Từ Không Diễn Ý

Chương 23:

Yểu Yểu Nhất Ngôn

16/08/2023

“Nguyễn Minh, thi đậu A đại đi phải mời khách a!”

“Minh ca, ngày thường toàn chơi bóng rổ không thấy cậu học tập, như thế nào lúc thi đại học cậu liền như vậy dọa người?”

“Minh ca vẫn là trâu bò!”

“Nhìn bên kia!” Người bên cạnh lấy bả vai huých nhẹ Nguyễn Minh, Nguyễn Minh cùng mọi người thuận thế vọng qua đi, nhìn thấy Địch Mộ Phàm chạy chậm lại đây.

Nguyễn Minh tưởng chuồn êm, còn chưa đi hai bước đã bị Địch Mộ Phàm gọi lại, “Minh ca, tôi đều đã lâu không gặp cậu, cậu sau khi thi đại học sao vẫn không gọi tôi cuộc nào?”

Nguyễn Minh vừa vặn bị bắt lấy, thật sự không lay chuyển được đành phải nói: “Không có gì, trong nhà có việc.”

Giọng điệu Nguyễn Minh nghe có vẻ không kiên nhẫn, Địch Mộ Phàm coi như không nghe thấy, lại hỏi: “Minh ca, bọn mình đi ăn lẩu được không?”

Nguyễn Minh mặt lạnh nhìn di động, “Không đi.”

Người bên cạnh ồn ào: “Thế nào? Muốn ăn mừng cùng Minh ca sao?”

“Vẫn là Phàm Phàm lợi hại, Minh ca vừa xuất hiện liền tìm lại đây, cậu có phải hay không gắn định vị ở trên người Minh ca?”

Địch Mộ Phàm đỏ mặt đi đến bên người Nguyễn Minh, “Nếu gắn định vị thật sao có thể nửa tháng không gặp cậu ấy, Minh ca, cậu gần đây rốt cuộc có chuyện gì a? Cậu hay là…… Yêu đương đi?”

Nguyễn Minh tâm phiền ý loạn, bỏ hắn qua một bên, “Không có.”

“Minh ca?”

“Được rồi, các cậu đều vây quanh tôi làm gì? Anh tôi gọi tôi đến nhà anh ấy, tôi đi trước.” Nguyễn Minh lấy Nguyễn Từ làm lá chắn, muốn tránh mấy người này tìm yên tĩnh.

Địch Mộ Phàm lôi kéo hắn, “Cậu như thế nào lại là người chiều anh trai, mỗi ngày đem anh cậu treo ở bên miệng?”

“Cùng cậu có liên quan sao?”

Nguyễn Minh mặc kệ Địch Mộ Phàm cùng cậu làm nũng lăn lộn, hất tay hắn ra muốn đi, Địch Mộ Phàm ở phía sau kêu cậu, cậu cũng không để ý tới, hướng mọi người vẫy vẫy tay, chỉ chừa cái bóng.

“Mộ Phàm thôi bỏ đi, tim của Minh ca không ở trên người của cậu, cậu cũng đừng phí công phu.” người bên cạnh khuyên nói.

Địch Mộ Phàm nhìn chằm chằm bóng Nguyễn Minh, nghĩ nghĩ nói: “Các cậu không cảm thấy Minh ca dạo này thay đổi rất nhiều sao?”

“Chỗ nào thay đổi? Vẫn là núi băng như vậy a.”

“Không phải,” Địch Mộ Phàm lắc lắc đầu: “Nói như thế nào đây, tôi có cảm giác Minh ca có tâm sự.”



Nguyễn Minh tránh được viên đạn bọc đường Địch Mộ Phàm, một mình ở trên phố lắc lư, cậu vốn dĩ xác thật muốn đi nhà Nguyễn Từ, nhưng ngày sinh Nguyễn Từ sắp tới rồi, hành động không có tiện, Diệp Cảnh Hành đem cậu giống như quốc bảo mà che chở, Nguyễn Minh đến cũng là vướng chân vướng tay.

Không đến nhà anh trai đảo loạn, cũng không cùng bạn học chơi bóng, cậu giống như cũng không có chỗ nào để đi, liền tùy tiện ở trên phố đi dạo. Đi ngang qua một quán bar trên phố, Nguyễn Minh nắm túi quần nhìn trên dưới, không chú ý bên cạnh quán bar thất tha thất thểu một người đi ra, liền mau ngã lên trên người Nguyễn Minh, cậu theo bản năng mà đem hắn nâng dậy tới.

“Tiên sinh anh ——” đỡ đến một nửa, Nguyễn Minh mới phát hiện người nâng trong tay thế nhưng là Mạc Trạm Thành.

Cậu lập tức buông tay, làm Mạc Trạm Thành ngã trên mặt đất.

Nguyễn Minh vừa định rời đi, quán bar lại vội vàng đi ra một người, nhìn thấy Mạc Trạm Thành nằm trên mặt đất, vội vàng đi lên kéo hắn, “Mạc tổng, Mạc tổng, anh không sao chứ……”

Người nọ chắc mới khoảng 20, lớn lên không tồi, Nguyễn Minh đánh giá hắn một chút, phỏng chừng là người mới của Mạc Trạm Thành, người nọ cố sức mà đem Mạc Trạm Thành đỡ đến trên vai, Mạc Trạm Thành uống say như chết, thân mình cũng nặng, người đều đứng không vững, người nọ thử cố sức vài lần cũng chưa thành công.

Nguyễn Minh vốn dĩ muốn đi lên hỗ trợ, còn chưa đi gần, đã ngửi thấy trên người người nọ toả ra mùi tin tức tố .

Mạc Trạm Thành khả năng cũng ngửi thấy được, đem mặt chôn ở trên vai người nọ, hướng hõm vai dụi, Nguyễn Minh lười đến gần nhìn, liền ở lúc cậu muốn chạy, nghe thấy phía sau Mạc Trạm Thành ách giọng nói to: “Nguyễn Minh, em đừng không để ý tới anh mà!”

Nguyễn Minh nội tâm rung mạnh, bước chân dừng lại, phía sau lưng đều cứng còng.

“Em không có không để ý tới anh, Mạc tổng, ngài trước cùng em trở về đi.” Nguyễn Minh nghe thấy người nọ nói như vậy.

Mạc Trạm Thành lại nói: “A Minh, anh muốn em.”

Người nọ cố hết sức mà chống Mạc Trạm Thành dậy, ngoài miệng còn dỗ nói: “Em ở đây, em chính là Nguyễn Minh a, em ở ngay bên cạnh anh đây!”

Nguyễn Minh nghe xong không hiểu ra sao.

Nguyễn Minh cân nhắc một lúc, quán bar phía sau đột nhiên xuất hiện một người, người nọ ăn mặc một thân tây trang, vừa thấy chính là người của vũ trường, “Vương Toàn, sáng mai chờ Mạc tổng tỉnh, cậu cũng đừng nói cậu là từ quán bar của tôi đem tiếp ngài ấy đấy.”

“Em biết rồi, không phải đều nói rõ rồi sao?”

“Mạc tổng tuy rằng mê chơi, nhưng không xằng bậy quá, cậu hôm nay nhân lúc ngài ấy uống say lấy tin tức tố câu dẫn ngài ấy, sáng mai lên, ngài ấy khẳng định muốn giết cậu.” Chủ quán bar luôn mãi cường điệu: “Haizz, tôi nói cũng vô dụng, dù sao cậu đến đã được kiểm tra sạch sẽ.”

Vương Toàn hít một hơi thật sâu, “Anh yên tâm, em sẽ không xằng bậy, anh trước giúp em đem ngài ấy nâng trên xe đi.”

Lúc hai người đang muốn cùng nhau đỡ Mạc Trạm Thành, một nam nhân gầy gầy cao cao đi đến trước mặt hai người bọn họ, ngăn cản hai người bọn họ.

“Cậu là ai?”

Nguyễn Minh nâng nâng cằm, ý bảo hai người bọn họ nhìn xem Mạc Trạm Thành, Mạc Trạm Thành còn lẩm bẩm lầm bầm mà kêu tên Nguyễn Minh.



“Tôi chính là người trong miệng anh ấy kia.” Nguyễn Minh nói.

Vương Toàn nào dự đoán được trước cái này, nam nhân trước mặt thoạt nhìn tuổi không lớn, hắn cũng không có nghe nói qua Mạc Trạm Thành có cái gì mà bạn trai cố định, hắn xem xét nam nhân liếc mắt một cái, “Ai có thể chứng minh đây?”

Mạc Trạm Thành xiêu xiêu vẹo vẹo mà tránh ra khỏi gông cùm xiềng xích của hai người bọn họ, đi phía trước nhào đến lòng ngực Nguyễn Minh, Nguyễn Minh tuy rằng không kiên nhẫn, vẫn là mở đôi tay ra. Mạc Trạm Thành cùng cậu chiều cao không sai biệt lắm, nhưng rốt cuộc là trọng lượng của nam nhân, lại hoàn hoàn toàn toàn đè ở trên người Nguyễn Minh, Nguyễn Minh phải lui lại mấy bước mới ôm được.

“Anh bạn nhỏ……” Mạc Trạm Thành mang theo mùi rượu hô hấp phun ở trên cổ Nguyễn Minh, cực kỳ giống mùi tin tức tố lạnh thấu xương của hắn.

Nguyễn Minh vừa nghe đến ba chữ này, cảm thấy cả người đều nổi da gà, nửa ngày trở về một chữ: “Ân.”

Có thể là nghe thấy được mùi hương quen thuộc, Mạc Trạm Thành thần chí thanh tỉnh một ít, ánh mắt nhìn về phía trước, thế nhưng nhìn đến mặt Nguyễn Minh, hoảng hốt còn tưởng rằng chính mình đang nằm mơ, ngơ ngẩn mà nhìn Nguyễn Minh.

Nguyễn Minh lấy ra di động, nhân lúc vương toàn không phản ứng lại chụp mặt hắn một bức, “Lời nói của mấy người vừa nãy tôi đều nghe được, nếu hai người không muốn cho anh ấy biết hai người muốn sử dụng thủ đoạn, cũng đừng cản tôi.”

“Dựa vào cái gì?” Vương Toàn có chút sợ hãi, nhưng lại không phục, còn muốn đi kéo Mạc Trạm Thành, chỉ có điều Mạc Trạm Thành giống như keo nước dính lên trên người Nguyễn Minh, ông chủ quán bar lại ở phía sau thúc giục hắn đi.

“Đi, Vương Toàn, đi.”

Nguyễn Minh nhìn kỹ hai người bọn họ một hồi, ông chủ quán bar trưng gương mặt tươi cười đối Nguyễn Minh nói: “Ngài chính là Nguyễn Minh đi, Mạc tiên sinh luôn là nhắc tới ngài, vừa mới đều là hiểu lầm, Vương Toàn chỉ là thay tôi đem Mạc tiên sinh đưa về nhà.”

“Đưa về nhà?” Nguyễn Minh cười nhạt một tiếng, “Một Omega không dùng thuốc ức chế đưa một Alpha uống say về nhà?”

Vương Toàn sắc mặt lập tức trầm xuống.

Nguyễn Minh gọi điện thoại để tài xế trong nhà lại đây, đem Mạc Trạm Thành nhét vào đi, mặc Vương Toàn ở phía sau kêu to như thế nào, cậu ầm một tiếng đóng cửa lại, làm tài xế ngồi phía trước giật mình.

Có thể là mùi tin tức tố của Nguyễn Minh đối Mạc Trạm Thành có tác dụng trấn an, Mạc Trạm Thành suýt nữa bị câu dẫn tới phát tình dần dần được làm lạnh xuống, dựa vào trên vai Nguyễn Minh ngủ rồi.

Nguyễn Minh đẩy cũng đẩy không ra, đành phải để hắn dựa vào.

Mạc Trạm Thành ở bên ngoài phong lưu nợ một đống lớn, hôm nay bị người ta hãm hại, ở cùng Nguyễn Minh xem ra cũng là trừng phạt đúng tội, nhưng là Vương Toàn cố ý không dùng thuốc ức chế câu dẫn Mạc Trạm Thành làm loại chuyện này, rốt cuộc vẫn là thủ đoạn ti tiện chút, Nguyễn Minh vừa mới phân hoá, trong lòng vốn dĩ liền đối với thân phận Omega nhạy cảm đến thực, đối với hành vi Vương Toàn lợi dụng tin tức tố của Omega tố câu dẫn người khác là trơ trẽn.

Tài xế hỏi cậu đi nơi nào, Nguyễn Minh nào biết đâu được địa chỉ nhà Mạc Trạm Thành, liền nghĩ gọi điện thoại hỏi Diệp Cảnh Hành một chút.

Diệp Cảnh Hành gọi điẹn không nghe máy, Nguyễn Minh nghĩ nghĩ, lại gọi điện thoại cho Nguyễn Từ, vẫn là gọi không được.

Trong lòng ẩn ẩn có chút dự cảm, cậu lại gọi cho Tiêu Mẫn.

Tiêu Mẫn có nghe điện thoại, nhưng ngữ khí dồn dập: “A Minh? con ở đâu, anh trai con tiến phòng sinh!”

Nguyễn Minh hỏi địa chỉ bệnh viện, lập tức bảo tài xế đi qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Từ Không Diễn Ý

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook