biết có người muốn đến đầu tư ở thôn Ngũ Thụ nên rất hoan nghênh. Đối với đại biểu của công ty nội thất Shunin do bí thư huyện ủy trực tiếp gặp và trong nửa tháng hợp đồng song phương về hợp tác đầu tư đã được ký kết. Nội thất Shunin đầu tư 30 triệu để xây dựng nhà máy gia công sơ bộ rồi tiến hành vận chuyển về Vọng Giang. Khi hạng mục này ký kết sẽ giải quyết hàng trăm lao động ở huyện Cát Sơn, hơn nữa cũng mang lại lợi ích lớn cho tài chính huyện Cát Sơn. Quan trọng nhất là công ty nội thất Shunin càng nổi tiếng hơn, nhu cầu nguyên liệu cũng ngày càng lớn, mục đích của hai bên cũng hoàn thành. Chỉ trong vòng 2, 3 năm sẽ tiến hành đầu tư thêm công ty gia công gỗ với quy mô lớn hơn, tranh thủ cống hiến cho sự phát triển kinh tế của Cát Sơn.
Nhưng trước mắt song phương mới ký kết hợp đồng hợp tác sơ bộ, sau khi làm đường xong thì mới chính thức ký kết hợp đồng. Nhưng tin rằng có tiền thì chính quyền Cát Sơn chỉ trong vòng 3 tháng sẽ xây xong con đường này thật tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.