Trọng Sinh Vi Quan

Chương 540: Văn Thiên yêu cầu

Túy Tử Mộng Sinh

30/07/2015

Hơn nửa năm sau Hứa Lập cũng đã tới nhậm chức ở Vọng Giang hai năm, hai năm qua ở Vọng Giang cũng xảy ra nhiều biến hóa lớn, từ chuyện côn đồ đến những tên bù nhìn cũng có. Sau khi tiêu diệt Trịnh Quân Ba, Tô Quảng Nguyên cũng chủ động nhận thua, Vọng Giang có thể nói đã bị Hứa kinh doanh triệt để, mọi văn bản theo ý chí của hắn đều được bên dưới chấp hành nghiêm chỉnh. Chỉ khi nào Hứa Lập thấy chuyện không ổn thì kẻ gây chuyện một bước đi cũng khó. Ngay cả thị trưởng Hải Đức cũng biết khó chọc vào Vọng Giang nên đã có một thời gian không tới Vọng Giang miễn cho có thêm cục tức.

Cũng may Hứa Lập không thiếu tiền thậm chí có thể nói hắn đã nhiều tiền quá không biết tiêu thế nào. Dù Hứa Lập ở Vọng Giang quyền cao chức trọng nhưng hắn chưa bao giờ nhận tiền của người khác, ngược lại hắn còn giúp người khác, đặc biệt các nhân viên bên cạnh Hứa Lập đã không ít lần thấy Hứa Lập thật tốt. Ngay cả bí thư đảng ủy chính pháp, cục trưởng cục Công an Triệu Quốc Khánh cũng thường đến gặp Hứa Lập lấy thuốc, lấy hai bình rượu. Ai bảo nhà Hứa Lập toàn là thuốc ngon, rượu ngon mà ngay cả trong nước cũng hiếm khi gặp được. Theo cách nói của Triệu Quốc Khánh thì ở trong nhà Hứa Lập chỉ mốc meo mà thôi, mọi người phải chia sẻ với hắn.

Ví dụ rõ nhất chính là Thôi Lâm, chỉ trong vài ngày tức là ngày tết nguyên đán Thôi Lâm và Địch Băng sẽ kết hôn. Hứa Lập cố ý mua cho vợ chồng họ một căn hộ hơn 100m vuông ở Tùng Giang làm lễ vật mừng tân hôn cho hai người. Địch Băng không biết nên cảm ơn Hứa Lập thế nào, Thôi Lâm chỉ nói lờ mờ:

- Bí thư Hứa đối với chúng ta tốt như vậy chúng ta ghi tạc ở trong lòng là được, với bí thư Hứa không cần phải nói văn vẻ làm gì.

Trên thực tế Thôi Lâm đã giao mạng mình cho Hứa Lập, chỉ cần Hứa Lập nói một câu dù là sai hắn đi giết người phóng hỏa hắn cũng làm.

Thôi Lâm và Địch Băng tổ chức lễ thành hôn cách tết vài ngày, được tổ chức ở nhà hàng cưới lớn nhất Tùng Giang. Tới tham gia hôn lễ không chỉ có không ít đồng chí ở thị ủy, ủy ban thị xã Vọng Giang tới, các chiến hữu của Thôi Lâm cũng có mặt. Thậm chí không ít người ở Tùng Giang vì xem trọng Hứa Lập nên cũng đến góp vui, ngay cả nguyên là bí thư huyện ủy huyện Giang Ninh, bây giờ là phó thị trưởng thị xã Tùng Giang Triệu Bảo Cương cũng đến. Hứa Lập làm chủ hôn cho hai người lên phát biểu rất nhiệt tình, mong hai người sống với nhau đầu bạc răng long, đồng tâm tới già.

Khi Hứa Lập xuống Phạm Ngọc Hoa ôm chặt cánh tay Hứa Lập, đôi mắt mở to nhìn Hứa Lập rồi lại nhìn lên nơi Mc đang hỏi khó đôi vợ chồng mới cưới. Hứa Lập hiểu ý tứ của Phạm Ngọc Hoa, cô đang hâm mộ vợ chồng Thôi Lâm, không biết mình khi nào mới được giống như họ đừng trên đài nhận lời chúc phúc của mọi người.

Hứa Lập ôm chặt lấy Phạm Ngọc Hoa nhỏ giọng nói:

- Không nên vội, anh hứa sẽ làm em trở thành một tân nương hạnh phúc nấy thế giới.

Nghe Hứa Lập hứa như vậy đôi mắt to tròn của Phạm Ngọc Hoa muốn rơi lệ, miệng cười tươi không ngậm lại được:

- Em đợi anh.

Nếu không phải ở nơi đông người thì Phạm Ngọc Hoa đã cúi đầu vào ngực Hứa Lập rồi.

Sau khi hôn lễ kết thúc, Hứa Lập và Phạm Ngọc Hoa cáo từ rồi đi xe thẳng về Giang Ninh gặp cha mẹ cùng đón năm mới.

Hết tết nguyên đán Hứa Lập nhận được điện thoại thông báo tham dự kì họp thứ 3 Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc lần thứ X tỉnh Cát Lâm, được tổ chức ở khách sạn tỉnh Cát Lâm, mong Hứa Lập đến đúng giờ.



Sau khi nhận được điện thoại không lâu thì phó bí thư tỉnh ủy Văn Thiên gọi Hứa Lập bảo sáng hôm sau tới văn phòng làm việc của hắn có việc muốn nói. Với yêu cầu của Văn Thiên thì Hứa Lập đương nhiên vui mừng ra mặt.

Thời gian trước ở trong tỉnh việc đấu tranh quyền lực giữa bí thư tỉnh ủy Trương Văn Đạt, chủ tịch Mã Tuấn Tùng và phó bí thư tỉnh ủy Văn Thiên đã sớm truyền khắp nơi. Không ít người đoán hội nghị Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc ở tỉnh lần này sẽ có kết quả rõ ràng. Nửa năm trước có lời đồng bí thư tỉnh ủy Trương Văn Đạt có ý lui và giao quyền trong tay cho Văn Thiên nhưng lại khiến nhóm chủ tịch Mã Tuấn Tùng bất mãn. Vì vậy Mã Tuấn Tùng nhiều lần lên trung ương cầu viện hy vọng trên trung ương ủng hộ nhưng không biết trận đấu này ai sẽ chiến thắng. Lần này Văn Thiên tìm mình, mình chắc có thể từ miệng đối phương nghe được chút ít hình tích.

Chuyện này không thể chậm trễ nên đến tối Hứa Lập liền đi xe tới Xuân Thành nhưng không vội đi gặp Văn Thiên ngay mà trực tiếp tới gặp Phạm Kiệt.

Nghe Hứa Lập nói sẽ tới Phạm Kiệt liền bảo vợ chuẩn bị rượu và vài món ăn để uống cùng con dể. Dù Vọng Giang cách Xuân Thành không xa nhưng công việc của Hứa Lập ở Vọng Giang rất bận. Phạm Kiệt lại làm ở ban Tuyên Giáo tỉnh ủychỉ thấp hơn trưởng ban và Phó trưởng ban thường trực nên cũng không thường xuyên đến Tùng Giang hay Vọng Giang thăm con gái. Vì thế người trong gia đình cũng không có thời gian gặp nhau, mà gặp Hứa Lập lại càng không có.

Hơn nữa một năm nay Hứa Lập lập được thành tích ở Vọng Giang không chỉ được bí thư tỉnh ủy Trương Văn Đạt tán thành mà bí thư đảng ủy chính pháp Tiếu Khắc, trưởng ban tổ chức cán bộ Tần Gia Bình cũng rất ủng hộ Hứa Lập. Ngay cả chủ tịch tỉnh Mã Tuấn Tùng cũng nhiều trường hợp tư nhân than thở mình không được may mắn như Phạm Kiệt, không tìm được con rể tốt như vậy. Mấy điểm này đương nhiên làm Phạm Kiệt rất vui, có người con rể như Hứa Lập thì càng hài lòng.

Khi Hứa Lập vào cửa liền bị Phạm Kiệt kéo tới bàn cơm, hai người ngồi xuống vừa uống vừa nói chuyện. Vợ Phạm Kiệt ra ngoài ngồi xem tivi không quấy rầy hai người nói chuyện.

Hứa Lập uống cùng cha vợ một chén rồi mới nói:

- Phạm Thúc, chú có biết bí thư Văn Thiên tìm cháu có chuyện gì không?

Phạm Kiệt lắc đầu nói:

- Chú chỉ là phó bộ trưởng ban Tuyên giáo mà thôi, chuyện đại sự trong tỉnh cũng chỉ nghe thoáng qua mà không có tham dự. Nhưng chú nghe nói lúc trước chủ tịch tỉnh Mã Tuấn Tùng được người trên trung ương ủng hộ, bí thư Văn muốn lên về cả kinh nghiệm lẫn quan hệ đều rất khó.

Hứa Lập cũng gật đầu nói:

- Bí thư Văn Thiên dù đã làm phó bí thư tỉnh ủy mấy năm, lại có bí thư Văn Đạt ủng hộ, lại từ nhỏ lớn lên ở Cát Lâm nên cũng tính là người trong tỉnh nên được người trong tỉnh ủng hộ. Nhưng hắn muốn đấu với Mã Tuấn Tùng thì không dễ dàng, dù sao Mã Tuấn Tùng cũng làm chủ tịch thời gian dài, hơn nữa hắn được trung ương ủng hộ. Nếu bí thư Văn Thiên muốn đấu kết quả cuối cùng chỉ có thể là thất bại không hơn.

- Cho nên cháu cho rằng kết quả cuối cùng là hai bên thỏa hiệp, chắc là Mã Tuấn Tùng làm bí thư tỉnh ủy, mà Văn Thiên làm chủ tịch; chẳng qua về những phương diện khác Mã Tuấn Tùng cũng sẽ nhượng bộ để có thể thuận lợi hơn trong công việc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Vi Quan

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook