Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái
Chương 89: Khai Mạch (1)
Tân Sinh
26/07/2024
Sau khi Bạch Diệp Phi mang Võ Vô Địch đến sau núi.
Toàn bộ đệ tử bắt đầu xôn xao.
“Các ngươi nghe gì không? Võ chưởng môn hôm nay bị hành thê thảm…”
“Ai hành, ta vừa rồi xuống núi làm nhiệm vụ nên không biết?”
“Là Bạch Diệp Phi, minh chủ, là cha vợ của Võ chưởng môn. Võ chưởng môn giống như mộc nhân bị minh chủ đánh tơi tả…”
“Ha ha… khả năng Võ chưởng môn Họa Họa nên bị dạy dỗ… Theo ta đoán, chưởng môn là bất lực đi. Người bình thường sẽ không thể nào lãnh đạm với Họa Họa như vậy?”
“Ê… các ngươi có để ý… giọng nói này nghe quen không? Dường như cái tên miệng tiện bị đánh suýt chết lần trước lại xuất hiện…”
“Là cái tên #Sưđệđangbịtreolênđánh lại xuất hiện?”
“Theo cảm quan của tiểu đệ thì hắn không phải dạng người này. Hôm trước ta còn uống rượu hoa với hắn. Hắn thổ lộ, cái Hệ Thống Tu Luyện ép hắn làm như vậy? Dùng miệng tiện để thăng cấp…”
“Ha ha thăng cấp kiểu đó, đáng bị đánh!”
“Các ngươi… đang lạc đề rồi!”
“Võ chưởng môn vì sao bị đánh… cái này vẫn còn là ẩn số!”
Thình lình, trong [Timeline] xuất hiện một danh tính lạ.
[Dưới Vòm Trời Này Đệ Nhất Nhân: Tên đó bị đánh vì nhiều chuyện. Ta đang tìm người nhiều chuyện khác đây!]
Câu nói đe dọa này khiến toàn bộ đệ tử đang bàn tán đứng hình.
Bọn họ dường như cảm giác, mọi lời nói trước đó đều đã bị nhân vật cao cao tại thường dòm ngó. Nếu còn tiếp tục, chắc chắn chết.
“#đệtửkhôngbiếtgì cầu tha thứ!”
“#nhỏbéđángyêukhôngbiếtgì khẩn cầu minh chủ đại nhân tha thứ!”
“#hoakhôimônpháiluônthầmthươngtrộmnhớ Bạch minh chủ!”
Sự xuất hiện đặc biệt trong [Timeline] của Bạch Diệp Phi kiến toàn bộ đệ tử thật sự dậy sóng. Trong lúc nhất thời, toàn bộ những tên phát biểu linh tinh đều cầu tha thứ.
Những đại lão ẩn mình như chưởng môn Thất Sơn Phái Giang Phong, tổng giáo quan Long Vệ Quân Long Vân Phi cùng các chủ Hải Thượng Tông Khách Bạch Gia đều muốn xuất hiện.
[Ta là Tổng Giáo Quan Long Vệ Quân: Tên đáng ghét kia, lại xuất hiện khi dễ hậu bối?]
[Hải Thượng Tông Khách Các Chủ: ….]
Các đệ tử một lần nữa nhìn thấy hai nhân vật lợi hại khác.
Bọn họ không ngờ, trong môn phái lại có nhiều đại lão ẩn mình như vậy. Xem ra mọi lời nói, hành động trước đó đều đã bị bọn họ âm thầm quan sát.
Xem ra ngày tháng chém gió, chém bão không còn tự do rồi.
…
Phía sau sườn núi, trong một hang động rộng lớn.
Bạch Diệp Phi đặt Võ Vô Địch ngồi xuống.
Đúng lúc Bạch Phi Tuyết cùng Bạch Họa Họa cũng vừa tới.
Bạch Họa Họa khóc lóc.
“Phụ thân… phụ thân giết tướng công của Họa Họa rồi!”
Bạch Phi Tuyết cũng khó hiểu, trách mắng.
“Hắn thường ngày cũng đối xử với nữ nhi tương đối tốt. Phụ thân tự nhiên sinh bệnh, đánh hắn tàn phế rồi”
“Lần trước, nữ nhi chỉ nói đùa. Có thật sự muốn phụ thân dạy dỗ hắn thành ra như vậy đâu!”
Nếu Võ Vô Địch còn tỉnh táo mà nghe được lời của Bạch Phi Tuyết, chắc chắn sẽ phun máu.
Thì ra, người tố cáo hắn trước lão Bạch chính là Bạch Phi Tuyết.
Bạch Diệp Phi xoa xoa đầu Bạch Họa Họa trấn an.
“Phụ thân không phải dạy dỗ hắn mà là đang nắn lại xương khớp cho hắn. Giúp hắn cải tạo gân cốt!”
Nói đến đây.
Bạch Diệp Phi liền giơ một ngón tay lên, từ trong ngón tay xuất hiện một sợi chỉ được tạo thành linh khí trong cơ thể.
Loại linh khí này mỏng manh, vô hại nhưng lại có tác dụng lớn trong việc giúp người luyện võ Khai Mạch.
Theo một cách khác, bản thân Võ Vô Địch không thể trực tiếp học được bí kỹ Từ Khai Mạch Đến Luyện Khí Nhất Đạo. Nếu có thì phải tốn rất nhiều năm, nhiều khi không học được.
Cách đơn giản nhất chính là dùng linh khí của người đã trải qua Luyện Khí giúp cải tạo lại Kỳ Kinh Bát Mạch, giúp khai thông toàn bộ kinh mạch trong cơ thể.
Bạch Diêp Phi điểm sợi chỉ linh khí vào ngay vị trí huyệt Khí Hải.
Khi sợi chỉ du nhập vào làn da của Võ Vô Địch, Võ Vô Địch tức thì mở to mắt ra, sắc mặt vô cùng khó coi.
Đây là phản xạ tự nhiên của việc cơ thể tiếp nhận một cơn đau cùng cực.
Toàn thân Võ Vô Địch bắt đầu co quắp, nhận sự đau đớn của việc linh khí len lỏi vào từng ngóc ngách kinh mạch cơ thể, khai thông, giúp cơ thể dần quen với nguồn linh khí bên ngoài.
Bạch Họa Họa nhìn Võ Vô Địch quằn quại đau đớn, nàng ôm miệng khóc lóc.
Bạch Phi Tuyết sắc mặt cũng ngưng trọng, ôm lấy Bạch Họa Họa trấn án.
Bạch Diệp Phi một bên quan sát.
Tình huống này hắn đã tính toán qua.
Sợi linh khí tinh thuần đó len lỏi vào kinh mạch, khai thông kinh mạch, giúp khí huyết lưu thông dễ dàng hơn, đồng thời tạo ra một loại mạch ẩn chạy khắp cơ thể. Loại mạch ẩn này có thể hấp thu linh khí trời đất. Từ đó tiến nhập con đường tu luyện cấp bậc cao hơn.
Đau đớn chắc chắn phải có.
Trải qua nửa canh giờ, Võ Vô Địch mới dần ổn định lại.
Gương mặt không còn đau đớn quằn quại nữa.
Hơi thở nhẹ nhàng, như thể đang ngủ một giấc ngủ ngon.
…
Võ Vô Địch mở mắt ra, hắn phát hiện bản thân đang ở trong gian phòng của mình.
Hắn phát hiện cơ thể như được thoát thai hoán cốt, cả người cực kỳ thoải mái.
Hắn tức thì mở giao diện thông tin cá nhân xem lại.
[Tính danh: Võ Vô Địch]
[Danh Hiệu: Thủ Lĩnh Đại Ma Đầu, Truyền Nhân Kiếm Đại Sư, Đệ Nhất Môn Phái]
[Giới tính: Nam]
[Tuổi: 16]
[Môn phái: Chưởng môn Tiểu Kiếm Có Độc]
[Cấp: 100]
[Mị lực: 8]
[Sức Mạnh: 10]
[Sinh Lực: 12]
[Trí Lực: 8]
[Nội Lực: 11]
[Nhanh Nhẹn: 8]
[Tích Điểm: 400]
[Tiềm Năng: 7]
[Kỹ Năng: Kiếm Đại Sư (Chỉ Ta Có Kiếm, Kiếm Hóa Hoa Sen, Vạn Kiếm Cùng Lên), Ám Kỹ: Ẩn Sát, Thần Thâu (Chưa kích hoạt), Bát Bộ Thức (3), Lưu Vân Kiếm (3), Mai Hoa Kiếm(3), Du Long Lưu Ảnh Kiếm (3), Cơ Sở Quyền Pháp, Cơ Sở Đao Pháp, Cơ Sở Thương Pháp, Cơ Sở Liên Xạ, Bí Kỹ: Sư Tử Hống (sơ), Bí kỹ: Địa Liệt Bạo Lực Quyền (sơ), Bí Kỹ: Nhất Quyền Phá Thiên Không (sơ)]
Toàn bộ thuộc tính đã được thanh tẩy hoàn toàn, đặc biệt là Tiềm Năng nhảy lên 7 điểm.
Xem ra lần này Bạch minh chủ thật sự vì hắn cải tạo lại kỳ kinh bát mạch. Nhờ đó mà cấp bậc hiện tại đã đạt tới max cấp.
Hệ thống lúc này hiện lên thông báo.
[Chúc mừng chủ nhân đạt được thành tựu dưới 100 ngày đạt max cấp. Giành được danh hiệu người quản lý môn phái truyền kỳ. Hiệu ứng danh hiệu có thể giúp đệ tử môn phái tăng lên điểm Tiềm Năng]
[...]
[...]
[...]
“Trợ Giúp?”
[Thiếp thân đây!]
“Có phải hệ thống lại gặp trục trặc gì không? Tại sao đạt được danh hiệu truyền kỳ mà khen thưởng ít vậy với lại có nhiều khoảng lặng là sao?”
[Những khoảng lặng chính là phần thưởng được tặng. Nguyên do chủ nhân thăng max cấp dựa vào ngoại lực cho nên chỉ đáp ứng đủ điều kiện nhận được phần thưởng khi đạt cấp 100 mà thôi]
“Thế còn âm thanh kia, hệ thống đã phát hiện thông tin gì mới chưa?”
[...]
Võ Vô Địch phát hiện, Hệ Thống Quản Lý Môn Phái giống như một con mèo đang gặp phải một con chó. Cho nên mèo gặp chó chỉ có thể ngoan ngoãn tìm một gốc lẫn tránh.
[...]
Toàn bộ đệ tử bắt đầu xôn xao.
“Các ngươi nghe gì không? Võ chưởng môn hôm nay bị hành thê thảm…”
“Ai hành, ta vừa rồi xuống núi làm nhiệm vụ nên không biết?”
“Là Bạch Diệp Phi, minh chủ, là cha vợ của Võ chưởng môn. Võ chưởng môn giống như mộc nhân bị minh chủ đánh tơi tả…”
“Ha ha… khả năng Võ chưởng môn Họa Họa nên bị dạy dỗ… Theo ta đoán, chưởng môn là bất lực đi. Người bình thường sẽ không thể nào lãnh đạm với Họa Họa như vậy?”
“Ê… các ngươi có để ý… giọng nói này nghe quen không? Dường như cái tên miệng tiện bị đánh suýt chết lần trước lại xuất hiện…”
“Là cái tên #Sưđệđangbịtreolênđánh lại xuất hiện?”
“Theo cảm quan của tiểu đệ thì hắn không phải dạng người này. Hôm trước ta còn uống rượu hoa với hắn. Hắn thổ lộ, cái Hệ Thống Tu Luyện ép hắn làm như vậy? Dùng miệng tiện để thăng cấp…”
“Ha ha thăng cấp kiểu đó, đáng bị đánh!”
“Các ngươi… đang lạc đề rồi!”
“Võ chưởng môn vì sao bị đánh… cái này vẫn còn là ẩn số!”
Thình lình, trong [Timeline] xuất hiện một danh tính lạ.
[Dưới Vòm Trời Này Đệ Nhất Nhân: Tên đó bị đánh vì nhiều chuyện. Ta đang tìm người nhiều chuyện khác đây!]
Câu nói đe dọa này khiến toàn bộ đệ tử đang bàn tán đứng hình.
Bọn họ dường như cảm giác, mọi lời nói trước đó đều đã bị nhân vật cao cao tại thường dòm ngó. Nếu còn tiếp tục, chắc chắn chết.
“#đệtửkhôngbiếtgì cầu tha thứ!”
