Từ Không Diễn Ý

Chương 19:

Yểu Yểu Nhất Ngôn

15/08/2023

Trời quá nóng, Nguyễn Minh còn chưa đi nửa con phố, mồ hôi liền dọc theo phía sau lưng áo chảy xuống, rất là khó chịu, trong lòng càng bực bội hơn.

Cậu không muốn về nhà, trên người cậu hiện tại tràn đầy mùi của Alpha, Tiêu Mẫn vừa ngửi liền nhận ra, đến lúc đó giải thích như thế nào đây?

Ngày phân hoá cậu chờ đợi đã lâu rốt cuộc tới, kết quả thành Omega, hơn nữa cùng ngày đã bị một Alpha tạm thời đánh dấu!

Quá mất mặt, Nguyễn Minh nói không nên lời.

Đột nhiên, một chiếc xe đen nhánh bóng loáng từ phía sau phi nhanh mà đến, ngừng ở bên cạnh Nguyễn Minh, Nguyễn Minh quay đầu vừa thấy, cảm thấy quen thuộc, giây tiếp theo cửa sổ ghế phụ xe kéo xuống, thế nhưng là Mạc Trạm Thành.

Mạc Trạm Thành ngồi ở trên ghế lái “Lên xe.”

Giọng điệu mệnh lệnh tựa như hai người bọn họ có bao nhiêu tính giống nhau.

Nguyễn Minh nhìn như không thấy, tay cắm túi tiếp tục đi phía trước, Mạc Trạm Thành gọi cậu một tiếng không có đáp lại, đành phải lái xe chậm rãi đi theo cậu, Mạc Trạm Thành nhắm mắt làm đuôi đi theo Nguyễn Minh, Nguyễn Minh lười phản ứng hắn lo chính mình đi tới.

Tốc độ của xe, thiếu niên mặt mũi sáng sủa, dần dần có người chú ý tới một màn quái dị một này, sôi nổi quay đầu lại xem.

Nguyễn Minh nhận thấy được bên cạnh truyền đến những ánh mắt với ý vị sâu xa, tàn nhẫn đối Mạc Trạm Thành nói: “Anh có thể hay không đừng đi theo tôi?”

Mạc Trạm Thành thảnh thơi mà đỡ tay lái: “Không thể, trừ phi em lên xe.”

Nguyễn Minh nghiến răng nghiến lợi: “Vô lại!”

Mạc Trạm Thành nhướng mày: “Anh bạn nhỏ, này đã là lần thứ bao nhiêu em bảo anh vô lại, em phải biết rằng, không ai dám nói anh như vậy, trừ phi ở trên giường.”

Nguyễn Minh: “Biến thái!!!”

Mạc Trạm Thành vỗ vỗ ghế lái phụ: “Mau ngồi lên đây đi, em mới vừa phân hoá, sao chịu nổi lăn lộn như vậy? Cùng anh nháo là được , đừng lấy thân thể của mình nói giỡn.”

Nguyễn Minh bị hắn nói đau đầu, đơn giản kéo cửa xe ngồi lên đi, vừa lúc cậu cũng muốn cùng Mạc Trạm Thành nói chuyện một chút.

“Anh có phải hay không có bệnh?”



“Xác thật có, gần đây nghĩ đến em trong lòng liền hốt hoảng.”

Nguyễn Minh da đầu tê dại, cơ hồ muốn đánh người: “Mạc Trạm Thành anh có thể hay không đừng làm tôi ghê tởm, anh làm gì muốn quấn lấy tôi không bỏ? Tôi đắc tội anh sao?”

Mạc Trạm Thành nghiêng đầu nhìn Nguyễn Minh tức giận, hài hước nói: “Em lúc trước làm anh bị thương.”

“Kia đã là chuyện bao lâu rồi, anh cần thiết lôi chuyện cũ dây dưa tới hôm nay sao? Nói nữa, tôi khi đó đã nói anh yêu cầu cái gì tôi bồi thường cho anh, là chính anh không cần.”

Mạc Trạm Thành xoay ra, tiếp tục nói: “Ân ,đúng rồi, ngày hôm qua không có sự đồng ý của em đã tạm thời đánh dấu, có thể coi là bồi thường.”

Nguyễn Minh đôi mắt trừng viên đạn, “Tôi thừa nhận ngày hôm qua tạm thời đánh dấu là biện pháp giải quyết tốt nhất, nhưng là nếu không phải anh gạt tôi lên xe, tôi sao có thể đột nhiên phân hoá, phát…… Dù sao đều là anh sai! Còn không biết xấu hổ nói nhận lỗi.”

Mạc Trạm Thành đuối lý, không nói chuyện chỉ lo lái xe.

“Chúng ta về sau liền thanh toán xong đi, anh cũng đừng quấn lấy tôi.” Nguyễn Minh mệt mỏi khuyên nhủ.

“Anh bạn nhỏ, em cho rằng anh ở cùng em làm cái gì? Rảnh rỗi là tài xế của em?” Mạc Trạm Thành sắc mặt đột nhiên trầm xuống dưới, “Anh đã nói rồi, anh theo đuổi em, không cùng em nói giỡn.”

Nguyễn Minh cười khẽ, “Theo đuổi? Anh là muốn theo đuổi? Mạc tổng, tôi không thiếu người theo, cự tuyệt anh cũng không phải nói giỡn, chính là không thích anh.”

Xe đột nhiên dừng lại, Nguyễn Minh bởi vì quán tính bị đai an toàn siết thật sự đau, Mạc Trạm Thành đem xe ngừng ở ven đường, lúc Nguyễn Minh còn không có phản ứng lại, cúi người đè ở trên người Nguyễn Minh, Nguyễn Minh bị hắn đè lại đang ngồi ghế không thể nhúc nhích.

Bởi vì Mạc Trạm Thành thình lình nổi lửa giận, không gian nhỏ hẹp trong xe tràn ngập mùi tin tức tố nồng đậm của hắn, Nguyễn Minh nháy mắt cả người tê dại, trong đầu hiện lên một ít hình ảnh.

Tối hôm qua cũng ở trong xe, cậu giống một con cá mất nước đứt quãng mà thở phì phò, trên người đều là mồ hôi, trong chốc lát lạnh trong chốc lát nóng, mà Mạc Trạm Thành ngồi ở trên ghế lái tra bản đồ, hắn muốn đưa Nguyễn Minh đột nhiên phân hoá đi bệnh viện.

Bệnh viện gần nhất ở kính mộc lộ, muốn đi phải xuống núi…… Mạc Trạm Thành cân nhắc đường đi, di động đột nhiên đã bị người đánh rớt trên mặt đất, Mạc Trạm Thành vừa quay đầu, đã thấy ánh mắt mê ly của Nguyễn Minh, tầm mắt Mạc Trạm Thành hơi hơi đi xuống, liền nhìn thấy sau cổ áo thiếu niên xương quai xanh tinh xảo cùng mồ hôi rơi trên da thịt.

“Nguyễn Minh?” Hắn thử mà kêu tên cậu.

Nguyễn Minh run thân mình, đầu ngón tay gắt gao bám vào thành, phát ra tiếng nức nở như con vật nhỏ.

“Tôi khó chịu…… Mạc Trạm Thành……”

Nguyễn Minh đầu tóc thực rối, vóc dáng cũng rất cao, qua ống áo ngắn tay lộ ra cánh tay cũng có một tầng cơ bắp, là cái bộ dáng tiêu chuẩn của đại nam nhân yêu thể thao, trách không được người khác đều nói cậu nhất định sẽ phân hoá thành Alpha.



Ai cũng sẽ không tin tưởng người này dùng ánh mắt cầu xin khó nhịn nhìn hắn, lắc mông muốn leo lên đến trên người hắn hấp thu tin tức tố, cũng là Nguyễn Minh.

Dù vẫn luôn có dự cảm Nguyễn Minh là Omega, nhưng Mạc Trạm Thành cũng không nghĩ tới hắn khi phát tình lúc ấy như vậy câu nhân.

Hắn duỗi tay, Nguyễn Minh tựa như tuân lệnh bổ nhào vào trong lòng ngực hắn, hai chân từ trên ghế phụ dịch lại đây, khóa ngồi ở trên người Mạc Trạm Thành, cậu đem đầu vùi ở cổ Mạc Trạm Thành liếm hắn từng cái, Mạc Trạm Thành nhịn không được kêu rên một tiếng.

Chuyện phía sau, chính là hồi ức Nguyễn Minh nhất không muốn nhớ, một hồi hoang đường, may mắn Mạc Trạm Thành còn giữ lại lý trí, ở thời điểm cuối cùng rót vào tin tức tố của mình, làm một cái đánh dấu tạm thời, nếu không Nguyễn Minh khó có thể tưởng tượng sẽ phát sinh cái gì.

Mà hiện tại Mạc Trạm Thành đè ở trên người cậu, ánh mắt sắc lang hung ác, hai người đều từ trong ánh mắt đối phương nhìn đến chỉ có lẫn nhau biết được ý, Mạc Trạm Thành đột nhiên không kịp phòng ngừa mà hôn xuống dưới, Nguyễn Minh không kịp né tránh, theo bản năng mà nghiêng đầu, lại vẫn là bị hắn hôn tới rồi.

Tin tức tố của Mạc Trạm Thành là mùi rượu nồng, người khác vừa tiếp xúc liền sẽ bị hắn làm kinh sợ, Nguyễn Minh vào lúc đôi môi dán lại kia một cái chớp mắt cơ hồ cả người đều mềm, cậu mới vừa bị người này đánh dấu, cho nên càng không thể chống cự hắn tới gần.

Mạc Trạm Thành hôn thậy điêu luyện, đôi môi cọ xát đồng thời còn cố ý dùng tay sờ tuyến thể Nguyễn Minh.

“Em không có chán ghét anh như vậy có phải hay không? Em xem thân thể của em rất hoan nghênh anh.”

“Đó là bởi vì tin tức tố tôi mới như vậy, tôi…… Tôi quả thực hận anh, ngươi chính là loại Alpha mà tôi ghê tởm nhất.” Thiếu niên ở dưới thân hắn run rẩy, ngoài miệng lại nói tuyệt tình như thế

Mạc Trạm Thành buông cậu ra, vừa mới đứng dậy, trên mặt liền ăn hai cái tát.

“Xin lỗi.” Mạc Trạm Thành nói.

Nguyễn Minh đem nước miếng ngoài miệng lau khô, “Mạc Trạm Thành, chờ nửa tháng sau khi đánh dấu tạm thời đã hết, tôi nhất định không tha cho anh.”

“Anh——” Mạc Trạm Thành còn muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng vẫn là chưa nói ra, hắn lấy đồ đặt trên đùi cậu: “Là anh không tốt, đây là thuốc ức chế với thuốc bổ hôm qua em để quên trên xe anh.”

Nguyễn Minh đem đồ nhét vào trong túi, kéo cửa xe muốn đi, Mạc Trạm Thành vốn dĩ muốn đưa cậu về, nhưng lại đột nhiên không có dũng khí.

Lúc vừa mới hôn môi, ánh mắt Nguyễn Minh lạnh băng làm hắn đột nhiên ý thức được: Nguyễn Minh trước nay đều không để hắn trong lòng.

Nguyễn Minh là bông hoa trong nhà kính không nhiễm hạt bụi nhỏ.

Hắn hái không được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Từ Không Diễn Ý

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook