Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái
Chương 94: Sang Bằng Tịch Diệt Cốt (2)
Tân Sinh
26/07/2024
Sau một loạt đạn nổ.
Toàn bộ bề mặt Tịch Diệt Cốc đều bị san bằng, khắp nơi đều toát lên từng làn khói trắng.
Từng mảnh sườn núi, bờ vực đều bị đạn nổ thổi bay. Cảnh vật khắp nơi ngổn ngon, sụp đổ.
Tại khu vực lối ra Tịch Diệt Cốc.
Lâm hộ vệ dẫn theo số thuộc hạ còn sót lại hơn tám trăm người đánh ra. Mục đích chính là đánh lạc hướng nhóm người Võ Vô Địch để giám sát sứ Chu Mặc cùng đại nhân Già Long rời đi.
Đón đầu lối ra Tịch Diệt Cốc là Ẩn sĩ Không Văn Đạo và chưởng đạo quán Ngũ Hành Sơn Thanh Lão.
Vừa nhìn thấy nhóm người Không Văn Đạo, Thanh Lão. Lâm hộ vệ tức thì cầm trường kiếm quát lớn.
“Toàn bộ giết ra!”
Hơn tám trăm thuộc hạ nghe theo mệnh lệnh, giết trở ra.
Đệ tử môn phái Tiểu kiếm Có Độc hai trăm người với cấp bậc từ 50 đến cấp 60. Để đối phó với nhóm thuộc hạ Lâm hộ vệ chỉ cấp bậc Võ Sư và một số ít Tông Sư thì đề là gà yếu.
Ẩn sĩ Không Văn Đạo tùy tiện phóng ra một vài ám khí kim châm đã diệt sát vài chục tên chỉ trong chớp mắt.
Ẩn sĩ Không Văn Đạo nhìn bộ dáng từ tốn của chưởng đạo quán Ngũ Hành Sơn Thanh Lão. Lão nói.
“Đối với ngoại tộc, không thể miềm yếu!”
Thanh Lão gật đầu rồi dùng phất trần phất một cái, áp lực tức thì xuất hiện. Vô ảnh vô tung thổi bay hơn năm mươi tên Tịch Diệt Cốc lâu la.
Đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc, trong đó Võ Vân Nhạt cầm đạn nổ bắn một phát khởi động.
Một số đệ tử khác nhanh chóng lao đến, bắt đầu giao chiến.
Lâm hộ vệ nhìn thuộc hạ giống như những con kiến, tùy tiện bị người trong Võ Minh nghiền ép.
Số lượng thuộc hạ còn chống cự càng lúc càng ít đi.
Hắn không còn lựa chọn nào khách liền lấy ra một ống sáo trúc.
Hắn không chút đo dự liền đưa lên miệng thổi.
Tiếng sáo cất lên.
Từ bên dưới vực sâu Tịch Diệt Cốc tức thì xuất hiện một loại áp lực, tiếp theo là âm thanh vo ve càng lúc càng lớn.
Ẩn sĩ Không Văn Đạo tức thì cảnh báo.
“Tiếng động này từ độc phong, tất cả phải chú ý!”
Một vài tên đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc giật mình, sửng sốt liền vào [Timeline] cầu trợ giúp.
“Đối phó độc phong? Dùng thứ gì tiện lợi nhất… gấp, chuẩn bị nghênh chiến!”
Tức thì có một tên sư đệ lên tiếng.
“Trong cửa hàng có một loại Bóng Khói. Loại đó có thể đối phó độc phong vô cùng dễ dàng…”
Có đáp án, những tên đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc tức thì nghe theo, vào [Cửa Hàng][Phụ Trợ] mua Bóng Khói.
Hai trăm người, mỗi người mua hai Bóng Khói, sẵn trong tay chuẩn bị ứng phó.
Khi hàng vạn vạn con độc phong từ bên dưới vực sâu phóng lên, toàn bộ đệ tử có mặt liền ném Bóng Khói về phía độc phong.
Bóng Khói bạo tạc, phóng thích toàn bộ khói trắng ra bên ngoài. Bao trùm toàn bộ độc phong.
Độc phong gặp phải khói trắng, choáng váng, không thể bay lượn, lần lượt rơi trên mặt đất.
Tình huống này khiến Lâm hộ vệ sửng sốt. Hắn cứ ngỡ bản thân sẽ phải chôn thân cùng địch nhân, không ngờ địch nhân lại có thủ đoạn quỷ dị như vậy. Độc phong cũng có cách chế ngự.
Hắn toát mồ hôi, do dự một hồi rồi nhân cơ hội không ai để ý liền ngụy trang thành một tên lính lác.
Sau khi bóng dáng Lâm hộ vệ hoàn toàn biến mất, đa phần thuộc hạ đều cho rằng Lâm hộ vệ đã hy sinh thân mình. Đội ngũ mất đi thủ lĩnh, tức thì tiêu tán.
Dần dần bọn họ không còn ý chí chiến đấu, bắt đầu buông vũ khí đầu hàng.
Võ Vô Địch đứng trên Phi Hành Thuyền quan sát tình huống.
Hắn không ngờ diễn biến lại suông sẻ đến như vậy.
Toàn bộ người trong Tịch Diệt Cốc đều đã bị bắt giữ.
Có điều, hệ thống vẫn chưa tuyên bố hoàn thành nhiệm vụ.
“Trợ Giúp?”
[Thiếp thân đây!]
“Giúp ta quét toàn bộ khu vực lân cận Tịch Diệt Cốc!”
[Chủ nhân đợi một chút!]
[...]
[Hệ thống phát hiện phía đông có hơi thở của số lượng lớn người đang trên đường bỏ chạy phương hướng chính là cửa khẩu sông Trường Hà. Trong đó có nhân vật cấp bậc không thăm dò được. Phía nam gần 500 người đang lẩn trốn, thực lực dưới Võ Tôn]
Đúng như Võ Vô Địch suy đoán, Tịch Diệt Cốc vẫn còn thông đạo.
Hắn quay sang Vương Trùng ra lệnh.
“Ngươi dẫn theo 20 sư đệ đến khu vực phía nam Tịch Diệt Cốc truy quét những tên ngoại tộc đang ẩn nấp nơi đó. Chú ý cẩn thận, bọn chúng không dễ đối phó!”
Vương Trùng nghe xong liền chấp tay lại nhận lệnh.
Cao Manh Manh nghe xong nhiệm vụ liền lên tiếng.
“Đệ tử có nhiệm vụ hỗ trợ sư huynh Vương Trùng!”
Võ Vô Địch gật đầu.
“Tốt, ngươi đi theo hỗ trợ. Năng lực thẩm định của ngươi rất tốt!”
Vương Trùng liền tuyển hai mươi sư đệ, xuất ra Cơ Quan Dực rồi phóng ra khỏi Phi Hành Thuyền.
Võ Vô Địch tiếp theo ra thông báo.
“Chúng ta chuyển hướng đến phía cửa khẩu sông Trường Hà. Tuyệt đối không để tên ngoại tộc nào trốn thoát!”
…
Tại khu vực cửa khẩu sông Trường Hà.
Già Long tâm trạng sốt sắng.
giám sát sứ Chu Mặc biểu hiện bình tĩnh, âm thầm tính toán đối sách.
Sau một hồi, hắn hướng Già Long cùng ba tên Thất Tuyệt Ma Nhân còn lại dặn dò.
“Tình hình trong Tịch Diệt Cốc không ổn, khả năng tên Lâm hộ vệ đã bỏ mạng. Chúng ta trước mắt men theo sông Trường Hà chia nhau ra. Một tháng sau tập hợp ở Chiến Trường Cổ Võ…”
Ba tên còn lại Thất Tuyệt Ma Nhân đối với chiến tích không mấy nổi bật. Có điều ở Thần Quốc lại có thân phận cao quý. Bọn họ đều là cao tầng trong các gia tộc lớn.
Dù sống chết có số, nhưng nếu có ý đồ xấu với bọn họ. Đại nhân mười phần phát hiện dấu tích. Như vậy, dù bản thân hắn có trở về chưa chắc đã không bị trừng phạt.
Còn về phần tên Già Long vô dụng, hắn là phân đà chủ dưới chướng đại nhân. Có thể xem như một tên thuộc hạ trung thành. Không thể tùy tiện ghét bỏ, cũng như để mặc hắn sống chết.
Đúng lúc này, từ phía ngược dòng sông Trường Hà xuất hiện một con thuyền tương đối lớn có sức chứa trên năm trăm người đang trôi ngược dòng.
Già Long mừng rỡ thốt lên.
“Thuyền tới rồi!”
giám sát sứ Chu Mặc sắc mặt có phần ngưng trọng.
Bóng sáng đang đứng trên con thuyền chính là địch nhân cường hoành trước đó vài ngày.
Tên đó đã cắt một cánh tay của hắn.
Người trong võ lâm gọi hắn là minh chủ võ lâm Bạch Diệp Phi.
Bạch Diệp Phi đứng trên đầu thuyền, nhìn về phương hướng tên cầm đầu ngoại tộc vài ngày trước đá phá nát Thần Kiếm Sơn Trang.
Nếu không phải thực lực hắn tăng lên đột biến, hắn cũng như toàn bộ người trong Thần Kiếm Sơn Trang đã bị hủy đi.
Khả năng không người sống sót, thù này hắn nhớ kỹ.
Khoảng cách từ con thuyền đến bờ ước chừng ba trăm trượng.
Bạch Diệp Phi cầm thần kiếm trong tay quát lớn.
“Toàn bộ đệ tử, tấn công!”
Toàn bộ bề mặt Tịch Diệt Cốc đều bị san bằng, khắp nơi đều toát lên từng làn khói trắng.
Từng mảnh sườn núi, bờ vực đều bị đạn nổ thổi bay. Cảnh vật khắp nơi ngổn ngon, sụp đổ.
Tại khu vực lối ra Tịch Diệt Cốc.
Lâm hộ vệ dẫn theo số thuộc hạ còn sót lại hơn tám trăm người đánh ra. Mục đích chính là đánh lạc hướng nhóm người Võ Vô Địch để giám sát sứ Chu Mặc cùng đại nhân Già Long rời đi.
Đón đầu lối ra Tịch Diệt Cốc là Ẩn sĩ Không Văn Đạo và chưởng đạo quán Ngũ Hành Sơn Thanh Lão.
Vừa nhìn thấy nhóm người Không Văn Đạo, Thanh Lão. Lâm hộ vệ tức thì cầm trường kiếm quát lớn.
“Toàn bộ giết ra!”
Hơn tám trăm thuộc hạ nghe theo mệnh lệnh, giết trở ra.
Đệ tử môn phái Tiểu kiếm Có Độc hai trăm người với cấp bậc từ 50 đến cấp 60. Để đối phó với nhóm thuộc hạ Lâm hộ vệ chỉ cấp bậc Võ Sư và một số ít Tông Sư thì đề là gà yếu.
Ẩn sĩ Không Văn Đạo tùy tiện phóng ra một vài ám khí kim châm đã diệt sát vài chục tên chỉ trong chớp mắt.
Ẩn sĩ Không Văn Đạo nhìn bộ dáng từ tốn của chưởng đạo quán Ngũ Hành Sơn Thanh Lão. Lão nói.
“Đối với ngoại tộc, không thể miềm yếu!”
Thanh Lão gật đầu rồi dùng phất trần phất một cái, áp lực tức thì xuất hiện. Vô ảnh vô tung thổi bay hơn năm mươi tên Tịch Diệt Cốc lâu la.
Đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc, trong đó Võ Vân Nhạt cầm đạn nổ bắn một phát khởi động.
Một số đệ tử khác nhanh chóng lao đến, bắt đầu giao chiến.
Lâm hộ vệ nhìn thuộc hạ giống như những con kiến, tùy tiện bị người trong Võ Minh nghiền ép.
Số lượng thuộc hạ còn chống cự càng lúc càng ít đi.
Hắn không còn lựa chọn nào khách liền lấy ra một ống sáo trúc.
Hắn không chút đo dự liền đưa lên miệng thổi.
Tiếng sáo cất lên.
Từ bên dưới vực sâu Tịch Diệt Cốc tức thì xuất hiện một loại áp lực, tiếp theo là âm thanh vo ve càng lúc càng lớn.
Ẩn sĩ Không Văn Đạo tức thì cảnh báo.
“Tiếng động này từ độc phong, tất cả phải chú ý!”
Một vài tên đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc giật mình, sửng sốt liền vào [Timeline] cầu trợ giúp.
“Đối phó độc phong? Dùng thứ gì tiện lợi nhất… gấp, chuẩn bị nghênh chiến!”
Tức thì có một tên sư đệ lên tiếng.
“Trong cửa hàng có một loại Bóng Khói. Loại đó có thể đối phó độc phong vô cùng dễ dàng…”
Có đáp án, những tên đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc tức thì nghe theo, vào [Cửa Hàng][Phụ Trợ] mua Bóng Khói.
Hai trăm người, mỗi người mua hai Bóng Khói, sẵn trong tay chuẩn bị ứng phó.
Khi hàng vạn vạn con độc phong từ bên dưới vực sâu phóng lên, toàn bộ đệ tử có mặt liền ném Bóng Khói về phía độc phong.
Bóng Khói bạo tạc, phóng thích toàn bộ khói trắng ra bên ngoài. Bao trùm toàn bộ độc phong.
Độc phong gặp phải khói trắng, choáng váng, không thể bay lượn, lần lượt rơi trên mặt đất.
Tình huống này khiến Lâm hộ vệ sửng sốt. Hắn cứ ngỡ bản thân sẽ phải chôn thân cùng địch nhân, không ngờ địch nhân lại có thủ đoạn quỷ dị như vậy. Độc phong cũng có cách chế ngự.
Hắn toát mồ hôi, do dự một hồi rồi nhân cơ hội không ai để ý liền ngụy trang thành một tên lính lác.
Sau khi bóng dáng Lâm hộ vệ hoàn toàn biến mất, đa phần thuộc hạ đều cho rằng Lâm hộ vệ đã hy sinh thân mình. Đội ngũ mất đi thủ lĩnh, tức thì tiêu tán.
Dần dần bọn họ không còn ý chí chiến đấu, bắt đầu buông vũ khí đầu hàng.
Võ Vô Địch đứng trên Phi Hành Thuyền quan sát tình huống.
Hắn không ngờ diễn biến lại suông sẻ đến như vậy.
Toàn bộ người trong Tịch Diệt Cốc đều đã bị bắt giữ.
Có điều, hệ thống vẫn chưa tuyên bố hoàn thành nhiệm vụ.
“Trợ Giúp?”
[Thiếp thân đây!]
“Giúp ta quét toàn bộ khu vực lân cận Tịch Diệt Cốc!”
[Chủ nhân đợi một chút!]
[...]
[Hệ thống phát hiện phía đông có hơi thở của số lượng lớn người đang trên đường bỏ chạy phương hướng chính là cửa khẩu sông Trường Hà. Trong đó có nhân vật cấp bậc không thăm dò được. Phía nam gần 500 người đang lẩn trốn, thực lực dưới Võ Tôn]
Đúng như Võ Vô Địch suy đoán, Tịch Diệt Cốc vẫn còn thông đạo.
Hắn quay sang Vương Trùng ra lệnh.
“Ngươi dẫn theo 20 sư đệ đến khu vực phía nam Tịch Diệt Cốc truy quét những tên ngoại tộc đang ẩn nấp nơi đó. Chú ý cẩn thận, bọn chúng không dễ đối phó!”
Vương Trùng nghe xong liền chấp tay lại nhận lệnh.
Cao Manh Manh nghe xong nhiệm vụ liền lên tiếng.
“Đệ tử có nhiệm vụ hỗ trợ sư huynh Vương Trùng!”
Võ Vô Địch gật đầu.
“Tốt, ngươi đi theo hỗ trợ. Năng lực thẩm định của ngươi rất tốt!”
Vương Trùng liền tuyển hai mươi sư đệ, xuất ra Cơ Quan Dực rồi phóng ra khỏi Phi Hành Thuyền.
Võ Vô Địch tiếp theo ra thông báo.
“Chúng ta chuyển hướng đến phía cửa khẩu sông Trường Hà. Tuyệt đối không để tên ngoại tộc nào trốn thoát!”
…
Tại khu vực cửa khẩu sông Trường Hà.
Già Long tâm trạng sốt sắng.
giám sát sứ Chu Mặc biểu hiện bình tĩnh, âm thầm tính toán đối sách.
Sau một hồi, hắn hướng Già Long cùng ba tên Thất Tuyệt Ma Nhân còn lại dặn dò.
“Tình hình trong Tịch Diệt Cốc không ổn, khả năng tên Lâm hộ vệ đã bỏ mạng. Chúng ta trước mắt men theo sông Trường Hà chia nhau ra. Một tháng sau tập hợp ở Chiến Trường Cổ Võ…”
Ba tên còn lại Thất Tuyệt Ma Nhân đối với chiến tích không mấy nổi bật. Có điều ở Thần Quốc lại có thân phận cao quý. Bọn họ đều là cao tầng trong các gia tộc lớn.
Dù sống chết có số, nhưng nếu có ý đồ xấu với bọn họ. Đại nhân mười phần phát hiện dấu tích. Như vậy, dù bản thân hắn có trở về chưa chắc đã không bị trừng phạt.
Còn về phần tên Già Long vô dụng, hắn là phân đà chủ dưới chướng đại nhân. Có thể xem như một tên thuộc hạ trung thành. Không thể tùy tiện ghét bỏ, cũng như để mặc hắn sống chết.
Đúng lúc này, từ phía ngược dòng sông Trường Hà xuất hiện một con thuyền tương đối lớn có sức chứa trên năm trăm người đang trôi ngược dòng.
Già Long mừng rỡ thốt lên.
“Thuyền tới rồi!”
giám sát sứ Chu Mặc sắc mặt có phần ngưng trọng.
Bóng sáng đang đứng trên con thuyền chính là địch nhân cường hoành trước đó vài ngày.
Tên đó đã cắt một cánh tay của hắn.
Người trong võ lâm gọi hắn là minh chủ võ lâm Bạch Diệp Phi.
Bạch Diệp Phi đứng trên đầu thuyền, nhìn về phương hướng tên cầm đầu ngoại tộc vài ngày trước đá phá nát Thần Kiếm Sơn Trang.
Nếu không phải thực lực hắn tăng lên đột biến, hắn cũng như toàn bộ người trong Thần Kiếm Sơn Trang đã bị hủy đi.
Khả năng không người sống sót, thù này hắn nhớ kỹ.
Khoảng cách từ con thuyền đến bờ ước chừng ba trăm trượng.
Bạch Diệp Phi cầm thần kiếm trong tay quát lớn.
“Toàn bộ đệ tử, tấn công!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.