“#nhỏbéđángyêukhôngbiếtgì khẩn cầu minh chủ đại nhân tha thứ!”
“#hoakhôimônpháiluônthầmthươngtrộmnhớ Bạch minh chủ!”
Sự xuất hiện đặc biệt trong [Timeline] của Bạch Diệp Phi kiến toàn bộ đệ tử thật sự dậy sóng. Trong lúc nhất thời, toàn bộ những tên phát biểu linh tinh đều cầu tha thứ.
Những đại lão ẩn mình như chưởng môn Thất Sơn Phái Giang Phong, tổng giáo quan Long Vệ Quân Long Vân Phi cùng các chủ Hải Thượng Tông Khách Bạch Gia đều muốn xuất hiện.
[Ta là Tổng Giáo Quan Long Vệ Quân: Tên đáng ghét kia, lại xuất hiện khi dễ hậu bối?]
[Hải Thượng Tông Khách Các Chủ: ….]
Các đệ tử một lần nữa nhìn thấy hai nhân vật lợi hại khác.
Bọn họ không ngờ, trong môn phái lại có nhiều đại lão ẩn mình như vậy. Xem ra mọi lời nói, hành động trước đó đều đã bị bọn họ âm thầm quan sát.
Xem ra ngày tháng chém gió, chém bão không còn tự do rồi.
…
Phía sau sườn núi, trong một hang động rộng lớn.
Bạch Diệp Phi đặt Võ Vô Địch ngồi xuống.
Đúng lúc Bạch Phi Tuyết cùng Bạch Họa Họa cũng vừa tới.
Bạch Họa Họa khóc lóc.
“Phụ thân… phụ thân giết tướng công của Họa Họa rồi!”
Bạch Phi Tuyết cũng khó hiểu, trách mắng.
“Hắn thường ngày cũng đối xử với nữ nhi tương đối tốt. Phụ thân tự nhiên sinh bệnh, đánh hắn tàn phế rồi”
“Lần trước, nữ nhi chỉ nói đùa. Có thật sự muốn phụ thân dạy dỗ hắn thành ra như vậy đâu!”
Nếu Võ Vô Địch còn tỉnh táo mà nghe được lời của Bạch Phi Tuyết, chắc chắn sẽ phun máu.
Thì ra, người tố cáo hắn trước lão Bạch chính là Bạch Phi Tuyết.
Bạch Diệp Phi xoa xoa đầu Bạch Họa Họa trấn an.
“Phụ thân không phải dạy dỗ hắn mà là đang nắn lại xương khớp cho hắn. Giúp hắn cải tạo gân cốt!”
Nói đến đây.
Bạch Diệp Phi liền giơ một ngón tay lên, từ trong ngón tay xuất hiện một sợi chỉ được tạo thành linh khí trong cơ thể.
Loại linh khí này mỏng manh, vô hại nhưng lại có tác dụng lớn trong việc giúp người luyện võ Khai Mạch.
Theo một cách khác, bản thân Võ Vô Địch không thể trực tiếp học được bí kỹ Từ Khai Mạch Đến Luyện Khí Nhất Đạo. Nếu có thì phải tốn rất nhiều năm, nhiều khi không học được.
Cách đơn giản nhất chính là dùng linh khí của người đã trải qua Luyện Khí giúp cải tạo lại Kỳ Kinh Bát Mạch, giúp khai thông toàn bộ kinh mạch trong cơ thể.
Bạch Diêp Phi điểm sợi chỉ linh khí vào ngay vị trí huyệt Khí Hải.
Khi sợi chỉ du nhập vào làn da của Võ Vô Địch, Võ Vô Địch tức thì mở to mắt ra, sắc mặt vô cùng khó coi.
Đây là phản xạ tự nhiên của việc cơ thể tiếp nhận một cơn đau cùng cực.
Toàn thân Võ Vô Địch bắt đầu co quắp, nhận sự đau đớn của việc linh khí len lỏi vào từng ngóc ngách kinh mạch cơ thể, khai thông, giúp cơ thể dần quen với nguồn linh khí bên ngoài.
Bạch Họa Họa nhìn Võ Vô Địch quằn quại đau đớn, nàng ôm miệng khóc lóc.
Bạch Phi Tuyết sắc mặt cũng ngưng trọng, ôm lấy Bạch Họa Họa trấn án.
Bạch Diệp Phi một bên quan sát.
Tình huống này hắn đã tính toán qua.
Sợi linh khí tinh thuần đó len lỏi vào kinh mạch, khai thông kinh mạch, giúp khí huyết lưu thông dễ dàng hơn, đồng thời tạo ra một loại mạch ẩn chạy khắp cơ thể. Loại mạch ẩn này có thể hấp thu linh khí trời đất. Từ đó tiến nhập con đường tu luyện cấp bậc cao hơn.
Đau đớn chắc chắn phải có.
Trải qua nửa canh giờ, Võ Vô Địch mới dần ổn định lại.
Gương mặt không còn đau đớn quằn quại nữa.
Hơi thở nhẹ nhàng, như thể đang ngủ một giấc ngủ ngon.
…
Võ Vô Địch mở mắt ra, hắn phát hiện bản thân đang ở trong gian phòng của mình.
Hắn phát hiện cơ thể như được thoát thai hoán cốt, cả người cực kỳ thoải mái.
Hắn tức thì mở giao diện thông tin cá nhân xem lại.
[Tính danh: Võ Vô Địch]
[Danh Hiệu: Thủ Lĩnh Đại Ma Đầu, Truyền Nhân Kiếm Đại Sư, Đệ Nhất Môn Phái]
[Giới tính: Nam]
[Tuổi: 16]
[Môn phái: Chưởng môn Tiểu Kiếm Có Độc]
[Cấp: 100]
[Mị lực: 8]
[Sức Mạnh: 10]
[Sinh Lực: 12]
[Trí Lực: 8]
[Nội Lực: 11]
[Nhanh Nhẹn: 8]
[Tích Điểm: 400]
[Tiềm Năng: 7]
[Kỹ Năng: Kiếm Đại Sư (Chỉ Ta Có Kiếm, Kiếm Hóa Hoa Sen, Vạn Kiếm Cùng Lên), Ám Kỹ: Ẩn Sát, Thần Thâu (Chưa kích hoạt), Bát Bộ Thức (3), Lưu Vân Kiếm (3), Mai Hoa Kiếm(3), Du Long Lưu Ảnh Kiếm (3), Cơ Sở Quyền Pháp, Cơ Sở Đao Pháp, Cơ Sở Thương Pháp, Cơ Sở Liên Xạ, Bí Kỹ: Sư Tử Hống (sơ), Bí kỹ: Địa Liệt Bạo Lực Quyền (sơ), Bí Kỹ: Nhất Quyền Phá Thiên Không (sơ)]
Toàn bộ thuộc tính đã được thanh tẩy hoàn toàn, đặc biệt là Tiềm Năng nhảy lên 7 điểm.
Xem ra lần này Bạch minh chủ thật sự vì hắn cải tạo lại kỳ kinh bát mạch. Nhờ đó mà cấp bậc hiện tại đã đạt tới max cấp.
Hệ thống lúc này hiện lên thông báo.
[Chúc mừng chủ nhân đạt được thành tựu dưới 100 ngày đạt max cấp. Giành được danh hiệu người quản lý môn phái truyền kỳ. Hiệu ứng danh hiệu có thể giúp đệ tử môn phái tăng lên điểm Tiềm Năng]
[...]
[...]
[...]
“Trợ Giúp?”
[Thiếp thân đây!]
“Có phải hệ thống lại gặp trục trặc gì không? Tại sao đạt được danh hiệu truyền kỳ mà khen thưởng ít vậy với lại có nhiều khoảng lặng là sao?”
[Những khoảng lặng chính là phần thưởng được tặng. Nguyên do chủ nhân thăng max cấp dựa vào ngoại lực cho nên chỉ đáp ứng đủ điều kiện nhận được phần thưởng khi đạt cấp 100 mà thôi]
“Thế còn âm thanh kia, hệ thống đã phát hiện thông tin gì mới chưa?”
[...]
Võ Vô Địch phát hiện, Hệ Thống Quản Lý Môn Phái giống như một con mèo đang gặp phải một con chó. Cho nên mèo gặp chó chỉ có thể ngoan ngoãn tìm một gốc lẫn tránh.
[...]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.