Trùng Sinh Trở Về, Tranh Đua Học Tập Chớ Làm Phiền!

Chương 43:

Lâm Tích Tích

29/12/2024

Mãi đến khi Lâm Vi trở thành một học bá nổi tiếng, đạt điểm cao ngất ngưởng để đỗ vào đại học thủ đô, cô đã một mình giúp trường Nhất Trung áp chế trường trung học thực nghiệm, mang về vinh quang cho ngôi trường.

Nhưng những chuyện đó còn rất xa. Hiện tại, điều Lâm Vi cần suy nghĩ là làm sao để cải thiện khả năng học toán của mình. Dù có tâm trí của người trưởng thành, cô vẫn đang mang bộ óc của một đứa trẻ. Lần này, nếu học lại toán học một cách nghiêm túc, liệu cô có thể nắm vững được những khái niệm cao siêu của môn Toán Olympic hay không? Không cần đạt giải gì cao xa, chỉ cần làm bài thi một cách trôi chảy là cô đã mãn nguyện rồi.

Kiếp trước, Lâm Vi cũng từng tham gia kỳ thi đầu vào lớp sớm, nhưng vì điểm toán quá thấp mà cô bị loại, chỉ đậu vào lớp trọng điểm thông thường. Lãnh đạo trường Nhất Trung đặt toàn bộ hy vọng chiến thắng trường thực nghiệm vào lớp chọn, nên những học sinh được tuyển vào đều dựa hoàn toàn vào thành tích thực tế, không có chút "quan hệ" nào can thiệp.

Sáng thứ bảy, khi Lâm Vi bước vào phòng học, cô ngạc nhiên thấy lớp học đông kín người. Lớp tổng cộng hơn 60 học sinh thì nay đã có gần 40 người đến, chẳng khác gì ngày học chính thức.

Nhìn sang các lớp khác, tình hình cũng tương tự. Các thầy cô thậm chí không cần tuyển thêm người để quản lý lớp học.

Thấy Lâm Vi bước vào, Diệp Hi Bối lập tức chạy đến, ghé sát tai cô, thì thầm: “Tớ đã đăng ký giúp cậu một khóa học viết văn rồi. Cậu biết không? Lớp học viết văn đông lắm, gần như chẳng ai vắng mặt đâu!"

Để tham gia khóa học này, Diệp Hi Bối thậm chí còn chuyển lớp học khiêu vũ sang chủ nhật. Dù không rõ vì sao bản thân nhất định phải đăng ký học viết văn, nhưng thấy nhiều người tham gia như vậy, cô bé cảm thấy nếu Lâm Vi không đến thì có chút không ổn.

Thực ra, lớp viết văn là do cô Trần – chủ nhiệm lớp – đứng lớp. Có lẽ vì muốn lấy lòng cô chủ nhiệm, nên số lượng học sinh đăng ký lớp này đông nhất.

Trước đó, Hạ Tuệ Ngân cũng khuyên Lâm Vi tham gia lớp viết văn. Dù sao thì cả buổi sáng chỉ có vài tiết học, học thêm một chút cũng không thừa. Nhưng khi thấy bài văn miêu tả chuyến đi nghỉ hè của Lâm Vi – mạch lạc, sinh động, đầy cuốn hút – Hạ Tuệ Ngân đã không còn ép buộc nữa.



"Không sao đâu. Cậu biết mà, Ngữ Văn của tớ tốt lắm. Viết văn không cần phải học thêm." Lâm Vi mỉm cười, tìm cớ hợp lý để trấn an Diệp Hi Bối. Cô không muốn bạn mình, dù nhỏ tuổi, phải bận tâm đến những chuyện này.

Nghe vậy, Diệp Hi Bối nhớ đến học kỳ trước Lâm Vi từng đạt điểm tuyệt đối môn ngữ văn, liền tạm yên tâm. Tuy nhiên, cô bé vẫn nhắc nhở: “Vậy cậu nhất định không được để bản thân tụt lại, nếu không sẽ bị người ta nói đấy!"

"Yên tâm đi." Lâm Vi tự tin nở một nụ cười.

Trong lớp hứng thú, chỗ ngồi được cô Trần sắp xếp dựa theo vị trí cũ. Ai ngồi sau phải tự động tiến lên bổ sung chỗ trống phía trước.

Tiết học trước, Lâm Vi không đến, nên chỗ ngồi của cô ở hàng thứ ba – vị trí được coi là "hoàng kim" – tạm thời bị một bạn học khác chiếm giữ. Khi Lâm Vi xuất hiện, bạn học đó miễn cưỡng đứng dậy, nhường lại chỗ cho cô với vẻ không tình nguyện.

Thấy biểu hiện như vậy, Lâm Vi lại cảm thấy có chút cảm động. Dù sao, học sinh tiểu học tranh giành ngồi hàng thứ ba với tinh thần hiếu học thế này, quả thực khác xa với sự thờ ơ của sinh viên đại học.

Môn học Olympic do chính giáo viên toán của lớp họ phụ trách. Không một lời giới thiệu dài dòng, vừa bước vào lớp, cô giáo đã ra hiệu cho đại biểu môn học phát tài liệu – cuốn "Suy Một Ra Ba" quen thuộc đến ám ảnh.

Nhìn cuốn sách, ký ức của Lâm Vi ùa về. Đây chính là cơn ác mộng thời tiểu học của cô. Trong những giờ học thông thường, điểm toán của cô luôn trên 95, nhưng từ khi tham gia học Olympic, điểm thi 100 mà không đạt tiêu chuẩn dường như đã trở thành "chuyện thường ngày".

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Trùng Sinh Trở Về, Tranh Đua Học Tập Chớ Làm Phiền!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook