Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái
Chương 68: Bên Ngoài Tiêu Dương Phái
Tân Sinh
26/07/2024
Võ Vô Địch đứng trên Phi Hành Thuyền quan sát màn hình nhiệm vụ hệ thống.
Trước mắt đến Tiêu Dương Phái có ba nhiệm vụ.
[Nhiệm vụ tiếp nhận lãnh địa môn phái Tiêu Dương Phái (1): Môn phái Tiêu Dương Phái được thành lập từ hơn 400 năm trước bởi Tiêu Dương Kiếm Si. Trải qua 15 đời chưởng môn, gốc rễ Tiêu Dương Phái cắm rễ cực kỳ sâu ở Long Hoàng Sơn. Muốn nhỏ bỏ cực kỳ khó khăn. Nhiệm vụ tiếp nhận lãnh địa Tiêu Dương Phái chủ chốt, đánh bại chưởng môn Tiêu Dương Phái Tiêu Thanh Sơn. Nhiệm vụ thành công sẽ khiến đệ tử Tiêu Dương Phái chết tâm. Nhận được một vật phẩm ngẫu nhiên trên người chưởng môn Tiêu Dương Phái Tiêu Thanh Sơn và Bản Đồ Mặt Sau của Long Hoàng Sơn. Thất bại bị trừ 10.000.000 pi, giảm 10 cấp]
[Nhiệm vụ tiếp nhận lãnh địa môn phái Tiêu Dương Phái (2): Thu phục lòng người. Chiêu mộ thành công 2000 đệ tử Tiêu Dương Phái, khen thưởng một hộp quà ngẫu nhiên. Thất bại, tiếng xấu đồn xa]
[Nhiệm vụ tìm võ kiếm bị thất lạc. Vỏ kiếm Tru Ma được cất giữ ở một nơi nào đó của Tiêu Dương Phái. Tìm được võ kiếm sẽ tìm được phần sót lại của Tru Ma Kiếm khiến Tru Ma Kiếm trở nên hoàn chỉnh. Nhiệm vụ thất bại, mất đi sự tín nhiệm đối với chủ nhân cũ của Tru Ma Kiếm, uy lực Tru Ma Kiếm giảm đi một nửa]
Cả ba nhiệm vụ đều có tính chủ chốt, nhất định phải làm.
…
Vị trí lãnh địa Tiêu Dương Phái cách Vân Tiêu Sơn tầm bảy trăm dặm tương đương hơn ba trăm năm mươi Kilômét.
Trải qua hơn năm canh giờ đi bằng Phi Hành Thuyền, bóng dáng của Tiêu Dương Phái dần dần hiện ra.
Nhìn từ xa, Tiêu Dương Phái được xây dựng như những ngôi miếu cổ kính trên một vùng đồi núi hiểm trở giống như những chiếc gai sắc nhọn.
Đối với môn phái lớn trong võ lâm, vị trí cùng hung chi địa toát lên bá khí chính là một nơi tốt để khai mở môn phái lớn. Dù không phô trương, danh tiếng cũng tự động lan xa.
Cách đây gần năm trăm năm, chưởng môn đời đầu là Tiêu Dương Kiếm Si từng tham gia kháng chiến chống lại quân xâm lược không biết từ đâu đến. Sau trận chiến này, đa phần các thế lực lớn đều bỏ mình. Số lượng người tham gia mười phần thì hơn chín phần đều hy sinh.
Mặc dù đẩy lùi được quân xâm lược nhưng giới nhân sĩ võ lâm rơi vào tình trạng sụp đổ, kiệt quệ.
Tiêu Dương Kiếm Si khi đó rút về Long Hoàng Sơn, khai sơn lập phái và cấm rễ đến thời điểm này.
Trải qua mười lăm đời, có thể nói là danh chấn tứ phương, thế đứng môn phái nhất nhì võ lâm.
Cho nên để một môn phái cắm rễ sâu như vậy, bị ép rời đi đúng là chuyện không dễ dàng.
Chỉ vì tham gia Quân Uy Chiến mà đánh đổi mất mát to lớn như vậy. Không phải người nào cũng chấp nhận được đặc biệt là chưởng môn Tiêu Dương Phái đương thời Tiêu Thanh Sơn.
Lúc này.
Võ Vô Địch dần hạ thấp Phi Hành Thuyền xuống, cách mặt đất năm trăm mét. Đây là mức bay tối đa của Cơ Quan Dực.
Mục đích chính là để một trăm đệ tử dùng Cơ Quan Dực bay xuống, hỏi xem các ngươi - Tiêu Dương Phái người có sợ hay không.
Bên dưới mặt đất.
Hơn ba ngàn đệ tử Tiêu Dương Phái tập trung lại trên quảng trường rộng lớn trấn giữ đại môn môn phái, bên cạnh còn có một đội quân Long Vệ Quân năm trăm người.
Dẫn đầu Long Vệ Quân là Long Vân Phi với Xích Dã Kích trong tay.
Vì Tiêu Dương Phái là môn phái đứng đầu võ lâm, cho nên Long Vân Phi trực tiếp xuất hiện bàn giao để tránh phát sinh chiến tranh giữa các bang phái.
Mặc khác thể hiện quân quyền của triều đình.
Khi Phi Hành Thuyền xuất hiện, toàn bộ người bên dưới đều ngước nhìn lên trời. Đa phần đều kinh ngạc lẫn hốt hoảng vì không biết địch nhân nào đánh đến cửa.
Ngay cả bản thân Long Vân Phi cũng nhíu hàng chân mày lại.
Khi Võ Vô Địch ra lệnh cho toàn bộ đệ tử phóng xuống mặt đất. Toàn bộ đệ tử tức thì phóng ra ngoài Phi Hành Thuyền.
Một trăm người giang đôi cánh Cơ Quan Dực đáp xuống, nhìn từ xa như những con đại bàng to lớn.
Long Vân Phi dần dần nhận ra đó không phải là chim mà là người, phía sau lưng người còn có gắn cánh sắt.
Long Vân Phi càng lúc càng sửng sốt khi nhận ra bóng dáng của Võ Vô Địch theo sau đệ tử đáp xuống.
Một trăm đệ tử đáp xuống an toàn. Đệ tử nam có, nữ có tất cả đều chỉnh chỉnh tề tề.
Tương truyền Cơ Quan Môn có thể chế tạo phi thiên dực, có thể bay lượn như chim.
Còn cái quái gì to lớn đang trôi nổi trên bầu trời. Đó là cái gì.
Nội tâm Long Vân Phi càng lúc càng tò mò.
Không riêng gì Long Vân Phi, đệ tử Tiêu Dương Phái thì trầm trồ quan sát. Người nào người nấy đều nhìn đôi cánh phía sau lưng đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc.
Thủ đoạn này quả nhiên lợi hại.
Toàn bộ đệ tử độ phẫn nộ -100.
Uy tín môn phái Tiểu Kiếm Có Độc +100.
Võ Vô Địch tiến lại gần long Vân Phi, chắp tay lại thấp người hành lễ.
Long Vân Phi ánh mắt nghi hoặc dò hỏi.
“Cái đồ vật trên bầu trời kia? Là gì thế?”
Võ Vô Địch không giấu giếm liền đáp.
“Là một chiếc thuyền bay của môn phái tại hạ mà thôi! Không đáng nhắc tới!”
Ha ha không đáng nhắc tới, Long Vệ Quân mà có đồ chơi này không phải chính là hổ mọc thêm cánh sao?
Bằng mọi giá phải mua lại cho bằng được.
“Ngươi báo giá đi, bao nhiêu? Ta muốn mua nó!”
Võ Vô Địch bất đắc dĩ nói.
“Trong môn phái chỉ có một chiếc dùng làm phương tiện đi lại. Hơn nữa sức chứa chỉ có 1000 người. Đối với ý đồ của Long Giáo Quan không thích hợp cho lắm!”
“Đặc biệt là để khởi động chiếc thuyền bay này… cần một loại đá năng lượng cực kỳ quý hiếm. Long Giáo Quan không hẳn tìm ra. Có thể nói dù tại hạ muốn bán, Long Giáo Quan chưa hẳn sử dụng được…”
Long Vân Phi sắc mặt âm trầm, nhìn thẳng vào hai mắt của Võ Vô Địch. Mục đích chính là thăm dò thực hư.
Hắn thở dài, chỉ vào đôi cánh phía sau lưng Võ Vô Địch.
“Thế còn đôi cánh, ngươi không bán cho ta chứng tỏ những lời trước đều nói dối…”
Võ Vô Địch mỉm cười, dửng dưng nói như thể phụ kiện này không quá quan trọng.
“Cơ Quan Dực này… chỉ có thể tặng cho Long Giáo Quan một chiếc đồng thời kèm một điều kiện….”
Long Vân Phi nhướng hàng chân mày lại.
“Điều kiện gì?”
Võ Vô Địch đáp.
“Trở thành Khách Khanh Trưởng Lão của môn phái tại hạ…”
Long Vân Phi cười lớn lên, gương mặt chế giễu nhìn Võ Vô Địch.
“Ngươi mơ đi!”
Võ Vô Địch làm ra vẻ tiếc nuối.
“Đến cả Phi Phi minh chủ còn trở thành Khách Khanh Trưởng Lão của tại hạ… cũng đã sở hữu nào là Tật Phong Lang nào là Cơ Quan Dực, sủng thú Phi Điểu các loại…”
Sắc mặt Long Vân Phi ngưng trọng.
Thì ra tên khốn Bạch Diệp Phi hay lượn trước phủ hắn, cưỡi một con hắc báo đi qua lại. Nguyên lai là từ tiểu tử này ra…
Long Vân Phi hừ một tiếng rồi xoay người về phương hướng đại môn Tiêu Dương Phái, lớn tiếng gọi.
“Cho mời chưởng môn Tiêu Dương Phái ra mặt!”
Trước mắt đến Tiêu Dương Phái có ba nhiệm vụ.
[Nhiệm vụ tiếp nhận lãnh địa môn phái Tiêu Dương Phái (1): Môn phái Tiêu Dương Phái được thành lập từ hơn 400 năm trước bởi Tiêu Dương Kiếm Si. Trải qua 15 đời chưởng môn, gốc rễ Tiêu Dương Phái cắm rễ cực kỳ sâu ở Long Hoàng Sơn. Muốn nhỏ bỏ cực kỳ khó khăn. Nhiệm vụ tiếp nhận lãnh địa Tiêu Dương Phái chủ chốt, đánh bại chưởng môn Tiêu Dương Phái Tiêu Thanh Sơn. Nhiệm vụ thành công sẽ khiến đệ tử Tiêu Dương Phái chết tâm. Nhận được một vật phẩm ngẫu nhiên trên người chưởng môn Tiêu Dương Phái Tiêu Thanh Sơn và Bản Đồ Mặt Sau của Long Hoàng Sơn. Thất bại bị trừ 10.000.000 pi, giảm 10 cấp]
[Nhiệm vụ tiếp nhận lãnh địa môn phái Tiêu Dương Phái (2): Thu phục lòng người. Chiêu mộ thành công 2000 đệ tử Tiêu Dương Phái, khen thưởng một hộp quà ngẫu nhiên. Thất bại, tiếng xấu đồn xa]
[Nhiệm vụ tìm võ kiếm bị thất lạc. Vỏ kiếm Tru Ma được cất giữ ở một nơi nào đó của Tiêu Dương Phái. Tìm được võ kiếm sẽ tìm được phần sót lại của Tru Ma Kiếm khiến Tru Ma Kiếm trở nên hoàn chỉnh. Nhiệm vụ thất bại, mất đi sự tín nhiệm đối với chủ nhân cũ của Tru Ma Kiếm, uy lực Tru Ma Kiếm giảm đi một nửa]
Cả ba nhiệm vụ đều có tính chủ chốt, nhất định phải làm.
…
Vị trí lãnh địa Tiêu Dương Phái cách Vân Tiêu Sơn tầm bảy trăm dặm tương đương hơn ba trăm năm mươi Kilômét.
Trải qua hơn năm canh giờ đi bằng Phi Hành Thuyền, bóng dáng của Tiêu Dương Phái dần dần hiện ra.
Nhìn từ xa, Tiêu Dương Phái được xây dựng như những ngôi miếu cổ kính trên một vùng đồi núi hiểm trở giống như những chiếc gai sắc nhọn.
Đối với môn phái lớn trong võ lâm, vị trí cùng hung chi địa toát lên bá khí chính là một nơi tốt để khai mở môn phái lớn. Dù không phô trương, danh tiếng cũng tự động lan xa.
Cách đây gần năm trăm năm, chưởng môn đời đầu là Tiêu Dương Kiếm Si từng tham gia kháng chiến chống lại quân xâm lược không biết từ đâu đến. Sau trận chiến này, đa phần các thế lực lớn đều bỏ mình. Số lượng người tham gia mười phần thì hơn chín phần đều hy sinh.
Mặc dù đẩy lùi được quân xâm lược nhưng giới nhân sĩ võ lâm rơi vào tình trạng sụp đổ, kiệt quệ.
Tiêu Dương Kiếm Si khi đó rút về Long Hoàng Sơn, khai sơn lập phái và cấm rễ đến thời điểm này.
Trải qua mười lăm đời, có thể nói là danh chấn tứ phương, thế đứng môn phái nhất nhì võ lâm.
Cho nên để một môn phái cắm rễ sâu như vậy, bị ép rời đi đúng là chuyện không dễ dàng.
Chỉ vì tham gia Quân Uy Chiến mà đánh đổi mất mát to lớn như vậy. Không phải người nào cũng chấp nhận được đặc biệt là chưởng môn Tiêu Dương Phái đương thời Tiêu Thanh Sơn.
Lúc này.
Võ Vô Địch dần hạ thấp Phi Hành Thuyền xuống, cách mặt đất năm trăm mét. Đây là mức bay tối đa của Cơ Quan Dực.
Mục đích chính là để một trăm đệ tử dùng Cơ Quan Dực bay xuống, hỏi xem các ngươi - Tiêu Dương Phái người có sợ hay không.
Bên dưới mặt đất.
Hơn ba ngàn đệ tử Tiêu Dương Phái tập trung lại trên quảng trường rộng lớn trấn giữ đại môn môn phái, bên cạnh còn có một đội quân Long Vệ Quân năm trăm người.
Dẫn đầu Long Vệ Quân là Long Vân Phi với Xích Dã Kích trong tay.
Vì Tiêu Dương Phái là môn phái đứng đầu võ lâm, cho nên Long Vân Phi trực tiếp xuất hiện bàn giao để tránh phát sinh chiến tranh giữa các bang phái.
Mặc khác thể hiện quân quyền của triều đình.
Khi Phi Hành Thuyền xuất hiện, toàn bộ người bên dưới đều ngước nhìn lên trời. Đa phần đều kinh ngạc lẫn hốt hoảng vì không biết địch nhân nào đánh đến cửa.
Ngay cả bản thân Long Vân Phi cũng nhíu hàng chân mày lại.
Khi Võ Vô Địch ra lệnh cho toàn bộ đệ tử phóng xuống mặt đất. Toàn bộ đệ tử tức thì phóng ra ngoài Phi Hành Thuyền.
Một trăm người giang đôi cánh Cơ Quan Dực đáp xuống, nhìn từ xa như những con đại bàng to lớn.
Long Vân Phi dần dần nhận ra đó không phải là chim mà là người, phía sau lưng người còn có gắn cánh sắt.
Long Vân Phi càng lúc càng sửng sốt khi nhận ra bóng dáng của Võ Vô Địch theo sau đệ tử đáp xuống.
Một trăm đệ tử đáp xuống an toàn. Đệ tử nam có, nữ có tất cả đều chỉnh chỉnh tề tề.
Tương truyền Cơ Quan Môn có thể chế tạo phi thiên dực, có thể bay lượn như chim.
Còn cái quái gì to lớn đang trôi nổi trên bầu trời. Đó là cái gì.
Nội tâm Long Vân Phi càng lúc càng tò mò.
Không riêng gì Long Vân Phi, đệ tử Tiêu Dương Phái thì trầm trồ quan sát. Người nào người nấy đều nhìn đôi cánh phía sau lưng đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc.
Thủ đoạn này quả nhiên lợi hại.
Toàn bộ đệ tử độ phẫn nộ -100.
Uy tín môn phái Tiểu Kiếm Có Độc +100.
Võ Vô Địch tiến lại gần long Vân Phi, chắp tay lại thấp người hành lễ.
Long Vân Phi ánh mắt nghi hoặc dò hỏi.
“Cái đồ vật trên bầu trời kia? Là gì thế?”
Võ Vô Địch không giấu giếm liền đáp.
“Là một chiếc thuyền bay của môn phái tại hạ mà thôi! Không đáng nhắc tới!”
Ha ha không đáng nhắc tới, Long Vệ Quân mà có đồ chơi này không phải chính là hổ mọc thêm cánh sao?
Bằng mọi giá phải mua lại cho bằng được.
“Ngươi báo giá đi, bao nhiêu? Ta muốn mua nó!”
Võ Vô Địch bất đắc dĩ nói.
“Trong môn phái chỉ có một chiếc dùng làm phương tiện đi lại. Hơn nữa sức chứa chỉ có 1000 người. Đối với ý đồ của Long Giáo Quan không thích hợp cho lắm!”
“Đặc biệt là để khởi động chiếc thuyền bay này… cần một loại đá năng lượng cực kỳ quý hiếm. Long Giáo Quan không hẳn tìm ra. Có thể nói dù tại hạ muốn bán, Long Giáo Quan chưa hẳn sử dụng được…”
Long Vân Phi sắc mặt âm trầm, nhìn thẳng vào hai mắt của Võ Vô Địch. Mục đích chính là thăm dò thực hư.
Hắn thở dài, chỉ vào đôi cánh phía sau lưng Võ Vô Địch.
“Thế còn đôi cánh, ngươi không bán cho ta chứng tỏ những lời trước đều nói dối…”
Võ Vô Địch mỉm cười, dửng dưng nói như thể phụ kiện này không quá quan trọng.
“Cơ Quan Dực này… chỉ có thể tặng cho Long Giáo Quan một chiếc đồng thời kèm một điều kiện….”
Long Vân Phi nhướng hàng chân mày lại.
“Điều kiện gì?”
Võ Vô Địch đáp.
“Trở thành Khách Khanh Trưởng Lão của môn phái tại hạ…”
Long Vân Phi cười lớn lên, gương mặt chế giễu nhìn Võ Vô Địch.
“Ngươi mơ đi!”
Võ Vô Địch làm ra vẻ tiếc nuối.
“Đến cả Phi Phi minh chủ còn trở thành Khách Khanh Trưởng Lão của tại hạ… cũng đã sở hữu nào là Tật Phong Lang nào là Cơ Quan Dực, sủng thú Phi Điểu các loại…”
Sắc mặt Long Vân Phi ngưng trọng.
Thì ra tên khốn Bạch Diệp Phi hay lượn trước phủ hắn, cưỡi một con hắc báo đi qua lại. Nguyên lai là từ tiểu tử này ra…
Long Vân Phi hừ một tiếng rồi xoay người về phương hướng đại môn Tiêu Dương Phái, lớn tiếng gọi.
“Cho mời chưởng môn Tiêu Dương Phái ra mặt!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.